DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nước Mắt Dưới Cơn Mưa Tình Yêu Và Thù Hận
Chương 40: 40: Náo Loạn Trong Ngục Tù 2


Nếu nói số tù nhân được thả thì gần một nghìn tên cũng chưa nhiều, số người canh gác trong nhà tù còn nhiều hơn số tù nhân gấp đôi, nhưng gần như đều bị giết sạch dưới tay của những tên tội phạm khét tiếng.
Số tù nhân còn lại là bốn trăm người, số canh gác chỉ còn chưa tới một trăm người.

Nếu vậy thì những bốn trăm tên tội phạm khét tiếng đương nhiên sẽ thừa sức để giết gần một trăm tên canh gác.
Nhưng quan trọng là có một thế lực nào đó rất mạnh của nhà tù, họ rõ ràng không phải là người canh gác hay những cơ động bắt tội nhân bỏ trốn.

Bọn họ ăn mặc đồ đen kín đáo, tay ai cũng cầm vũ khí loại mới mà liên tục nổ súng vào những tên tội phạm, bọn chúng có khoảng sáu trăm tên.

Vấn đề này rất lớn, chắc chắn kẻ đứng sau đang muốn giết người diệt khẩu, một phát tiêu diệt toàn bộ rồi đổ lỗi nên Hoắc Cẩn Kình.

Nghĩ mãi Du Mộc vẫn không thể đoán ra được hành động của bọn họ.

Người mà thả những tên tù nhân khiến mọi thứ náo loạn đến giờ vẫn chưa xuất hiện.
Chiêm ngưỡng cảnh "đẹp" trước mắt cũng chẳng được bao lâu.

Du Mộc và cô gái liền thành tâm điểm của bọn canh gác và bọn người bí ẩn.

Mọi sự chú ý hướng về Du Mộc và cô gái đều không có gì lạ.

Du Mộc thân chỉ mặc đơn giản một bộ đồ bình thường, cô gái kia vốn là tù nhân đặc biệt bị nhốt dưới hang động, quần áo của những tù nhân của nhà tù trên mặt đất khác hoàn toàn với những tù nhân dưới hang động.
Giữa một biển người, một bên là toàn bộ quần áo tù nhân màu cam, một bên là những tên canh gác quần áo rằng ri, và cuối cùng là những tên mặc quần áo đen của thế lực ẩn.

Du Mộc và cô gái với hai bộ đồ khác hẳn nhau, lạc lõng giữa cả chốn đông người như vậy, đương nhiên sẽ bị chú ý.

Đã vậy bọn chúng vừa nhìn thấy cô gái liền nhận ra ngay cô là tù nhân trốn ra khỏi nhà tù dưới lòng đất.

Bọn chúng phát hiện tất cả tù nhân trong hang động đều được thả, người bên dưới cũng không liên lạc được.

Biết rằng không còn ai sống sót.

Tên áo đen chỉ huy liền ra lệnh cho giết tất cả.
Ba tên canh gác gần đó nhất liền lao đến chĩa súng vào Du Mộc và cô gái, bọn chúng bóp cò rất nhanh nhưng lại không thể nhanh bằng kim châm của Du Mộc.

Ba cây kim châm được bay ra và ghim thẳng vào giữa trán của bọn chúng, những tên của thế lực ẩn cũng không yên phận một chỗ.

Bọn chúng xông lên đông như kiến, những loạt đạn trong súng bắn tỉa của chúng được xả ra như mưa.

Đạn bay khắp nơi, những tên yếu thì đều gục chết dưới bãi máu.
Bọn chúng xả súng liên tiếp vào nơi Du Mộc và cô gái đang đứng.

Nhưng dường như không một phát nào có thể trúng được Du Mộc và cô gái, những loạt đạn liên tục được bắn ra từ súng của bọn chúng đều bị những viên đạn trong cây súng ở tay cô gái va chạm vào viên đạn của đối phương ở trên không trung rồi rơi xuống đất.
Có tên còn không an phận, tự mình tìm đường chết, hắn rình mò xông thẳng đến gần Du Mộc, tên đó có dao trong tay, hắn giơ cao, ngắm chuẩn gáy Du Mộc và… phập… máu tươi phụt ra và bắn tung toé, một giọng nói lạnh lùng, tức giận vang lên: " Đánh nén là không được đâu nha ".
Du Mộc quay đầu lại, cô nhận ra bản thân quá bất cẩn, suýt chút nữa thôi là đã được một vé tới cửa môn quan.

Tên đánh nén tay cầm con dao, vốn định đâm vào gáy của Du Mộc nhưng thế nào lại thành chọc thẳng vào cổ họng mình.
Đó là do cô gái đi cùng Du Mộc đang đứng phía sau hắn, thấy Du Mộc gặp nguy hiểm, cô gái định dùng súng bắn tên đó nhưng khi thấy hắn hai tay vẫn đang cầm dao, cô gái liền cầm lấy tay hắn, chuyển đường dao quay ngược lại, rồi cắm thẳng con dao trên tay hắn vào cổ họng tên đó.

