DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long
Chương 504: Ma tướng

<!-- --> Sáng hôm sau Trác Ngưng Tuyết dậy trước tiên, Tiêu Thu Phong mặc dù chưa dậy, nhưng hắn đã tỉnh. Nghe thấy rõ tiếng nói của các nàng bên ngoài. Không cần phải hỏi cũng biết là đang trêu chọc Trác Ngưng Tuyết.

Mấy năm chờ đợi, nhung nhớ, Trác Ngưng Tuyết có thể thực hiện được tâm nguyện, chúng nữ mừng cho nàng, đương nhiên không tránh khỏi mấy chuyện xấu hổ.

Lúc Tiêu Thu Phong ra đại sảnh, bữa sáng đã được chuẩn bị xong. Chúng nữ bao gồm cả Tử Dao đã ngồi ở đó. Tiểu Phiêu ngồi trên ghế chơi đùa. Tiểu tử này mới sáng sớm đã được Tiêu Hào Vân bế tới, lúc này đang mở đôi mắt to tròn, đôi tay mũm mĩm đang không ngừng dụi dụi mắt, hình như vẫn chưa tỉnh ngủ?

"Thu Phong, anh và Tử Dao phải đi xa, ăn sáng rồi hãy đi. Em sợ Tiểu Phiêu lát nữa không thấy anh, sẽ khóc. Vì vậy mang con ra gặp anh" Nói Tiểu Phiêu, không bằng nói đến mình. Giọng nói dịu dàng của Lâm Thu Nhã vang lên, Tiểu Phiêu đã ngẩng đầu lên.

Nhìn Tiêu Thu Phong, giang tay ra, nó đầy hưng phấn kêu lên: "Ba, ba..." Chung huyết mạch, cho dù là xa cách bao lâu cũng không mất đi. Mặc dù mấy hôm trước tiểu tử này không quen với Tiêu Thu Phong mấy, nhưng bây giờ người mà nó thân thiết nhất chính là Tiêu Thu Phong.

Trác Ngưng Tuyết nhìn Tiểu Phiêu, cũng vui vẻ nói: "Chị Thu Nhã, Tiểu Phiêu đúng là càng lúc càng đáng yêu, hy vọng sau này em cũng có thể sinh một bé trai đáng yêu như vậy, như vậy sẽ rất hạnh phúc"

Vũ cười nói: "Vậy không phải quá dễ sao. Em cùng anh chàng xấu xa này nhiều nhiều là được, một không được thì sinh hai, hai không được thì sinh ba. Dù sao cuộc sống còn rất dài mà"

Trác Ngưng Tuyết xấu hổ không dám ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Thu Phong, không dám nói nữa. Chuyện đêm qua, mấy bà chị này suy nghĩ quá nhiều. Cũng chỉ có hai người bọn họ biết thực ra đêm qua có xảy ra chuyện gì đâu.

Tử Dao ở bên cũng hâm mộ hỏi: "Vũ ty, có thể nói cho em biết làm như thế nào mới sinh được em bé không? Em cũng muốn... chờ sau này em trở lại Vân Tiên đảo sẽ có bạn, không cô đơn nữa"

Vũ ngẩn ra, hoặc là nói cả mấy nàng đều ngẩn ra. Có em bé, đương nhiên là có người đàn ông mình yêu, còn cần gì phải về Vân Tiên đảo, cô đơn cả đời? Chuyện đúng là chẳng ăn nhập gì với nhau.

Lâm Thu Nhã cười nói: "Tử Dao à, sinh em bé rất phức tạp. Nếu như em muốn biết không bằng bảo Thu Phong dạy em. Anh ấy là chuyên gia ở chuyện này, có thể cho em có em bé bất cứ lúc nào"

Tất cả mọi người đều cười chỉ có mình Tử Dao không hiểu gì hết. Quay đầu ngơ ngác nhìn Tiêu Thu Phong, hình như rất muốn biết.

"Tiêu thiếu gia, Lang Tổ đã tập hợp, bao giờ thì xuất phát?" Ngay lúc tiếng cười hạnh phúc tràn ngập xung quanh, Lang Khuyển đã đi tới. Tân hình cao lớn làm mắt Tiểu Phiêu sáng lên, rất hưng phấn. Đưa tay ra đòi ôm, ngày thường nó hay được người trong Lang Tổ ôm, không có việc gì rất hay chơi đùa với nó.

