DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Tổng Tài
Chương 826

CHƯƠNG 826: GIẢ VỜ VUI VẺ

Sau khi Tiểu Đào ăn hết sạch cháo mà Tiêu Mộc Diên mang đến, giống như vô cùng thỏa mãn, cả người lại nằm xuống giường, một lát sau, lại đột nhiên mở to mắt.

Tiêu Mộc Diên hoảng sợ, bởi vì không biết lát nữa, sẽ xảy ra tình huống gì.

“Cô đưa tôi đi dạo để thư thái tâm trạng một lúc đi, gần đây, khoảng thời gian này, cả ngày chỉ làm ổ trong phòng, thật sự rất khó chịu. Tôi muốn chơi đùa với đám trẻ con, tôi nghĩ tụi nhỏ chắc hẳn cũng nhớ mình lắm.” Tiểu Đào vậy mà lại biểu lộ sự nũng nịu với cô, thoạt nhìn thật sự rất đáng yêu.

Tiêu Mộc Diên thật sự không thể không cảm thán một câu, cô gái này, trở mặt còn nhanh hơn cả so với lật sách. Có điều cô thật sự rất thích dáng vẻ lúc này của cô ấy.

“Được, bây giờ tôi sẽ dẫn cô ra ngoài.”

“Thật sự quá tuyệt vời.” Tiểu Đào vậy mà lại vui mừng, khua tay múa chân, thoạt nhìn giống hệt một đứa trẻ.

Tiêu Mộc Diên hiện tại cũng cảm thấy Tiểu Đào giống như đã biến thành một người khác vậy. Chẳng lẽ đây chính là cảm giác giống như được từ cõi chết trở về hay sao? Nhưng khi cô đưa Tiểu Đào ra ngoài, Tiểu Đào lại không tự chủ được dắt tay cô, nắm chặt cánh tay cô, tình cảm giữa họ tốt đẹp giống như hai chị em gái vậy.

Kiều Phong vừa mới tới, nhìn thấy hình ảnh này, cũng ngây ngẩn cả người.

Mặc dù Tiểu Đào cũng đã nhìn thấy Kiều Phong rồi, nhưng bộ dạng cô ta lại giống như đang cố ý tránh né anh, xem nhẹ Kiều Phong, trực tiếp đi qua chơi đùa cùng đám trẻ con. Kiều Phong cũng đã nhận thấy rõ điều này, nhưng anh không trực tiếp đến gần Tiểu Đào, mà lại đi đến bên cạnh Tiêu Mộc Diên.

“Nói cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Tiểu Đào lại có thái độ như vậy với anh, đột nhiên lại có thay đổi lớn như vậy?” Kiều Phong thật sự không có cách nào lý giải được.

Đừng nói là Kiều Phong, ngay đến cả Tiêu Mộc Diên cũng không rõ, rốt cuộc đây là tình huống gì?

“Thật ra em cũng không biết rốt cuộc chuyện này là như thế nào, bởi vì hôm nay khi em mang cháo đến cho cô ấy, cô ấy vô cùng ngoan ngoãn ăn hết bát cháo, sau đó lại rất vui vẻ chơi đùa cùng đám trẻ con, giống như chỉ trong một đêm đột nhiên nghĩ thông vậy.”

Thế nhưng, Tiêu Mộc Diên nghĩ, trước khi cô vào phòng, cô rõ ràng nghe thấy Tiểu Đào đang thét lên với viện trưởng, còn nổi trận lôi đình với viện trưởng. Vậy mà, bây giờ lại thay đổi chóng mặt như vậy, biến thành bộ dạng hoàn toàn khác, thật sự khiến người ta có chút đề phòng.

Tuy rằng trong lòng Tiêu Mộc Diên còn có chút phiền lòng, nhưng dáng vẻ bây giờ của Tiểu Đào tốt hơn trước kia rất nhiều. Bởi vì cô không muốn nhìn thấy bộ dạng kích động, sụp đổ ngày trước của Tiểu Đào, cho nên Tiểu Đào của hiện tại mới là Tiểu Đào thật sự.

Chỉ có điều, cô dường như cảm thấy có chỗ nào đó không hợp lý, nhưng cụ thể là chỗ nào, cô lại hoàn toàn không thể nghĩ ra được.

“Nếu Tiểu Đào thật sự duy trì dáng vẻ này, vậy thì quá tốt rồi.” Kiều Phong dứt khoát, mượn gió bẻ măng, đột nhiên cầm lấy tay Tiêu Mộc Diên.

Nhưng mà lúc này đây, Tiêu Mộc Diên lại sợ hãi: “Anh rốt cuộc muốn làm gì? Giữa ban ngày ban mặt đột nhiên lại… cầm tay em.”

“Hiện tại, anh muốn tuyên bố với tất cả mọi người, em là bạn gái của anh thì sao? Chẳng lẽ em còn muốn nuốt lời?” Kiều Phong lại cố ý đùa giỡn cô.

“Không phải, em không nói chuyện đó, đừng để Tiểu Đào biết.” Tiêu Mộc Diên thật sự lo lắng Tiểu Đào nhìn thấy cảnh tượng này sẽ trở nên kích động. Như vậy rất không tốt.

“Hiện tại em không nhìn thấy dáng vẻ của Tiểu Đào hay sao? Cô ấy rõ ràng là đã nghĩ thông rồi, quyết định muốn tác thành cho hai chúng ta, cho nên chúng ta càng không được phụ ý tốt của cô ấy.” Kiều Phong hùng hồn phân tích những điểm này.

