DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Không Thèm Yêu Đương Với Lão Bản​
Chương 47: 47: Học Luật Tốt Đánh Nhau Cũng Không Sợ!2


“Không dám không dám!” Tiền Duy lấy lòng nói: “Vậy thì để tôi mời anh ăn pizza đi, hiếm khi anh mới ăn mà!”Lục Tuân vô cùng cao ngạo nhìn Tiền Duy một cái, từ chối cho ý kiến, cô coi như anh đã ngầm cho phép.Từ trước đến nay đồ ăn nhanh luôn được ưa chuộng hơn những món ăn healthy, người xếp hàng mua pizza khá đông, Tiền Duy đành phải xếp hàng cùng Lục Tuân đợi đến lượt chọn đồ, Lục Tuân hiển nhiên không muốn tiếp chuyện cùng Tiền Duy, anh liền lôi tai nghe ra nhét vào tai, vừa nghe vừa chờ, Tiền Duy đành phải đứng một mình chờ, cô buồn bực ngán ngẩm nhìn bốn phía xung quanh, nhưng không ngờ lại thấy một khuôn mặt quen thuộc.Cặp đôi tình nhân chen ngang ảo não rời đi lúc nãy, đảo mắt một cái lại xuất hiện cùng vài tên đi theo sau, đúng lúc này cả đám đang nhìn về phía Tiền Duy.


Trong lòng cô liền bật còi báo động nguy cấp! Lúc này cô mới nhớ ra, vừa rồi đôi ấy đã từng nói sẽ gọi khoảng tám chiếc pizza, có thể thấy bọn họ nhất định có đồng bọn.“Lục Tuân…” Tiền Duy vô ý thức kéo ống tay áo Lục Tuân.Bất luận là lúc nào, vị đại thần Lục Tuân luôn vô cùng bình tĩnh, anh từ từ đút tai nghe vào túi, sau đó sắn ống tay áo lên, nhẹ nhàng bẻ từng đốt tay, tạo tư thế “Tới một tên đánh một tên, tới một đôi đánh một đôi”.Nam chen ngang vừa rồi bị Lục Tuân đánh cho sấp mặt hiển nhiên không ngờ sau khi anh hăng hái làm việc nghĩa mà vẫn chưa đi, gã bất chợt cảm thấy uể oải , cũng tự biết mình không phải là đối thủ của Lục Tuân, nên lúc này chỉ có thể oán hận lườm Tiền Duy một cái rồi ảo não bỏ đi.Giờ này Tiền Duy mới hiểu ra vì sao Lục Tuân lại muốn sang đây xếp hàng cùng cô, không phải vì anh đột nhiên muốn ăn thực phẩm rác, mà là sợ cặp đôi tình nhân kia quay lại trả thù, hai kẻ lưu manh ấy tuy rằng đã bại trận dưới tay Lục Tuân, nhưng cả hai đã quen hoành hành ngang ngược rồi, nhất định sẽ không nuốt trôi cục nghẹn này.

Mặc dù hai người họ cùng cùng mặc áo lưu niệm, nhưng trong khu ẩm thực này cũng có không ít người tới công viên mua áo lưu niệm mặc như bọn họ, hơn nữa hai người còn không xếp hàng chung nên gã đã suy đoán anh chỉ người thấy việc nghĩa hăng hái làm, sau khi mọi chuyện kết thúc sẽ bỏ đi, vì thế gã muốn quay lại gây sự với Tiền Duy cho đỡ bực, huống chi vừa rồi gã còn bị mất mặt trước bạn gái, gã rất muốn tìm lại danh dự và sự tự tin của mình.Mặc dù Lục Tuân có con mắt cao hơn đầu, nhưng vào những thời khắc quan trọng, anh vẫn rất tinh tế và chu đáo, Tiền Duy chân thành nói: “Lục Tuân, cám ơn anh.”“Cô đừng nghĩ nhiều quá.” Đối với chuyện này, Lục Tuân lại tỏ vẻ khác, giọng điệu vẫn chẳng chút nể nang như thế: “Tôi quả thực là muốn ăn pizza.” Nhưng mặc dù cố tỏ thái độ chẳng thèm ngó ngàng đến Tiền Duy, nhưng hai vành tai đỏ rực kia vẫn tiết lộ tâm tình của anh.Tiền Duy nhìn Lục Tuân một cái, trong lòng càng nhiệt huyết sôi trào, nhìn xem, Lục Tuân quả nhiên là người khẩu thị tâm phi, chỉ một câu cảm ơn thôi anh cũng đã ngại rồi, chứ đừng nói là đối mặt với Mạc Tử Tâm ánh trăng sáng trong lòng mình, càng nghiện thì càng ngại.

Tiền Duy thầm nghĩ, chỉ bằng việc Lục Tuân giúp mình ra mặt ngày hôm nay, nói gì thì cô cũng phải góp một tay vào hạnh phúc tương lai của anh!Dõi theo bóng lưng Lục Tuân, cô nắm chặt tay nói đầy quyết tâm: “Lục Tuân, hạnh phúc nửa đời sau của anh cứ giao cho tôi đi!”***Đáng tiếc ngọn lửa nhiệt tình của Tiền Duy mau chóng bị hiện thực dập tắt, Tiền Duy ngẩn người không ngừng tìm kiếm xung quanh, cũng chẳng thấy bóng dáng Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm đâu cả, cuối cùng cô đột nhiên cảm thấy đã mất đi mục tiêu, toàn thân uể oải.“Haiz, làm sao đây? Giờ thì Tiền Xuyên có thể hẹn hò cùng Mạc Tử Tâm cả ngày hôm nay rồi, hỏng rồi hỏng rồi!”Nhưng Lục Tuân vẫn vô cùng bình tĩnh, xem ra Tiền Duy có vẻ gấp hơn cả anh nữa, mà anh lại thản nhiên ngồi cạnh châm chọc: “Cô cứ tưởng đi chơi với nhau một ngày mà Mạc Tử Tâm đã đồng ý hẹn hò với Tiền Xuyên rồi à?”“Ngộ nhỡ có chuyện gì không may thì cũng rất khó nói đấy! Tiền Xuyên ấy à, tôi thừa hiểu tên nhóc ấy, nếu nó thật lòng muốn theo đuổi cô ấy, thì sẽ biết nịnh nọt người ta thế nào, cứ bám dính lấy người ta mà quan tâm chăm sóc.


Vừa rồi lúc ở trong nhà ma, Mạc Tử Tâm vừa tỏ ra sợ hãi, nó đã ra mặt gánh chức hộ hoa sứ giả nắm tay cho cô ấy đỡ sợ.


Trong nhà ma tối thui, Mạc Tử Tâm nhất định sẽ rất sợ hãi, tim đập thình thịch rồi cuối cùng lại không phân biệt được, còn tưởng rằng mình đã động lòng! Cứ một hai lần như thế, rồi họ cũng sẽ hẹn hò thôi!”“Cũng đâu phải chỉ bên nhau một ngày là có thể yêu nhau được, có bao nhiêu người ở bên nhau mấy chục năm, còn chẳng yêu nhau nữa là.” Lục Tuân không để ý khẽ cười..


Đọc truyện chữ Full