DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi
Chương 206: Đây không phải lừa đảo người tiêu dùng sao

“Báo thù ông nội nhà mày à!”

Nghe cấp dưới nói muốn mình đi tìm Giang Vũ báo thù, Kim Tái An tức giận mắng: “Giang Vũ là bạn trai của Kỷ Tuyết Tình, nếu tao động đến gã, Kỷ Tuyết Tình có thể buông tha cho tao sao?”

“Cậu chủ có điều không biết, cô Kỷ sẽ rời khỏi Giang Đông sớm thôi, mà Giang Vũ vẫn chưa đi theo ngay”.

“Nghe nói nhà họ Kỷ không ưng Giang Vũ, vậy chờ sau khi cô Kỷ đi, Giang Vũ cũng sẽ không còn chỗ dựa nữa”.

Nghe nói như thế, lại nhớ đến thái độ khinh khi và khinh thường của Thanh Long đối với Giang Vũ lúc trước, ánh mắt Kim Tái An sáng lên: “Đưa tài liệu về Giang Vũ đây!”

“Tao còn tưởng rằng cái tên Giang Vũ này có thể được cô Kỷ ưu ái vì là một nhân vật lợi hại nào đó!”

“Điều tra cả nửa ngày, gã chỉ là đứa con rể của gia tộc hạng ba ở Giang Châu, còn là người đã bị vợ cắm sừng ba năm trời, cuối cùng là một tên phế vật chịu ấm ức bị đuổi ra khỏi nhà”. 

Xem xong tài liệu về Giang Vũ, Kim Tái An cười ha hả, lạnh lùng nói: “Nhà họ Kỷ tuyệt đối không thể chấp. nhận một tên phế vật đã từng kết hôn làm chồng của cô Kỷ, tao đoán cô Kỷ cũng đang chơi đùa với tên này mà thôi”. 

“Vậy chờ sau khi cô Kỷ rời đi, Giang Vũ sẽ bị đánh cho tơi tả, không đáng sợ”.

“Tên tạp chủng kia dám cướp thái tuế mà tao đã nhìn trúng, còn hại chết chú Long, làm tao bị đánh, vậy nhất định phải để gã trả một cái giá cực kì đau đớn”.

Sau khi hiểu rõ hoàn cảnh của Giang Vũ, Kim Tái An ác độc nói: “Chờ sau khi cô Kỷ rời đi, tao muốn tự mình đến Giang Châu đánh chết gã, lấy lại gốc thái tuế trăm năm kia”.

Sau khi hiểu rõ tình hình, tâm trạng của Kim Tái An rất tốt, đứng dậy hỏi: “Con chó cái mà tao nuôi đâu rồi?”

“Thưa cậu chủ, hôm nay cô Lưu đang quay phim ở công viên trò chơi”.

Hạ nhân lập tức lấy điện thoại ra, đề nghị nói: “Bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại, bảo cô ta trở vê hầu hạ anh?”

“Không cần! Tao đi tìm cô ta”.

Kim Tái An hung tợn nói: “Hai ngày nay nghẹn chết tao rồi, để con chó cái kia giúp tao giải toả ngay ở công viên trò chơi”.

Chín giờ rưỡi sáng, công viên trò chơi lớn nhất ở Ngô Thành vừa mới mở cửa, Kỷ Tuyết Tình đã giống như con ngựa hoang mất cương, kéo Giang Vũ hăng hái đi vào.

Khoảnh khắc tiến vào công viên trò chơi đó, Kỷ Tuyết Tình từ cô cả nhà họ Kỷ cao quý lạnh lùng kiêu ngạo, biến thành một tiểu cô gái hân hoan nhảy nhót, hoạt bát vui vẻ.

Nhìn Kỷ Tuyết Tình từ trước đến nay vẫn luôn đoan trang cao quý, hôm nay giống như một cô bé vui mừng hớn hở, tung tăng cùng Giang Vũ du ngoạn trong công viên trò chơi, đám người Thanh Long âm thầm bảo vệ đều trợn tròn mắt.

Lần đầu tiên nhìn thấy Kỷ Tuyết Tình vui vẻ, không câu nệ như vậy, hoàn toàn không phải là cô chủ lạnh lùng mà bọn họ quen kia!

Chỉ còn một ngày cuối cùng, Kỷ Tuyết Tình hoàn toàn thả lỏng mình ra, cố gắng hưởng thụ khoảng thời gian vui vẻ này.

Nhìn thấy Kỷ Tuyết Tình vui vẻ như thế, Giang Vũ càng vui vẻ hơn, hai người đều cảm thấy vô cùng ngọt ngào và hạnh phúc.

Kỷ Tuyết Tình chưa từng vào công viên trò chơi, chơi tất cả các trò chơi có tính kích thích một lần cùng với Giang Vũ, hạnh phúc đến sắp điên luôn rồi.

Từ trước đến nay Kỷ Tuyết Tình luôn coi thường chuyện tự sướng, giờ lại thay đổi thái độ, lôi kéo Giang Vũ không ngừng chụp ảnh tự sướng, lưu lại khoảnh khắc hạnh phúc này.

Không biết đã trôi qua bao lâu, Kỷ Tuyết Tình thân mật dựa sát vào trong lòng Giang Vũ, tay trái câm kẹo bông, tay phải giơ điện thoại di động lên chụp một tấm ảnh chung: “Anh yêu, còn có trò chơi nào có thể chơi không?”

“Ngoại trừ vòng quay mặt trời, những trò khác thì chúng ta đều đã chơi hết rồi”.

Nhìn combo vé trong tay, Giang Vũ vừa cười vừa đáp lại.

“Đây chính là trò chơi mà anh cố ý để dành lại cuối cùng”.

Kỷ Tuyết Tình lập tức buông di động xuống, ngẩng đầu nhìn về phía vòng quay mặt trời: “Nghe nói những người yêu nhau cùng nhau ước nguyện bạc đầu răng long khi vòng quay di chuyển tới chỗ cao nhất thì nguyện vọng sẽ trở thành sự thật”.

“Cho dù truyền thuyết này không phải là sự thật đi chăng nữa thì chúng ta chắc chắn cũng sẽ bên cạnh nhau đến khi bạc đầu răng long”.

Giang Vũ ôm Kỷ Tuyết Tình, tỏ thái độ kiên định.

“Đừng không hiểu lãng mạn như vậy, chuyện bây giờ chúng ta cần làm cùng nhau là những chuyện mang tính lãng mạn”.

Kỷ Tuyết Tình lườm Giang Vũ một cái, cắn một miếng kẹo bông: “Đi, chúng ta đi ngồi vòng quay mặt trời, sau đó cầu nguyện”.

“Đứng lại, nơi này đã được chúng ta trưng dụng, người không liên quan không được tới gần”.

Khi Kỷ Tuyết Tình và Giang Vũ đi tới cửa vào vòng quay mặt trời, chuẩn bị kiểm tra vé thì đột nhiên bị mấy †ên vệ sĩ mặc âu phục màu đen cản đường.

Kỷ Tuyết Tình khẽ nhíu mày, lúc này mới chú ý tới có rất nhiều du khách đều bị ngăn ở ngoài cửa vào.

“Các anh trưng dụng, vậy tại sao chúng tôi còn có thể mua được vé vào cửa?”

Đọc truyện chữ Full