DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 69: Chương 69



Cho đến hôm nay, cô so với bất kỳ kẻ nào đều biết ánh mắt như thế đại biểu cho cái gì.Cô sợ hãi, hốt hoảng cầm khăn tắm bên cạnh che lại, khuôn mặt nhỏ nhắn biến đổi đến đỏ bừng: "Anh...!anh đừng nhìn! Mau đi ra!"Nhưng Trì Tư Tước nắm lấy cổ tay của cô, dễ dàng đã đem cô kéo vào lòng."Che cái gì? Em đứng ở chỗ này, không phải là muốn cho tôi nhìn sao?""Mới không phải vậy! " Tô Du Du quả thực muốn khóc lên, cô tự mình chết hay sao mà cố ý cho quỷ nam này nhìn: "Là vì tôi..."Cô vốn muốn giải thích chuyện mình gặp quỷ, nhưng lời đến bên miệng, đột nhiên không nói ra được."Không có...!không có gì, tôi vừa tắm xong muốn đi ra." Cuối cùng Tô Du Du chỉ nhẹ giọng nói.Cô vẫn quyết định không đem chuyện quỷ nữ nói cho Trì Tư Tước.Cô hiểu rất rõ Trì Tư Tước, hắn đới với quỷ hay đối với người cũng đều tuyệt tình, nếu như cho hắn biết quỷ nữ kia, sợ rằng sẽ trực tiếp đánh quỷ nữ kia hồn phi phách tán.


Nhưng Tô Du Du luôn cảm thấy, quỷ nữ này không giống với những con quỷ trước kia, coi như là không thể giúp, thì cũng không muốn hại nữ quỷ.Trì Tư Tước sớm đã không có tâm tình thảo luận vấn đề này, xúc cảm ấm áp ướt át của cô gái trong ngực truyền đến, đôi mắt đen của hắn không khỏi u ám thêm.Nhưng nhìn thấy ánh mắt sợ hãi trong đôi mắt to tròn, thì cảm thấy như nước lạnh dội vào đầu, lửa nóng trong cơ thể lạnh hơn phân nửa."Đi ra ăn cơm." Hắn buông Tô Du Du ra, không quay đầu rời khỏi phòng tắm.Tô Du Du ngơ ngác đứng tại chỗ, quả thực không thể tin được là Trì Tư Tước vậy mà buông tha mình.Cô rất sợ quỷ nam này lại hối hận, cho nên nhanh choàng áo tắm lên, cẩn thận ra ngoài.Trì Tư Tước biết Tô Du Du chưa ăn cơm, cho nên kêu phục vụ ở khách sạn, sắp xếp trong phòng một bàn đầy thức ăn tinh xảo, rượu đỏ dưới ngọn đèn chập chờn càng rực rỡ.Kỳ thực Tô Du Du đã sớm đói bụng, lúc này cũng không khách khí nữa, lập tức ngồi xuống ăn như hổ đói.Trì Tư Tước không hứng thú nhiều lắm với thức ăn, chỉ uống rượu đỏ nhìn vật nhỏ trước mắt."Ăn chậm một chút, không có ai giành với em cả." Hắn khẽ nhíu mày.Vật nhỏ này, cách ăn hoàn toàn không giống một cô gái chút nào, khác hoàn toàn so với những thiên kim tiểu thư hắn gặp trước đây, thậm chí khóe miệng còn dính một ít nước sốt.Nhưng màThật sự rất đáng yêu.Cổ họng Trì Tư Tước lại không nhịn được chuyển động qua lại.Chết tiệt.Vật nhỏ này rốt cuộc dùng tà thuật gì với hắn, làm sao mà ngay cả khi cô ăn cũng có thể khiến hắn dâng trào đến mức này!Cạch.Hắn đặt ly rượu xuống, kéo vật nhỏ đối diện qua ôm vào ngực.Tô Du Du vốn đang say sưa ăn một miếng thịt bò, đột nhiên ngã vào cái ôm lạnh băng, sợ đến suýt chút nữa bị nghẹn."Khụ khụ, anh...!anh làm gì thế?"Trì Tư Tước không trả lời câu hỏi của cô, chỉ giữ đầu cô lại rồi hôn.Lưỡi lạnh như băng lướt qua khóe miệng dính tương của vật nhỏ, thưởng thức từng chút từng chút.Nhiệt độ lạnh như băng truyền đến, làm cho Tô Du Du không khỏi run lên."Đừng...!đừng ăn tôi, tôi ăn không tiêu được đâu!" Giọng nói cô nhè nhẹ run, hầu như là mang theo vài phần cầu xin.Trì Tư Tước trợn mắt, thấy sắc mặt hốt hoảng giống nai con của cô gái, không khỏi cảm thấy buồn cười.Hắn đáng sợ như vậy sao?Hắn cũng không ăn cô."Tôi đi tắm." Suy nghĩ đến cơ thể vật nhỏ, hắn đành cưỡng chế cơ thể khô nóng đi vào phòng tắm, vội vàng dội nước lạnhTrì Tư Tước tắm rửa xong quay về phòng, thì Tô Du Du đang ngủ cuộn mình trong chăn, vết tích xanh tím trên cổ như ẩn như hiện.Trì Tư Tước lau khô tóc, đi tới bên giường ôm lấy Tô Du Du, cởi áo choàng tắm trên người cô ra, đưa tay đặt lên vết tích xanh tím chữa thương trên người cô.Mùi thơm của cô gái trong ngực truyền đến, khiến tâm trạng hắn lại nhộn nhạo lên, nhưng hắn vẫn cô gắng nhịn xuống, chỉ xoa qua những vết xanh tímTô Du Du quá mệt mỏi, làm như vậy cũng không có tỉnh lại, chỉ cảm thấy trên người lành lạnh rất thoải mái, cho nên không tự chủ được cọ cọ vào lòng giống như mèo nhỏ.Trong lòng Trì Tư Tước run lên, nhìn vật nhỏ trong ngực, đột nhiên cảm thấy có một loại cảm giác xa lạ xông lên đầu, giống như cảm giác trong lòng ngực được lấp đầy..



Đọc truyện chữ Full