DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 303: C303: Chuẩn bị tết trung thu

Sau khi đến Thượng Hải, bà và dì Hạ sẽ ngõi tàu cao tốc trở về.

Từ Thượng Hải đến thành phố Thiệu có tàu cao tốc, chỉ cần ngồi bảy tiếng là đến.

Tần Lãng hỏi vậy cha hắn thì làm thế nào bây giờ?

Vốn dĩ bà Tân muốn bảo ông Tần đến nhà cô cả của Tăn Lãng ở mấy ngày, bà và dì Hạ đưa mấy người Tân Lãng đi Thượng Hải xong sẽ quay về.

Nhưng ông Tần không đồng ý, ông cũng muốn đi cùng đến Thượng Hải, muốn đi xem chỗ ở của con trai và cửa hàng mới mở.

Với cả đến lúc đó ông muốn mang Tần Lãng đi gặp người quen trước đây của ông, sẽ giúp Tân Lãng làm việc ở Thượng Hải thuận tiện hơn.

Dĩ nhiên chủ yếu chính là ông không muốn bị bỏ ở nhà một mình. Bà xã, con trai con dâu và cháu nội đều đi, trong nhà hoàn toàn trống không.

May mà vết thương trên đầu gối của ông Tân đã lành tốt, chỉ là vết thương ở cổ tay thì chưa khỏi hoàn toàn, không có cách nào làm việc nặng. Nhưng mà ngồi xe đường dài đi Thượng Hải thì không thành vấn đề.

Bà Tân hỏi Tân Lãng, Tân Lãng nói có thể.

Nhân tiện mang cha mẹ đi xem cửa hàng của hắn một chút, cùng với phòng ở trong khu nhà mà hắn và Tô Thi Hàm đang chuẩn bị mua.

Cả nhà cùng đi xem càng tốt hơn.

Mặc dù năm nay chưa mua được nhà nhưng mà sang năm thì có thể.

Chọn phòng ở cũng là một chuyện tốn thời gian.

Không chỉ muốn xem hướng nhà, bố cục, diện tích vườn hoa, hàng xóm bên cạnh, khu công nghiệp xung quanh, v.v... quan trọng nhất là còn phải xem phong thủy.

Nếu như chọn được chỗ có phong thủy tốt, vậy thì chính là tài lộc đồi dào, gia đình hòa thuận, thân thể khỏe mạnh, mọi việc đều thích hợp.


Mặc dù xem phong thủy có chút mê tín phong kiến, nhưng nếu tin thì có, không tin thì không có.

Thứ này thuộc về huyền học.

Bởi vì bà Tân và ông Tân chỉ ở mấy ngày nên hai người chỉ mang theo một chút quần áo, cho vào một cái túi. Không xách theo vali bởi vì vali chiếm quá nhiều chỗ.

Cốp sau còn phải để xe đẩy trẻ em. Bà Tân còn chuẩn bị cho Tần Lãng các loại trứng gà ta, gà vịt nhà, còn cả các loại quà tặng của cô ba cô năm đưa tới, tất cả đều để trong cốp.

Cốp sau đều bị nhét đầy.

Còn rất nhiều thứ không mang được, nhưng mà không sao, nhà họ Tần mở chỉ nhánh chuyển phát nhanh, không đựng được hết thì trực tiếp gửi đi trước.

Gửi đến nhà Tân Lãng ở Thượng Hải.

Dì Hạ chỉ mang theo hai bộ quần áo để thay lúc tắm rửa, để trong cốp xe.

Xe bắt đầu xuất phát đi Thượng Hải.

Trùng hợp là dì Hạ cũng muốn đi Thượng Hải thăm con trai, nhân tiện hối thúc hẳn kết hôn.

Để con trai của bà nhìn thấy ba bé nhỏ đáng yêu nhà Tân Lãng, con trai bà mà nhìn thấy chắc chắn cũng muốn sinh mấy đứa.

Lái xe từ thành phố Thiệu đến Thượng Hải mất 14 tiếng đồng hồ, Tân Lãng tính sẽ đi trong vòng hai ngày, như vậy thì cả người lớn và bọn nhỏ đều thoải mái hơn.

Nửa đường sẽ dừng chân ở huyện Niên Niên.

Bây giờ ba đứa nhỏ đã hơn 4 tháng tuổi, lớn hơn một chút so với lúc trước bọn họ lái xe về Quảng Châu, thân thể cũng tốt hơn nên không quấy khóc gì


Tô Thi Hàm dán mấy chiếc chong chóng lên cửa số, lúc xe chạy thì chong chóng nhỏ sẽ quay, thu hút sự chú ý của ba đứa nhỏ.

Làm cho chúng nhìn không rời mắt.

Trên đường đi, dì Hạ và bà Tân đang tán gẫu thì ông Tân dặn bà Tân yên lặng vì sợ quấy nhiễu đến Tần Lãng đang lái xe trên đường cao tốc.

Bởi vì tốc độ lái xe trên đường cao tốc rất nhanh, thỉnh thoảng còn có container đi qua nên phải hết sức chăm chú.

Tần Lăng nói không có sao, kỹ thuật lái xe của hắn rất tốt.

Tiếng nói chuyện cũng không ảnh hưởng đến hắn.

Nhưng mà dì Hạ và bà Tần cũng không định nói chuyện phiếm nữa.

Hai người đang cao hứng cho nên mới có nhiều lời muốn nói.

Nhưng mà nghe ông Tần nói sẽ ảnh hưởng đến việc lái xe của Tân Lãng, cho dù Tân Lãng nói không sao thì bọn họ vẫn không định nói nữa.

