DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 171: C171: Cha vợ muốn so tài thể lực nhưng thua tân lãng

Xe chạy đến bãi đỗ xe dưới lầu của nhà họ Tô, Tô Vĩnh Thắng vừa dừng xe lại thì Tãn Lãng đã nhẹ nhàng đánh thức Tô Thi Hàm.

Lúc hai người xuống xe, Tô Vĩnh Thẳng đã đứng trước cốp xe, định lấy đồ trên xe xuống.

Tần Lãng đi đến, nói: “Chú, con lấy giúp chú.”

Bởi vì chỉ tính riêng cá thôi đã là hơn 17 kg, trọng lượng thùng nhựa còn chưa tính nhưng lượng nước. biển rót vào thùng là đã hơn phân nửa. Hiện tại cái thùng nhựa này cộng thêm cá, công thêm nước thì cũng xấp xỉ 50 kg.

Muốn ôm xuống, quả thật không hề dễ dàng. Lúc trước để mang nó lên xe, cũng là Tô Vĩnh Thắng gọi lại cả bốn người mới cùng nhau mang nó lên xe được.

Tô Vĩnh Thắng lắc đầu: "Không cần, một mình tôi có thể lấy xuống được."

Nhớ đến chuyện sáng nay, khi vợ ông nói chuyện với ông, Tô Vĩnh Thắng vẫn cảm thấy trong lòng không thoải mái.

Phương Nhã Nhàn nói với ông là Tân Lãng sáng sớm đã dậy đi đánh quyền, quyền đánh ra rất có lực. Trên cánh tay còn có cơ bắp cưồn cuộn, nhưng ông cũng không kém hẳn đâu!

Cả thùng cá này, một mình ông có thể hoàn toàn xử lý. Đợi lát nữa, vợ ông mà thấy thì sẽ khen ông có. sức mạnh phi thường!. ngôn tình hay

Tiện thể trước mặt Tân Lãng và con gái biểu diễn lực của cánh tay!

Để cho mọi người biết, ông cũng không thua kém Tân Lãng!

Tô Vĩnh Thẳng nghĩ rất hoàn mỹ nhưng khi ông khiêng cái thùng lên mới phát hiện cái thùng này nặng quát

Đối với một người trưởng thành, khối lượng hơn 50 kg thì lưng có thể cống, nhưng muốn ôm cái gương khiêng xuống thì cũng khá là vất vả.

Huống chỉ mấy năm nay, ông chỉ ở trong văn phòng bàn chuyện, không có việc gì thì chính là đi uống rượu xã giao, đã sớm bỏ hoang việc rèn luyện. Cộng thêm tuổi giả, cơ thể đã không còn bãng lúc trước, khi mới di chuyển thử cái thùng, Tô Vĩnh Thẳng cảm thấy bản thân đã cố hết sức.

Nhưng lời đã nói ra, hơn nữa ông còn muốn thể hiện cho Tân Lãng và con gái xem. Cho nên chỉ có thể cắn răng mà khiêng thùng xuống, ông cố gắng kéo. thùng đến mép cốp xe, Tô Vĩnh Thắng dùng hết sức lực toàn thân để ôm thùng ra. Cuối cùng, khi ông xoay người, suýt chút nữa thì trật cả eo.

Tân Lãng đứng kế bên ông, thấy động tác của ông có chút không đúng, hắn đưa tay ra đỡ một chút thùng nước. Lúc này mới không để cho thùng nước từ rong tay Tô Vĩnh Thẳng trượt xuống.

Hai người hợp lực khiêng thùng ra khỏi cốp xe.

Khi thùng nước được đặt xuống đất, trái tim đang reo lơ lửng của Tô Vĩnh Thắng cũng rơi theo. Nếu không cẩn thận làm vỡ thùng, thì lúc đó mới thật sự mất mặu

Nhưng mà, có Tân Lãng giúp đỡ, Tô Vĩnh Thắng cảm thấy có chút không thoải mái, đặc biệt âm ừ cho. đỡ mất mặt.

Sau đó, ông lúng túng quay đầu đi tắt máy xe.

Lúc này, Phương Nhã Nhàn vừa vặn gọi tới, hỏi bọn họ đã tới đâu? Còn nói bữa trưa ở nhà đã làm xong.


