DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thuyết Tiến Hóa Nam Thần
Chương 61: Trong cái rủi có cái may

Đèn trong phòng phẫu thuật cuối cùng cũng tắt.

Lúc bác sĩ bước ra nói với Kỷ Uyển Trương Bắc Trạch vô sự thì trái tim căng thẳng của Kỷ Uyển cuối cùng cũng có thể thả lỏng ra rồi ngất đi trong lòng của Thẩm Ninh. 

Lúc tỉnh lại cô đang nằm giường bên cạnh Trương Bắc Trạch, nghe có tiếng người nói chuyện.

"Cô ây ngất rồi……"

"Ừm, con bé lo lắng cho cậu quá, nghe nói cậu không sao nên yên tâm."

"Hô……" Giọng nói khàn khàn nhẹ nhàng thở ra một hơi, "thương thế của tôi có nghiêm trọng không…...?"

"Yên tâm đi, thương thế của cậu mặc dù không nhẹ những từ từ sẽ trị khỏi. Trên mặt và những nơi khác không có vết thương lớn, chỉ là chân của cậu…… Bác sĩ nói có thể phải tiến hành trị liệu trong thời gian dài…..."

"Chân của anh ấy bị sao?" Kỷ Uyển miễn cưỡng chống đỡ đứng dậy, giọng nói run rẩy ngồi sát bên giường của Trương Bắc Trạch, nhìn thấy bộ dáng tiều tụy của anh mà nước mắt tuôn rơi.

"Ngốc quá, anh không sao, đừng khóc……" Trương Bắc Trạch muốn lấy tay lau đi nước mắt của cô nhưng phát hiện bản thân đến một chút sức lực cũng không có.

"Anh dọa chết em rồi……" Kỷ Uyển chủ động để tay của anh lên mặt mình, cảm nhận anh mang theo chút lạnh băng vẫn còn tồn tại.

Trương Bắc Trạch thương tiếc nhìn cô, dùng rất nhiều sức lực điểm nhẹ mặt cô, bảo cô đừng lo lắng.

Thẩm Ninh để cho 2 vợ chồng an ủi nhau một lát sau đó mới nói: "Bác sĩ nói chân của cậu bị chấn thương nghiêm trọng, chân trái gãy xương, chân phải đứt gân, có thể cần một khoảng thời gian tương đối dài dưỡng bệnh và phục hồi, nếu không có thể sẽ…...tàn tật."

"Sao lại như vậy chứ……" Rõ ràng hôm qua gặp anh vẫn chạy như bay, hôm nay lại gãy xương, đứt gân, trong lòng Kỷ Uyển dâng lên cảm giác khó chịu, nhìn chân anh bị bó bột thì trước mắt đen lại.

"Đừng lo lắng, sẽ khỏi thôi." Trương Bắc Trạch không có thời gian lo lắng bản thân, anh chỉ muốn để Kỷ Uyển ngừng khóc.

"Đúng vậy, đừng lo lắng, chút chuyện nhỏ mà." Thẩm Ninh mang theo ngữ khí lạc quan đi qua vỗ vai Kỷ Uyển, "Được rồi, sống là tốt rồi, vấn đề gì đều có thể giải quyết, còn con, phải bình phục tâm tình mới được, em bé trong bụng chịu không nổi sự kinh sợ như vậy đâu."

"A" Kỷ Uyển theo bản năng ôm lấy bụng.

"Không cần lo lắng, thím đã bảo bác sĩ xem qua, trước mắt vẫn tốt, chỉ cần con có tâm thái tốt thì em bé cũng sẽ không sao." Thẩm Ninh đỡ Kỷ Uyển ngồi xuống, "Được rồi, ba của đứa bé không sao rồi, con nghĩ cho em bé một chút, đợi em bé ra đời thì ba nó sẽ không còn quan trọng như vậy nữa đâu."

Kỷ Uyển bật cười, Trương Bắc Trạch cũng miễn cưỡng nở nụ cười.

"À, là vậy sao?" Một âm thanh từ cửa vọng vào.

Thẩm Ninh giật mình sau đó nở nụ cười: "Ông xã, anh quay lại rồi sao?"

Kỷ Duật Hành trong tay cầm 2 chiếc điện thoại đi vào, nhìn thoáng qua bệnh nhân đã tỉnh sau đó ánh mắt dừng lại, cười như không cười nhìn vợ.

