DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Giả Quý Tộc
Chương 28: Chương 28:

“Ý em là gì?”
 
Tống Triết nhíu mày, anh tặng quà cho cô, cô còn không vui?
 
Tống Triết như vậy làm Dương Vi cảm thấy hơi quen thuộc một chút, cô dựa vào bên cạnh xe để tùy thời có thể lên xe, đồng thời lên tiếng nói “Muốn làm gì anh nói đi, 8 giờ tôi còn phải livestream, tôi rất bận.”
 
Tống Triết mím môi, vẫn không nói lời nào, Dương Vi nhíu mày nói “Anh không nói thì tôi đi .”
 
“Đưa đồ cho em.”
 
Rốt cuộc Tống Triết cũng mở miệng, nói xong, anh kéo âu phục xuống một chút, cảm giác có chút xấu hổ.
 
Trên thực tế không phải anh là người không có phẩm vị , phẩm vị của anh nói cho anh, dường như bó hoa tiền này có chút xấu.
 
Không, là cực kỳ xấu.
 
Cho dù nó được đóng gói trong một bầu không khí cao cấp, vẫn không thể ngăn cản nó phát ra mùi tiền.
 
Nhưng anh có tinh thần bất chấp tất cả, rốt cuộc, trước kia loại đồ vật cao cấp gì anh cũng từng tặng cô rồi.
 
Đã đưa, còn đưa rất nhiều, tuy nhiên chưa bao giờ thấy Dương Vi cười qua.
 
Dù sao con đường theo đuổi này yêu cầu người ta phải nếm thử và khám phá, anh không ngại nếm thử một lần, vì thế anh chậm rãi kéo âu phục, lộ ra bó hoa kia.
 
Dương Vi nhìn bó hoa được gấp từ đồng nhân dân tệ kia, trong một cái chớp mắt cô không khỏi bội phục trí tuệ của nhân dân lao động , rốt cuộc những người này làm thế nào để tạo ra một đồ vật điêu luyện sắc sảo như vậy , sau đó còn thành công lừa gạt Tống Triết ,nhìn qua có vẻ khôn khéo nhưng thực ra chỉ là tên ngốc này?
 
“Tống Triết,” thanh âm của cô có chút trầm trọng, “Sau ngày tôi nói với anh những lời đó, thời gian tôi không ở đây, rốt cuộc anh đã trải qua việc gì?”
 
Cuối cùng thì cuộc gặp gỡ như thế nào, mới có thể đả kích Tống Triết thành như vậy?
 
Ngay tức khắc sắc mặt Tống Triết có chút khó coi, anh cầm hoa bước nhanh tới, Dương Vi đột nhiên nói “Anh chờ một chút!”
 
Động tác Tống Triết cứng đờ, anh muốn nhanh chóng tặng hoa cho Dương Vi, Dương Vi lại nói với anh “Anh lái xe sang bên này, dùng đuôi xe đối diện với tôi.”
 
Vốn dĩ Tống Triết muốn hỏi cô muốn làm gì, nhưng ngay khoảnh khắc trước khi mở miệng, anh lại ngừng đặt câu hỏi. Anh đem hoa đưa cho Dương Vi, Dương Vi vô cùng vui vẻ tiếp nhận, sau đó anh lái xe theo đúng yêu cầu của cô, Dương Vi đứng ở phía sau xe, nói vớiTống Triết “Mở thùng xe phía sau.”
Tống Triết mở cửa thùng xe phía sau, Dương Vi nhanh chóng bỏ bó hoa vào trong thùng xe , sau đó đóng cửa thùng xe lại, lấy di động ra, tìm được một góc độ tốt, tiếp theo cô hét với Tống Triết một tiếng “Anh mở thùng xe ra một chút!”
 
Động tác này khiến Tống Triết cảm thấy không thể hiểu được, nhưng anh vẫn kiên nhẫn chờ Dương Vi làm xong, Dương Vi quay video xong, rất vui vẻ đóng nắp thùng lại, sau đó xua tay nói “Cảm ơn, đi được rồi a.”
 
Lúc này Tống Triết mới phản ứng lại , anh từ cửa sổ nhô đầu ra, hô một tiếng “Hoa!”
 
“Ồ, anh nói chỗ tiền kia,” Dương Vi dừng bước chân, ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói, “Cái kia, tâm ý tôi nhận, hoa anh mang đi.”
 
“Em không thích?”
 
