DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 682: Lỡ miệng


Không hề nghi ngờ nhục thân của Dương Thiên Lôi bị biến thành viên đạn trực tiếp bắn lên đỉnh núi.

Nhục thân cho dù có cường hãn, Dương Thiên Lôi cũng không cho rằng mình có thể chống đỡ được một kích của Chân Thần Cảnh Thiên Giai cao thủ. Mà đánh lên trên nham thạc cứng rắn như vậy, thì đầu mình chẳng phải sẽ nổ tung như quả dưa hấu sao?

Sợ hãi đó là chắc chắn, khi gần kề nguy hiểm, tiểu vũ trụ bạo phát cũng là khẳng định!

Nhưng tất cả chỉ như điện quang hỏa thạch trong nháy mắt!

...

Tới quá nhanh, cực kỳ nhanh!

Khoảng cách trăm trượng ngắn ngủi, chợt lóe mà qua!

Dương Thiên Lôi chỉ biết há hốc miệng, mà không nói được gì. Thân thể hắn và Minh Huyền Bảo Khố đã đánh đến đỉnh núi!

Thế nhưng Dương Thiên Lôi còn chưa cảm nhận được cảm giác va chạm kinh khủng, càng không có cảm thụ đau đớn thân thể, mà là "xẹt" một tiếng, cả người tựa như từ trên cao rơi xuống nước, dĩ nhiên tiến vào bên trong nham thạch cứng rắn!

Cùng lúc đó, từng đạo năng lượng khùng bố trực tiếp dũng nhập não hải của Dương Thiên Lôi tựa như quả bom bạo nổ trong não hải của hắn, trực tiếp khiên Dương Thiên Lôi rơi vào hôn mê!

Đạo bào trên người Dương Thiên Lôi bị hủy sạch, hoàn toàn xích lõa, tứ chi mở ra, nằm ngửa tại hạch tâm hải dương, bị từng đoàn kim sắc hải dương bao quanh. Trong nháy mắt hắn hôn mê, thân thể vẫn là màu sắc bình thường, thế nhưng sau một lát liền biến thành đạm kim sắc. Đồng thời theo thời gian trôi qua, màu sắc thân thể của hắn trở nên càng lúc càng giống kim sắc hải dương!

Rốt cục, không biết qua bao lâu, liền không thể phân biệt được thân thể Dương Thiên Lôi bên trong kim sắc hải dương nữa, phảng phất như thân thể hắn đã dung nhập bên trong đó. Mà Minh Huyền Bảo Khố cũng biến mất vô tung vô ảnh.

Giờ khắc này, Lăng Hi ở trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình vẫn duy trì thanh tỉnh, thế nhưng liên hệ giữa nàng và Dương Thiên Lôi đã bị hoàn toàn ngăn cách. Vô luận nàng gọi thế nào, cũng không có tiếng đáp lại. Càng quỷ dị là thần niệm của Lăng Hi Lăng Hi căn bản không thể ra khỏi Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nên nàng không hề biết trên người Dương Thiên Lôi rốt cuộc phát sinh cái gì!

Võ Thanh vốn ở gần bán tiệt sơn phong cũng thấy một màn quỷ dị này. Lấy tu vi của hắn là Chân Thần Cảnh Thiên Giai Đại viên mãn, trong nháy mắt cũng không thể ngăn cản Dương Thiên Lôi và đỉnh núi tiếp cận. Bởi vì tốc độ như vậy hoàn toàn siêu việt phản ứng của hắn. Bất quá, khi nhìn thấy Dương Thiên Lôi và Minh Huyền Bảo Khố biến mất quỷ dị trên đỉnh núi, Võ Thanh lại hơi yên tâm một chút.

Tuy rằng không biết đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nhưng Võ Thanh tin tưởng, đây là một lần đại cơ duyên của Dương Thiên Lôi!

Tại Thần Táng Sơn gặp được đại cơ duyên, hơn nữa có liên quan với bán tịch sơn phong, đây là khái niệm gì?

Võ Thanh cũng không dám nghĩ nữa.

Bởi vì chưa từng có ai có thể ở Thần Táng Sơn thu được chút cơ duyên nào. Càng không thể dung nhập nham thạch trong Thần Táng Sơn.

Võ Thanh cũng nỗ lực dùng thần niệm liên hệ giữa hắn và Dương Thiên Lôi. Thế nhưng lại căn bản cảm ứng không được, chỉ có thể chờ đợi.

Trong nháy mắt thời gian ba ngày đã trôi qua, đỉnh núi yên ổn, không chút biến hóa. Mà Tu Luyện Giả tiến nhập Thần Táng Sơn cũng trở nên càng ngày càng nhiều, Cửu Tinh Liên Châu còn có hai ngày nữa sẽ hình thành. Lúc này, Võ Thanh và chúng nữ cũng trở nên càng lúc càng lo lắng!

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Giờ khắc này, bên trong bán tiệt sơn phong, màu sắc nhục thân của Dương Thiên Lôi trở nên càng lúc càng phát sáng, kim sắc kim sắc quang mang kia đã hoàn toàn siêu việt kim sắc hải dương ở xung quanh.

Đồng thời, theo thời gian trôi qua, màu sắc của kim sắc hải dương trở nên càng lúc càng mờ nhạt, phảng phất như toàn bộ kim sắc đều bị thân thể Dương Thiên Lôi hấp thu.