"Ai da, em không phải là thấy không khí quá nặng nề nên mới chọc 2 đứa nó một chút." Thẩm Ninh Lấy lòng đi về phía chồng, "Vất vả rồi, vất vả rồi, em xoa bóp cho anh nhé." Nói rồi kéo chồng mình ngồi xuống đấm vai cho anh.

"Về nhà anh sẽ xử em sau." Kỷ Duật Hành ngẩng đầu, nguy hiểm nhìn vợ.

Thẩm Ninh lè lưỡi, sau đó hỏi: "Sao rồi, tai nạn xe rốt cuộc là thế nào vậy?"

Kỷ Duật Hành bỏ điện thoại xuống: "Đây là một vụ tai nạn liên hoàn, có 1 chiếc xe trên đường cao tốc đâm vào xe của Trương Bắc Trạch, chiếc xe đó lại bị một chiếc khác đâm vào, dù sao giảm nhẹ chút xung kích, nếu không……"

Lời của anh ta chưa nói hết nhưng mọi người đều đã hiểu.

Kỷ Uyển hít vào một hơi lạnh.

"Là sao, là có người cố tình gây ra sao?" Thẩm Ninh nhăn mày.

"Anh không biết, có điều chủ của 2 chiếc xe đó anh đã biết rồi, chủ xe đâm vào xe Trương Bắc Trạch là Lý Nhất Hy, chiếc xe sau là Hứa Trí, điều kỳ lạ là 2 người này đều là người của VK."

"Lý Nhất Hy?" Kỷ Uyển khiếp sợ đứng lên.

Kỷ Duật Hành nghiêng đầu, nghĩ ngợi: "Cái tên này, đúng rồi, cậu ta đã chết rồi."

Chiều hôm đó nhạc sĩ của VK - Hứa Trí dưới sự ép hỏi của cảnh sát đã nói ra sự thật. Thì ra trong lòng anh ta ôm hận với Lý Nhất Hy, nói hắn đạo tác phẩm của mình, sáng hôm nay còn đến tìm Lý Nhất Hy, bởi vì anh ta phát hiện ra ca khúc mới của Lý Nhất Hy có hình bóng ca khúc của anh ta, đang tranh chấp thì thấy hắn đột nhiên rời đi, anh ta tức quá nên cũng lái xe đuổi theo, anh ta muốn tìm cơ hội để dạy dỗ hắn, ai ngờ thấy xe hắn lái ngày càng nhanh, giống như phát điên đuổi theo 1 chiếc xe khác, bản thân cũng không biết trúng tà gì cũng đuổi theo trên cao tốc, kết quả trong chớp mắt 3 chiếc xe đâm vào nhau.

Kỷ Uyển nghe xong thật sự không dám tin, lẽ nào Lý Nhất Hy là nhìn thấy xe của Trương Bắc Trạch nên đi theo, sau đó cố ý đâm vào sao? Quá điên khùng rồi, hắn rốt cuộc tại sao phải làm như vậy chứ?

Cô không hiểu, hiện giờ chết không đối chứng, hắn lại hại chết người quay phim, hại Trương Bắc Trạch và chị Lý, Tiểu Phương đều nằm bệnh viện, cô cũng không muốn nghĩ đến con người đã chết đáng ghét này.

Chỉ là người xảy ra sự cố là Trương Bắc Trạch và Lý Nhất Hy, 2 ngôi sao đang nổi, phóng viên giống như điên cuồng tập trung ở bệnh viện,thề không nhận được kết quả sẽ không bỏ cuộc, phòng làm việc của bọn họ và VK đều loạn cả lên, đầu óc Kỷ Uyển ong ong kêu lên, nhưng cô cũng biết bản thân nên ra mặt đối mặt với tất cả, cho mọi người một lời giải thích.

Thẩm Ninh lại ngăn cô lại, nói bây giờ cô đang mang thai, không nên mệt mỏi quá độ.

"Nhưng cũng phải có ai đó đứng ra nói rõ chuyện này chứ." Kỷ Uyển cười khổ nói, cô bây giờ chẳng muốn rời xa Trương Bắc Trạch chút nào, nhưng cô không thể không gánh lấy trách nhiệm này.