Tống Triết nhíu mày, Dương Vi trầm mặc trong chốc lát , cô nói “Nếu đã thích một người, đưa cái gì cũng thích. Đối với người không có quan hệ , đưa cái gì cũng không muốn.”
 

“Kỳ thật tôi cũng nghĩ anh cần một khoảng thời gian để thích ứng,” Dương Vi cười cười, ôn hòa nói, “Anh có thể đưa, nhưng tôi sẽ không nhận. Tống Triết, lời tôi nói đã rất rõ ràng.”
 
Nói xong, cô vẫy tay “Tôi đi trước.”
 
Dương Vi lên xe của mình, lái xe rời gara. Tống Triết ngồi yên ở vị trí lái xe, anh rũ mắt nhìn đồng hồ trên tay.
 
Kết hôn năm thứ nhất, Dương Vi tặng nó cho anh. Trước kia anh không cảm thấy thích, cũng không cảm thấy không thích, nhưng cứ yên lặng mang theo rất nhiều năm như vậy, cũng không muốn đổi chiếc khác.
 
Cô cự tuyệt cũng nằm trong dự kiến của anh, anh đã không còn sức lực tức giận rồi, ngồi an tĩnh, rất lâu sau,anh mới gọi điện thoại cho Cao Lâm “Xuống dưới.”
 
Cao Lâm vào trong xe với tâm trạng thấp thỏm, thấy trong xe không có hoa, ngay lập tức thả lỏng rất nhiều, thật cẩn thận nói “Tiên sinh, hoa đưa rồi?”
 
“Hoa kia cho cậu.”
 
Tống Triết bình tĩnh lên tiếng, Cao Lâm “???”
 
“Tôi không tính đưa cho ai, hoa ở thùng xe phía sau, cậu chờ một lát rồi lấy đi.”
 
Cao Lâm “……”
 
Một lát sau sau, rốt cuộc Cao Lâm cũng mở miệng “Tiên sinh, ngài không cần như vậy.”
 
Tống Triết không thể hiểu được liếc mắt nhìn Cao Lâm một cái, Cao Lâm thở dài “Tôi sẽ động tâm.”
 
Tuy rằng thời điểm đặt hoa anh ta hoàn toàn xem thường phẩm vị của Tống Triết, nhưng khi Tống Triết nói muốn đưa hoa cho anh ta, Cao Lâm đột nhiên ý thức được, hoa này cả nam cả nữ đều không thể cự tuyệt! Người có thể cự tuyệt chỉ có thể là Dương Vi, quả nhiên là người đã từng gặp qua sóng to gió lớn.
 
Tống Triết bị Cao Lâm nói sợ tới mức trầm mặc, trong nháy mắt anh nhịn không được tự hỏi, có phải nên thay đổi trợ lý hay không.
 
Dương Vi lái xe về đến nhà, vừa đến nhà liền nhận được tin nhắn từ anh Văn.
“Về đến nhà?”
 
Dạo gần đây anh Văn liên hệ với cô thân thiết hơn rất nhiều, tuy rằng đề tài hàng năm không đổi như, ăn chưa? Ngủ rồi sao? Hôm nay thế nào?
 
Nhưng Dương Vi phát hiện,anh Văn cũng không phải một người am hiểu việc nói chuyện phiếm, những lời này đã đại biểu cho tất cả những nỗ lực mà anh ta đang cố gắng truyền đạt.
 
Dương Vi nhanh chóng trả lơi anh Văn một câu “Tới rồi, chuẩn bị mở livestream!”
 
Dương Vi vội vàng ăn cơm, sau đó livestream, mới vừa tiến vào phòng livestream, liền thấy anh Văn bắt đầu tặng quà. Dương Vi mỉm cười “anh Văn, hôm nay có rảnh không?”
 
“Có rảnh.”
 
Dương Vi bắt đầu nói chuyện với mọi người một chút về sinh hoạt ngày hôm nay của cô, gần đây ngoài tiết mục ngoài trời, video ngắn còn có chuyên mục được cắt nối biên tập đang được lưu truyền trên mạng với một biên độ rất cao, người hâm mộ không ngừng dũng mãnh đi vào, vì thế cô có rất nhiều chủ đề để nói chuyện với mọi người khi livestream.
 
Livestream đối với cô mà nói đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều, gần đây cô với bắt đầu làm thêm một hạng mục đi kèm với sản phẩm khác, chuyên môn dùng để giao lưu củng cố tình cảm cùng fans hâm mộ, mà không phải dùng đến các cách dẫn lưu lượng truy cập .
 