Tiêu Thu Phong gật đầu, nhìn các nàng một chút, nói: "Nửa tiếng nữa sẽ xuất phát"

Hai người Lang Khuyển vâng một tiếng rồi rời đi, vẻ tươi cười của các nàng có thêm vài phần u sầu. Vũ nói: "Thu Phong, anh phải đi sớm về sớm, không nên tốn quá nhiều thời gian. Không bọn em lại lo lắng trong lòng"

"Nếu như muốn hỗ trợ thì gọi em. Đồ Thần của em sẽ đến rất nhanh" Ruth cũng mở miệng nói, chỉ cần ttpn ở đâu, Đồ Thần của nàng lập tức tiến vào, cẩn tắc vô ưu.

Tiêu Thu Phong đáp: "Yên tâm đi, đối phó một Hani nhỏ nhoi, không cần nhiều thời gian đó đâu, hơn nữa có tập đoàn giúp không vấn đề gì"

Tử Dao nhìn Tiêu Thu Phong, lại nhìn các nàng một chút, trong mắt lộ ra một tia nghi hoặc, tâm trạng chia ly này, nàng chưa từng được biết.

Mấy hôm nay, các nàng đã thấy sự lợi hại của Tử Dao. Dù là Ruth và Vũ liên thủ cũng chỉ đánh ngang tay với Tử Dao. Tử Dao quá cường đại.

Nửa tiếng sau, trong ánh mắt lưu luyến của mấy nàng, Tiêu Thu Phong và Tử Dao dẫn Lang Tổ rời đi.

Theo kính cảm ứng, Tiêu Thu Phong và Tử Dao đi ở trên cùng, phía sau là Lang Tổ. Ba ngày sau, bọn họ đã đến thành phố Djibouti, cửa ngõ tiến vào Hồng Hải. Đây là thành phố phồn vinh nhất trong các quốc gia xung quanh tốc độ, bởi vì ở đây khác với sa mạc, thời tiết hài hoa, gió biển mát mẻ, nước biển trong xanh, đây là thánh địa du lịch trên thế giới.

Tín hiệu phát ra từ kính cảm ứng khi đến đây càng thêm mãnh liệt. Tử Dao nhìn Tiêu Thu Phong, khẽ gật đầu nói: "Nếu khí tức dung nhập trong kính không sai, người Thatta mà anh muốn tìm chính là ở đây"

Djibouti và Somalia là hai quốc gia nổi tiếng trên thế giới về cướp biển. Mặc dù sau mấy trăm năm phát triển, hải tặc đã thành quá khứ, nhưng vẫn còn có những phần tử bất hợp pháp, dựa vào ảnh hưởng của hải tặc, tiến hành cướp bóc các tàu chở hàng đi qua vùng biển này, là mối nguy cơ đối với thuyền các nước.

Mà Thatta nếu ở đây, vậy đương nhiên không thể không có quan hệ với đám hải tặc hung tàn nơi này.

Một tổ chức khổng lồ đương nhiên cần nguồn tài chính rất lớn. Mà cướp trên biển là một phương pháp nhanh chóng kiếm được tiền mà không cần vốn cực nhanh. Thatta nhất định sẽ không bỏ qua.

Bây giờ Tiêu Thu Phong đột nhiên nhớ đến mấy vụ cướp nổi tiếng thế giới xảy ra ở vùng biển Somalia. Mỗi nước đều phái chiến hạm bảo vệ. Xem ra để chuẩn bị cho việc Thatta xuất hiện, cần phải cướp đoạt để kiếm nguồn tài chính lớn.

Ba ngày di chuyển với tốc độ cao, hai người không lập tức hành động. Tiêu Thu Phong dẫn Tử Dao đi nghỉ một chút. Dù sao có kính cảm ứng trong tay, Hani sao có thể trốn thoát. Hơn nữa hành động lần này muốn một kích giết chết. Chờ Lang Tổ tới, bàn bạc kế hoạch một chút, không cho Hani cơ hội.

Mà khi hai người nghỉ ngơi, Ruth đã lệnh cho Đồ Thần hành động, tìm kiếm tất cả tin tức về Somalia, chuẩn bị cho cuộc chiến với Thatta.

Nhưng mấy chục năm nay không một ai tận mắt nhìn thấy Hani, bức ảnh trên mạng chỉ có thể dùng để tham khảo. Nhưng thực tế có phải hắn hay không, không một ai dám nói chính xác. Bởi vì là Khủng bố đại vương trên toàn thế giới, ngoại trừ những người trung thành với hắn, cho dù là tử sĩ cũng chưa được gặp qua hắn. Đó chính là một cách dẫn dắt tinh thần, bắt người khác bán mạng cho hắn.

Rất nhiều tin tức được đưa đến cho Tiêu Thu Phong. Nửa đêm Lang Tổ đã tới, theo lệnh của Tiêu Thu Phong, tiến hành xâm nhập trong phạm vi lớn, hợp thành vòng vây, chuẩn bị hành động.

