DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiếu Gia Ăn Chơi Đừng Làm Phiền Tôi
Chương 11: 11: Cô Ta Chỉ Được Cái Danh


“ Cô Vương chúng tôi thành thật xin lỗi hôm nay tổng giám đốc Lục của chúng tôi có chuyện đột xuất không đến đây ngày hôm nay được” một người đàn ông trong đám người mặc vest bước vào lên tiếng
“ Cậu ta không đến sao?”
“ Đúng vậy thành thật xin lỗi”
“ Khi nào công việc của Lục Tổng mới giải quyết xong vậy?” cô hỏi ngược lại người đàn ông đó
“ Cái này thì tôi cũng không chắc hay là vậy đi tôi giúp cô hẹn với Lục Tổng vào ngày mai có được không”
“ Vậy làm phiền anh”
Người đàn ông gật đầu xem như đã hiểu liền xoay người bỏ đi.

Cô thở dài một cái đi đến bàn làm việc soạn lại tài liệu
Cùng lúc đó bên ngoài có 2 người đàn ông đang thì thầm to nhỏ với nhau

“ Vẫn chưa họp được 5p đám người áo đen đó bỏ đi rồi?xem ra lần này chị Caryln giao nhầm việc cho kẻ huỷ hoại hạng mục rồi” Người đàn ông tóc vàng vừa cười vừa nói nhìn thái độ của cậu ta đang rất đắc ý
“ Cậu đừng có vội vui mừng cậu đừng có quên Vương Ngãi Giai là người như thế nào à?”
“ Cô ta chỉ được cái danh tôi không tin vụ này cô ta đàm phán được đấy cậu xem kể cả giám đốc Lục cũng chẳng thèm tới đây nhìn cô ta múa mép” người đàn ông kia chề môi không phục
“ Vậy cậu chưa xem cô ta xử lý vụ kiện của Kay rồi chưa đầy 2 tháng cô ta đã thắng kiện đấy, chẳng trách chị Caryln dám đưa hạng mục lớn lần này giao cho cô ta đảm nhiệm ”
Đồng Niên từ cửa phòng họp bước tới nghe được những lời không hay liền mở miệng nhắc nhở
“ Các cậu coi bộ đang rảnh rỗi đấy nhỉ hay là tôi giao cho tối nay hai cậu tan ca nhé”
Hai tên đó thấy cô nói vậy cũng tự động đứng dậy đi vào phòng làm việc.

Đồng Niên đứng đấy cũng chỉ biết lắc đầu cũng quay về phòng làm việc
Cốc…cốc
“ Vào đi”
“ Ngãi Giai”
Cô thấy Quân Hạo đến tìm cô cũng chẳng mấy bất ngờ hắn tới đây chỉ đến hỏi dụ vụ kiện cũng chẳng có tốt lành gì
“ tôi nghe mọi người nói Lục tổng cậu ta hôm nay không đến” Hắn đi đến kéo ghế ngồi đối diện cô
“ Coi bộ anh cũng nghe ngóng nhanh thật” Cô cười
“ Tôi nghĩ cậu ta đang làm khó dễ cho cô đấy, nhìn xem cô chỉ là một người phụ nữ lại lo vụ kiện đàm phán lớn như vậy chắc chắn cậu ta đang nghi ngờ về năng lực của cô”
“ Vậy chắc anh đang rất mừng vì tôi bị anh ta làm như thế có đúng không?” Cô nhìn hắn
“ Ngãi Giai cô nghĩ tôi là người như vậy sao thấy đồng nghiệp của mình bị người khác chơi xỏ làm sao có thể vui được chứ”
“ Được rồi anh mau vào thẳng vấn đề đi đừng vòng vo nữa anh đặc biệt đến đây e rằng không phải nói như thế”

Hắn thấy cô nói như thế liền cười bật cười “ Không hổ dành là người mà chị Caryln coi trọng được tôi không vòng vo với cô nữa tôi sẽ nói thẳng”
“ Được anh cứ nói đi”
“ Chuyện là vậy cô giao hạng mục này lại cho tôi đi tôi sẽ thay cô xử lý vụ này cô cũng là con gái không lẽ bị đàn ông cho leo cây mãi có phải không?”
“ Ý kiến của anh tôi thấy cũng không tồi hay vậy đi anh cho tôi 1 tuần nếu Lục Tổng không chịu tới tôi sẽ tự đích thân đi gặp chị Caryln giao hạng mục này lại cho anh, anh thấy có được không?”
Hắn ta lập tức vui vẻ thoả hiệp “ Là cô nói đấy nhé không được nuốt lời đâu đấy”
“ Tôi nói được làm được không nuốt lời”
“ Vậy tôi không làm phiền cô nữa cô mau nghỉ ngơi đi” Hắn liền đứng dậy tạm biết cô rồi đẩy cửa đi ra ngoài
Cô nhìn theo bóng lưng của hắn liền nhếch môi một cái “ Anh xem thường tôi quá rồi”
Ngày thứ hai ở cuộc họp vụ kiện đàm phán
Gia Tuệ nhìn đồng hồ đảo mắt quay sang nhìn Tử Kha “ Bây giờ cũng đã hơn 8h chẳng thấy bóng dáng của Lục Tử Hàn đâu không lẽ cậu ta cho chị Ngãi Giai leo cây tiếp sao”
Tử Kha nghe thấy nhanh tay đặt lên miệng của Giai Tuệ liền nhắc nhở một tiếng “ Cái miệng của cô coi chừng đấy mau im lặng chờ tiếp đi”
Đợi được 10p cuối cùng một đám người áo đen hôm qua cũng đến, cô nhanh chóng đứng dậy đi sang đó chào hỏi
“ xin chào cho hỏi Lục tổng của các anh đâu?”

“ Thành thật xin lỗi cô lần nữa Lục Tổng cậu ấy hôm nay không sắp xếp được công việc cậu ấy nhờ tôi nói lại giúp cô hẹn cô khi khác”
“ Làm khó anh rồi hôm nay tôi cũng chẳng có việc gì hay là tôi sang bên chỗ Lục Tổng nói với anh ấy vài câu có được không”
Người đàn ông nghe cô nói vậy im lặng một lúc rồi quay sang hỏi người phụ nữ đứng gần đấy
“ Hôm nay Lục Tổng có về khách sạn không”
Người phụ nữ nhận được cậu hỏi liền mở điện thoại lên kiểm tra
“ Hôm nay Lục Tổng có hẹn với bạn của cậu ấy đến 8h cậu ấy sẽ quay trở về khách sạn”
Người đàn ông gật đầu xem như đã hiểu quay sang nói lại với cô
“ Vậy hôm nay làm phiền cô đến khách sạn một chuyến, tôi sẽ cho người gửi địa chỉ cho cô”
“ Được vậy làm phiền anh”.


Đọc truyện chữ Full