DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngang Tài Ngang Sức
Chương 40: 40: Bắt Bẻ


Nay cũng là buổi chụp hình tạp chí thời trang đầu tiên, Tiêu Ngọc đã tới trụ sở công ty từ sớm.

Hãng thời trang nổi tiếng bậc nhất của Philip có chi nhánh tại đây, thậm chí rất xa xỉn và rộng lớn.

Đây là một toà nhà tổ hợp, dưới là trung tâm thương mại bán trang phục và phụ kiện của hãng, trên là studio và các phân ngành liên quan.

Dù đã làm việc bên nước ngoài nhiều nhưng lại là lần đầu Tiêu Ngọc làm trong nước, cô cũng khá hồi hộp.
Thông thường, sẽ là gửi trang phục tới công ty đối tác và stylist của họ sẽ phụ trách.

Nhưng bộ sưu tập lần này rất quan trọng, hợp đồng đã chỉnh sửa thì yêu cầu phía Tịch thị sẽ đưa người của họ sang, cùng một stylist định hướng của nhóm nhạc đó.

Hai bên trong quá trình làm việc sẽ kết hợp nhau để cho ra kết quả ưng ý thì thôi.
Rõ ràng, điều này là Tịch thị đã xuống nước, họ cần Philip hơn.

Chứ những hãng thời trang khác còn phải khụy nụy xin họ chụp cùng.

Lúc đầu giám đốc bộ phận còn tỏ ra không cam chịu cho lắm, dù gì Tịch thị cũng là top đầu, kể cả idol mới ra mắt thì cũng đã có sức ảnh hưởng riêng.

Nhưng Tịch Hy thì có tầm nhìn hơn, thà lùi một bước tiến nhiều bước, cô vẫn đồng ý.

Vị giám đốc lúc này cũng đã hiểu.


Đúng là chủ tịch, rất có tâm và có tầm.
***
Tịch Trí dù ăn chơi là vậy, nhưng nếu nhìn profile thì mọi người cũng khá ngạc nhiên.

Cậu tốt nghiệp chuyên ngành công nghệ dựng phim.

Đúng vậy, không giống anh chị mình, Tịch Trí không học ngành liên quan doanh nghiệp hay kinh tế, mà cậu đam mê với điện ảnh hơn.

Ngay từ đầu cậu đã được chiều chuộng, lại là con út nên muốn gì được nấy, không có tham vọng như Tịch Hy.
Vừa đi làm, cậu đã được giao đi quay lại hậu trường buổi chụp hình.

Hiện mạng xã hội là một kênh truyền thông hiệu quả nên sẽ có một đội biên các phân cảnh idol làm việc để chiều lòng fan và người hâm mộ.

Tịch Trí rất vui vì ít nhất mọi người không nghĩ cậu phế, người ta tin tưởng lắm mới giao việc cho mình.

Nên cậu háo hức tới mức quên luôn thứ quan trọng là máy ghi hình.
Tới nơi, Tịch Trí đúng kiểu lần đầu còn bỡ ngỡ.

Quá đã, cậu đã từng nhiều lần mua đồ ở dưới nhưng lần đầu được tới nơi làm việc phía trên.

Mọi người làm việc cực kỳ năng nổ và chuyên nghiệp.


Phát hiện không mang máy ghi hình, cậu vẫn tự tin chiếc điện thoại đời mới nhất của mình sẽ làm nên chuyện.

Cũng không hiểu sao vừa đi làm mà cậu đã có cái tự tin ấy.
Ekip làm việc không quá quan tâm Tịch Trí đang đứng cầm điện thoại chạy hết từ chỗ nọ sang chỗ kia.

Thấy cậu đeo thẻ nhân viên Tịch thị nên họ đều biết cậu tới để làm việc, dù làm việc kiểu này lạ lắm.

Tiêu Ngọc thấy có một thanh niên cứ lăng xa lăng xăng bèn nhắc:
- Cậu, không được ghi hình chụp ảnh bằng điện thoại cá nhân, đây là điều tối kị vì ảnh sẽ không được lọt ra ngoài trước khi phát hành.
Tịch Trí ngay từ đầu đã để ý Tiêu Ngọc, cô khá xinh đẹp, ăn mặc sành điệu lại tác phong chuyên nghiệp.

Nếu ở Tịch thị thì kiểu gì cậu cũng hỏi này hỏi nọ, nhưng đây là công ty người ta, cậu chỉ có thể làm tốt việc của mình.

Cậu giơ giơ cái thẻ nhân viên của mình lên:
- Tôi đang tác nghiệp.

Chỉ là dụng cụ tác nghiệp hơi khác thôi.
Tiêu Ngọc nhìn thấy tên trên thẻ, nhăn mày hỏi lại:
- Cậu là Tịch Trí?
- Phải, là tôi!
- Vì là cậu tôi mới không yên tâm đó!
Tịch Trí bị nói cho thành yếu thế.

Cái vụ scandal của cậu rầm rộ vậy, chắc cô ấy biết.

Nhưng sao cô ấy lại thẳng thừng vậy, khác gì dội gáo nước lạnh vào đối phương không.
Tiêu Ngọc không bắt bẻ Tịch Trí nữa, làm em trai Tịch Hy thì cũng chẳng lo, nếu có sai sót thì Tịch thị cũng phải chịu trách nhiệm mà thôi.


Đọc truyện chữ Full