"Con có thể nhờ một người đại diện mà." Thẩm Ninh chớp mắt.

"Lúc này con đi đâu để tìm một người có thể đại diện cho công ty và VK chứ……"

Thẩm Ninh liếc mắt nhìn qua chồng mình, người chú yêu quý của Kỷ Uyển.

Kỷ Uyển phản ứng có hơi chậm chạp, phải tốn chút thời gian mới hiểu ý Thẩm Ninh, cô ngạc nhiên nhìn thím bảy.

Theo sự hiểu biết của cô, chú bảy từ khi ra đời đến nay chưa bao giờ làm việc gì, càng đừng nhắc đến nhận chức vụ gì, chú ấy là nhà giàu nhàn rỗi điển hình. Ninh Ninh muốn cô mời chú ấy phá lệ sao?

Thẩm Ninh vừa nói ra, Kỷ Duật Hành đã biết vợ anh có ý đồ gì, lúc cô và Kỷ Uyển cùng nhìn sang thì tất cả các toan tính đều đã hiện rõ.

"Chú bảy……" Kỷ Uyển do dự gọi, không thể phủ nhận Kỷ Duật Hành làm người đại diên phát biểu chuyện này là tốt nhất rồi, hơn nữa có chú ấy thì phóng viên không dám hỏi những vấn đề nhạy cảm nữa.

Kỷ Duật Hành nhăn mày, sau đó bất lực thở ra một hơi, bàn tay xoa đầu Kỷ Uyển: "Bỏ đi, phụ nữ có thai thực sự rất yếu ớt, chú ý một chút." Lúc Thẩm Ninh mang thai 2 tên nhóc đó rất thảm, đến bây giờ anh vẫn còn nhớ rõ."

"Chú bảy, chú thật tốt!" Kỷ Uyển cảm kích ôm chặt lấy chú mình.

"Chồng nhà em là một người chú tốt." Thẩm Ninh cười hihi hôn vào mặt chồng mình.

"2 người thật là không ra sao mà." Kỷ Duật Hành nhéo vào má của 2 người họ.

Mọi người không ai ngờ tới thất thiếu gia nhà Kỷ gia lại là người ra mặt làm người phát biểu cho tai nạn của Trương Bắc Trạch và Lý Nhất Hy, trong số bọn họ có người từng phỏng vấn cách anh ăn chơi nhưng trước giờ về công việc thì chưa có. Đêm nay cuối cùng bọn họ được lĩnh giáo rồi, hơn nữa hy vọng không có lần sau nữa.

Bình thường Kỷ Duật Hành luôn nở nụ cười trên môi, đến lúc làm người phát biểu của cuộc họp báo thì thái độ rất cứng rắn, chỉ cho phép hơn nữa chỉ đồng ý trả lời những câu hỏi anh muốn trả lời. Sau khi anh nói rõ sự việc thì không cho phép có ý kiến nghi ngờ nào. Các phóng viên không dám đưa ra vấn đề nhạy cảm chọc giận anh, lăn lộn trong giới này nhiều, lợi hại trong đó bọn họ đã hiểu rõ cả rồi.

Nhờ phúc của anh, một cuộc họp báo vốn nến kịch liệt đã cực kỳ êm đềm mà kết thúc.

Ngày hôm sau truyền thông công bố tin tức Lý Nhất Hy đã chết, còn có một số tin tức Trương Bắc Trạch bệnh nặng nằm trên giường bệnh.

Những fans của Lý Nhất Hy không biết rõ mọi chuyện cũng bi thương cho sự ra đi của thần tượng, còn fans của Trương Bắc Trạch thì coi như anh trong cái rủi gặp cái may, dùng mọi biện pháp cầu chúc cho anh sớm hồi phục. Rất nhiều đồ bổ dưỡng được gửi đến công ty từ khắp nơi trên thế giới. Thậm chí còn có nhiều fan nghĩ cách đến thăm anh, nhưng Kỷ Uyển ở bên cạnh chăm sóc anh nên đã uyển chuyển từ chối.

Nửa tháng sau tình hình của Trương Bắc Trạch đã có chuyển biến tốt, sau khi anh làm một cuộc phẫu thuật nữa thì Kỷ Uyển đã liên hệ 1 nơi rất tốt về trị liệu, định để anh đến đó làm phục hồi chân.

Đọc truyện chữ Full