DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Gái Địa Ngục
Chương 87: C87: Chương 87

Cái tạp dề trông giống như được một người đồ tể ở trang trại giết lợn mặc, dính đầy máu và bốc ra mùi hôi thối kinh tởm.

Tôi đột nhiên nhớ tới, cây búa đó chẳng phải là cây búa tôi dùng để đánh hắn ta trong xe hay sao? Cây búa này rất to, khác hẳn với những cây búa dùng trong nhà, tại sao một người bình thường lại đặt loại búa này ở trong xe ô tô chứ?

Tôi đột nhiên nghĩ đến một nguyên nhân kinh khủng, chỉ cảm thấy sau lưng tràn tới một cơn lạnh lẽo, da đầu có chút tê dại. Chẳng lẽ, lúc ấy hắn ta đã có ý muốn giết tôi bằng cây búa này sao?

"Hai năm trước, đã để cô chạy thoát." Lương Gia Ninh giơ búa lên, hung ác nói: "Không nghĩ tới cô lại còn tự mình chạy tới đây, không sao cả, tôi đã giết nhiều phụ nữ như vậy, mà cô là người duy nhất chạy thoát, hôm nay giết cô, cuộc đời của tôi sẽ viên mãn."

Chu Nguyên Hạo ngăn tại trước mặt tôi, lạnh lùng nhìn hắn ta: "Năm đó có phải mày đã chạm vào cô ấy?"

Đầu tôi đầy đường hắc tuyến, đây không phải là lúc quan tâm đ ến mấy chuyện này.

Lương Gia Ninh cười lạnh: "Chạm vào thì đã sao?"

"Tay nào đã chạm?" Chu Nguyên Hạo trong mắt lộ ra sát ý, "Cái tay nào chạm, chặt cái tay đó, hai tay đều chạm, chặt cả hai. Lúc đó mày có hôn cô ấy không?"

Lương Gia Ninh dường như đã nghe được câu nói hài hước nhất trên đời này: "Nếu đã hôn rồi thì sao?"

Tôi lặng lẽ nghĩ, thực ra hắn ta không hề hôn tôi, chưa kịp hôn thì tôi đã cho hắn ta một búa trước rồi.

"Rất tốt." Chu Nguyên Hạo ánh mắt như dao găm, khóe miệng nhếch lên, lộ ra nụ cười khát máu, "Vậy thì cũng đem cái miệng chặt đi."

Lương Gia Ninh cười lớn: "Mày chỉ là một tên tiểu tử còn chưa mọc đủ lông mà dám ngạo mạn trước mặt tao, đến đây đi, mau chặt tao đi!"

Nói xong, hắn ta lộ ra vẻ mặt hung ác, dùng búa xông tới đánh Chu Nguyên Hạo. Nhưng mà hắn ta đánh hụt vào không khí, Chu Nguyên Hạo biến mất. Hắn ta sửng sốt, kinh ngạc nhìn quanh, bỗng nhiên một vật trang trí hình mặt trời màu vàng treo trên tường bay tới đập vào đầu hắn ta, hắn ta kêu lên một tiếng đau đớn rồi hôn mê bất tỉnh.


Chu Nguyên Hạo hiện thân, đi tới bên cạnh tôi mấy bước: "Chẳng qua chỉ là người bình thường, lại dám ra tay với tôi."

"Anh sẽ không đánh chết hắn ta chứ?" Tôi hỏi.

"Yên tâm đi, hắn ta chưa chết." Chu Nguyên Hạo cười lạnh nói: "Tôi đã nói sẽ chặt tay và miệng hắn ta, sao có thể để hắn ta chết trước khi chặt được chứ?"

Mặt tôi đen lại một chút, anh thật đúng là có ý làm thật.

Đột nhiên, tai tôi giật giật, tôi quay đầu nhìn lối đi ngầm bên dưới lò sưởi: "Bên trong có tiếng động, chẳng lẽ phía dưới đó có người?"

Tôi nói với Chu Nguyên Hạo: "Anh nhìn hắn ta đi, tôi xuống xem sao."

Chu Nguyên Hạo đá Lương Gia Ninh: "Tôi đi cùng em".

Chúng tôi đi xuống cầu thang và thấy một căn hầm trống trải, căn hầm nồng nặc mùi máu tươi, giữa hầm có một bàn mổ, trên bàn còn có một phụ nữ trẻ, thân thể tr@n truồng, đầu cùng tứ chi đều bị đánh nát thành bùn, trông đặc biệt đẫm máu và đáng sợ.

