DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long
Chương 284: Cần cho một bài học

<!-- --> Lãnh Phong được xưng là Đông Nam tài đồng, đương nhiên cũng nhận ra sự dị thường trong tài chính Lâm gia, lập tức cẩn thận điều tra. Nhưng lại phát hiện số tài chính đó lại thuộc về tài khoản ngân hàng của tập đoàn Thiên Phát.

Hắn lập tức truyền tin tức này cho Liễu Yên Nguyệt. Đối thủ của bọn họ lần này không chỉ có riêng Lâm gia, còn có Thiên gia nữa.

Sự phối hợp đó thực sự không hợp thời. Liễu Yên Nguyệt cũng biết được nguyên do trong đó. Không cần phải nói, Thiên phụ chung sức với Lâm gia, đương nhiên là bởi vì ngày đó bị giễu cợt ở Tiêu gia. Mặc dù đối phó tập đoàn Thiên Phát cũng không khó khăn gì. Nhưng Thiên gia lại là nhà của Thiên Nhan Duyệt, cần phải xử lý cẩn thận.

Liễu Yên Nguyệt không muốn giữa chị em có sự ngăn cách, không muốn có mâu thuẫn gì trong Tiêu gia. Cho nên nàng lập tức gọi điện cho Tiêu Thu Phong, nói chuyện này cho hắn biết.

"Ông xã, anh xem chuyện này nên xử lý thế nào. Có nên nói cho Nhan Duyệt biết không?"

Tiêu Thu Phong lẳng lặng nghe điện thoại, vẻ mặt khá khó coi. Với tính cách của Lâm Bắc Dân và Lâm Khải Dược, hắn không cần nghĩ cũng biết hai người bọn họ muốn Thiên gia làm kẻ thế mạng.

Bọn họ hèn hạ vô sỉ như vậy, Tiêu Thu Phong cũng không thấy sao hết. Nhưng Thiên phụ lăn lộn thương trường nhiều năm nhưng lại quá tin người như vậy. Thật không biết có nên nói ông ta quá ngây thơ không.

"Yên Nguyệt, nói cho Lãnh Phong biết anh chỉ cần kết quả. Làm cho Lâm gia biến mất khỏi Đông Nam, dùng bất cứ biện pháp gì anh không quan tâm" Đây là câu trả lời của Tiêu Thu Phong, rất lạnh lùng, rất băng giá, có một loại vô tình và tàn khốc.

Nhưng Liễu Yên Nguyệt đã rõ.

"Ông xã, em biết. Em sẽ bảo Lãnh Phong xử lý"

Nếu không cần hỏi quá trình, như vậy cho thấy tất cả người hoặc vật ngăn cản đều sẽ bị hủy diệt, không cần biết đó là Thiên gia gì đó. Về phần Thiên Nhan Duyệt, Liễu Yên Nguyệt tin rằng ông xã tự có biện pháp xử lý.

Nàng không đoán sai. Tiêu Thu Phong vừa bỏ điện thoại xuống, Thiên Nhan Duyệt đã bưng canh gà đi vào. Mặc dù một tuần nữa nàng sẽ có buổi biểu diễn cuối cùng. Nhưng nàng không có một chút khẩn trương. Ngoại trừ đến tập theo lịch, nàng đều tận dụng thời gian hàng ngày quấn lấy Điền Phù, để bà dạy nấu ăn.

Sống ở Tiêu gia mấy ngày, mỗi lần nhìn thấy Phượng Hề và Liễu Yên Nguyệt vào bếp, rất nhanh làm ra một bàn thức ăn ngon miệng, đưa đến trước mặt Tiêu Thu Phong. Nghe thấy người đàn ông này khen ngợi, nàng rất khát vọng cuộc sống như vậy. Cho nên cũng hy vọng mình cũng có thể làm ra các món ăn làm cho người đàn ông mình yêu hài lòng.

"Tiêu đại ca, canh gà vừa nấu xong. Anh xem còn bỏ thêm thuốc bắc vào nữa. Mẹ nói vừa bổ thận vừa bổ não, rất có lợi cho anh. Mau uống nhân lúc còn nóng, nếu không đủ em sẽ nấu thêm"

Mặc dù được mọi người Tiêu gia chấp nhận, nhưng cách gọi Tiêu đại ca nàng vẫn chưa sửa. Ở trong lòng, Thiên Nhan Duyệt hy vọng người đàn ông này vĩnh viễn che chở nàng như một người anh, thương yêu nàng, thay nàng ngăn cản mọi gió mưa.

