DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long
Chương 86: Vật cập tất phản

<!-- --> Cảnh sát nhúng tay vào, và biến sự oanh động này thành khủng bố tập kích tại HongKong.

Anh Hoàng cũng đã tiến hành thanh minh, bửa tiệc chiêu đãi đã bị phần tử khủng bố lợi dụng, muốn gây tổn hại cho người khác, Thiên Nhan Duyệt tiểu thu cũng là một trong số những người bị hại, trở thành mục tiêu của khủng bố.

Cái tin đồn không được chứng thực truyền ra như thế này: người phụ nữ kia mang bom trong người, hấp dẫn sự chú ý của mọi người rồi tự phát nổ. Dù sao lúc đó, trừ Tiêu Thu Phong ra, không ai thấy được, quả bom đặt ở dưới bàn.

Người phụ nữ kia có thể xem như xui, bởi vì tính chất đặc thù của vụ án, nên cảnh sát không công bố danh tính của tội phạm ra, cho nên giới truyền thông lại càng tin tưởng vào cái lời đồn này, trong khoảng thời gian ngắn đó, do Viên Quốc Bình âm thầm tổ chức gặp mặt với đám người truyền thông, đem bao thư nhét vào túi họ, để gia tăng sự đồng tình ủng hộ đối với Thiên Nhan Duyệt.

Ba Dung Lạp cũng lợi dụng các loại quan hệ, trên các tờ báo ra hằng ngày, đầu đề luôn nói về tin tức vụ nổ và buổi chiêu đãi ký giả của Thiên Nhan Duyệt là không liên quan, và đẩy nó qua thành một âm mưu của tổ chức khủng bố.

Cho nên, đến ngày hôm sau, các tờ báo đã lên tiếng ủng hộ cho Thiên Nhan Duyệt, rất nhiều tạp chí giải trí khác cũng đã ra mặt lên tiếng ủng hộ, có cả vài trăm người hâm mộ, đã tập trung tại sân vận động lớn nhất ở HongKong, vì thần tượng của bọn họ mà không ngừng tranh thủ sự ủng hộ của người dân.

Trong khách sạn, Thiên Nhan Duyệt căn bản là không dám rời khỏi của, bời vì buổi chiêu đãi đã phá hủy danh dự của nàng, thậm chí mấy tờ báo của khách sạn, nàng cũng nhét nó xuống sàn, không dám liếc mắt một cái.

Hôm qua đã khóc nguyên một ngày, giờ đây hai mắt đã đỏ lên, cũng không nói nhiều, lúc Tiêu Thu Phong bước vào, nhìn thấy tiểu nha đầu này đang sửa soạn quần áo, chắc là đang muốn chuẩn bị làm lính đào ngũ đây.

Tiêu Thu Phong cũng không ngờ, cái buổi chiêu đãi họp báo đã xuất hiện nghịch chuyển, sau khi đã được cảnh sát lấy lời khai, tiểu nha đầu này nhốt mình trong phòng, không còn khóc lóc nữa, làm hại hắn lo lắng nguyên đêm, không ai biết được, người con gái này có đủ kiên cường hay không, hay là lại làm ra những chuyện kia?

"Sao, Thiên Nhan Duyệt tiểu thư xinh đẹp, chuẩn bị chuồn sao?" Tiêu Thu Phong dựa vào cửa, hai tay để trước ngực, làm ra vẻ mặt trêu chọc. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL

Thiên Nhan Duyệt quay đầu lại, miễn cưỡng nở một nụ cười, nói: "Tiêu đại ca, anh không cần cười, em bây giờ cảm thấy không tốt. trở về cũng không biết ăn nói sao với người nhà".

Nhìn cái bộ dạng thương tâm đau khổ của tiểu nha đầu, phỏng chừng còn chưa biết những biến hóa long trời lở đất, Tiêu Thu Phong hỏi: "Tiểu Duyệt, em xem báo hôm nay chưa?"

Thiên Nhan Duyệt quay đầu lại dọn đồ, tâm lý có chút buồn bã nói: "Có cái gì hay mà xem, đám phong viên bát quái đó nói cái gì nghe được đâu, nhìn thấy là phiền, anh muốn xem hả, đây nè".

Xốc cái tấm lót giường lên, quả nhiên bên dưới là đống báo của ngày hôm nay, bị tiểu nha đầu gom thành một cục, nhét vào đó.

Tiêu Thu Phong vừa bực mình lại vừa buồn cười, đang tính mở miệng nói cho nàng biết, cả HongKong bây giờ đều hướng mắt về nàng, đối với nàng vẫn duy trì sự ủng hộ, thì ngoài khách sạn đã vang lên rất nhiều tiếng ầm ỹ.

