DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Cấp Phú Nhị Đại
Chương 2177

Đội tiếp khách ở hai bên lập tức thổi kèn tấu nhạc, cũng có ruy băng được b ắn ra, không khí cả doanh địa lập tức trở nên hân hoan.

Đổi lại là những người khác, thấy một nhân vật đầu sỏ như.Jesma xuất hiện, thì dù không phải đến gây phiền phức, hẳn họ cũng sẽ căng thẳng không thôi, không dám có chút bất kính, co quắp bất an.

Người có thể thoải mái không quan †âm hơn thua, kiêng ky như Lệ Tuyên Hoành, thật sự rất ít.

Lúc này, trong lòng.Jesma hiểu rõ, chẳng trách quân nhà họ Lệ này có thể quật khởi bất thình lình, xem ra cũng không chỉ vì bọn họ có Giang Ninh chống lưng đằng sau, mà cũng bị bản thân Lệ Tuyên Hoành này có năng lực.

Không có chút năng lực nào, sao Giang Ninh có thể đánh giá cao được?

Lệ Tuyên Hoành vô cùng khách sáo, mời.Jesma vào trong đại sảnh.

“Tôi biết ở trên chiến trường này, tên của tướng quân.Jesma là thần thoại. Từ hôm đầu tiên đến đây, tôi đã biết rồi.

Hôm nay có thể vinh hạnh được gặp tướng quân.Jesma, tôi cảm thấy thật vinh hạnh!”

Lệ Tuyên Hoành cho người rót trà: “Tướng quân, đây là đặc sản từ quê hương chúng tôi, mời ngài thưởng thức!”

Jesma nâng tách trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, không hề lo lắng là trong trà này sẽ có cái gì hại người.

Thủ hạ của Giang Ninh sẽ không vô sỉ như vậy.

Càng không thể vô sỉ như vậy.

“Hậu sinh khả úy đấy!”.Jesma nói: “Nếu tôi ở cùng thời đại với cậu, sợ là tôi cũng không có cơ hội gì!”

“Tướng quân nói đùa rồi!”

Lệ Tuyên Hoành vội vã lắc đầu. Kiểu nói chuyện không hay này, nếu là người bình thường, chỉ sợ đã trở nên căng thẳng rồi. Không biết.Jesma nói như vậy là có ý gì?

“Tôi vấn luôn lấy tướng quân.Jesma làm mục tiêu, học tập theo ngài, mới có thể đi đến ngày hôm nay.”

“Nhưng càng như vậy, tôi càng phát hiện ra, bản thân mình vẫn còn nhiều chỗ phải học lắm. Tôi chỉ hy vọng, lúc tôi được bốn mươi tuổi, tôi có thể xem như bóng dáng của tướng quân, vậy cũng đủ khiến tôi thấy kiêu ngạo rồi!”

“Ha ha ha hai”

Tải app truyện hola đọc tiếp nhé cả nhà! Jesma mỉm cười.

Lệ Tuyên Hoành rất biết ăn nói, khiến người nghe như chìm vào gió xuân. Chẳng rõ đây là lời khen hay không, nhưng khi nghe, cảm thấy rất thoải mái.

“Thằng nhóc cậu, tôi thíchI”

Lệ Tuyên Hoành mỉm cười, không nói tiếp nữa, cầm tách trà lên làm tư thế mời, hai người đối ẩm.

“Hôm nay tôi đến là để quan sát thôi.” Jesma nói: “Xem rốt cuộc quân nhà họ Lệ trong truyền thuyết lợi hại đến mức nào, lại xem cậu cả nhà họ Lệ câu đây là thần thánh phương nao?”

“Trên mảnh chiến trường này, luôn có người quật khởi, cũng có người xuống dốc, biến mất không thấy, tất cả đều rất bình thường. Có đôi khi, ra một quyết định sai thôi, cũng có thể chết không chỗ chôn!”

“Tôi sẽ ghi nhớ lời dạy bảo của tướng quân.Jesmal” Lệ Tuyên Hoành nói.

Đọc truyện chữ Full