Tiêu Thu Phong khẽ cười, cầm bát, một mùi hương thơm ngát phả vào mũi. Canh gà nấu rất vừa vặn, liên tục uống hai ngụm.

"Tiểu Duyệt, rất ngon. Nếu có lợi cho thân thể, em cũng uống một chút đi"

Thiên Nhan Duyệt cười ngọt ngào, nói: "Tiêu đại ca, đây là phương pháp mà mẹ dạy cho em. Chỉ cho một mình anh uống, anh không được lãng phí"

Một siêu sao, bỏ đi vầng hào quang quanh người, tiến vào Tiêu gia, cố gắng như vậy làm cho Tiêu Thu Phong rất cảm động.

"Tiểu Duyệt, em không nên quá khổ cực. Trong nhà có nhiều đầu bếp như vậy, còn có Ngọc thẩm, em muốn ăn gì, uống gì bảo bọn họ làm là được. Em đã đáp ứng với mẹ em, không làm cho em khổ"

Thiên Nhan Duyệt đã đi đến gần, khoác tay Tiêu Thu Phong, rất hạnh phúc nói: "Tiêu đại ca, em không khổ. Chỉ cần có thể làm chút chuyện cho Tiêu đại ca, Tiểu Duyệt rất vui"

Tiêu Thu Phong uống vài ngụm hết bát canh, đặt bát lên bàn, vươn tay ra, dùng sức ôm Thiên Nhan Duyệt vào lòng.

"Tiểu Duyệt, anh biết, em nhất định là người phụ nữ tốt nhất trên đời. Ai có thể lấy được em, đó là may mắn của người đó"

Thiên Nhan Duyệt xấu hổ cúi đầu xuống. Thật không ngờ chỉ một bát canh gà, Tiêu Thu Phong lại khen ngợi nàng như vậy, làm cho trong lòng nàng có chút bối rối.

"Chỉ cần Tiêu đại ca thích, Tiểu Duyệt nhất định sẽ cố gắng. Giống như chị Yên Nguyệt nói, muốn cho mọi người Tiêu gia đều vui vẻ" Tiêu Thu Phong véo véo mặt nàng, thật mềm mại, thật mịn màng. Mặc dù hai người trước kia không phải chưa ở gần nhau. Nhưng lần này cảm giác rất khác. Thiên Nhan Duyệt thậm chí nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, đợi Tiêu Thu Phong sẽ cúi người xuống, hôn nàng.

Nhưng rất đáng tiếc, Tiêu Thu Phong không làm như vậy, mà khẽ thở dài một hơi nói: "Tiểu Duyệt, có một chuyện em phải được biết..."

Thiên Nhan Duyệt ngẩn người, khó hiểu nói: "Tiêu đại ca, anh có chuyện nên tìm Phượng tỷ và chị Yên Nguyệt chứ. Bọn họ giỏi như vậy, nhất định có thể giúp anh. Tiểu Duyệt ngoại trừ hát, thật sự không biết gì hết"

"Tiểu Duyệt, thực ra chuyện này phải nói là có liên quan đến Thiên gia. Gần đây anh bảo Yên Nguyệt đối phó với sản nghiệp của Lâm gia ở Đông Nam. Nhưng vừa nãy Yên Nguyệt có gọi điện cho anh, Thiên gia dường như liên hợp với Lâm gia, đối đầu với công kích của chúng ta"

Thiên Nhan Duyệt đúng là không hiểu nhiều. Nhưng nghe nói bố mình không ngờ lại liên hợp với Lâm gia đối phó Tiêu gia, nàng hoảng hốt, vội vàng hỏi: "Tiêu đại ca, tình huống bây giờ như thế nào. Tiêu gia không có việc gì chứ. Em, em lập tức gọi điện cho bố, bảo bố không nên làm loạn"

Không ngờ nàng lại suy nghĩ cho Tiêu gia trước. Tiêu Thu Phong cười cười trấn an nàng: "Ngốc ạ, Tiêu gia đương nhiên không có chuyện gì. Lực lượng của Tiêu gia chúng ta, người khác sao có thể chống lại. Anh nói cho em, là bởi vì anh chuẩn bị cho bố em chịu chút đau khổ"

Trên mặt rõ ràng có chút chấn động, Thiên Nhan Duyệt khẽ cắn môi, có chút đáng thương nhìn Tiêu Thu Phong. Nhưng nàng lại không nói gì. Bố là như thế nào, nàng rất rõ ràng. Lần này liên hợp với Lâm gia, không cần phải hỏi vì hôm đó bố mất mặt ở Tiêu gia, nên bây giờ muốn đòi lại thể diện.

