DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70
Chương 30: Chương 30


Bất quá bà vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi: “Chú Lý, chú có thể sửa mệnh cho Đào Hoa hay không a? Vạn nhất con bé thành gái lỡ thì, chờ khi tôi chết đi sẽ không thể nhắm mắt a.

”Cụ ông buông tay Triệu Đào Hoa ra, không có nửa phần do dự liền nói: “Mệnh số của đứa nhỏ này tôi không đổi được, cùng với sửa mệnh không bằng học được quý trọng duyên phận.

”Quý trọng duyên phận……Giờ khắc này, nội tâm Chu Minh Lan vô cùng rối rắm.

Hiện giờ nhà bọn họ cùng Thẩm Thiên Bách nháo thành như vậy, bà là một vạn cái không muốn lại cùng cái thằng nhóc thối đó có liên quan gì.


Chính là…… Nếu bỏ lỡ hắn, con gái bà đời này sẽ gả không ra vậy thì bà phải làm gì bây giờ?Trong loại cảm xúc phức tạp này, hai mẹ con rời khỏi nhà ông cụ Lỹ.

Trên đường trở về, Triệu Đào Hoa thấy bà rầu rĩ không vui chỉ có thể ra tiếng khuyên nhủ: “Mẹ, Thẩm Thiên Bách cái loại người này mẹ có đánh chết con cũng sẽ không gả, lại nói, người có nhân duyên cùng con không nhất định phải là hắn a~ hơn nữa lời của thầy bói không nhất định chuẩn.

”Chu Minh Lan nghiêng đầu giật giật môi, cuối cùng vẫn là không đem lời nói trong lòng nói ra tới.

Ông cụ Lý kia chính là thầy bói có tiếng làng trên xóm dưới ở đây.

Khi bà 18 tuổi, vẫn còn là một đáo đào hoa cũng đã đi tìm ông ấy tính qua mệnh của mình.


Lúc đó ông cụ nói, bà có một đứa con gái, vẫn là đứa con đại phú đại quý, nhưng năm con gái 18 tuổi sẽ gặp phải một kiếp nạn, nếu con bé vượt qua thành công, lúc sau cuộc sống của con bé chính là xuôi gió xuôi nước còn mang lại phúc cho nhà họ Triệu, nhưng trên phương diện nhân duyên của con bé lại biến đổi bất ngờ.

Hiện giờ mọi thứ đều giống như tính toán của ông cụ, sau khi con gái tự sát may mắn nhặt về một cái mạng, cho nên hôm nay bà mới có thể dẫn người tới chỗ này đoán mệnh.

Nhưng không nói bà không có cách nào an tâm.

Làm một người mẹ, bà không cần con cái có thể đại phú đại quý, chỉ mong muốn về sau con của bà không bệnh không tai là được.

.


Đọc truyện chữ Full