"Thiên Nhan Duyệt, chúng tôi ủng hộ cô…"

"Thiên Nhan thần nữ, chúng tôi là những người hâm mộ của cô, yêu nhất là giọng hát của cô".

Không biết ai đã âm thầm tổ chức, hơn cả ngàn fan hâm mộ đã đứng xếp hàng ngoài khách sạn, cao giọng hô lên tên của Thiên Nhan Duyệt.

Thiên Nhan Duyệt hưng phấn đến nỗi rơi nước mắt, nhìn Tiêu Thu Phong đầy nghi hoặc hỏi: "Tiêu đại ca, việc này có thật không?"

Tiêu Thu Phong gật đầu: "Tiểu Duyệt, ánh mắt thế nhân rất tinh thông, bây giờ ai cũng biết, em là một cô gái xinh đẹp nhất, ngây thơ và hồn nhiên nhất".

Lại có tiếng gõ cửa, Tiêu Thu Phong bước ra mở, là Viên Quốc Bình và Ba Dung Lạp, hai người này hẳn là đêm qua không ngủ, giờ phút này nhìn thấy, hai mắt đều đỏ ke, nhưng chẳng qua trên mặt bọn họ lại tràn đầy hưng phấn.

Không chờ Thiên Nhan Duyệt mở miệng, Viên Quốc Bình đã nói: "Thiên tiểu thư, đây là cơ hội tốt nhất của cô, danh tiếng của cô bây giờ, đang rất nổi. Hiện giờ cô chỉ cần làm một việc, chính là đi ra ngoài tuyên bố, hương đến sự ủng hộ tuyên bố, buổi trình diễn ngày mai, vẫn sẽ cử hành, cô sẽ không vì sợ hãi bất cứ thế lực nào mà cúi đầu".

Lời vừa nói xong, Tiêu Thu Phong liền hiểu được thâm ý bên trong, những lời này không phải là phát biểu linh tinh, mà sẽ biến Thiên Nhan Duyệt thành người hùng.

Phía sau, Ba Dung Lạp có chút khẩn trương, lấy khăn tay lau mồ hôi trên cái trán, tối qua khi hắn báo cáo chuyện này cho cấp trên, cấp trên đã mắng chửi hắn rất thậm tệ, ra mệnh lệnh, nếu không xử lý hoàn mỹ, hắn có thể cuốn gói mang đồ về nhà.

Nhìn thấy tình thế đã nghịch chuyển, hắn cũng đã bớt khẩn trương, nhìn Tiêu Thu Phong, lộ ra một nụ cười xấu hổ.

"Ba Dung Lạp tiên sinh, ông làm rất tốt, chuyện này, ông đã thu xếp ổn thỏa, tin chắc rằng ông chủ của ông sẽ tán dương rất nhiều".

Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng nói bên tai hắn, rồi cùng Thiên Nhan Duyệt và Viên Quốc Bình đi ra ngoài, chỉ để Ba Dung Lạp ngây ngốc đứng đó, thần tình đầy kinh ngạc.

"Cảm ơn mọi người, cảm ơn mọi người đã ủng hộ. Tại đây, tôi muốn thông báo với mọi người, mặc kệ đả kích như thế nào, tôi cũng sẽ không nhận thua, buổi trình diễn ngày mai, vẫn sẽ cử hành, tôi mặc dù chỉ là một ca sĩ, nhưng cũng là con cháu của rồng, đối mặt với khủng bố, tôi sẽ không cúi đầu, bởi vì tôi tin tưởng rằng, sẽ có thiên thiên vạn vạn bằng hữu, cùng tôi vượt qua"

Những nói này nói ra, được phát trên rất nhiều phương diện truyền thông, Thiên Nhan Duyệt chỉ nói mấy câu ngắn ngủi, nhưng lại dấy lên làn sóng chống khủng bổ tại HongKong, ngay cả những người phỏng vấn, cũng tỏ vẻ ủng hộ hành động này, đồng thời mỉm cười nói, lần trình diễn này, nhất định phải đi xem.

Đêm nay, tên của Thiên Nhan Duyệt đã vang khắp HongKong.

Viên Quốc Bình chuẩn bị cho buổi biểu diễn, Ba Dung Lạp cũng đã liên hệ với phía cảnh sát, yêu cầu bảo vệ trong phạm vi lớn, bởi vì từ sau chuyện này, sẽ làm cho nàng chính thức trở thành mục tiêu đối phó của các tổ chức cũng như phần tử khủng bố.

