DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Lạnh Lùng Theo Đuổi Vợ Cũ
Chương 41: 41: Cô Ấy Là Người Yêu Mới


Diệp Ảnh Quân ôm lấy Diệp Mạc Kỳ ngủ khi anh ta đã tắm rửa sạch sẽ, sáng hôm sau lúc này Chu Huệ Di đi đến khu nhà mà anh đang ngủ,
Lúc bước vào phòng, cô ta lập tức nhìn thấy anh đang ngủ say cùng với đứa con gái của mình với bộ dạng mê người,
Vì anh ta đang ngủ cùng với cơ thể rắn chắc lộ sáu múi tuy đang mặc Áo, cô ta thật sự ngứa ngáy khi nhìn thấy cảnh anh như vậy,
Lúc này cô ta tách con gái mình ra chỗ khác, thừa cơ hội anh ngủ say mà từ từ bò lên người anh,
Cô ta nhẹ nhàng nắm lấy quần anh từ từ thích thú kéo xuống, thì cô ta không ngờ lúc này bàn tay to lớn nắm lấy tay cô thật mạnh,
Diệp Ảnh Quân đã tỉnh giấc khi cô ta động vào phần dưới của anh, nên anh ta lập tức phản ứng kịp thời mà nắm lấy tay cô ta lại, cau mày cáu gắt nói, "Làm gì vậy hả "
Nhìn thấy anh đã dậy, cô ta liền cười tươi còn không từ bỏ mà nắm lấy quần anh kéo ra, Diệp Ảnh Quân phát hiện kịp thời hành động của cô ta, anh liền đẩy cô ta ra khiến cô ta nằm trên giường, còn anh thì nhanh chóng đứng lên,
Lúc này Chu Huệ Di tức lên quát lớn, "Anh lại từ chối làm chuyện này với em, chúng ta sắp là vợ chồng rồi kia mà, đã vậy bốn năm rồi anh vẫn không hề động vào em, em sắp không chịu nổi nữa rồi "
Diệp Ảnh Quân đang bế Diệp Mạc Kỳ vì con bé đã bị cô ta làm cho hoảng sợ mà khóc, còn nghe những gì cô ta vừa nói thật khiến anh cau mày bực mình trừng mắt với cô ta lập tức quát lớn "im miệng lại, ở đây còn có trẻ con la hét cái gì hả "

Tức giận quát lớn với cô rồi sau đó quay bỏ đi, trong lúc đi còn vỗ về dỗ cho con bé nín khóc, cả hai rời khỏi phòng để lại Chu Huệ đi tức tối mà cầm những chiếc gối ném loạn xạ, con la hét toáng lên, "Diệp Ảnh Quân, anh không thể đối xử với em như vậy "
Mặc kệ cô ta la hét, lúc này anh đi xuống dưới lầu đưa bé con cho bảo mẫu, còn mình đi đến phòng của anh và Cố Hạ Phi trước đây từng ngủ cùng để tắm rửa chuẩn bị đến công ty,
Hiện tại ở Trương Thị, Cố Hạ Phi vừa đến công ty đã bị Trương Nhã Tịnh đột ngột kéo cô đi đến khu ăn uống của công ty khiến cô giật mình,
Vừa đến nơi cô đã nhìn thấy Trương Minh Thành cũng đang ngồi ở bàn ăn, sau đó cô ngay lập tức lịch sự như một thư ký mà cúi thấp nói, "Chủ tịch chào buổi sáng, ngài ngủ ngon chứ ạ "
Nghe những lời của Cố Hạ Phi nói, anh nhìn cô cùng với vẻ mặt buồn bã chỉ gật đầu một cái mà không nói gì cả,
Cảm thấy kì lạ với Trương Minh Thành, nên cô mới khẽ vào tai Trương Nhã Tịnh hỏi, "A Tịnh, chủ tịch hôm nay sao vậy "
Trương Nhã Tịnh nghe cô hỏi vậy, cô liền không do dự mà nói luôn, "Anh ấy bị thất tình đó, bị người yêu cho đội mũ xanh "
Cố Hạ Phi nghe liền bất ngờ, vì hôm qua cô nhiều thấy biểu hiện của anh rất lạ, ngủ trên bàn làm việc ăn mặc lôi thôi còn có mùi rượu, thật sự lúc đó muốn hỏi anh nhưng lại không dám,
Lúc này Cố Hạ Phi không biết làm gì hơn ngoài chấn an anh, anh nghe vậy cũng nhẹ nhàng tỉnh táo nhìn cô mỉm cười,
Sau một lúc cả ba người ăn, thì đột nhiên một cô gái từ bên ngoài đi vào công ty náo loạn tìm người, "Minh Thành, anh đây rồi "
Cô ta nhìn thấy Trương Mình Thành, ngay lập tức chạy đến với vẻ mặt hốt hoảng, "Thành Thành, chúng ta nói chuyện được khon anh "
Trương Minh Thành nhìn cô ta một lúc, sau đó trở nên lạnh lùng nói, "Tôi và cô không còn chuyện gì để nói, chúng ta chia tay rồi cô nên biến khỏi đây trước khi tôi bảo người ném cô ra khỏi công ty này "
Cô bạn gái của anh nghe anh nói những lời lạnh nhạt, cô ta liền hạ giọng càng thấp năn nỉ Trương Minh Thành, "Anh đừng đối xử với em như vậy, em chỉ nhất thời mê sự hấp dẫn của Diệp Ảnh Quân mà thôi, anh tha thứ cho em đi "
Cố Hạ Phi vừa nghe cô ta những lời có liên quan đến Diệp Ảnh Quân, cô liền nhớ ra cô bạn gái này, cô ta chính là người hôm qua đã đánh lộn với Chu Huệ Di,
Lúc này Cố Hạ Phi mới nở nụ cười khinh thường Diệp Ảnh Quân, và thầm chửi mắng anh ta, người như anh ta quả nhiên vẫn không thay đổi, vẫn khốn nạn như xưa, lại còn quyến rũ người yêu của người khác,
Còn lúc này Trương Nhã Tịnh nghe cô nói những lời nực cười vừa hoang đường, cô liền bực mình đứng lên cười khinh thường cô ta và tay thì đang không ngừng bẻ khớp miệng thì chửi mắng cô ta, "Hah, cô mặt cũng dày thiệt, đang quen anh tôi mà lại đi thích một người khác, để tôi cho cô biết thế nào là lễ độ "

