DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Chương 130: C130: Kỳ ngộ nhanh như vậy đã tới

“Tiên sinh, nơi này...” Tiến vào trong sân, Lữ Hoa vốn muốn hỏi một chút rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ở nhà họ Hoa bên kia.

Nhưng sau khi cảm nhận được linh khí trong sân, hắn ta khiếp sợ, đầu óc thậm chí trống rỗng trong nháy. mắt.

Bởi vì linh khí ở đây còn nhiêu hơn so với linh khí mà hắn ta canh giữ ở con suối bên kia.

Đây quả thực là thánh địa tu luyện!

Nếu như có thể tu luyện lâu dài ở chỗ này, sẽ hạnh phúc đến nhường nào chứ?

Lữ Hoa quả thực không dám tưởng tượng.

“Anh có thể tùy tiện chọn một chỗ ở, nhưng không có sự cho phép của tôi thì không được vào nhà chính, còn có ruộng đất ở hậu viện, đừng nên động vào, à đúng rồi, mỗi ngày tưới nước hai lần, đừng tưới nhiều! Còn nữa, hậu viện còn có rất nhiều đá vụn, anh dọn dẹp sạch sẽ đi!" Trương Phàm phân phó.

Tạm thời, hắn cũng chưa nghĩ ra nên sắp xếp Lữ Hoa như thế nào, thôi thì cứ ở lại bên người làm chút việc vặt đi.


“Vâng thưa tiên sinhI” Lữ Hoa vội vàng đồng ý.

Cảm nhận được linh khí trong sân, ở trong mắt Trương Phàm hắn bây giờ đã là cực kỳ kinh ngạc.

“Còn nữa, sau khi làm xong những thứ này, anh có thể tu luyện ở đây!”

“Ngoài ra, lát nữa tôi sẽ cho anh một thứ, có thể tự do ra vào cửa lớn, một ngày ba bữa, cũng do anh phụ trách! Có tiền không?”

Nếu hắn không dẫn hắn ta theo, thì Lữ Hoa căn bản không có biện pháp tự do ra vào.

“Có ạ! Mỗi ngày tiên sinh muốn ăn cái gì?” Lữ Hoa vội vàng cười hỏi. “Tùy ý là được!” Trương Phàm khoát tay đi vào phòng chính.

Lữ Hoa cung tiễn Trương Phàm đi vào phòng chính, lúc này hắn ta mới nắm chặt nắm tay vung vẩy hai cái, còn nhảy nhót thêm hai cái.

Hắn ta biết ngay mà, hắn ta biết đi theo Trương Phàm thì sẽ có được kỳ ngộ.

Nhìn xem, kỳ ngộ nhanh như vậy đã tới rồi!

Thế nhưng, sau khi hưng phấn xong, hắn ta vội vàng chạy đến hậu viện.

Thấy nhiều đá vụn như vậy, hắn ta lập tức thu dọn lại.

Chỉ khi hoàn thành công việc tiên sinh giao phó hắn ta mới có thể có được thời gian tu luyện của mình, mà linh khí ở đây, nếu không tu luyện quả thực có lỗi với bản thân!

Trong phòng chính, Trương Duyệt còn đang cẩn thận cảm ngộ trong trận pháp cảm ngộ.


Sau khi Trương Phàm quan sát một chút không thấy có gì dị thường, hắn muốn đi ra ngoài đào một khối phỉ thuý ở Mê Huyễn trận, cắt sơ sơ qua, thì bắt đầu chế tạo chìa khoá ra vào Mê Huyễn trận.

Trong vòng mười phút, chìa khoá đã được chế tạo.

Trương Phàm khắc hoạ rất nhiều đường nét thoạt nhìn rất lộn xộn trên khối phỉ thuý to bằng bàn tay, chỉ cần đeo thứ này trên người, là có thể tự do ra vào Mê Huyễn trận.

Hắn ném thứ này cho Lữ Hoa, Trương Phàm dặn dò: “Cái này, ngàn vạn lần phải giữ cho thật tốt, luôn mang trên người, nếu không có cái này anh không thể ra vào đâu! Còn nếu có người cướp đoạt...”

“Nếu có người cướp đoạt mà tôi không thể đối kháng lại, thì tôi sẽ kịp thời huỷ diệt cái này!” Lữ Hoa xen ngang nói, vẻ mặt kiên định.

“Được!” Trương Phàm hài lòng gật đầu: “Xử lý mấy cái đá vụn này ra bên ngoài đi! Mặt khác sân cũng quét dọn cho sạch sẽ!”

“Vâng thưa tiên sinh!” Lữ Hoa gật gật đầu.

“Còn nữa, buổi tối, chuẩn bị chút hải sản để ăn đi!” Trương Phàm suy nghĩ một chút rồi nói.

“Được ạ!” Lữ Hoa nhếch miệng cười đồng ý.


Lúc này Trương Phàm mới khoát tay trở lại phòng chính.

Sau đó, hắn lấy ra một viên đan luyện thể rồi trực tiếp nuốt xuống...

Hắn nhất định phải mau chóng tăng Thần Hoàng Càn Khôn thể lên tới hậu kỳ luyện khí viên mãn.

Chờ Linh Tuyền bên kia tụ tập đủ nhiều linh khí, còn có đan Thánh Võ, hơn nữa bảy ngày sau Nguy Thành Vân sẽ cho thêm một viên đan Thánh Võ, hắn muốn một lần trùng kích đến trúc cơ kỳ.

Mà trúc cơ kỳ là một cấp độ tu tiên nhảy vọt, cho nên căn cơ càng vững chắc hơn, trúc cơ kỳ càng mạnh, thì trợ giúp cũng càng lớn đối với việc tu luyện sau này.

Ngay khi Trương Phàm yên tâm luyện thể thì nhà họ Trần yên lặng mấy ngày, rốt cuộc cũng đợi được chỉ viện mạnh của bọn họ!

Kỳ thật mấy ngày nay nhà họ Trần thật sự rất nghiêm túc suy nghĩ làm sao để đối phó với Trương Phàm.

Bọn họ đã nghĩ rất nhiều thủ đoạn ngoà Nhưng bọn họ đều có cảm giác không thể nào xuống tay.


Đọc truyện chữ Full