Hani có rất nhiều người theo hầu, vì Thần, đều nguyện ý hy sinh, cho nên đối phó những kẻ đó không cần nương tay, kẻ ngăn cản phải chết.

Tiêu Thu Phong chỉ ngồi xuống dưỡng thần mấy tiếng, nhưng Tử Dao lại ngủ rất ngon. Từ lúc bị cấy Ma xá lợi, ma tính trong cơ thể nàng mỗi ngày lại tăng lên, linh tính đang dần bị che đi. Mặc dù chưa diệt được hết lý trí, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ quyến rũ, ma lực sung túc.

Tính cách thuần khiết cũng biến thành không hề cố kỵ.

Khi trời sắp sáng, hành động đối phó Hani đã bắt đầu. Theo lệnh của Tiêu Thu Phong, Lang Tổ tiến hành phát động công kích thần tốc vào vị trí mà kính cảm ứng chỉ định. Tiêu Thu Phong và Tử Dao theo sát phía sau, tấn công vào bên trong.

"Thu Phong, tôi cảm thấy có ma khí, ma khí rất cường đại" Tử Dao lắc đầu, khí tức này giống như bao lấy đầu mình, không thể nào thoát được. Nàng không muốn sống mà mất đi lý trí. Nàng không muốn thành đao phủ, tàn sát chúng sinh.

Tiêu Thu Phong cũng cảm nhận được. Bởi vì lúc này Lang Tổ đang gặp phải sự chống cự mạnh mẽ. Hiển nhiên đây không phải cao thủ của Thatta. Bởi vì ở đây đã xuất hiện cao thủ Hắc Dạ.

Đây là một ngôi biệt thự tư nhân ven bờ biển, diện tích rất lớn, xây theo kiến trúc hiện đại, trông rất đẹp, phối cảnh hợp lý, đúng là một biệt thự hào hoa. Sáu bảy căn nhà tinh xảo, dưới ánh đèn tạo thành một quần thể. Hani này thật biết hưởng thụ.

"Ở đó" Tử Dao chỉ tay, kính cảm ứng phát ra một luồng sáng chói mắt, Tiêu Thu Phong động, lao thẳng về phía đó, ở ngôi nhà cao nhất kia, hắn cũng cảm nhận được ma khí ở đó cường đại nhất.

Ma khí cường đại và sắc bén cuồn cuộn tuôn ra. Một thân hình lao ra. Tiếng cười "ha ha" điên cuồng vang vọng trời xanh.

"Tiêu Thu Phong, mày có còn nhận ra tao không?" Một người đứng trên thân cây, thân hình không hề động đậy, nhưng trong mắt bắn ra đầy tia căm hận. Nhìn chằm chằm Tiêu Thu Phong, hận không thể lột da, rút gân hắn.

Nhưng rất đáng tiếc, Tiêu Thu Phong không nhận ra hắn. Người này thoạt nhìn khá quen, nhưng mặt đã bị hủy, bị mười mấy vết chém sắc bén trên đó, lúc này vẫn đang đổ máu. Lệ khí hung tợn làm cho hắn thoạt nhìn giống như quỷ sa tăng.

Mặc dù không biết hắn là ai, nhưng không thể phủ nhận, hắn là cao thủ.

"Mày quả nhiên không nhận ra tao. Mặt tao như thế này đều là do mày, tao thành mặt quỷ thế này đều là do mày. Tiêu Thu Phong, mày làm tao cửa nát nhà tan, khiến Long Thiên Hành tao từ thiên đường rơi xuống địa ngục, hóa thân thành quỷ. Hôm nay mày phải trả lại nợ máu"

Tiêu Thu Phong kinh hãi hét lên: "Mày là Long Thiên Hành?" Long Thiên Hành trước được xưng là đệ nhất mỹ nam Bắc Kinh, không ngờ lại có kết quả này. Thực sự không ai có thể tưởng tượng được.

"Mày rất khó hiểu hả. Vì sống sót, tao chỉ có thể rạch mặt mình. Nỗi đau này, mày sao có thể tưởng tượng được" Bởi vì thù hận, hắn mới có thể sống đến ngày hôm nay, mới có thể buông tha tất cả, kể cả linh hồn và thể xác của mình, để mong giết chết Tiêu Thu Phong.

"Ma tướng, không việc gì phải nói lải nhải với nó. Giết nó, hiệp định đồng minh của chúng ta sẽ có hiệu lực. Tin rằng Tôn nghiêm sẽ rất cao hứng" Trong căn nhà có một người nữa đi ra. Nhưng hắn lại gọi cái tên Ma tướng.

Đọc truyện chữ Full