Thiên Nhan Duyệt ở đây, có thể là một ngôi sao hàng đầu, nhưng cuối cùng cũng chỉ giới hạn trong nước, mặc dù HongKhôngng chỉ là một khu vực nhỏ, nhưng là bến cảng giao tiếp với quốc tế, ảnh hưởng lần này của nàng, không thể so với trước kia.

Cho nên lần chuẩn bị trước của Thiên Ngu, cũng chỉ cho ba vạn chổ ngồi, lần này cũng chỉ nhiều hơn có bảy ngàn chổ. Giao vào tay của Viên Quốc Bình, ông khẩn trương tìm kiếm địa điểm, vì muốn đáp ứng đủ nhu cùng, ông đã thương lượng với phía sân vận động, dời địa điểm đến cái sân lớn nhất, với sáu vạn chổ ngồi, giá vé cũng tăng gấp đôi, nhưng "cung cũng không đáp ứng nỗi cầu".

Thiên Nhan Duyệt cũng không biết phải nói sao nữa, chỉ hưng phấn kích động nắm tay của Tiêu Thu Phong nhảy tưng tưng lên, có thể là có như vậy, mới làm cho nàng không nhảy lọt ra khỏi cái ban công.

"Tiểu Duyệt, bây giờ em đã trở thành một đại minh tinh rồi đó, ngàn vạn lần đừng quên vị đại ca này nghe" Tiêu Thu Phong có thể tưởng tượng được, sau lần trình diễn này, Thiên Nhan Duyệt sẽ không còn là Thiên Nhan Duyệt của trước kia.

Thiên Nhan Duyệt mắc cỡ đỏ bừng mặt, nhìn chằm chằm Tiêu Thu Phong không rời, rồi trầm tư một lúc lâu, sau một hồi mới lên tiếng: "Tiêu đại ca, em sẽ làm bạn gái của anh, như vậy về sau em sẽ chỉ nhớ đến một mình anh".

Tiêu Thu Phong không ngờ được, tiểu nha đầu này lại nói ra một câu như vậy.

"Tiểu Duyệt, em đừng nói những lời này với chị Thu Nhã của em, nếu không chị ấy mà biết sẽ đánh anh chết" Tiêu Thu Phong xoa xoa cái đầu của nàng, nói: "Em cũng không phải là không biết, anh đã có vị hôn thê rồi".

Thiên Nhan Duyệt cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Em biết chị Yên Nguyệt rất xinh đẹp, người ta còn kém xa, nhưng mà… nhưng mà người ta thích ở cùng một chỗ với anh".

Tiêu Thu Phong lập tức đáp ứng: " Rồi rồi, cùng lắm là anh ở chung với em một thời gian nữa, em nhìn em kìa, lớn như vậy rồi, cũng phải kiếm một người bạn trai thôi "

Nếu không phải phiền toái, Tiêu Thu Phong coi như là hy sinh vài ngày, cũng không chết ai cả.

"Người ta mới không cần, Tiêu đại ca, em chỉ thích ở bên cạnh anh thôi" Thiên Nhan Duyệt vừa nói, thân thể càng áp sát lại gần, hai tay mở ra, ôm lấy cổ Tiêu Thu Phong, dùi đầu vào ngực hắn, mặt đầy vẻ mơ màng.

"Ở bên cạnh Tiêu đại ca, vừa an toàn, lại thoải mái, nếu không phải mỗi lần nói chuyện lại chọc giận người ta, thì sẽ rất hoàn mỹ".

Tiêu Thu Phong không nói gì, hắn như vậy không đủ ôn hòa sao?

Viên Quốc Bình đi vào, nhìn thấy hai người ở một chỗ, thế nhưng ngay cả một tia kinh ngạc cũng không có, đối với một ngôi sao, cảm tình là cấm địa, điểm này, ông so với kẻ nào cũng hiểu rõ hơn.

Nhưng nhìn thấy hai người kia, ông liền biết, quan hệ giữa hai người rất không bình thường.

"Thiên tiểu thư, cảnh sát phái người đến, muốn bảo vệ an toàn của cô 24/24, hiện tại cô cần đi gặp bọn họ một chút" Tiêu Thu Phong gật đầu, Thiên Nhan Duyệt lập tức đáp ứng.

Nhưng hai người kia đi vào, trong lòng Tiêu Thu Phong khẽ kinh động, bởi vì hai người kia chính là… Dạ Ưng và Dâm Tặc.

Đọc truyện chữ Full