Ngày đầu tiên phải lái xe 7 tiếng đồng hồ, lúc đến huyện Niên Niên đã là 5 giờ chiều. Bởi vì trên đường họ phải dừng lại nghỉ ngơi 2 tiếng ở trạm dừng chân.

Đến khách sạn, Tô Thi Hàm nói với Tần Lãng rằng sau khi về đến Thượng Hải thì cô sẽ chuẩn bị đi thi bằng lái xe.

Những lúc phải lái xe đường dài như vậy thì cô cũng có thể chia sẻ một chút với Tân Lãng, cô và Tân Lãng có thể thay phiên nhau lái.

Nếu để Tân Lãng lái xe liên tục, sợ rằng cả tinh thần và cơ thể hẳn đều sẽ mệt mỏi.


Cô thật sự không nỡ.

Tần Lãng nói tạm thời không căn phải vội, chờ qua thời kỳ cho con bú thì lại

Hắn còn nói mình không mệt, cơ thể và tinh thần đều rất tốt.

Nghĩ ngơi một buổi tối thì ngày mai có thế tiếp tục lái xe.

Bà Tần và đì Hạ ôm ba nhóc con đi chỗ khác để Tần Lãng và Tô Thi Hàm nghỉ ngơi, tối nay hai người sẽ chăm sóc ba đứa nhỏ.

"Tránh trường hợp ba đứa nhỏ không ngủ được sẽ ồn ào làm cho Tăn Lãng không nghỉ ngơi được, vậy thì ngày mai tinh thần của hẳn sẽ không được tốt.

Bởi vì ngày mai còn phải lái xe gần 7 tiếng đồng hồ.

Hai ngày liên tục lái xe 7 tiếng trên đường cao tốc, tinh thần rất mệt mỏi.

Trước đây mỗi khi ông bà Tần về nhà. Không lái xe, không ngồi máy bay thì chính là ngồi tàu cao tốc.

Cho dù phải lái xe về nhà thì cũng mang theo hai tài xế, để tài xế thay phiên nhau lái xe.

Lúc trước bà Tân nghe Tăn Lãng nói lái xe đến Quảng Châu, bà chỉ cảm thấy hắn vất vả nhưng bà không nghĩ là lại vất vả nhiều như vậy.

Lần này tự mình cảm nhận mới biết, mang theo ba đứa nhỏ lái xe hai ngày trên đường thì không chỉ người lớn mệt mỏi, mà tụi nhỏ cũng không thoải mái.

Nhìn là thấy, lúc mới ra khỏi nhà thì ba nhóc đều phấn chấn tinh thần, nhưng mà bây giờ thì đứa nào cũng ỉu xìu.

Tinh thần không tốt lắm.

Thật là tội nghiệp.

Bà Tần rất đau lòng.

Lúc ăn cơm tối ở khách sạn, bà Tần nói với Tần Lãng lúc nào về nhà ăn tết thì chọn phương tiện khác, có thể đi tàu cao tốc về nhà.


Đến lúc đó ba đứa nhỏ cũng được mười tháng rồi, có thể ngồi tàu cao tốc.

Tần Lãng nói lái xe về nhà vẫn tốt hơn, thứ nhất là có thể mang nhiều thứ hơn, thứ hai là an toàn.

Người trên tàu cao tốc quá nhiều.

Bọn họ mang theo ba bé nhỏ, chính là đối tượng mà lũ buôn người hay nhắm đến.

Bà Tân sửng sốt một chút, nghĩ đến cái này cũng. thận trọng gật gật đầu, lại mắng bọn buôn người vài câu.

Nói bọn chúng đáng chém ngàn đao sau đó xử bắn, v.v.

Ngồi máy bay cũng không ổn lắm, khi máy bay cất cánh và hạ cánh ảnh hưởng rất lớn đến màng nhĩ trong tai của trẻ nhỏ, bà Tăn cũng không đề nghị cái này.

Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là lái xe tốt nhất.

Nghĩ tới đây, bà Tần lại nhìn về phía ông Tân, ánh mắt dừng trên tay của ông Tân.

Ông Tân rụt rụt tay lại, sau đó hai mắt sáng lên giống như nghĩ tới cái gì, nói: "Trước tết thì tay của tôi cũng khỏi rồi, có thể lái xe. Đến lúc đó, tôi sẽ ngồi tàu cao tốc đến Thượng Hải, sau đó lại về cùng Lãng Lãng. Như vậy tôi và Lãng Lãng có thể thay nhau lái xe!"

Bà Tân nghe ông nói như thế mới thoải mái híp híp mắt, nói với Tăn Lãng: "Đề nghị của cha con rất tốt.”

Thật ra sau khi Tần Lãng kích hoạt kỹ năng chiến đấu thì năng lực chịu đựng của cơ thế tăng lên rất nhiều, hai ngày liên tục lái xe 7 tiếng đồng hồ trên đường cao tốc cũng không sao cả. Nhưng trên đời có một thứ được gọi là tình yêu của cha mẹ, hẳn không thể từ chối tiếp nhận.

“Vâng” Cho nên hắn đồng ý.

Sau đó nói đến chuyện tết Trung thu, Tô Thi Hàm đề nghị đến tết Trung thu thì cha mẹ hai bên đều đến Thượng Hải, tất cả mọi người cùng nhau ăn tiệc.

Hôm qua cô nhận được tin của dì Vương, căn hộ phía dưới căn hộ của cô và Tân Lãng thuê cũng đang muốn tìm người thuê.

Lần này bọn họ trở về thì có thể thuê luôn căn hộ này, sau đó dọn dẹp lại một chút. Đến khi cha mẹ hai bên tới thì đều có chỗ nghỉ ngơi, không cần ngủ trên ghế sofa học là thuê khách sạn.


Đọc truyện chữ Full