DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Không Thèm Yêu Đương Với Lão Bản​
Chương 18: 18: Chương 8 Là Muốn Tôi Lấy Thân Báo Đáp Thật Sao2


Tiền Duy ngẩn người, rồi chợt nhận ra tên bi3n thái từng mò vào ký túc xá lúc nửa đêm nay đã xuất hiện lại để gây án, khi cô đang sững người đứng đó, chợt thấy một gã đội mũ lao nhanh ra khỏi ký túc.

“Bắt tên bi3n thái! Đừng để hắn chạy!” Mấy sinh viên nữ tầng trên đứng ngoài ban công chỉ vào tên kia hét lớn, Tiền Duy còn chưa kịp phản ứng lại, Lục Tuân đã chạy theo hướng mấy sinh viên nữ kia vừa chỉ, anh và cô đang đứng ngay trước tòa ký túc cách đó không xa, quả thực là có ưu thế đuổi theo nhất rồi.

Lục Tuân người cao chân dài, cho dù vừa bơi xong nhưng thể lực vẫn khá dẻo dai, đến khi cô thở hồng hộc tới nơi, anh đã đuổi kịp tên bi3n thái kia rồi, ép đối phương nằm vật ra đất, vặn hai tay hắn ra sau lưng.

Tên bi3n thái kia chắc hẳn không muốn bị đưa ra công an nên bắt đầu liều mạng giãy dụa, Tiền Duy tinh mắt liền nhận ra gã đang lôi con dao trong túi quần ra đâm về phía Lục Tuân.


“Lục Tuân, cẩn thận!”Tiền Duy theo phản xạ xông tới muốn dùng tay ngăn cản hung khí của đối phương, cô lao tới hóa ra lại cản thế tấn công của gã, Lục Tuân nhanh chóng lật người đối phương lại, cưỡi lên lưng hắn, đấm hắn một cái thật mạnh để khống chế đối phương.

Cũng may lúc này có vài sinh viên nam đi ngang qua thấy việc nghĩa hăng hái làm, mọi người cùng nhau đè tên bi3n thái lại.

Trong khoảnh khắc nguy cấp vừa rồi, Tiền Duy cũng không nghĩ nhiều, tay cô cản con dao đang hướng về phía bụng Lục Tuân nên bị dao rạch một đường, lúc này khi hồi hồn lại, mới cảm nhận được cơn đau trên tay, gương mặt cô trắng bệch mà nhìn chằm chằm bàn tay be bét máu của mình, vừa sợ hãi lại mê man chóng mặt.

Lục Tuân thấy có người tới khống chế tên bi3n thái kia nên cũng không để ý tới hắn nữa, mặt cau lại vội vàng chạy về phía Tiền Duy, anh cầm lầy bàn tay bị thương của Tiền Duy: “Đi, tôi dẫn cô tới phòng y tế.

”“Tôi… chân tôi… run quá” Đây không phải lời nói dối, Tiền Duy vốn là kẻ tham sống sợ chết, giờ phút này trong lòng nghĩ tới bàn tay chảy máu không ngừng kia, chỉ cảm thấy đại nạn đã tới, sợ rằng sẽ chết vì mất máu quá nhiều…Lục Tuân nhìn thoáng qua gương mặt thảm thương của Tiền Duy, cũng không nói nhiều, anh cúi người xuống bế cô lên.

Vì chuyện bắt tên bi3n thái mà đám sinh viên nữ trong ký túc gần như đã dậy hết, giờ này mọi người vây xem cũng không ít, một người tràn trề hormone nam tính như Lục Tuân, toàn thân như tỏa ánh hào quang vì bắt được tên bi3n thái, bây giờ lại ngang nhiên ôm một sinh viên nữ ngay trước mặt biết bao người, khiến cho đám người vây xem ai ai cũng kinh ngạc.

Trong lòng Tiền Duy đang nghĩ về vết thương của mình, nên chẳng hề quan tâm đ ến những ánh nhìn ghen ghét tò mò đang vây xung quanh, cô cũng không hề nhận ra mình đang nằm trong lòng Lục Tuân, tay kia cứ giữ chặt lấy áo anh.

“Lục Tuân, tôi có một câu muốn nói với anh, tôi sợ giờ mà không nói thì sau này sẽ chẳng còn cơ hội nữa.


”Hiếm khi nghe giọng Lục Tuân có vẻ khẩn trương và luống cuống như thế: “Cậu đừng nói gì nữa, sẽ không có chuyện gì đâu, tôi đưa cậu tới phòng y tế.

” Anh vừa nói, bước chân lại càng nhanh hơn, nhưng hai tay ôm Tiền Duy vẫn rất vững chắc.

“Lục Tuân, anh cho tôi cơ hội này đi, tôi chỉ có một yêu cầu duy nhất mà thôi.

” Tiền Duy yếu ớt nói: “Anh nhất định phải nhớ kỹ hôm nay tôi bị thương là vì cứu anh, nếu như lần này tôi đại nạn không chết…”“Muốn tôi lấy thân báo đáp à?”Tôi là người có nguyên tắc đấy nhé!“Không!” Tiền Duy kích động túm chặt cổ áo anh: “Tôi đâu phải loại người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn? Tôi không có ý gì xấu đâu! Tôi chỉ muốn nói với anh là…”“Lục Tuân, sau này anh giàu có thì đừng quên bạn tốt!” Tiền Duy nhiệt tình nói: “Sau này anh lên như diều gặp gió, nhất định phải kéo tôi theo để chúng ta cùng nhau phát tài, Sau này nếu anh trở thành luật sư Partner, anh nhất định phải cho tôi những vụ án nhiều tiền nhất, nếu tôi là cấp dưới của anh, thì anh phải quan tâm chăm sóc tôi, hàng ngày đừng để tôi tăng ca, cuối năm thưởng cho tôi nhiều hơn người khác.

Nếu có anh chàng nào tốt nhớ làm mối cho tôi, tốt nhất là người gia tài bạc triệu ba mẹ đã qua đời, như thế sẽ không có chuyện mẹ chồng nàng dâu gì cả…”“Cô đang nói luyên thuyên gì thế?”Chẳng biết có phải Tiền Duy bị ảo giác hay không mà bước chân Lục Tuân có vẻ đã chậm lại hẳn.


“Lục Tuân, anh hết hơi rồi sao? Đi nhanh chút! Chậm thêm tí nữa là tôi mất máu nhiều rồi chết thì sao!” Tiền Duy thúc giục: “Giờ tôi đang có cảm giác đầu óc choáng váng, trước mắt dần trở nên đen xì, toàn thân rét run, người thì mệt mỏi rã rời, với tình trạng này trên phim người ta nói, giờ mà ngất đi sẽ không tỉnh lại được nữa…”“Giờ đang là tháng chín, nhiệt độ tối nay khoảng hai mươi sáu độ.

”“Còn không phải vì máu tôi đang chảy, nên nhiệt độ cơ thể mới giảm dần đó sao.

” Gương mặt Tiền Duy càng bi thảm hơn: “Tôi còn không dám nhìn vào miệng vết thương nữa, tôi sợ cứ nhìn máu chảy tôi sẽ ngất mất.

Tôi phải cố lên!”.


Đọc truyện chữ Full