DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long
Chương 252: Tất cả do trái tim quyết định

<!-- --> Trong lòng Tiêu Thu Phong vẫn hy vọng cô gái hồn nhiên này mỗi ngày đều được vui vẻ, hạnh phúc. Cho nên mặc dù biết làng giải trí không hợp với nàng, nhưng đây là giấc mộng và lý tưởng của nàng mà vẫn nhờ bác giúp đỡ.

Thấy vẻ buồn bã trên khuôn mặt nàng, cùng với chút uất hận và mất mát, Tiêu Thu Phong không kìm nổi có một cảm giác trìu mến. Có những điều thực sự không nên làm cho nàng gánh chịu.

"Tiểu Cầm, thật sự em không có gì. Chị cho em nghỉ ngơi một chút đi"

Cửa phòng của nàng bình thường đều là Tiểu Cầm tiến vào. Cho nên trong trong cảm giác lúc này người đi vào an ủi nàng chính là Tiểu Cầm. Nhưng Tiêu Thu Phong không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đi tới, từ từ ngồi xuống cạnh giường. Sự khác thường này làm cho Thiên Nhan Duyệt rốt cuộc cũng mở đôi mắt đẹp của mình ra.

Trong nháy mắt đôi mắt đó thể hiện sự kích động đến mừng như điên. Nhưng tất cả không ngăn nổi nước mắt rơi xuống. Thiên Nhan Duyệt rốt cuộc cũng khóc, khóc thành tiếng.

Nàng ngồi dậy, nhảy vào trong lòng Tiêu Thu Phong: "Tiêu đại ca, là anh, anh đã đến. Tiểu Duyệt chỉ muốn chết thôi" Bị oan ức như vậy, nàng có thể nhịn nổi đến bây giờ mới khóc thật sự đã rất kiên cường.

Tiêu Thu nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen nhánh của nàng, dịu dàng nói: "Không phải sợ, anh đã nói chỉ cần Tiểu Duyệt cần, anh chắc chắn sẽ ở bên cạnh em mà. Tất cả đều đã có anh"

Nước mắt làm ướt vai Tiêu Thu Phong, người Thiên Nhan Duyệt run lên, vội vàng ngẩng đầu Len, giải thích: "Anh, em không có, em thật sự không làm chuyện đó. Là bọn họ vu oan cho em. Bọn họ vu oan cho em….."

Tiêu Thu Phong gật đầu tin tưởng, an ủi nói: "Anh tin em. Tiểu Duyệt, em yên tâm, anh sẽ cho những người đó bị trừng phạt"

Thiên Nhan Duyệt vươn tay ra, ôm chặt lấy Tiêu Thu Phong, hưởng thụ cảm giác được dựa dẫm đó. Nhiều ngày mong nhớ, nhưng đến lúc này lại buồn vui lẫn lộn.

Nàng đã không thể khống chế được bản thân mình. "Tiểu Duyệt chỉ thích mình Tiêu đại ca mà thôi, thật đó" Những lời này rất nhỏ nhưng Tiêu Thu Phong nghe được. Chẳng qua dù là nghe được hắn vẫn không đáp lại, đây không phải là mục đích hắn đến đây. "Anh cũng thích Tiểu Duyệt. Bởi vì Tiểu Duyệt là cô gái hồn nhiên ngây thơ nhất trên đời"

Nàng đã không còn là cô bé nữa. Một năm không gặp nàng càng thêm xinh đẹp động lòng người. Khuôn mặt tuyệt đẹp đó, bộ ngực sữa yêu kiều cũng trở nên cao vút, đường cong tuyệt mỹ, càng làm cho nàng thêm hấp dẫn.

"Em không là cô bé, người ta trưởng thành rồi mà"

Có người đàn ông này bên cạnh nàng, dường như tất cả mọi chuyện đều được giải quyết. Trên đời này không có việc gì mà hắn không xử lý được. Trong lòng nàng, người đàn ông này chính là thần bảo vệ của mình, có thể che chở nàng cả đời.

Tiêu Thu Phong véo mũi nàng, nói: "Còn nói không phải cô bé. Anh nhìn em khóc đến đỏ cả mũi nè, mặt không khác gì một con mèo nhỏ. Đáng yêu thế….."

