DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 57: C57: Tô thi hàm tự mình xuống bếp

"Xem ra các con đối với cái tên này rất thích” Tân Lãng nói.

"Mướn cửa hàng cũng đã ổn thỏa lại còn kiếm được một khoản, hôm nay đúng là một ngày tốt lành. đáng ăn mừng. Buổi tối hôm nay em sẽ đích thân xuống bếp, để anh thưởng thức tài nấu ăn của em” Tô Thi Hàm nói.

Tần Lãng có chút lo lắng nhìn cô hỏi: “Em chắc chẩn chứ?”

Tô Thi Hàm trong lòng có chút chột dạ nhưng mà trên mặt thì vẫn bình tĩnh nói: “Chắc chắn!"

Thấy Tãn Lãng một mực nhìn mình Tô Thi Hàm trong lòng có chút lẩm bẩm vội vã nói: “Được rồi! Anh cứ tin tưởng em, chắc chắn sẽ không để anh thất vọng. Anh cứ ở đây chơi với các con đi, em đi nấu cơm”

Nói xong Tô Thi Hàm lập tức đi về phía phòng bếp, Tân Lãng ở phía sau nói với theo: “Nếu em cảm. thấy không ổn thì cứ gọi anh”

Tô Thi Hàm đứng trước cửa phòng bếp quay đầu nhìn hẳn tinh nghịch lè lưỡi nói: "Không có chuyện gì mà em không làm được đâu!"

Hừ hừ!

Từ nhỏ cô đã là một nhân vật học hành cực giỏi, chỉ là một bữa cơm tối, cứ coi như bây giờ vừa học vừa làm chắc chẵn cũng không thành vấn đề.

Tô Thi Hàm trong lòng tràn đãy tự tin, cô mở app hướng dẫn nấu ăn trong điện thoại ra bắt đầu bận rộn.

Nhưng mà cô lập tức phát hiện, lý thuyết và thực hành là hai việc hoàn toàn khác nhau!

Tưởng tượng thì rất tốt, nhưng khi làm lại không hay chút nào.


Rõ rằng hướng dẫn nấu ăn nhìn rất đơn giản nhưng mà tại sao mình làm theo lại phức tạp như vậy?

Như khúc ớt này, nhìn trong hướng dẫn thì màu đỏ tươi đẹp đề tại sao lúc mình cho vào chảo đầu ớt lập tức cháy đen?

Sau khi hai món đầu tiên liên tục thất bại, Tô Thi Hàm cuối cùng đã cảm thấy có chút nhức đầu.

Cô lặng lẽ đi tới cửa phòng bếp lấp ló cái đầu nhỏ nhìn ra ngoài.

Tân Lãng không có ở phòng khách, hắn là đã mang các con trở về phòng ngủ.

Tô Thi Hàm thở dài một hơi vội vàng nhỏ giọng hô: "Dì Vương, dì Vương mau tới đây.”

Dì Vương đang dọn dẹp ở phòng khách nghỉ ngờ đi qua, vừa tới cửa phòng bếp lập tức bị Tô Thi Hàm kéo vào bên trong đã vậy còn tiện thể cũng đóng lại cửa phòng bếp.

Dưới sự chỉ đạo và hướng dẫn của dì Vương thì Tô Thi Hàm rốt cuộc cũng hoàn thành bữa cơm tối hôm nay.

Rất đơn sơ, chỉ có ba món mặn một món canh, nhìn là biết toàn là những món người người mới học nấu ăn làm. Trứng chiên với cà chua,một dĩa rau xanh xào với khoai tây sợi cộng thêm với một dĩa thịt heo xào ớt xanh, ăn chung với cơm cuộn rong biển và canh. trứng.

Mặc dù là thực đơn này so với thực đơn đầy đủ dinh dưỡng do Tân Lãng làm, có thể nói là quá mức bình thường nhưng mà dù sao cũng là bữa cơm đầu tiên do chính tay mình làm. Cho nên Tô Thi Hàm vẫn rất mong đợi phản ứng của Tân Lãng.

Trên bàn cơm cô không động đũa trước, mà giương mắt lên chăm chú nhìn chằm chằm Tăn Lãng. trước mặt, ánh mắt kia như nói: "Mau nếm thử xem,mùi vị như thế nào”


Tân Lãng bị nét mặt đáng yêu của cô chọc cười, sau đó lập tức căm đũa lên một cách thận trọng nếm thử một miếng trứng chiên cà chua.

Nhìn thấy trên bàn ba món mặn cùng một món canh, Tân Lãng lập tức biết Tô Thi Hàm trước đây. không hề biết nấu cơm. Bởi vì ba món ăn kia đều là những món đơn giản nhất phù hợp với người mới học.

Nhưng mà Tô Thi Hàm vì hẳn xuống bếp nấu cơm, phần tâm ý này khiến Tân Lãng cảm thấy rất thỏa mãn. Cho nên hẳn đã quyết định dù cho Tô Thi Hàm. nấu như thế nào thì hắn đều sẽ khen ngon và thích, hơn nữa sẽ ăn hết không chữa lại gì.

Nhưng mà, khiến cho Tăn Lãng không nghĩ tới là những món ăn này, nhìn bề ngoài thì thấy bình thường nhưng ăn vào thì hương vị cũng không tệ lắm. Mặn nhạt vừa phải, khống chế nhiệt độ cũng rất tốt, trứng chiên cà chua ăn vừa miệng. Món khoai tây xảo thì giòn, còn thịt heo xào ớt xanh thì chất lượng thịt cũng rất ngon.

Tân Lãng nếm thử từng món cuối cùng uống một. ngụm canh.