Tô Vĩnh Thắng nói đã đến dưới bãi đỗ xe, Phương. Nhã Nhàn nói sẽ dẫn người làm xuống đón bọn họ.

Một lúc sau, Phương Nhã Nhàn cùng với người giúp việc và ba đứa nhỏ đi xuống bãi đỗ xe. Theo sau là hai người làm trong nhà.

Khi ba đứa nhỏ ngồi trong xe đẩy nhìn thấy Tân. Lãng và Tô Thi Hàm. Bọn nhỏ rất kích động, phát ra những tiếng thét chói tai đầy hưng phấn.

Không được gặp baba và mama trong nhiều giờ, bọn nhỏ rất nhớ bọn họ.

Đương nhiên, Tân Lãng và Tô Thi Hàm cũng rất nhớ bọn nhỏ, thế là mỉm cười đi đến chỗ xe đẩy.

Ba đứa nhỏ tranh nhau vươn tay ra, tìm kiếm cái ôm của baba và mama.

Phương Nhã Nhàn và Tô Thi Hàm mỗi người ôm một đứa bé gái. Tân Lãng ôm lấy Huyên Huyên, mọi người cùng nhau đi xem cá lớn.

Cá lớn để trong thùng đã được cầm máy tạo oxy, vẫn còn sống tung tăng. Một lúc lâu sau, cá lớn lại bắt đầu nhảy loạn xạ

Đôi mất của Phương Nhã Nhàn sáng lên và ngạc nhiên khi nhìn thấy một con cá lớn như vậy.

*Con cá này thật lớn! Trong video nhìn thấy đã rất 1o rồi, nhưng khi được tận mắt nhìn thấy, so với trong video còn to đến kinh người như vậy! Con cá này cũng hơn 15 kg phải không?"

Tô Thi Hàm cười nói: “Con vừa mới cân ở bến tàu, hơn 17,5 kg.”

“Loại cá mú rồng này giá cả một kg gần một trăm tệ. Hơn 17 kg cá lớn như thế này đúng là quá khó gặp! Phương Nhã Nhàn miệng cười toe toét nói.

Ba đứa nhỏ cũng có chút tò mò khi nhìn thấy con cá lớn đang vùng vẫy trong nước.

Hai em gái Vũ Đồng và Khả Hinh, lá gan nhỏ hơn một chút. Khi nhìn thấy con cá to lạ thường, hai bé chỉ nhìn nó bằng ánh mắt tò mò, không dám lại gần.

Huyên Huyên thì khác, nhìn thấy con cá lớn dưới nước, bé con vỗ tay sung sướng và không ngừng chúi người về phía trước. Nếu không có Phương Nhã Nhàn bảo vệ, chắc hẳn bé con ấy đã muốn nhảy vào thùng nước và chơi đùa với con cá lớn.

Bởi vì không có cách nào tới gần cá lớn, Huyên Huyên hiển nhiên không đành lòng, miệng nhỏ lẩm bẩm quay đầu lại nhìn Tân Lãng. Dáng vẻ có chứt sốt ruột, bàn tay của đứa nhỏ không ngừng cố gắng bắt lấy cá lớn trong nước.

Thấy vậy, Tân Lãng hơi cúi người xuống, để cho nhóc con tiến gần thùng nước thêm một chút.

Huyện Huyên lập tức nở nụ cười mãn nguyện, cố gắng vươn bàn tay nhỏ bé, định sờ con cá lớn.

Con cá lớn dưới nước dường như cảm nhận được. tình hình bên trên, mạnh mẽ vùng vẫy trong nước. m thanh cực lớn làm nước bản tung tóe khắp nơi.

Vũ Đồng và Khả Hinh giật mình, miệng ú ớ rồi bật khóc. Phương Nhã Nhàn và Tô Thi Hàm ngay lập tức dỗ dành hai đứa nhỏ.


“Bé con đừng sợi Cá lớn chỉ là bơi thôi, không phải cố ý làm con sợ” Tô Thi Hàm nhẹ nhàng an ủi Vũ Đồng.

Huyên Huyên không có vẻ gì là sợ hãi. Khi nhìn thấy con cá lớn đang vung vẩy thì lại càng thêm phấn khích.

