DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hương Gió Mùa Hạ
Chương 4: Chương 4


Hứa Ninh ngượng ngùng lấy ra lại sách vở, ngồi im ngoan ngoãn giải đề.

Ở quê cô được xem là một thiên tài,luôn đứng đầu trong các kì thi, vậy mà ở đây một lớp 45 học sinh điểm số của cô chỉ xếp 35, còn chưa vào nổi top 20.

Đây là lớp chọn, điều đó khiến Hứa Ninh lo sợ sẽ bị bỏ lại phía sau.
Ra chơi Cố Mạn Đình kéo cô xuống nhà ăn, Điền Tư đi lại chỗ Châu Tinh Duật khiêm tốn lên tiếng "Châu Tinh Duật cùng tôi đi ăn cơm được không?".

Thiếu niên chẳng thèm nhấc mắt nhìn cậu ta chỉ lên tiếng " Ừ".
"Ở đây Châu Tinh Duật,Điền Tư ".

Cố Mạn Đình nhìn Tiêu Vĩ lườm một cái liền khiến cậu ta im bặt.

"Cô nương, nếp nhăn trên trán cậu càng nhiều rồi ".Hứa Ninh khẽ cười nói đùa.

Châu Tinh Duật đặt khay cơm xuống đối diện Hứa Ninh, liếc nhìn qua cô rồi ngồi xuống, bên cạnh là Điền Tư.
"Bạn học Hứa này, chúng ta làm quen đi ".


Điền Tư đưa tay ra ý muốn bắt tay, Hứa Ninh biết Cố Mạn Đình không thích người này, nhưng vì lịch sự vẫn đưa tay ra, cười nhẹ.

"Mong được chiếu cố ".

Cố Mạn Đình bên cạnh sôi máu lên rồi.
Giờ học sau là tiết thể dục, các bạn nam thì chơi bóng rổ, các bạn nữ thì chụm lại thành nhóm để bàn tán nói chuyện, còn Hứa Ninh và Cố Mạn Đình vì vào muộn nên bị bắt chạy 5 vòng quanh trường.

"Các cậu thấy Châu Tinh Duật thế nào, vừa học giỏi đẹp trai, điểm số lại còn nhất lớp, đối thủ của học bá khối trên ".

Nam thần học bá trong truyền thuyết sao.
" Cậu nói xem ngày đầu đi học sao lại xui vậy ".

Hứa Ninh mệt đến không thể đáp chỉ biết lắc đầu điên cuồng hít thở.

Khi này từ trên đầu xuất hiện một chai nước.

Hứa Ninh đưa tay nhận lấy "Cảm ơn ".Châu Tinh Duật xem ra vẫn có tâm.

...
"Con về rồi ".

Hứa Ninh mệt mỏi vào phòng, thì thấy em trai đang nằm trên giường mình "Này ai cho em vào phòng chị lại còn mang chân bẩn vào "
"Lêu lêu em cứ đạp cho nệm chị bẩn hết đấy " Hứa Thẩm Khải vừa nói vừa nhảy trên nệm cô.

"Hứa Thẩm Khải mau ra ngoài cho chị" Hứa Ninh tức giận nhịn không được gọi cả họ tên của ** cậu ra khiến gan nó nhỏ lại không ít chạy ra ngoài.
Hứa Ninh đóng lại cửa sổ, kéo rèm lại khóa cửa phòng sau đó vào nhà vệ sinh tắm rửa, trong nhà căn phòng tiện nghi nhất đã dành cho Hứa Ninh, chính là vì hôm đó mẹ không có ở nhà, nếu không bây giờ cô đã phải ở trong phòng sách nhỏ hẹp của bố rồi.

"Con gái "
"Bố vào đi cửa không khóa ".


Hứa Ninh nói vọng ra rồi tiếp tục làm bài.

"Con gái trên lớp, có kết bạn được với ai không? ".
"Mới ngày đầu mà bố, phải từ từ nhưng mà các bạn học ở đây tính tình cũng rất dễ làm quen." Hứa Yến Đinh thầm thở dài.

"Hôm đó có cả các bạn đứng nhìn, xấu hổ cho con rồi " Không nhắc đến thì không sao, bỗng nhiên bị nhắc lại khiến cô có chút tủi thân muốn khóc.

"Có sao đâu chứ cũng muộn rồi bố về phòng đi ".

Hứa Yến Đinh nhắc nhở Hứa Ninh ngủ sớm cũng không nán lại lâu đi về phòng.
Hứa Ninh khi này liền rơi nước mắt,ôm miệng thật chặt để không phát ra tiếng, quyển sách trên bàn một lúc sau đều bị dính nước, nhìn cô bây giờ rất thảm.

Sau khi hơi nín mắt cô liền dừng ra ngoài cửa sổ thì hơi giật mình vì khu nhà đối diện có người đang đứng nhìn cô qua cửa sổ, thấy vậy Hứa Ninh vội vàng quay mặt đi lau nước mắt, cửa sổ chưa đóng mà chôn mặt trên giường.

Bị Châu Tinh Duật nhìn hết rồi, sao giờ cô mới phát hiện phòng mình đối diện bên kia vậy.
...
Sáng hôm sau mắt cô sau khi khóc liền sưng lên, lén bố mẹ chườm đá nhưng chỉ đỡ hơn chứ không hết được, vậy mà vừa bước ra ngoài đã chạm mặt Châu Tinh Duật đang nói chuyện cùng với Hứa Yến Đinh, Hứa Ninh vừa thấy đã vội vàng quay mặt đi.

"Châu Tinh Duật tiện thể cháu đưa Hứa Ninh đến trường giúp chú được không, con bé rất ngốc ra đường lóng ngóng chú không an tâm "
"Vâng chú cứ đi làm đi ".


Ông Hứa nghe vậy thì yên tâm rời đi.

"Khóc sao? ".

Hứa Ninh che mắt thầm nghĩ, chẳng phải hôm qua cậu thấy hết rồi sao?" Được rồi, mau đi học, bố cậu nhờ tôi dẫn cậu đi ".

Hứa Ninh nhăn nhó quay đi.

"Không cần đâu, cậu xa tôi ra một chút ".
Không thể thích con người này, phải tránh xa tránh xa.

Đây là câu Hứa Ninh ép mình học thuộc lòng.

Chỉ mới gặp hôm qua sao có thể thích người ta được, không thể nào.

"Gì đây, vì tôi thấy cậu khóc nên muốn tránh xa tôi sao?".


Đọc truyện chữ Full