DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Thần
Chương 520: Thần Mộc

Thiên Phong Điện.

Lý Dật vẫn như trước quỳ gối trên Hoàng điện, mà toàn bộ Hoàng điện cũng một mực bảo trì giống như đang chết lặng. Mà ánh mắt mọi người tất cả đều đang tập trung ở trên người Lý Dật.

Đột nhiên, ở một chỗ trên Hoàng điện truyền đến một tiếng nức nở rất nhỏ, ngay sau đó, tiếng nức nở này càng lúc càng nhiều. Chỉ thấy những tên thái giám và cận vệ, không biết từ lúc nào, bắt đầu khóc thút thít!

- Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

Tiếp theo là một tiếng hô vang lên, những kia thái giám, thị vệ đang nức nở khóc, tất cả đều đồng loạt quỳ rạp xuống đất. Bọn họ lúc này có vẻ mặt vô cùng kích động, đồng thời hai mắt không ngừng rơi lệ, trong miệng đều hô lớn.

- Hoàng đế vạn tuế..

Ngay sau đó, lại liên tiếp vài tiếng ‘vạn tuế’ vang lên, tiếp theo người quỳ xuống càng lúc càng nhiều, thanh âm càng phát ra to hơn, đến cuối cùng, trên Hoàng điện ngoại trừ bản thân Hoàng đế ra, tất cả đều thủ phục trên mặt đất cùng kêu hô to lên!

Vạn tuế thanh âm mới đầu chỉ ở bên trong Hoàng điện, nhưng đến cuối cùng, toàn bộ Hoàng cung đều có thể nghe được thanh âm kia!

Có lẽ là từ khi Đế quốc khai quốc đến nay, trên Thiên Phong Điện lần đầu tiên có nhiều người thất thố như vậy. Nhưng mà cũng không có ai đi ra ngăn cản, mà ngay cả bản thân Hoàng đế giờ phút này sắc mặt cũng đầy rung động.

Rất lâu trước đây, Hoàng quyền chí thượng được coi là vô thượng chân lý, nhưng những năm gần đây cái gọi là chân lý đã sớm bị người quên lãng. Trong lòng bọn họ, cái Đế quốc này, thậm chí trên phiến đại lục này gần đây đều là dùng thực lực làm chuẩn, mà cái gọi là Hoàng thất, trên thực tế cùng với Tứ Đại Gia Tộc cũng không có chút nào phân biệt, mà ngay cả Hoàng đế lúc này, cũng chỉ muốn làm cách nào đem Hoàng thất áp đảo được Tứ Đại Gia Tộc mà thôi.

Cũng chính bởi vì nguyên nhân như vậy, rất nhiều người sớm đối với Hoàng thất không còn kính sợ, càng không đến cái gọi là ‘trung thành’. Cho nên Hoàng thất ở trong lòng bọn họ chỉ còn lại vũ lực và mang đến sợ hãi mà thôi.

Như ngày hôm nay, Lý Dật là một Đấu Hoàng cường giả, đồng thời cũng làm cho vô số cường giả vẫn lạc được gọi là Ác ma, có vô số lời đồn đãi ly kỳ về người này, nhưng người này, hắn lại quỳ gối dưới chân Hoàng đế Bệ hạ, hắn lại dùng câu nói kia, ‘Vua muốn thần chết, thần không thể không chết’ làm thức tỉnh lại lòng trung thành với Hoàng thất, trung thành đối với Đế quốc của tất cả mọi người!

Đúng vậy! Hai chữ cái trung thành kia đã sớm được tất cả mọi người quên đi! Trung với Hoàng quyền! Trung với Đế quốc!

Cũng chính bởi vì lời Lý Dật nói, một lần nữa khơi dậy tâm tư của kể cả Hoàng đế và tất cả mọi người bên trong đại điện, một lời nói ‘sợ chết’ đã dập tắt hỏa diễm trong lòng mọi người. Cho nên giờ khắc này, cho dù là bản thân Hoàng đế cũng có chút thất thố.

Rất lâu trước đây, ở trên đại lục, Hoàng quyền là chỗ đại biểu uy nghiêm cao thượng, Hoàng đế là chúa tể vạn người, nhưng mà hôm nay, uy tín của Hoàng quyền sớm đã không còn nữa. Hiện tại, Tứ Đại Gia Tộc, tất cả các Đại tông phái, vô số cường giả, có người nào đem Hoàng thất chính thức để vào trong mắt! Cái gọi là Hoàng quyền chí thượng, hôm nay không biết còn lại bao nhiêu người biết đến!