Ở bãi đỗ xe được một lúc, mọi người cùng nhau đi lên lãu.

Sau khi lên đến nhà, hai người làm đem cá đến phòng bếp phía tây. Nơi đó có một cái bàn bếp lớn,

thuận tiện cho việc xử lý cá.

Bạch Vũ đã sớm đến, còn dẫn theo Phương Diệu. Căm. Triệu Quang Huy cùng với Chu Hành cũng dẫn theo vợ của mình tới. Đám người vây quanh bên bàn lớn nhìn con cá lớn, trên miệng khen không dứt.

Mọi người đều rất tò mò vẽ cá lớn và muốn xem Tân Lãng sẽ giải quyết như thế nào. Vì vậy, một nhóm người vây quanh bàn bếp.

Tân Lãng dùng nước biển rửa sạch cá lớn, sau đó trực tiếp một tay nhấc lên đem cá lớn lên bàn.

Nhìn thấy tư thế này, Bạch Vũ lập tức cười nói: "Tiểu Tân, cánh tay của cậu thật là khỏe”

Tô Vĩnh Thắng đứng kế bên nghe lời này, sắc không khỏi cứng đờ.

Nhớ tới ở dưới lầu suýt chút nữa thì trật eo, ông tức giận bĩu môi.

Đối mặt với lời khen ngợi của dượng, Tần Lãng nở nụ cười nhàn nhạt, đang chuẩn bị xử lý con cá lớn. Hắn ngẩng đầu nhìn thấy đứa bé trong tay Tô Thi Hàm, ngẩng đầu lên nói: Thi Hàm, đưa bọn nhỏ đi phòng. khách chơi đi."

Thi Hàm lập tức hiểu ý. Lúc giết cá, hình ảnh có lẽ hơi đẫm máu không thích hợp cho trẻ con xem. Cô muốn tự mình xem nhưng vì còn có bọn nhỏ, cho nên cô vẫn đem theo ba đứa nhỏ đi về phòng khách.

Cuối cùng đi chưa được vài bước,Huyên Huyên đã thấy bất mãn. Bé con nắm lấy áo của Tô Thi Hàm. kêu một tiếng, không ngừng nhìn về phía Tân Lãng, hiển nhiên là không muốn rời đi.

Tô Thi Hàm đưa Huyên Huyên đến phòng khách, thãng bé cũng không thành thật ngồi đợi, miệng nhỏ không ngừng réo lên.

Tô Thi Hàm tên nhóc con này muốn đi xem. Thế là, cô gọi lại hai người giúp việc coï chừng Vũ Đồng cùng Khả Hinh, còn cô thì mang theo Huyên Huyện quay về bếp,

“Huyên Huyên muốn xem” Tô Thi Hàm bĩu môi.

Tần Lãng cười nói: Huyên Huyên của chúng ta gan cũng lớn nha”

Nói xong, hắn đeo tạp đề và găng tay, bắt đầu xử. lý con cá lớn.


Con cá mú vừa được vớt lên khỏi nước còn rất tươi, nhảy nhót ở trên thớt, thỉnh thoảng còn bắn ra những hạt nước nhỏ, mọi người lập tức lui về phía sau một chút.

Tần Lãng làm công tác chuẩn bị đã xong, cầm lên dao chặt xương ở bên cạnh, hẳn dùng sóng dao gõ lên đầu con cá một cái thật mạnh.

Ngay lập tức, con cá mú còn nhảy nhót lúc nấy. trong nháy mắt lập tức hôn mê bất tỉnh, cái đuôi khẽ đung đưa một chút rồi không động đậy nữa

Bạch Tư Tư vừa nhìn thấy thì sững sờ, vừa cầm điện thoại di động quay video vừa nói: "Anh rể thật là lợi hại, con cá lớn như vậy, kêu em đụng vào em cũng không dám.”

Sau khi đánh con cá choáng váng, Tần Lãng lấy ra một cái bàn chải đánh vảy cá chuyên nghiệp. Bắt đầu từ đuôi cá, rồi từ từ hướng lên phía trên, vảy cá mú cũng không khó đối phó, không đến mấy phút, Tân Lãng đã xử lý xong cả hai bên vảy cá.