Cô ta nhìn biểu hiện của Trương Nhã Tịnh, liền cảm thấy run sợ mà mắt ửng đỏ van xin, nhưng cô ta vẫn không biết điều, còn dám nhờ vả cô,"Nhã! Nhã Tịnh, tôi sai rồi cô nói giúp tôi với anh trai cô được chứ "
Nghe xong cơn điên của Trương Nhã Tịnh càng lúc càng không kiểm soát mà nhếch môi nói, "Giúp, được tôi sẽ giúp cô "
Cứ tưởng cô sẽ giúp mình, nhưng sai lầm của cô ta,
Nói xong Trương Nhã Tịnh liền tức giận ngay lập tức nhào đến cô ta, định cho cô ta ăn vài cái bạt tai, thế nhưng lúc này Cố Hạ Phi nhanh hơn đã ngăn cô lại, "A Tịnh, cậu bình tĩnh lại đi "
Lời nói của Cố Hạ Phi đã làm Trương Nhã Tịnh bình tĩnh lại, sau đó mới quay lại về phía cô gái đó mà nói chuyện một cách lịch sự, "Tiểu thư này cô đã nói lời chia tay với chủ tịch của tôi, tôi mong cô hãy nói được làm được trước khi mọi chuyện đi quá xa "
Thật sự quả thật là cô gái đó là người nói lời chia tay với Trương Minh Thành, vì cô ta vài lần đi dự tiệc hội thảo với anh, đã vô tình say mê Diệp Ảnh Quân, đã vậy còn hoang tưởng anh ta sẽ thích cô mà quyến rũ anh ta, nên mới ngu dại không một chút do dự buông lời chia tay với Trương Minh Thành,
Cô ta nhìn thấy Cố Hạ Phi nói những lời như dạy đời, cô ta liền tức tối quát lớn với cô, "Cô là ai hả, còn dám lên giọng với tôi à "
Trương Nhã Tịnh cảm thấy cô ta chướng mắt nên định ra mặt, thì lúc này đột nhiên Trương Mình Thành liền lên tiếng lạnh lùng, "Cô ấy là người yêu mới của tôi, tôi không cần cô nữa, mau cút đi "
Cố Hạ Phi nghe anh vừa thốt lên câu cô là người yêu của anh, liền giật mình đến nỗi không nói được gì,
Còn cô ta thì nghe vậy cô liền đờ gương mặt ra, thì lúc này Trương Minh Thành liền ra lệnh cho các vệ sĩ đưa cô đi một cách lạnh lùng, "Vệ sĩ, mau đưa cô ta đi đi "
Cách vệ sĩ nghe được lệnh liền đưa cô ta đi, còn cô ta không tin chuyện này là sự thật và cũng không cam tâm mà vùng vẫy hét lớn, "Anh! , không chuyện này không thể được, Minh Thành anh không thể đối xử với em như vậy "

Trương Nhã Tịnh cau mày khi nhìn thấy cô ta bị đưa đi, liền lên tiếng khinh bỉ "Đồ đàn bà tham lam, làm mất cả hứng "
Mọi chuyện ổn thỏa, cả hai lại ngồi xuống tiếp tục ăn sáng, thì ngay lúc này Cố Hạ Phi không hài lòng lời nói vừa nãy của anh mới lên tiếng trách, "Chủ tịch, tuy tôi là thư ký của ngài nhưng ngài không thể đem tôi ra làm lá chắn cho ngài được "
Cảm thấy mình đã sai, và tâm trạng cũng trở nên tốt hơn, anh liền mỉm cười tự nhận sai, "Tôi xin lỗi em nhé "
Cố Hạ Phi nghỉ như vậy khiến anh trở nên tốt hơn và vui vẻ trở lại, thì việc cô bị anh làm lá chắn cũng không sao, cô liền thở dài nói, "Ngài cảm thấy thoải mái là được ạ"
Một lúc sau ăn xong, Trương Minh Thành liền hỏi về vấn đề chuyến đi cho nhân viên năm nay, "Chuyện về chuyến cắm trại năm nay của công ty, em giải quyết như thế nào rồi "
Cô lấy máy tính bảng lịch trình lại xem thì gật đầu nói, và nói thêm một điều rất tốt cho công ty, "Cũng ổn định rồi à, ngày mai sẽ xuất phát, ông Edward William cũng muốn tham gia nữa ạ "
Nghe tin này Trương Minh Thành gương mặt trở nên háo hức ngay, và đồng thời còn khen ngợi cô,"Tốt quá rồi, em giỏi lắm "
Cố Hạ Phi không nói gì chỉ cười nhẹ một cái rồi gật đầu,.


Đọc truyện chữ Full