Cô nói chuyện trong chốc lát, liền thấy hệ thống nhắc nhở miêu đại hiệp tiến vào phòng.
 

Dương Vi cười tủm tỉm nói hoan nghênh miêu đại hiệp, hoan nghênh xong rồi, màn hình lập tức bị quà tặng lấp kín.
 
Miêu đại hiệp một câu cũng chưa nói, chỉ dùng tiền tài để tỏ vẻ yêu thích cô.
 
Dương Vi đối với thổ hào như vậy mỉm cười không nói, chờ miêu đại hiệp phô diễn tài lực xong, Dương Vi cười tủm tỉm nói câu cảm ơn, tiếp theo bắt đầu những đề tài khác.
 
Tống Triết đối với lời cảm ơn này cảm giác thực thỏa mãn, anh ngồi trước màn hình máy tính nhìn Dương Vi bắt đầu nói chuyện phiếm, một lát sau, có fans dò hỏi “Chị Vi Vi có phải chị muốn tham gia đấu bán kết chương trình《 chơi nói chữ 》hay không ? Chị lọt vào top năm mươi người mạnh nhất sao?”
 
“Vô nghĩa, danh sách đều đã được công bố trên website official , sao không tự mình đi xem đi.”
 
“Vi Vi đi ra ngoài, bất khả chiến bại!”
 
Đề tài này vừa ra, mọi người đều bắt đầu ồn ào hẳn lên, Dương Vi nhìn bình luận mà trả lời vấn đề “Đúng vậy, ngày mốt sẽ thi đấu, mọi người nhớ xem nha.”
 
“Người thứ nhất đấu với người thứ hai, tôi cũng không biết có thể tiến vào top ba mươi người mạnh nhất hay không ha ha ha, có thể tiến vào là tốt nhất .”
 
Thời điểm nói chuyện,anh Văn lại tặng cô một món quà, mang theo lời chúc phúc “Vi Vi, cô sẽ thắng, cố lên!”
 
Dương Vi nhìn anh Văn nói, ôn hòa cười rộ lên “Cảm ơn anh Văn, anh yên tâm, vì những lời này của anh, tôi sẽ cố hết sức.”
 
Vừa dứt lời, cô lại thấy miêu đại hiệp bắt đầu tặng quà, đi kè cùng quà tặng là mấy lời nói như “Vi Vi cố lên, cô nhất định sẽ thắng lợi!”
 
“Cố lên! Cố lên! ヾ°°”
 
“Tôi sẽ vì cô mà cổ vũ, vì cô mà reo hò!”
 
“Vi vi yên tâm, tôi sẽ mãi mãi dõi theo cô!”
 
……
 
Một mình anh ta chiếm hết toàn bộ màn hình, bởi vì chữ trong bình luận của anh ta lóng lánh, không thể nhìn thấy người khác nói gì.
 
Dương Vi nhịn lại khóe miệng đang run rẩy, rốt cuộc  vẫn duy trì lý trí, mỉm cười nói: “Cảm ơn miêu đại hiệp, tâm ý của anh tôi cảm nhận được, tôi sẽ cố gắng.”
 
Cô cho rằng cô nói xong câu đó liền xong rồi, ai biết một lát sau, cô lại thấy miêu đại hiệp dùng một loại miệng lưỡi vô cùng ủy khuất nói.
 
“Vì sao cô không vì tôi mà nỗ lực?”
 
Dương Vi “……”
 
Thấy những lời này, tất cả bình luận trên màn hình đều biến thành
“Ha ha ha ha ha ha……”
 
“Vị miêu đại hiệp này ngu ngốc đến mức đáng thương ha ha ha ha……”

 
“Lần đầu tiên tôi tiếp xúc gần gũi với màn tranh giành tình cảm như thế, tiếp tục đi, để tôi nhìn một cái tiền của các người không đáng giá như thế nào.”
 
“Miêu đại hiệp, đừng kiên trì, chị Vi Vi là của anh Văn,anh đã tới chậm, không bằng anh tới phòng livestream của tôi, số phòng của tôi là 134958, chờ anh nha!”
 
“Mẹ kiếp, cướp người sang cả bên này rồi, hiện tại ngành sản xuất streamer cạnh tranh kịch liệt như vậy sao.”
 