Tiếp đó Tần Lãng dùng nước rửa lại con cá cùng mặt bàn, kế tiếp hản lấy ra một cây dao dài, xác định vị tí bong bóng cá rồi đâm vào. Tiếp đó thì hoàn toàn mở ra ổ bụng của cá, động tác lập tức mạch chuẩn xác. Một con cá lớn như vậy, trong tay của hẳn bị giết thịt giống như là một con cá con,

Sau khi mở bụng cá, Tần Lãng lấy găng tay đeo vào, lôi nội tạng cá ra. Nội tạng không ăn được do đó hắn trực tiếp ném vào thùng rác, mang cá cũng cắt ra, ném vào thùng rác.

Tiếp đó hẳn lấy ống nước xối vào bụng cá, nhanh chóng làm sạch con cá lớn.

Mọi người nhìn hành động của hẳn, trong mắt đều là kinh ngạc.

Lúc đầu, Tô Vĩnh Thắng và Phương Nhã Nhàn cũng không tin rằng Tân Lãng sẽ xử lí được con cá lớn như vậy. Thế nhưng sau khi chứng kiến được một màn xử lí chuyên nghiệp này, trong lòng bọn họ lúc này. cũng đã xác định.

Xem ra Tân Lãng cũng là một người đầu bếp!

Nằm trong vòng tay của Tô Thi Hàm, Huyên Huyên rất thích thú, bi bô kêu lên. Hai tay còn không ngừng vỗ vỗ và chụp bất, ánh mắt nhìn Tân Lãng, cứ như Baba của mình là anh hùng bất khả chiến bại vậy.

“Tân Lãng, cậu thật lợi hại! Con cá này vậy mà được xử lý thật gọn gàng. Xem ra, có vẻ như đêm nay. chúng ta sẽ có một bữa thịnh soạn rồi. Đầu bếp sẽ nấu cho chúng ta một bữa tiệc cá!" Bạch Vũ cười nói.

Tô Vĩnh Thắng nghe lời này. Sắc mặt trầm xuống, liếc mắt nhìn Tân Lãng ở bên kia, ông cảm thấy có chút bất mãn.

Hừm, cái thắng nhóc này, danh tiếng đều bị nó chiếm hết!

Tô Vĩnh Thắng không muốn xem tiếp, quay đầu

lại nhìn thì thấy hai mắt sáng ngời của Triệu Quang. Huy và Chu Hành, ông càng cảm thấy cáu kinh, dứt khoát hô lên: "Làm cá thì có gì mà xem? Đi, chơi mạt chược đi.”

- ------------

Triệu Quang Huy và Chu Hành còn muốn xem. Nhưng ông bạn già đã lên tiếng nên chỉ có thể xoay người đi ra ban công. Tô Vĩnh Thắng cũng kêu Bạch Vũ qua, không thể để hẳn ta ở đây. Hản ta quả thực là cổ động viên của Tần Lãng!

Ở nhà họ Tô

Tần Lãng lúc này đã xử lý xong con cá lớn rồi.

Vũ Đồng và Khả Hinh đã ở trong phòng khách được một lúc. Hai đứa nhỏ không thấy bóng dáng thân quen của cha mẹ, cho nên sắp không thể kìm lại muốn khóc.

Phương Nhã Nhàn thấy Tân Lãng đã làm sạch cá, không còn vết máu nên bà dẫn hai đứa nhỏ trở lại. Bà và Phương Diệu Cầm mỗi người bế một đứa ngồi trước bàn nhìn Tân Lãng cắt cá.


Nhìn thấy Tân Lãng bận rộn một mình, Tô Thi Hàm không khỏi cảm thấy có chút xót xa, cô giao Huyên Huyên cho người giúp việc bên cạnh rồi bước vào phòng bếp hỏi Tăn Lãng: "Tăn Lãng, em có thể giúp gì không?"

Tân Lãng chặt đầu và đuôi cá, lúc này đang loại bỏ xương cá, nghe cô nói vậy lập tức nói: Anh tự làm được, nhưng nếu em muốn giúp thì trước tiên có thể cất một ít gia vị đi kèm, chẳng hạn như hành, gừng, và

Tô Thi Hàm gật đầu, đeo tạp đề và bắt đầu làm.