Nhưng mà Tiêu Mộc Diên nghe xong, lại vô cùng khó hiểu: “Vì sao em lại cảm thấy dường như anh đang cố ý xuyên tạc ý của cô ấy vậy.”

“Anh cũng không thể quan tâm được nhiều thứ như vậy, dù sao cả đời này em cũng phải ở bên anh, nếu Tiểu Đào đã trở nên tốt hơn, mấy ngày nữa chúng ta có thể xuất phát rồi.”

Khi nghe được những lời này, Tiêu Mộc Diên thật sự kinh ngạc, máy móc nhắc lại hai chữ này một lần nữa: “Xuất phát?”

“Nhìn bộ dạng kinh ngạc của em kìa, kích động đến như vậy sao?”

Thật ra khi Kiều Phong nói những lời này, hoàn toàn là có ý đồ riêng. Bởi vì anh muốn đưa cô rời khỏi thành phố này, nếu như vậy thì cô không cần phải gặp lại cái tên An Sâm kia nữa. Không biết vì sao mỗi lần nhìn thấy người đàn ông kia, trong lòng anh đều cảm thấy vô cùng khó chịu, luôn cảm thấy anh ta cướp đi thứ quan trọng nhất của mình vậy.

Vốn dĩ anh còn cho rằng, đối với chuyện này, Tiểu Đào nhất định sẽ hiểu lầm anh rất lâu, nhưng cô ta đột nhiên lại biến thành bộ dạng như vậy, quả thật Tiểu Đào đã giúp anh một tay.

“Nhưng anh không cảm thấy, dáng vẻ này của Tiểu Đào, có chút thay đổi nhanh quá hay sao?”

“Anh cũng không hiểu, lòng của con gái giống như kim dưới đáy bể vậy. Có điều cũng không cần nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần cô ấy có thể luôn vui vẻ như vậy là tốt rồi.”

Sau khi nhìn thấy cô ta vui vẻ, cô cũng không còn áy náy như vậy nữa, nhưng trong lòng Tiêu Mộc Diên vẫn không có cách nào bỏ xuống được sự phiền muộn trong lòng.

“Em sẽ không phải là đang trốn tránh đấy chứ? Anh từng nói sẽ đưa em rời khỏi nơi này, không phải đến lúc này em lại không muốn đi cùng anh nữa đấy chứ?” Kiều Phong đột nhiên bắt đầu lo lắng đến vấn đề này, nhưng sau khi nghe xong những lời của anh, Tiêu Mộc Diên lại nhịn không được phì cười một tiếng.

“Cái dáng vẻ lo lắng này của anh cũng quá dư thừa rồi, hơn nữa còn không bằng để em lo lắng xem anh sẽ chạy trốn hay không thì thực tế hơn nhiều đó.”

“Em nói gì cơ, anh sẽ chạy trốn, anh trông giống loại người như vậy sao?” Kiều Phong cố ý biểu lộ dáng vẻ trừng mắt hung tợn.

“Cái này cũng rất khó nói, dù sao lòng của đàn ông cũng giống như kim dưới đáy bể, ai biết được anh sẽ như thế nào…”

“Em có tin anh sẽ ăn em ngay lúc này hay không?” Kiều Phong nhân cơ hội đến gần Tiêu Mộc Diên, hôn một cái lên mặt cô.

Tiêu Mộc Diên xấu hổ đến nỗi mặt cô gần như ch ảy nước.

Hai người cười đùa vui vẻ ở một bên, nhưng mọi cử chỉ vui đùa của họ đều rơi vào mắt Tiểu Đào. Thật ra cô ta vẫn luôn miễn cưỡng vui vẻ, cười nói, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ đùa giỡn của hai người họ, đột nhiên cô ta lại biến thành bộ dạng nước mắt lưng tròng. Nhưng cô ta biết, cô ta còn phải tiếp tục giả vờ, giống như không có chuyện gì, ở bên này chơi trò chơi với đám trẻ con. Bởi vì cô ta không thể để hai người họ phát hiện ra mình có điểm gì không bình thường.

Mà trên phía cửa sổ tầng hai, có một ánh mắt cũng luôn dõi theo hai người họ, thu hết toàn bộ biểu cảm của ba người họ vào tầm mắt. Hai người liếc mắt đưa tình với nhau, động tác lời nói của họ đều lộ ra sự ân ái, tràn đầy hạnh phúc. Nhưng phía bên kia, mặc dù Tiểu Đào vẫn đang ở cùng đám trẻ, nhìn giống như đang chơi đùa vui vẻ với tụi nhỏ, nhưng thật ra, biểu cảm trên mặt lại vô cùng đau khổ, bởi vì đôi mắt u buồn, nhuộm đầy nước mắt đã bán đứng cô ta.

Viện trưởng vỗ mạnh xuống mặt bàn, vì sao con gái của bà ta lại phải nhận sự uất ức như vậy? Vì sao con gái bà ta lại lựa chọn rút lui, rồi tác thành cho hai người đó?

Bà ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho đôi cẩu nam nữ đó.

Con gái, chuyện bản thân con không dám nói ra, con yên tâm, mẹ nhất định sẽ giành lại cho con, đôi cẩu nam nữ này, hai người cứ chờ đó mà xem!

Đọc truyện chữ Full