“Ăn ngon không?” Tô Thi Hàm có chút khẩn trương hỏi, đôi mắt thì đầy vẻ mong đợi nhìn Tân Lãng.

Những món ăn này do dì Vương đích thân ở một bên chỉ đạo và giám sát, tay nghề nấu ăn của dì thì khỏi phải bàn. Trước khi dọn ra cô cũng đã nếm thử. qua, hương vị cũng được mặc dù không thế so sánh với món ăn do Tân Lãng làm, nhưng mà ăn vẫn được.

Tân Lãng chắc sẽ thích chứ?

Tân Lãng nhìn cô dùng sức gật đầu một cái nói: “Ăn ngon, hương vị không tệ”

Hô... Tô Thi Hàm thở dài một hơi.


Cô mặt mày hớn hở nói: “Anh ăn cảm thấy thích là được, về sau em sẽ thường xuyên nấu cho anh ăn”

Tần Lãng kéo bàn tay của cô đặt lên bàn, trên mu bàn tay trằng nõn có một điểm đỏ nho nhỏ. Lúc trước không có, cái này hẳn là do lúc nấu cơm không cẩn thận để bị phỏng.

Tân Lãng mang điểm đỏ đỏ đó để trước miệng mình thối nhẹ, rồi nói: “Được rồi, Thi Hàm! Cơm em nấu mặc dù ăn ngon, nhưng nhìn em vì vậy mà bị thương, anh thật sự rất đau lòng cho nên về sau chuyện nấu cơm cứ giao cho anh là tốt nhất”

Tô Thi Hàm cũng không nhớ là mình bị phỏng, không nghĩ là Tân Lãng lại để ý tới điều này.

Trong lòng cô dâng lên một cỗ ấm áp nói khẽ: “Em không sao cũng không có đau”

“Sao lại không đau, trong lòng anh đau đây!!" Tân Lãng nhìn cô một cái rồi đứng dậy đi lấy hòm thuốc, tìm được thuốc trị phỏng sau đó cẩn thận bôi lên trên mu bàn tay của Tô Thi Hàm.

Lần đầu nấu cơm thì đã bị phỏng, thật sự là Tô Thi Hàm không để ý. Nhưng mà, bù lại hành động tỉ mi của Tân Lãng khiến trong lòng cô tràn đầy ngọt ngào.

Bữa cơm tối này, Tân Lãng ăn ước chừng ba chén lớn. Trên bàn ăn không chừa lại món gì, hẳn dùng hành động thực tế để biểu đạt sự yêu thích.

Sau bữa cơm tối, dì Vương dọn dẹp phòng bếp rồi sau đó hoàn thành xong công việc. Trước khi về còn. tắm cho tụi nhỏ, thay quần áo sạch cùng tả mới rồi mới rời đi.

Sau khi đì Vương rời đi, Tân Lãng nhớ tới tin nhắn trong di động thế là nói với Tô Thi Hàm: “Thi Hàm! Anh đi ra bưu điện nhận đồ chuyến phát nhanh”

Chuyển phát nhanh Kinh Đông vốn đã chuyển đồ đến từ trưa hôm nay, nhưng mà khi đó đang có khách với lại Tân Lãng cũng biết đồ bên trong được chuyển tới là cái gì. Cho nên nói nhân viên chuyển phát nhanh cứ để đồ tại bưu cục.

Vừa hay lúc này cũng đang căn dùng đến, trong nhà cũng chỉ có một nhà bọn họ.

Một lúc sau, Tân Lãng cầm trong tay một hộp nhỏ trở về


Ba đứa nhỏ vừa uống sữa xong đã đi ngủ, Tô Thỉ Hàm thấy Tân Lãng cầm đồ chuyển phát nhanh đi vào lập tức nhỏ giọng hỏi: “Anh mua gì thế?”

Tan Lãng cười mà không nói cúi đầu mở ra.

Lấy hộp giấy phía ngoài ra bên trong là một hộp quà màu hồng đầy tinh xảo, nhìn cứ như là quà tặng giữa những người yêu nhau.

Tô Thi Hàm càng cảm thấy tò mò hơn, cái đầu nhỏ bu lại nhìn xem.

Mở hộp ra bên trong là một bệ nhung đen đặt hai đồ vật, nhìn tựa tựa như vòng tay, thoạt nhìn dáng dấp là kiểu dành cho tình nhân. Chiếc màu lam thì nhìn thô. một chút, chiếc màu hồng thì mỏng hơn.

Tô Thi Hàm tò mò hỏi: “Đây là cái gì?”

Tân Lãng thần bí nở nụ cười “Đồ tốt”

Nói xong hẳn lấy cái vòng tay màu hồng ra đeo ở.

trên cổ tay trắng nốn tỉnh tế của Tô Thi Hàm, vì là kim loại bạc nên hơi lạnh. Sau khi chỉnh sửa một chút thì chiếc vòng nằm vừa vặn trên cổ tay của cô, phía trên có một hạt ngọc hình bầu dục nhìn rất đẹp.

Lúc Tô Thi Hàm đang nghiên cứu vòng tay của mình, thì Tân Lãng đã mang vòng tay còn lại đeo trên cổ tay hẳn.

Tiếp đó Tân Lãng tại phía trên vòng tay của hắn nhẹ nhàng ấn một cái, cũng không biết là làm cái gì. Hạt ngọc trên vòng tay màu hồng của Tô Thi Hàm đột nhiên phát sáng lên hơn nữa còn kèm theo..

Trên cánh tay truyền đến cảm giác tê tê, một lát rõ ràng là do hạt châu nhỏ kia rung động với tần số. caol

Tô Thi Hàm trong đầu sôi trào!!


Đọc truyện chữ Full