DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hương Gió Mùa Hạ
Chương 61: Chương 61


Anh đi theo cô ra phòng khách, giờ chỉ mới hơn một giờ chiều nên nắng vẫn rất gay gắt, rèm cửa đều đóng kín mít đến chẳng thấy một tia nắng xuyên vào.

Hứa Ninh nằm ườn xuống sofa hai chân đan chéo lên nhau.
Châu Tinh Duật cũng đi lại ngồi xuống, nâng đầu cô đặt lên đùi mình.

Hứa Ninh ngay sau đó liền trở người vùi mặt vào bụng anh, Châu Tinh Duật bình thản như không, các ngón tay rõ từng khớp khẽ lướt trên mái tóc cô.
...
Tỉnh giấc đã là hơn 5 giờ chiều,mở mắt ra là phòng ngủ, Hứa Ninh vừa ngóc đầu dậy đã bị sức nặng nề đè xuống"N-nặng".
Cũng phải, cánh tay và chân anh đang ôm chặt lấy cô, ngủ xấu thật, cô loay hoay cả buổi mới lấy được cái chân đang kẹp chặt chân mình ra.
"Sao không ngủ thêm một chút? ".

Châu Tinh Duật giọng ngái ngủ, vòng tay ôm eo,vùi đầu vào lưng Hứa Ninh tiếp tục ngủ.

Cô cũng chỉ nằm im không nói gì thêm, mắt tròn xoe đảo quanh phòng, sau cùng dừng lại nơi khung ảnh trên bàn làm việc trong góc của Châu Tinh Duật.
Bức ảnh cô đứng giữa hàng sơn trà, lúc cô đi anh đã dán lại từng miếng.Yêu nhiều đến vậy nhưng lại tỏ ra là chẳng quan tâm.

"Nghĩ gì? ".

Châu Tinh Duật lật người cô lại lên tiếng.
"Nghĩ gì được chứ, buông em ra, em cần đi tắm".


Cô uể oải vươn vai một cái, xỏ dép vào chậm chạp đi đến phòng tắm.
"Tắm nhanh một chút ".
"Vângggg".
"Đừng kéo dài giọng ".
"Vâng ".
....
Sau khi tắm xong Hứa Ninh lại nằm ườn ra ghế chơi với Thất Thất.

Còn đang mải mê xem tv thì bị chiếc khăn tắm rớt thẳng xuống mặt che mất tầm nhìn.

"Châu Tinh Duật, mất lịch sự quá "
"Giúp anh lau tóc ".
Con người này sao lại bá đạo đến mức đó.

Hứa Ninh thầm nghĩ nhưng cũng cầm khăn lên, tại sao cô không thể từ chối chứ? Bất mãn chết mất.

"Lau tóc giúp anh, thiệt thòi cho em à? "
"Anh giúp em lau tóc đi, tóc em vẫn ướt ".
Châu Tinh Duật nâng mí mắt nhìn cô một lúc cuối cùng cũng cầm lấy khăn.


"Ngồi xuống ".

Nghe được mệnh lệnh cô liền ngồi xuống thảm lông giữa h.ai chân anh.
Châu Tinh Duật tùy tiện lau nhưng cũng rất nhẹ nhàng, vì mỏi cổ nên cô liền tựa đầu vào đầu gối anh, cánh tay nhỏ cũng vươn ra ôm chặt lấy bắp chân, có chút giống Koala.

"Châu Tinh Duật"
"Ừm"
"Lát nữa chúng ta đi ăn vịt quay nhé, đó là món đầu tiên mà chúng ta cùng ăn đấy ".

Hứa Ninh ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt như có sao, lấp lánh thật.
Đến tối Châu Tinh Duật dẫn cô đến một quán vịt quay.

"Trước khi gặp được anh em đã rất khó kết bạn đấy, bọn họ cho rằng em là một kẻ nhàm chán, lập dị tối ngày cắm đầu vào sách vở,nghĩ lại khoảng thời gian bị cô lập đó...đúng là đáng sợ "
"Hóa ra là vậy sao? Vì chỉ biết học nên bị cô lập, nhưng chẳng phải vì cắm mặt vào sách vở mà bảo bối của Châu thiếu gia đây mới vào được Thanh Hoa sao? ".

Giọng anh có bao nhiêu tự đắc khiến cô cũng chỉ cười trừ cho qua.
"Vị thế nào? "
"Không có gì đặc biệt, nhưng cùng ăn với anh thì đúng là rất ngon ".
Sau khi ăn xong thì cả hai lại về tiểu khu, khi đi đến dưới tiểu khu thì lại đụng mặt An Cửu Dị.

Vừa thấy bóng dáng anh ta Hứa Ninh liền núp người đi ra sau Châu Tinh Duật.

Châu thiếu gia quả nhiên không vui, anh qua khẽ vén tóc cô:"Em lên nhà trước, một lát anh sẽ lên ".
"Sao thế, anh đừng gây nhau với anh ta ".
Châu Tinh Duật không trả lời, vuốt nhẹ má cô rồi chỉ lên phía nhà:"Ngoan đi ".

Hứa Ninh nghe vậy cũng đành lên trước..


Đọc truyện chữ Full