DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Chương 135: C135: Bắt đầu luyện hóa

“Lấy tôi là ví dụ, nếu tôi gia nhập cục võ quản, khẳng định cũng sẽ có vị trí, nhưng tiền lời so với nghề tôi làm lúc trước ít hơn rất nhiều!" Lữ Hoa giải thích.

“Lợi ích...” Trương Phàm lắc đầu, Lữ Hoa nói rất đúng, dù sao cục võ quản cũng là chính phủ, mặc dù có đãi ngộ, nhưng so với nghề mà rất nhiều cổ võ giả làm, lợi nhuận quả thật không bằng.

Nói cho cùng, vẫn đều là do lòng tham quấy phá.

“Đúng rồi, tôi xem cái app kia của anh, sao lại không có bất cứ tin tức nào liên quan đến tôi chứ?” Trương Phàm tò mò hỏi.

Lúc trước hăn lên giọng như vậy đã làm lộ ra đặc điểm của Mê Huyễn trận, hơn nữa lực áp cả nhà họ Trần, †in tức này như thế nào cũng tính là bùng nổ đúng không?

Nhưng tại sao lại không có tin tức liên quan chứ?


Lữ Hoa sắc mặt thận trọng nói: “Diễn đàn cổ võ giao lưu vô cùng tự do, tôi cũng đang suy nghĩ về vấn đề cậu vừa nói, kết luận là... Có người cưỡng chế can thiệp vào! Không để tin tức lan truyền!”

“Cưỡng chế can thiệp? Cục võ quản?” Trương Phàm nhíu mày hỏi.

“Không giống, cục võ quản bình thường sẽ không làm chuyện như vậy, huống hồ nếu thật sự là cục võ quản, tôi tin khẳng định là đã có nhân viên liên quan tới †ìm tiên sinh rôi! Cho nên tôi đoán, hẳn là có thế lực lớn mạnh ra tay can thiệp! Mà mục đích của bọn họ... Sợ là muốn độc chiếm bí mật của tiên sinh!” Lữ Hoa càng nói sắc mặt lại càng nghiêm túc thận trọng.

“Nếu nói như vậy tôi rất nhanh sẽ gặp rắc rối lớn?” Con mắt Trương Phàm trái lại loé sáng lên, cũng không có chút e ngại nào.

“Tiên sinh, một số thế lực lớn mạnh, cao thủ Địa cấp, Thiên cấp, tông sư đều có rất rất nhiều! Thậm chí cũng có tồn tại sự lớn mạnh vượt qua cả tông sư! Một khi những người này để mắt tới tiên sinh...” Lữ Hoa rất lo lăng.

Tuy rằng Trương Phàm cho hắn ta cảm giác sâu không lường được, nhưng dù sao hắn vẫn còn trẻ, hắn ta suy đoán Trương Phàm nhiều nhất cũng chỉ là Địa cấp... Cái này so sánh với một số thế lực lớn, thì thực lực chênh lệch cũng không phải lớn bình thường.

“Yên tâm đi!" Trương Phàm vừa cười vừa nói: “Tôi tự có biện pháp ứng phó!”

Kỳ thật theo Trương Phàm thấy, giai đoạn này gặp được tông sư hay là cổ võ giả cấp siêu phàm thì không có khả năng đối phó lắm!

Thế nhưng, vì để đảm bảo, Mê Huyễn trận còn cần phải tiếp tục tăng cường mới được. Đọc‎ thêm‎ các‎ chươ𝓃g‎ mới‎ tại‎ ||‎ t𝘳ù‎ mt𝘳u𝓎ệ𝓃.V𝖭‎ ||

Đương nhiên, đã có cục võ quản ở đây, như vậy bất kể tông sư hay siêu phàm gì đó, cũng sẽ không trắng trợn muốn mạng của hắn...


Đương nhiên, tăng cường chính mình mới là quan trọng nhất, nếu như thực lực của bản thân đủ mạnh, thì tông sư hay cổ võ giả siêu phàm, tất cả đều đứng sang một bên, cũng không cần lo lắng cái này cái kia.

“Thu dọn đi!” Trương Phàm vỗ vỗ bụng, bây giờ hắn đã không còn no nữa.

Nên đi tu luyện rồi.

Dưới tình huống vẫn còn đan luyện thể, giữ lại không cần chính là lãng phí.

Cho nên, hẳn phải tranh thủ thời gian tiêu hoá mới được.

Thần Hoàng Càn Khôn Thể rất khó tu luyện, có nhu cầu tương đối cao đối với tài nguyên.


Nhưng tu luyện Thần Hoàng Càn Khôn Thể cũng có chỗ tốt, thứ nhất cho dù là hơi tăng lên, thì thực lực tăng lên rất rõ ràng, thứ hai là chỉ cần có tài nguyên sung túc, căn bản không cần lo lắng bởi vì tăng lên nhanh mà xuất hiện tình huống căn cơ bất ổn.

Nhiều nhất cũng sẽ có một số tăng lên quá nhiều mà dẫn đến lực khống chế bản thân giảm xuống, cần tốn thời gian để làm quen với bộ phận tăng lên.

Nhưng vấn đề này đối với Trương Phàm mà nói hoàn toàn không tồn tại, cường độ thân thể tu tiên cấp chí tôn là thứ hắn có thể khống chế tự nhiên, bây giờ cường độ như vậy căn bản không tính là gì.

Cho nên, Trương Phàm rất nhanh đã nuốt xuống một viên đan luyện thể, yên lặng bắt đầu luyện hóa.

Cho dù là trùng tu, cho dù có tài nguyên ở đây, nhưng nên trả giá thì vẫn phải trả giá, không có bất kỳ một con đường tắt nào có thể đi, muốn một bước bước. đúng chỗ, căn bản không có khả năng!

Cho nên, duy trì tốt một tuần tự tiến hành tâm tính, không vội vã không nóng nảy, đối với Trương Phàm “sống lại” như vậy mới là quan trọng nhất!


Đọc truyện chữ Full