……
 
Tống Triết nhìn bình luận của mọi người trên màn hình, nội tâm có một loại nôn nóng đi lên.
 
Đặc biệt là khi người khác cảnh báo bằng cách chế giễu anh.
 
“Miêu đại hiệp anh từ bỏ đi, Vi Vi là của anh Văn.”
 
Trong lòng anh liền có một ngọn lửa không tên.
 
Anh khắc chế chính mình, tận lực bình tĩnh gõ chữ.
 
“Streamer không phải của bất cứ kẻ nào, mấy người không thể nói cô ấy như vậy.”
 
“Tất cả mọi người đều là fans của cô ấy, streamer không nên bất công. Cô ấy vì anh Văn mà cố gắng, cũng nên vì chúng ta mà cố gắng.”
 
Dương Vi nhìn lời nói củaTống Triết , rốt cuộc cũng mở miệng.
 
“Được rồi mọi người đừng nói thế, tôi rất cảm ơn mọi người, cũng cảm ơn miêu đại hiệp, tôi sẽ nỗ lực thi đấu, tuy nhiên tôi vẫn phải nói một chút ——”
 
“Đối với tôi mà nói, sự tồn tại của anh Văn thật sự không giống những người khác, anh ấy là một người bạn rất quan trọng của tôi.”
 
“Tôi rất cảm ơn mọi người, mọi người đều biết,khoảng thời gian lúc ban đầu rất khó khăn kia, là mọi người làm bạn với tôi. Mà quá trình quan trọng nhất này có một người, chính là anh Văn . Là anh Văn đã làm bạn với tôi, khai sáng cho tôi.”
 
Tống Triết ngơ ngác nhìn Dương Vi nói, cảm giác có một chậu nước lạnh dội thẳng xuống đầu. khiến anh vô cùng thanh tỉnh để tiếp nhận trận rét lạnh này.
 
“Là anh ấy dạy tôi cách buông một người nên buông từ sớm, nếu không có anh Văn làm bạn, tôi không thoát ra được, cũng không quay về được.”
 
“Tôi rất cảm kích anh ấy, anh ấy là người khai sáng cuộc sống giúp tôi, cũng là bạn của tôi, cho nên, tôi rất thích mọi người, nhưng đối với anh Văn, tôi sẽ có một chút chăm sóc đặc biệt, mong mọi người hiểu cho.”
 
Là anh ấy dạy tôi……
 
Là anh Văn làm bạn……
 
Mấy chữ đó, giống như kim châm chui vào mắt anh.
Trong đầu anh đột nhiên hiện lên bộ dáng Dương Vi nhắn tin nói chuyện với anh ta, và bộ dáng lúc ban đầu cô rời đi.
 
Không phải cô tự mình quyết định rời đi, nhất định là có người xúi giục cô……
 
Đã nhịn nhiều năm như vậy, vì sao đột nhiên quyết định rời đi?
 
Nhiều năm như vậy không bỏ xuống được, vì sao đột nhiên buông xuống?
 
Là có người làm bạn với cô, là có người khai sáng cho cô, là có một người khác, xâm lấn vào sinh mệnh của cô,ý đồ xóa bỏ sự tồn tại , dấu ấn của anh, định thay thế vị trí của anh!
 
Tống Triết siết chặt nắm tay, hô hấp anh dồn dập, gắt gao nhìn chằm chằm lên cái tên anh Văn kia.
 

Anh muốn điều tra xem người này là ai.
 
Anh nhất định phải biết, rốt cuộc người này, là ai.
 
Khi anh đang nhìn chằm chằm vào tên anh Văn, nghĩ xem nên tìm ra người này như thế nào, làm thế nào để cảnh cáo anh ta, thì đột nhiên Dương Vi cười nói với mọi người “Hôm nay tôi gặp được một cảnh cực kỳ có ý tứ, vừa mới làm xong video, mọi người xem một chút ha ha ha.”
 
“Đây là cảnh hôm nay tôi gặp được ở ven đường, hoàn toàn là một ví dụ về việc theo đuổi con gái một cách phản sách vở, mọi người xem một chút, loại phong cách trần tục này thật đúng là cười chết tôi……”
 
Nói xong, trên màn hình hiện lên một đoạn video ngắn, thùng xe phía sau chậm rãi mở ra, phối hợp với giọng hát “Năm hoa mã ~”, sau đó nhân dân tệ làm thành hoa xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.
 