Tôi chỉ nhìn thoáng qua mà trong dạ dày liền một trận cuồn cuộn, suýt chút nữa là đem bữa tối hôm qua phun ra hết.

Trong hầm còn có một cửa sắt đóng kín, Chu Nguyên Hạo mở ra, một làn sương trắng từ bên trong tràn ra. Đó là kho lạnh.

"Bên trong có gì?" tôi hỏi.

"Tốt nhất là em không nên nhìn." Chu Nguyên Hạo nói: "Tất cả những người hắn giết đều đặt ở trong đây."

"Đem thi thể đông lạnh? Hắn muốn làm gì?" Tôi ngây ngốc một chút, chợt nhớ đến bộ phim nổi tiếng gần đây của Mỹ "Hannibal".


"Gọi cảnh sát đi." Tôi nói: "Mau gọi cảnh sát đi. Tên súc sinh này đáng bị bắn ngàn phát."

Đột nhiên, người phụ nữ trên bàn mổ cử động.

Không thể nào, đầu của một người đã bị đập nát, làm sao còn có thể cử động được?

Sau đó, tôi cảm thấy một luồng quỷ khí nồng nặc, mạnh đến mức khiến tôi cảm thấy lạnh toàn thân, Kim Giáp tướng quân trong cơ thể tôi cũng bắt đầu xao động.

Bụng người phụ nữ trên bàn mổ bỗng phình to như đang mang thai mười tháng, Kim Giáp tướng quân chui ra khỏi cơ thể tôi, nằm lên vai tôi như muốn bảo vệ tôi.

Chu Nguyên Hạo lao tới trước mặt tôi mấy bước, chợt có tiếng răng rắc, bụng người phụ nữ nứt ra, một người phụ nữ khác đầy máu bò ra khỏi đó.

Lệ quỷ, lại còn là Lệ Quỷ cực đại!

Chu Nguyên Hạo động cổ tay, trong tay hiện ra dây roi đen, quay đầu lại hét với tôi: "Chạy đi!"

Lệ Quỷ này không phải là chuyện tôi có thể đối phó được nên tôi cũng không chần chờ mà

quay người chạy ra khỏi hầm, vừa lao ra khỏi cửa hầm thì bất ngờ nhìn thấy Lương Gia Ninh cầm búa đập vào đầu tôi.

Tôi hiện tại tai thính mắt tinh, lại có giác quan thứ sáu mạnh mẽ, nên phản ứng rất nhanh, tôi lùi lại một chút, chiếc búa sượt qua chóp mũi tôi quất tới.

Kim Giáp tướng quân lập tức bay tới trên người Lương Gia Ninh, cắn vào gáy hắn ta, mặt hắn ta lập tức tái xanh, đây là quỷ khí xâm nhập vào cơ thể.


Cơ thể hắn ta lắc lư rồi ngã ngửa.

Tôi tới đặt tay dưới mũi của hắn ta để cảm nhận hơi thở, vậy mà hắn ta còn chưa chết.

Tôi lấy điện thoại di động ra định gọi cảnh sát nhưng không có tín hiệu, tôi lại nhấc điện thoại bàn lên định gọi thì phát hiện đường dây không có c ắm vào.

Tôi lại chạy lên tầng hai, biệt thự lớn như vậy không thể nào không có điện thoại được, nếu không thì Lương Gia Ninh một mình làm sao sống được?

Tôi tìm đến phòng làm việc, bên trong trang trí đồ nội thất bằng gỗ gụ, trên bàn có điện thoại, may mắn là vẫn còn liên lạc được.

Tôi gọi cảnh sát, người trả lời điện thoại là một cô gái trẻ, tôi vội nói với cô ấy rằng đã xảy ra vụ giết người hàng loạt trong một biệt thự ở ngoại ô, đồng thời ám chỉ cô ấy rằng kẻ sát nhân có thể là kẻ chuyên ăn thịt người.

"Thưa cô, cô có thể bình tĩnh lại được không?" Cô gái ở đầu bên kia điện thoại nói: "Cô có thể nói rõ hơn được không, cô bị bắt cóc sao?"

"Ậy." Tôi sửng sốt một chút, "Không, tôi tự mình đến đây vì có việc."

"Ồ, sao cô lại tới đó?"