Bố vốn là một người rất coi trọng thể diện.

"Tiểu Duyệt, mặc dù bây giờ anh còn không biết Thiên gia và Lâm gia liên hợp với nhau bằng hình thức gì. Nhưng có một điều, anh dám khẳng định nói cho em biết. Bố em nhất định bị Lâm Bắc Dân lừa. Nói đơn giản một chút, bố em bây giờ bị biến thành kẻ thế mạng. Một ngàn hai trăm triệu ông đầu tư vào có lẽ sẽ biến thành bọt nước"

Nghe nói như thế, mặt Thiên Nhan Duyệt càng khó coi hơn. Thiên gia có bao nhiêu, nàng đại khái cũng biết. Một ngàn hai trăm triệu này có lẽ là toàn bộ. Nếu như biến mất, không cần phải nói, Thiên gia nhất định sẽ biến mất ở Đông Nam.

"Tiêu đại ca... anh.... anh"

Tiêu Thu Phong sớm biết Thiên Nhan Duyệt sẽ nói gì. Nhưng thật không ngờ nàng lại không nói ra, có lẽ là sợ mình tức giận.

Thực ra khi Thiên phụ quyết định hợp tác với Lâm gia, ông ta nhất định sẽ phải nhận một bài học.

"Em có phải muốn anh giúp đỡ"

Thiên Nhan Duyệt không giả bộ, gật đầu, nói: "Tiêu đại ca, mặc dù bố em là người rất sĩ diện, cũng nóng nảy và hay xúc động. Nhưng bố không phải người xấu. Một ngàn hai trăm triệu này là toàn bộ tài chính của Thiên gia. Nếu như biến mất, Thiên Phát tập đoàn sẽ xong hết. Em sợ bố không chịu nổi đả kích này"

Mặc kệ Thiên phụ ngoan cố như thế nào, nhưng ông vẫn là bố nàng. Điểm này Thiên Nhan Duyệt không thể nào phủ nhận.

"Trận chiến này đã không thể tránh nổi. Một ngàn hai trăm triệu này của Thiên gia tuyệt đối không thể thu hồi" Tiêu Thu Phong lạnh nhạt trả lời. Nhưng Thiên Nhan Duyệt lại nắm chặt tay hắn, nàng đang run lên chực khóc.

"Chẳng qua, ai kêu cô bé Tiểu Duyệt xinh đẹp đáng yêu lại là người phụ nữ của anh. Anh đương nhiên phải giúp. Dù như thế nào bọn họ cũng là bố vợ mẹ vợ của anh. Anh sao có thể thấy chết mà không cứu chứ?"

Không nói gì đã hôn. Thiên Nhan Duyệt rất hưng phấn, vui mừng ôm Tiêu Thu Phong nói: "Tiêu đại ca, em biết anh nhất định có biện pháp. Hơn nữa sau chuyện lần này, bố em cũng có thể thấy được bộ mặt thật của Lâm gia. Sau này tuyệt đối sẽ không có bất cứ quan hệ gì với Lâm gia"

"Trận chiến này nhiều nhất chỉ cần ba ngày. Tiểu Duyệt anh sẽ bảo Yên Nguyệt cho em một tờ chi phiếu, tuyệt đối không làm cho tập đoàn Thiên Phát đóng cửa. Chẳng qua, đây là tiền bán thân của em. Cả đời này em không thể nào rời khỏi Tiêu gia"

Lúc Thiên Nhan Duyệt xấu hổ, má đỏ hồng lên, nhẹ nhàng liếc nhìn Tiêu Thu Phong một cái, nói: "Người ta không đi, bán thân cho Tiêu đại ca, Tiểu Duyệt đồng ý. Chờ Tiểu Duyệt diễn nốt lần này, sẽ toàn tâm toàn ý làm người của Tiêu đại ca"

Vừa nói, nàng dán sát đầu vào tai Tiêu Thu Phong, lý nhí nói: "Tiêu đại ca, hôm đó, Tiểu Duyệt sẽ mở cửa phòng chờ, cũng bán thân cho Tiêu đại ca. Tiểu Duyệt sẽ không giữ lại bất cứ thứ gì. Tiêu đại ca muốn em chứ?"

Đọc truyện chữ Full