Có lẽ là trải qua quá nhiều năm tháng, tựa hồ là Hoàng thất cũng đã quên đi ý nghĩa của Hoàng quyền, làm cho bọn họ có thói quen cùng với Tứ Đại Gia Tộc bảo trì một loại quan hệ cân đối, dần dần, ngay cả chính Hoàng thất cũng đem mình ngang bằng với Tứ Đại Gia Tộc tồn tại.

Vì vậy, tựa hồ Hoàng đế cũng đã quên mình là tồn tại cao nhất Đế quốc, làm cho mãnh hổ cũng dần dần thu hồi nanh vuốt.

Nhưng mà hôm nay, Lý Dật nói ra những câu nói này, trong lòng của mãnh hổ lại lần nữa lộ móng vuốt sắc bén, hắn đột nhiên cảm thấy, thời đại Hoàng quyền chí thượng, tựa hồ đến lúc trở lại rồi…

Giờ phút này, Hoàng đế từ trên ngôi vị Hoàng đế chậm rãi đứng lên, khóe miệng của hắn có chút rung động, hai con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào một người đang quỳ trước hắn không xa, hắn muốn nhìn rõ người trước mắt này, hắn rốt cuộc có cái gì ma lực, vậy đã làm cho mình cũng trở nên luống cuống như vậy.

Hít một hơi thật sâu, Hoàng đế chậm rãi nâng hai tay Lý Dật lên, cố gắng cưỡng chế nội tâm đang kích động, bảo trì ngữ khí bình tĩnh nói ra:

- Lý Dật, bình thân!

Nghe thấy lời như vậy, Lý Dật lúc này mới chậm rãi đứng người lên. Ánh mắt của hắn cũng nhìn qua Hoàng đế, nhưng mà từ đầu đến cuối, trên mặt hắn đều không có chút biến hóa nào. Giờ khắc này, không có ai biết trong lòng của hắn hiện tại đang suy nghĩ cái gì, mặc dù là người lịch duyệt vô số, Hoàng đế cũng cảm thấy người trẻ tuổi này quả thật là thâm bất khả trắc.

Hai người đối mặt một hồi lâu, rốt cục, Hoàng đế lần nữa vung tay ra, nói:

- Tốt rồi, các ngươi tất cả cũng đứng lên.

Thấy mọi người đồng thời ào ào đứng lên, Hoàng đế lúc này mới lại đem ánh mắt nhìn về phía Lý Dật, trong miệng chậm rãi nói ra:

- Lý Dật, lòng trung thành của ngươi, trẫm cũng đã hiểu được. Cho nên, trẫm tự nhiên sẽ giúp ngươi giải trừ phiền não… Chỉ là…

Nhìn thấy sắc mặt Lý Dật sắc vẫn cứ như trước, lời nói của hắn đột nhiên xoay chuyển lại, tiếp tục nói:

- Trẫm phải biết được rằng, lòng trung thành của ngươi, sẽ bảo trì được bao lâu?

Giờ phút này Hoàng đế chẳng những khí phách mười phần, cả người như là đang thay đổi. Tuy rằng cùng với lúc trước đồng dạng giống nhau, Hoàng đế chỉ là một Đấu Hoàng cường giả, nhưng Lý Dật lúc này lại có cảm giác, mà giờ khắc này Hoàng đế tựa hồ mới chính thức biến thành một Hoàng đế.

Sau khi nghe được những lời như vậy, khóe mắt Lý Dật khẽ nhúc nhích, ngoài miệng của hắn chém đinh chặt sắt nói:

- Cùng với Đế quốc trường tồn!

Tựa hồ cũng không có phát hiện ra trong mắt của Lý Dật có vẻ gì khác thường, Hoàng đế rốt cục mới lộ ra một nụ cười, nói:

- Hay, rất tốt, Lý Dật, ngươi phải nhớ kỹ lời nói ngày hôm nay, sau này không được đổi ý.

- Lý Dật đối với Bệ hạ trung thành nhật nguyệt chứng giám, cho nên quyết không thay lòng đổi ý!

- Được… Rất tốt…

Dừng một chút, ngoài miệng Hoàng đế trầm trồ khen ngợi, nhưng trên mặt lại không biểu lộ thái độ buồn hay vui, Hoàng đế lúc này giống như là trước khi đưa ra một quyết định trọng đại, hắn trầm ngâm một lát, sau đó mới đột nhiên hỏi:

- Lý Dật, trẫm hỏi ngươi, mấy ngày trước biên quan báo lại, ở phương Bắc, Đế quốc Xuất Vân hiện tại có tập kết rất nhiều lương thảo vận chuyển hướng về phía biên quan, các nơi binh mã điều động cũng rất là quỷ dị, nghĩ đến ít ngày nữa sẽ đánh biên thành, trẫm có ý định phái Hoàng nhi xuất quân tiên phong, để ngăn ngừa quân địch tập kích, ngươi có nguyện ý cùng với Hoàng nhi của trẫm đi tới nơi đó hay không?