Tăn Lãng cho đầu, đuôi và xương cá vào nồi rửa sạch với nước. Sau đó hẳn cho vào chảo chiên qua một lượt. Khi gần chín thì cho thêm nước vào, tiếp đó đổ tất cả nguyên liệu vào một cái rồi lớn rồi tiếp tục hầm trên bếp.

"Đây là canh xương cá, anh không thêm gia vị. Đợi lát nữa sẽ cho thêm đậu phụ vào để giữ vị ngon. Canh này một lát em uống nhiều thêm một chút. Rất thích hợp cho người đang trong thời gian cho con bú." Tân Lãng nói với Tô Thi Hàm.

Nghe vậy, Tô Thi Hàm nở nụ cười ngọt ngào.

Nhìn thấy cảnh này, Bạch Tư Tư lộ vẻ hâm mộ, không tự chủ nói: "Anh rể thật tốt với chị họ”

Phương Diệu Cầm và Phương Nhã Nhàn tự nhiên cũng nghe được. Hai người không nói tiếng nào, mà hài lòng nhìn Tân Lãng.

Phần còn lại là những miếng cá lớn, Tân Lãng cắt phần thịt cá tươi ngon nhất ở giữa rồi cho vào tô nước đá đã chuẩn bị sẵn bên cạnh. Sau này dùng làm sashimi, trước tiên cho lên nước đá để ướp lạnh một chút.

Một nửa thịt cá còn lại được Tân Lãng cắt thành từng khối. Một nửa còn lại đều được thái thành từng lát mỏng.

Phương Nhã Nhàn và Phương Diệu Cầm không khỏi thán phục trước kỹ thuật cầm dao thành thạo của Tân Lãng

“Kỹ thuật dùng đao của Tân Lãng thật tốt” Phương Nhã Nhàn nói.

Nghe chị mình nói vậy, Phương Diệu Cầm cũng gật đầu nói: "Đúng vậy, giỏi hơn em nhiều."

Hân cho phần cá đã cắt khúc vào nồi lớn, đập hai quả trứng, đổ bột chiên xù vào, thêm chút muối, xóc đều rồi để riêng ra cho gia vị thấm.

Tiếp đến, hẳn cho cá phi lê vào một cái tô khác, dùng ba cái lòng trẳng trứng, rắc muối và bột bắp lên rồi trộn đều, cũng để riêng ra một bên.

Sau khi làm xong những việc này, Tân Lãng lấy cá trên nước đá, thay một con dao chuyên dụng, bắt đầu. cắt miếng sashimi.

Cắt thái lát cá sashimi khác với cách thái lát món cá chua ngọt. Lát cá món cá chua ngọt dày hơn một chút, sashimi thì phải mỏng hơn một chút. Dù sao cũng là đưa trực tiếp vào miệng, không khó để kiểm tra được kỹ năng dùng dao,

Phương Nhã Nhàn nhìn chẩm chẩm vào con dao. trên tay Tần Lãng. Trong lòng có chút lo lắng và mong đợi, bà thở phào nhẹ nhõm khi hai đĩa sashimi đều đã được cắt ra.

Tân Lãng thái lát thật ra rất nhanh. Mỗi một lát đều có độ dày găn như nhau, có thể thấy lờ mờ vân cá, nhưng cũng không quá mỏng.

Còn một lúc nữa mới đến bữa tối, Tân Lãng bỏ một ít đá vào đĩa, đặt từng miếng sashimi lên trên nước đá, bên cạnh đặt mù tạt và nước tương. Chờ món ăn được trang trí xong, tiếp đó thì lại bỏ nó vào tủ lạnh để ướp lạnh.

Phương Nhã Nhàn nhìn đĩa thức ăn một chút. trước khi cho vào tủ lạnh, rồi bà gật đầu hài lòng.

Bà đã ăn rất nhiều bữa tiệc đồ ăn Nhật, hơn nữa còn từng sang Nhật Bản ăn sashimi chính tông ở đây. Thế nhưng hiện tại nhìn thấy Tân Lãng dùng dao và cách bày trí. Bà không thể không khen ngợi một tiếng.

Làm rất tốt.


Đọc truyện chữ Full