Tất cả mọi người “Ha ha ha ha ha ha ha”, nhìn toàn màn hình “Ha ha ha ha ha ha”, Tống Triết trầm mặc không nói, nhưng nội tâm bên trong, lại đột nhiên dâng lên một loại bi thương cùng trào phúng.
 
Anh có chút nhìn không được, khép máy tính lại.
 
Trong một cái chớp mắt,anh rất muốn gọi điện thoại cho Dương Vi, anh muốn hỏi cô một câu, em có thể không thích, em có thể không nhận, nhưng tại sao em có thể trào phúng như vậy, khiến tất cả mọi người cùng tới, chê cười anh như vậy?
 
Đây là lần đầu tiên trong đời anh cúi đầu, lần đầu tiên muốn đối xử tốt với một người.
 
Nhưng anh không dám gọi cuộc điện thoại này, anh sợ cô biết, mình đang xem cô livestream. Anh ngơ ngác ngồi tại chỗ, rất lâu sau, anh mới mở livestream một lần nữa, lúc này Dương Vi đang nói chuyện phiếm cùng mọi người.
 
“Chuyện giẫm đạp lên tâm ý này, tôi gặp rất nhiều.”
 
Không biết vì sao cô đột nhiên nhắc tới đề tài này, cô cười nói “Tôi có một người bạn, trước kia cô ấy thích một bạn nam, trong nhà bạn nam kia rất có tiền, lúc đó cô ấy muốn lấy lòng anh, nên lén lút bỏ đồ ăn vặt cô ấy thích nhất vào trong cặp sách của anh ta……”
 
Tống Triết nghe, đột nhiên liền phản ứng lại, Dương Vi đang nói chuyện của cô.
 
Đó là tuần đầu tiên khi Dương Vi tiến vào Tống gia , cô muốn lấy lòng anh, vì thế cô lén lút thả vào cặp sách của anh một gói bánh quai chèo mua ở ven đường, đến buổi sáng anh ra ngoài mới phát hiện, trước mặt mọi người anh rút gói bánh ra.
 
“Đây là cái gì?” Anh nhíu mày, “Vừa bẩn lại vừa xấu.”
 
Nói xong, anh nhìn về phía Dương Vi, nhướng mày nói “Không phải cô cho tôi?”
 
Dương Vi không nói chuyện, cô cúi đầu, xoa xoa góc áo, không dám nhận. Anh lẳng lặng nhìn, chợt cười ầm lên.
 
“Cái này trông rất buồn cười , cô tặng cho tôi? Vì sao lại tặng tôi? Cô sẽ không thích ăn thứ này chứ?” Nói xong, anh liền cười ra tiếng.
 
Ngày đó anh mang gói bánh đó tới trường học, cho đám người Võ Ấp xem, sau khi mọi người xem thứ này liền cười ầm lên.
 
Lúc ấy Dương Vi đứng ở cửa, cô không nói gì, thậm chí cô vẫn duy trì mỉm cười.
 
Chuyện này đã thực xa xôi, nhưng qua nhiều năm như vậy, cô bất chợt nói lại.
“Lúc đó cô ấy đặc biệt xấu hổ, cũng không biết phải làm sao bây giờ. Mọi người cười, cô ấy liền cười cùng mọi người. Sau này cô ấy mới biết, thời điểm bạn tặng cho người khác một phần tâm ý, thì phải chuẩn bị tốt khả năng bị người giẫm đạp. Như vậy khi người khác dẫm lên, bạn mới không bị tổn thương một cách bất ngờ.”
 
Tống Triết ngơ ngác đứng tại chỗ.
 
Anh đột nhiên ý thức được, kỳ thật Dương Vi đã quá dịu dàng, thậm chí cô không để người khác biết đây là ai làm, cô chỉ quan tâm đến chuyện của bản thân, tuy nhiên thời niên thiếu, điều khiến bọn họ cười chính là —— tại sao Dương Vi có thể làm ra chuyện ngu ngốc như vậy.
 
Thế giới giống như một vòng tròn khổng lồ, anh đột nhiên ý thức được, có nhân đều sẽ có quả, có nghiệt đều sẽ có báo ứng. Ví dụ như mỗi một việc anh làm sai, sau khi Dương Vi rời đi, dường như đều sẽ lặng yên không một tiếng động, nhất nhất đền bù.
 
Mà anh ngoại trừ chịu đựng, cũng không còn cách nào khác.
 
 
 
 


Đọc truyện chữ Full