Lý Dật đầu tiên là cảm thấy sững sờ, sau đó như là nghĩ tới điều gì đó, khóe miệng của hắn khẽ nhếch lên, nói:

- Nếu là mối lo của Bệ hạ chính là bổn phận của tiểu tử, đợi lúc Đại Điện hạ xuất hành, Lý Dật nhất định sẽ cùng đi tới!

Hoàng đế lần này cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười hài lòng, khẽ gật đầu, sau đó tiếp tục nói:

- Đã có ngươi lần này cùng đi, việc kia trẫm cũng yên tâm nhiều hơn… Đương nhiên, tuy rằng xem ngươi như là làm việc cho trẫm, nhưng trẫm cho ngươi tiến vào quân đội, đối với ngươi cũng có nhiều chỗ tốt, nghĩ đến ngươi đi giúp trẫm đánh trận, cũng có nhiều người bất mãn, nhưng có thể làm được bao nhiêu, còn phải xem vào bản lãnh của ngươi… Lý Dật, ngươi có hiểu được không?

Lời của Hoàng đế nói mặc dù không có có nói rõ, vốn dĩ Lý Dật tài trí như vậy làm sao hắn không thể hiểu đây, đối phương ý tứ rõ ràng chính là cho hắn có cơ hội tiến vào quân đội, làm cho hắn có đủ quân quyền trong tay, lúc đó cùng với Tứ Đại Gia Tộc chống lại, chỉ cần hắn có quân quyền, Tứ Đại Gia Tộc kia tất nhiên không dám đối với hắn có những hành động thiếu suy nghĩ.

Nhìn thấy Hoàng đế đột nhiên cho mình chỗ tốt lớn như vậy, trong nội tâm Lý Dật cảm thấy mừng thầm, thầm nghĩ bản thân mới vừa rồi diễn kịch quả nhiên là không có uổng phí, nhìn biểu hiện của Hoàng đế ngoại trừ mang theo một chút uy nghiêm tựa hồ như cũng không có cái gì đặc biệt, nhưng trên thực tế lão cáo già này cuối cùng cũng cấp cho hắn chỗ tốt như vậy.

Dù là như thế, Lý Dật cũng không dám chậm trễ, vội vàng hành lễ nói:

- Lý Dật hiểu được! Đa tạ Bệ hạ tương trợ! Bệ hạ yên tâm, ta nhất định sẽ trợ giúp tốt cho Đại Điện hạ!

Hoàng đế thấy hắn mới nghe một chút mà đã liền thông, một lần nữa hài lòng gật đầu, sau đó dừng lại một chút, Hoàng đế còn nói tiếp:

- Việc này đến lúc đó nhất định sẽ có người cản trở, ngươi còn có đối sách gì không.

Trong lòng Lý Dật biết rõ chuyện này, hiển nhiên là không thể gạt được Tứ Đại Gia Tộc. Đám người kia chẳng những là vì khắc tinh của Hoàng thất mà tồn tại, cùng với mình ân oán càng không cần phải nói nhiều lời, cản trở Lý Minh cùng với Hoàng thất liên hợp nhất định là không cần bàn cãi. Tuy rằng dùng thực lực của Hoàng thất để đối kháng với Tứ Đại Gia Tộc tự nhiên là không phải chuyện nói chơi, nhưng nếu đến lúc đó Tứ Đại Gia Tộc liên thủ, thật đúng là rất khó đối phó. Trầm ngâm một lát, Lý Dật liền có đối sách, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười thần bí, nói:

- Bệ hạ, quân tình như lửa, há có thể chậm trễ, huống chi dẫn binh kháng địch chính là đại sự quốc gia, như thế nào bọn tiểu nhân có thể phản đối. Nhưng nếu là thực sự có người không chấp thuận… Vậy hãy để cho những người phản đối tự mình đi đến biên quan đi.

Hoàng đế nghe vậy cũng không nhịn được khẽ mỉm cười một cái, trong lòng hắn thầm nghĩ Lý Dật quả nhiên là có kế hay, nội tình của Tứ Đại Gia Tộc đều dùng để đối kháng với Hoàng thất, há có thể đơn giản rời đi khỏi Đế đô, xem ra lần này lo lắng là có chút dư thừa rồi. Vì vậy kế tiếp, hai người liền bắt đầu thương thảo chi tiết. Chỉ là chưa nói được bao lâu, bên ngoài điện đột nhiên có thái giám tiến đến nói rằng là có chuyện quan trọng cần bẩm báo.