Thiên Nhan Duyệt hờn dỗi đẩy Tiêu Thu Phong ra. Nàng lập tức xuống giường, cười hì một tiếng, đi vào trong phòng vệ sinh rửa mặt. Trước mặt Tiêu Thu Phong, nàng muốn mình đẹp nhất.

Nàng muốn cho hắn biết mình đã trưởng thành, hơn nữa là một mỹ nữ rất đẹp. Nhìn thấy Thiên Nhan Duyệt rốt cuộc đã có thể bình tĩnh lại, Tiêu Thu Phong thở phào nhẹ nhõm. Thật ra âm mưu này đối với một nữ minh tinh hồn nhiên thì không khác gì đòn hủy diệt. Thiên Nhan Duyệt kiên cường được như vậy thực sự làm cho hắn vui mừng. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Kẻ đứng sau lưng vụ việc này, Tiêu Thu Phong tuyệt đối không thể bỏ qua.

Thiên Nhan Duyệt rửa mặt xong, khuôn mặt quyến rũ một lần nữa lại được hiện ra. Sắc đẹp của nàng làm cho Tiêu Thu Phong ngẩn ngơ. Cảm giác này khác hẳn so với một năm về trước. Nếu như nói một năm về trước nàng như một cây non ngây ngô.

Vậy giờ phút này nàng đã là một cây nhỏ đầy sức sống và xinh đẹp. Trái tim Thiên Nhan Diệp như tro tàn, để cho tám vệ sĩ không khỏi lo lắng. Sợ nàng nghĩ quẩn sẽ tự tử. Giờ phút này Tiêu Thu Phong vừa đến, nàng lập tức thay đổi, nụ cười xinh đẹp làm cho bất cứ ai cũng mê say.

Đây mới là sức hấp dẫn của Thiên Hoàng Thiên Nhan Diệp. "Thấy Thiên tiểu thư dũng cảm đối mặt, tôi cũng yên tâm. Tư Mã, còn có Tiêu tiên sinh, sự an toàn ở đây giao cho hai anh. Nếu có gì cần, lúc nào cũng có thể tìm tôi. Chuyện này tôi sẽ điều tra cẩn thận, hy vọng có thể lấy lại sự trong sạch cho Thiên tiểu thư"

Đại sứ đã đứng lên, ông ta đã nói hết mọi chuyện cho Tư Mã Lạc. Những điều còn lại mà ông ta có thể làm chỉ là điều tra. Chẳng qua đã ám chỉ chuyện này không hề đơn giản. "Làm phiền ngài đại sứ. Thiên Nhan Duyệt cảm ơn ông đã giúp đỡ. Bây giờ có Tiêu đại ca ở đây, tôi nhất định không có việc gì"

Nàng gần như mù quáng tin tưởng vào người đàn ông này. Giống như tám vệ sĩ bên cạnh nàng đều sùng bái Tiêu Thu Phong vậy. Đại sứ đi nhưng vẫn để lại cách liên lạc cho hai người bọn họ. Lúc nào cũng có thể liên hệ với ông ta. Chuyện lần này không chỉ là của riêng làng giải trí mà còn ảnh hưởng đến tôn nghiêm của đất nước.

Truyền thông quốc tế lợi dụng danh tiếng của Thiên Nhan Duyệt đã bắt đầu tuyên truyền, tình thế đang rất nghiêm trọng. "Thu Phong, chuyện này xem ra đã được lên kế hoạch từ trước. Tao vừa nãy đã hỏi qua, người tổ chức đợt lưu diễn chưa nộp thuế nhưng bọn họ lại đổ trách nhiệm lên người Thiên Nhan Duyệt. Cho nên mới xảy ra chuyện sau này, tin rằng bọn họ đã sớm sắp đặt như vậy"

"Hơn nữa toàn bộ tư liệu liên quan đến chuyện này của cảnh sát Seoul đều đã biến mất, cho nên muốn tìm được cần có thời gian….."

Tiêu Thu Phong ngẩng đầu lên hỏi: "Mày có tin không?"

Tư Mã Lạc cười khổ, lắc đầu, không hề suy nghĩ đã nói: "Không tin"

Nếu nói đây là âm mưu, hơn nữa có thể là có sự tham gia của chính phủ, một cục cảnh sát nho nhỏ có thể điều tra được gì. Những lời này chỉ là cách nói chống chế mà thôi. "Thiên Tiểu Thư. Bên ngoài có mấy người nói muốn gặp cô. Cô xem….."