"Tôi tới đây để trả lại tiền. Mấy năm trước tôi đã vay của ông chủ nhà này một ngàn tệ."

"Ồ, đó là đêm ngày 16 tháng 4 của hai năm trước phải không?"

Tôi sửng sốt, làm sao cô ấy biết được?

Thanh âm trong điện thoại trở nên rất quỷ dị: "Đêm đó, con mồi của hắn ta vốn là cô, nhưng cô đã lấy tiền và làm hắn ta bị thương rồi bỏ chạy. Một cô gái tình cờ đi ngang qua, nhìn thấy đầu hắn ta đầy máu liền muốn giúp đỡ.., sau đó bị hắn ta đánh bất tỉnh, hắn ta bỏ cô ấy vào cốp xe rồi đưa về biệt thự, sau đó hắn ta ở dưới tầng hầm tách rời cơ thể của cô gái đó, mãi cho đến khi tứ chi của cô ấy bị chặt đứt hết nhưng cô ấy vẫn còn sống, hắn ta tiến đến bên tai cô ấy nói:"thực ra con mồi đêm nay không phải là cô, mà là một người khác, cô chỉ là kẻ chết thay thôi".

Tôi cực độ hoảng sợ, vội ném đi cái điện thoại trong tay, đột nhiên, một bàn tay khô héo thò ra khỏi điện thoại và gắt gao bắt lấy cổ tay tôi.


"Tôi bởi vì cô mà chết." Giọng nói trong điện thoại tiếp tục vang lên: "Tôi muốn đem cô kéo vào Địa Ngục, chôn cùng với tôi!"

"Lâm Lâm, cúi đầu xuống!" Chu Nguyên Hạo vang lên, tôi lập tức cúi đầu, một ngọn roi đen từ không trung phóng ra đánh gãy bàn tay khô héo đó.

Tôi lập tức lấy bùa trấn tà ra, nhanh chóng đặt lên cổ tay bị gãy, một tiếng hét chói tai phát ra từ điện thoại, cổ tay thu lại.

Kim Giáp tướng quân bay tới bàn tay bị chặt đứt trên mặt đất, hút oán khí bên trong bàn tay đó

"Lệ Quỷ này rất mạnh." Chu Nguyên Hạo nắm lấy cánh tay tôi nói: "Cô ta có thể tạo ra huyễn cảnh, sơ ý một chút là sẽ bị mê hoặc. Chúng ta nhất định phải nhanh chóng tìm cách ra ngoài."

Tâm tình tôi có chút sa sút: "Đều là lỗi của tôi. Nếu không phải năm đó tôi lên xe Lương Gia Ninh thì có lẽ cô gái đó đã không chết".

Chu Nguyên Hạo đi theo sau lưng tôi, thấp giọng nói: "Thì ra cô cũng cảm thấy là lỗi của cô sao?"

Tôi sửng sốt, quay đầu nhìn lại, Chu Nguyên Hạo phía sau đã biến thành một nữ quỷ.

Cô ta toàn thân đẫm máu nhìn chằm chằm tôi, trong mắt là vô tận oán độc cùng cừu hận.

Đầu cô ta đột nhiên sưng to lên, gắt gao bóp lấy cổ họng của tôi, đem tôi nâng lên, yết hầu tôi kịch liệt đau nhức, tôi liều mạng giãy dụa, cô ta kéo tôi lại gần, bờ môi cô ta tím xanh, trong miệng đen như mực giống như thoa thuốc màu, nhìn rất buồn nôn.

Cô ta không có mũi.

Cái mũi của cô ta thiếu mất một khối lớn, vết thương mấp mô, còn có dấu răng, giống như là bị răng hung hăng cắn cho đứt ra.

"Hắn ta cắn mũi tôi rồi ăn ngay ở trước mặt tôi." Cô ta há miệng tới gần mặt tôi, "Tôi cũng muốn cô nếm thử cảm giác bị ăn sống là như thế nào."

Đúng lúc miệng cô ta đang kề sát vào miệng tôi, tôi bỗng há miệng rộng ra, Kim Giáp tướng quân từ trong miệng tôi bay ra, đột nhiên tiến vào trong miệng cô ta.

(Fren: cái tính sợ ma mà edit truyện kinh dị sợ quá mọi người ạ, nhất là chương này edit từng chữ run cả người, làm nhớ tới mấy vụ án giết người bi3n thái ngoài đợi thực).


Đọc truyện chữ Full