Người theo sau thái giám là một gã trung niên mặc áo cẩm bào, ước chừng khoảng bốn mươi tuổi, tướng mạo cực kỳ bình thường, nếu không phải trên người hắn có một bộ quần áo thập phần đặc biệt, hắn hoàn toàn không có gì nổi bật cả. Nhưng Lý Dật cũng không có dám khinh thị, bởi vì khi hắn đến, Lý Dật liền cảm thấy khí tức trên thân người đối phương, thực lực của hắn, cũng không có dưới cảnh giới Đấu Hoàng!

Trung niên này đi vào đầu tiên là hành lễ đối với Hoàng đế, sau đó mới từ trong túi mình móc ra một phong thư, đem nó đưa cho trên thái giám. Thái giám kia lập tức đem thư dâng lên cho Hoàng đế xem, sau một lúc lâu, trung niên kia mới mở miệng nói ra:

- Bệ hạ, theo như Long vệ điều tra, lần này bọn họ xuất động ít nhất ba gã Đấu Hoàng cường giả, hai mươi mấy Đấu Vương cường giả, nghĩ đến là muốn thừa dịp Lý Thiếu Minh chủ nhập điện diện thánh, cho nên bọn chúng muốn đem thế lực Lý Minh nhất cử diệt trừ.

Lý Dật đang suy đoán chuyện gì xảy ra, lại đột nhiên nghe được lời trong miệng trung niên này nói, không khỏi trong nội tâm cả kinh, vội vàng hỏi:

- Bệ hạ, là đã xảy ra chuyện gì? Có liên quan với ta sao?

Hoàng đế nhìn thấy thần sắc của Lý Dật có vẻ khẩn trương, đưa tay nói:

- Ha ha, ngươi không cần phải khẩn trương như vậy, đơn giản chính là mấy người kia thấy ngươi đến đây gặp ta, liền muốn nhân cơ hội này làm một chút chuyện. Việc này trẫm đã có an bài, tất nhiên sẽ không để cho ngươi chịu tổn thất… Ha ha, vậy cũng là Hoàng thất sớm hướng về phía ngươi biểu đạt một chút thành ý a.

Lý Dật nghe lời nói của Hoàng đế thật là nhẹ nhàng, nhưng trong lòng cũng không dám có điểm khinh thường, vội vàng hỏi lại:

- Thưa Bệ hạ, Tứ Đại Gia Tộc kia cao thủ rất là đông, chỉ sợ…

Nói còn chưa dứt lời, Hoàng đế liền cắt đứt lời của hắn, nói:

- Làm sao? Ngươi chẳng lẽ đối với ta không có lòng tin sao?

Dừng một chút, Hoàng đế lại nói tiếp:

- Được rồi, ngươi đã lo lắng như thế, vậy hãy để cho Thần Mộc cùng đi với ngươi a.

Lý Dật nghe thấy Hoàng đế vừa nói như vậy, tâm tư cũng đã buông lỏng hơn phân nửa, trên thực tế, hắn đối với lực lượng Hoàng thất rất là tín nhiệm, nhưng trong khoảng thời gian này đã trải qua nhiều lần thiếu chút nữa lật thuyền trong mương, hắn hiện tại tính tình càng ngày càng trở nên cẩn thận hơn rất nhiều. Vì vậy để tránh khỏi phát sinh vấn đề, hắn vẫn nói ra:

- Đa tạ Bệ hạ!

Nói xong, hắn quay lại nhìn trung niên mà Hoàng đế gọi là Thần Mộc rồi thi lễ một cái, nói:

- Làm phiền các hạ rồi.

Trung niên này nhìn thấy hắn hành lễ, đồng dạng cũng trả lễ, chỉ là ngoài miệng lại không nói thêm gì, khẽ gật đầu liền dẫn Lý Dật hướng về phía bên ngoài Hoàng điện đi ra.

Trong lúc hai người vừa ly khai, ở trên Hoàng điện, thanh âm Hoàng đế liền lập tức vang lên.

- Tốt rồi, phỏng chừng đến bữa ăn khuya, thỉnh mọi người đến đây. Trẫm hôm nay còn muốn cùng với bọn họ hảo hảo tâm sự đấy.

- Vâng, Bệ hạ!

Lúc này, bên trong Đế đô, một trò hay sắp bắt đầu trình diễn…<br

Đọc truyện chữ Full