Một vệ sĩ từ bên ngoài vội vã đi vào, báo cáo. Thiên Nhan Duyệt không lên tiếng mà nhìn Tiêu Thu Phong, thấy hắn gật đầu mới nói: "Cho anh ta vào"

Bên cạnh người đàn ông này thì dù có khó khăn đến mấy nàng cũng không cảm thấy mệt mỏi. Đi vào không chỉ có một người. Nhưng người đi đầu, Tiêu Thu Phong không nhận ra nhưng Tư Mã Lạc lại biết.

Vừa thấy mặt Tư Mã lạc rất kinh ngạc. Rất nhanh, có một người đàn ông trung niên đi từ phía sau người thanh niên, giới thiệu: "Thiên tiểu thư, đây là Dương tổng giám đốc của tập đoàn Tam Tinh lớn nhất nước H chúng tôi. Anh Dương đọc được báo chí nói về chuyện của cô đã rất tức giận. Cho nên cố ý đến đây, hy vọng có thể giúp được cô"

Công ty Tam Tinh đứng hàng đầu trên thế giới trong ngành điện tử. Trong nước H càng nổi tiếng hơn. Có đôi khi mỗi một động tác của bọn họ còn làm người ta chú y hơn cả chính sách của chính phủ. Địa vị của bọn họ không ai có thể sánh bằng.

Lý Nghệ Dương khoảng trên dưới ba mươi, mặt mày trắng trẻo, trông rất lễ độ. Giờ phút này, hai mắt hắn đang ngắm nhìn khuôn mặt tựa thiên tiên của Thiên Nhan Duyệt,có chút thất thố.

Đến khi người đàn ông trung niên nói xong, kéo ống tay hắn, hắn mới lấy lại tinh thần. "A, Thiên tiểu thư, thật không ngờ cô hấp dẫn hơn tôi tưởng tượng nhiều. Cô yên tâm chỉ cần cô coi tôi là bạn, chuyện này tôi sẽ nghĩ biện pháp giải quyết. Ở nước H, Lý gia chúng tôi có thể làm được nhiều điều"

Thiên Nhan Duyệt không có phản ứng gì, nói: "Lý tiên sinh, cảm ơn anh. Nhưng chuyện này chỉ im đi không có tác dụng gì. Chúng tôi muốn tìm ra chân tướng, muốn trừng phạt người đáng trừng phạt. Còn có, tôi muốn chính phủ các anh phải xin lỗi tôi"

Lý Nghệ Dương sửng sốt, cười khẩy. Nụ cười đó mặc dù chỉ diễn ra trong nháy mắt nhưng Tiêu Thu Phong đã năm bắt được. Người đàn ông này hình như biết gì đó. "Thiên tiểu thư, chuyện đã qua cứ cho nó qua đi. Chỉ cần không ai nhắc đến chuyện này thì cô vẫn sẽ là nữ thần trong mắt công chúng, không phải sao?"

Thiên Nhan Duyệt không nghe theo, nói: "Xin lỗi, tôi không cho rằng như vậy. Bây giờ tất cả đã không còn quan trọng. Tôi chỉ muốn biết sự thật sau lưng. Nước H các anh không cần thanh danh, nhưng đối với tôi mà nói danh dự là mạng sống. Anh Lý, việc này còn liên quan đến tôn nghiêm quốc gia, nên có người đứng ra xử lý. Cảm ơn lòng tốt của anh"

Lý Nghệ Dương không biết nên nói gì nữa. Người đàn ông trung niên đứng bên cạnh đã nói: "Thiên tiểu thư. Tổng giám đốc của tôi chỉ vì có ý tốt nên mới đến đây. Với địa vị của tập đoàn Tam Tinh, chỉ cần Thiên tiểu thư tuyên bố là bạn gái của anh Dương đây. Chuyện này hiển nhiên sẽ có người đứng ra giải quyết giúp cô. Dù sao bị công chúng oán giận không hay cho lắm"

Bây giờ Thiên Nhan Duyệt đã biết được ý đồ của người tổng giám đốc này. Nàng cười cười nhưng không tức giận, trông càng thêm quyến rũ. "Xin lỗi đã phụ lòng Lý tổng giám đốc. Tôi đã có bạn trai. Hơn nữa anh ấy đang ở bên cạnh tôi. Tin rằng anh ấy có thể xử lý mọi chuyện thay cho tôi"

Đọc truyện chữ Full