Máu cứ thế liền phụt ra, òng ọc tuôn trào ra ngoài.

Chiêu này là hắn tự gậy ông đập lưng ông, cô gái chỉ giúp hắn một tay chỉnh lại hướng đâm mà thôi.
Du Mộc thấy cảnh đó có chút rùng mình, cô gái này cũng ác thật, đâm vào họng hắn như vậy khiến hắn trước khi chết cũng chẳng nói được câu nào.

Làn mưa đạn ở súng và ống tre của Du Mộc liên tục được bắn ra như mưa.

Một số tên bí ẩn còn sử dụng cả cung tên, làn đạn và làn mũi tên liên tục bắn về phía Du Mộc và cô gái, đương nhiên số tù nhân kia cũng phải hứng chịu.

Một số người không tránh kịp nên đã nhanh chóng đi thẳng xuống địa ngục, Du Mộc và cô gái len lỏi qua làn đạn và làn mũi tên như một con chim đang lượn trên bầu trời, bọn họ không chỉ tránh mà tay vẫn đang liên tục xả những làn đạn và những làn kim châm ra ngoài.
Chưa đến năm phút, số người của nhóm bí ẩn đều giảm đi đáng kể, tất cả đều chết dưới tay Du Mộc và cô gái.

Có những tên mặt đều bị nổ nát bét, không nhận dạng nổi.

Có những tên thì không tài nào tìm được điểm vết thương, mà chỉ biết bọn họ cứ dần ngã xuống như lúa đổ.

Căn bản là cây kim xuyên qua đầu chỉ nhỏ xíu, mắt thường dù lục soát khắp người cũng không thể nào nhìn rõ được miệng vết thương do kim gây ra, loại kim đó nhỏ như sợi chỉ, làm sao mà bọn họ có thể tìm ra được.
Mặc dù vậy nhưng số tù nhân cũng bị chết đi rất nhiều.

May mắn thay lúc còn ở trong hang động, Du Mộc chỉ nạp vào khẩu súng cô gái đang cầm có hơn trăm viên đạn, nhưng đều dùng để bắn camera hình cầu và bọn canh gác dưới đó.

Trước khi mở cánh cửa mật thất để đi ra ngoài này, Du Mộc liền nhớ lại tên chỉ huy vào báo cáo trên này có náo loạn.

Du Mộc nghĩ rằng nếu nhỡ đâu không thoát ra được một đường khác mà lại vào đúng nơi đang náo loạn thì chắc chắn phải dùng tới súng và cả ống tre.

Bấy giờ Du Mộc mới nạp thêm gần ba trăm viên đạn nhỏ như hạt đỗ vào ống súng rồi đưa cho cô gái.

Nếu lúc đó Du Mộc không nạp vào thì bây giờ hai người bọn họ đã bị chết dưới những làn cung tên và làn đạn của bọn canh gác và bọn áo đen bí ẩn ở đây rồi.
Chỉ sau hơn năm phút, số tù nhân và những tên bí ẩn đều giảm đi rất nhiều.


Bốn trăm tên tù nhân giờ còn ba trăm tên, gần một trăm tên canh gác bây giờ đều bị chết sạch, không còn một người nào.

Sáu trăm tên bí ẩn giờ chỉ còn lại ba trăm tên.

Ngoại trừ những tên canh gác ra thì những tên bí ẩn đa số đều chết dưới tay của Du Mộc và cô gái.
Những tên tù nhân vì có sự trợ giúp của Du Mộc và cô gái lên số người chết không bị giảm quá nhiều.
Máu nhuộm đỏ nhà tù, xác người nằm chết đếm không xuể.

Nhưng cuộc chiến giữa hai bên vẫn diễn ra ác liệt, Du Mộc bấy giờ mới chợt nhớ ra chuyện quan trọng, cô giơ chiếc nhẫn ra liên lạc với nhóm Hoắc Cẩn Kình và Lục Doãn Cung: "Quay lại nhà tù trên mặt đất ngay".

Xong lại quay ra liên tục thổi những làn mưa kim châm vào đối thủ.
Du Mộc không nhận ra, lúc cô lên tới trên này, những tiếng bắn súng, tiếng la hét.

Những âm thanh loạn xạ khắp nơi đều được thu âm vào trong chiếc nhẫn, nhóm của Hoắc Cẩn Kình và Lục Doãn Cung đều nghe thấy nhưng mãi vẫn không thấy Du Mộc ra tín hiệu quay lại đó.

Bọn họ cũng không chờ cô lên tiếng mà tự túc quay lại.
Tới lúc Du Mộc nhận ra và liên lạc với bọn họ thì nhóm của bọn họ cũng đã đi được hơn nửa đường rồi.
~Nhạc Tử~.


Đọc truyện chữ Full