Ngày thứ tư Dương Thiên Lôi tiến nhập tiến nhập kim sắc hải dương, tất cả kim mang đã toàn bộ tập trung trên người hắn. Còn dịch thể bao quanh Dương Thiên Lôi thì biến thành hoàn toàn trong suốt. Đồng thời bắt đầu ngưng tụ thành một khối kim loại, tản ra quang mang trong suốt, còn trên người Dương Thiên Lôi vẫn phát sinh biến hóa vi diệu.

Đầu tiên là bắt đầu từ tay chân, không ngừng kéo dài ra khắp thân thể, khôi phục màu sắc da thịt bình thường. Sau đó, toàn bộ kim sắc đều bắt đầu hội tụ trên đầu Dương Thiên Lôi, đến cuối cùng hội tụ tới mi tâm, hình thành phù văn tản ra kim sắc hoàn toàn viễn siêu nhận thức của Chân Thần Cảnh Thiên Giai cao thủ, đọng lại ở mi tâm của hắn.

Thẳng tới lúc này, Dương Thiên Lôi mới khôi phục ý thức.

Dương Thiên Lôi cũng không biết, trong nháy mắt hắn khôi phục ý thức, đúng lúc Cửu Tinh Liên Châu hoàn thành!

- Ầm ầm...

Một tiếng nổ kinh khủng không ngừng từ bán tiệt sơn phong truyền ra. Lúc này, mắt thấy Cửu Tinh Liên Châu hoàn thành, Thần Khấp Chi Lệ rơi xuống, Võ Thanh càng vội vàng, Tiếu Vân, Tiếu Tình và chúng nữ cũng vậy. Dùng lực lượng cường hãn nhất của mình công kích tới bán tiệt sơn phong. Thế nhưng, mặc cho bọn họ cố sức ra sao, đều là vô ích, đành phải buông tha.

- Tiền bối, làm sao bây giờ?

Ánh mắt Chúng nữ nhìn Võ Thanh nói.

Võ Thanh lắc đầu, , tâm tình cũng trở nên cô đơn vô cùng.

Nguyên bản, tất cả kế hoạch đều là tại tiên cảnh không gian không gian mở ra, nhưng hiện tại mắt thấy Thần Khấp Chi Lệ sắp rơi xuống, Dương Thiên Lôi lại tựa như thật sự biến mất. Loại kết quả này vô luận làm thế nào Võ Thanh cũng không muốn thừa nhận.

Đồng dạng lo lắng lo lắng không chỉ có Võ Thanh và Tiếu Vân chúng nữ, còn có đám người Trương Tử Hàm đã thông qua Tích Trúc Điện đi tới Thần Táng Sơn. Vốn dĩ đi tới Thần Táng Sơn, các nàng đều nghĩ rằng liền có thể gặp được Dương Thiên Lôi. Hơn nữa chúng nữ đều theo Lăng Hi bày mưu đặt kế, tu luyện các loại công pháp thần kỳ của Phong Linh Nhi và Phạm Linh Nhi. Do đó, các nàng biết, chỉ cần Dương Thiên Lôi đến Thần Táng Sơn, cho dù hắn không liên hệ với các nàng, các nàng cũng có thể cùng Lăng Hi đạt được liên hệ.

Nhưng các nàng đã đến ba ngày rồi, cũng không có cảm ứng được chút khí tức nào của Lăng Hi.

Hiện tại, mắt thấy Thần Khấp Chi Lệ sắp rơi xuống, các nàng vẫn không có cảm ứng được khí tức của Lăng Hi.

Cái này có thể không cấp bách sao?

- Thiên Lôi?

Khi Dương Thiên Lôi vừa tỉnh lại, thanh âm vừa khẩn trương, vừa vui mừng của Lăng Hi nhất thời xuất hiện trong não hải của hắn.

- Lăng Hi!

Dương Thiên Lôi cũng kinh hỉ hô lên, thần niệm bàng bạc nhất thời phát ra, trong sát na, cả bán tiệt sơn phong bỗng nhiên hư không tiêu thất. Mà Võ Thanh và đám người Tiếu Vân đang vẻ mặt buồn bã đứng đó, thân hình nhất thời đạp khoảng không, vội vàng thôi động pháp lực, lăng không bay lên. Biến hóa bất ngờ này khiến trong lòng mọi người tràn ngập kinh hỉ. Bởi vì, điều này chứng tỏ có động tĩnh, có động tĩnh cũng chứng tỏ Dương Thiên Lôi vẫn tồn tại.

Quả nhiên, khi Võ Thanh và chúng nữ căng thẳng nhìn xuống phía dưới, một đạo thân ảnh quên thuộc xuất hiện trong mắt bọn họ.

Dương Thiên Lôi!

- Chủ nhân!

Chúng nữ nhất thời gọi về phía Dương Thiên Lôi.

Võ Thanh cũng là vẻ mặt già nua kích động, hắn rõ ràng cảm ứng được cảm ứng được cảnh giới của Dương Thiên Lôi lúc này dĩ nhiên đã đề thăng tới Địa giai đỉnh phong chi cảnh. Hơn nữa, trên người Dương Thiên Lôi tựa hồ tản ra một cổ lực lượng khiến hắn cũng cảm thấy sợ hãi.

- Thiên Lôi. Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Lăng Hi và và Võ Thanh hầu như đồng thời lên tiếng hỏi.

- Minh Huyền Bảo Khố và bán tiệt sơn phong hai hợp làm một! Chúng vốn là...một thể!

Dương Thiên Lôi nói. Vừa nói, một đạo kim mang bỗng nhiên từ mi tâm của hắn lóe ra. Ngay sau đó ngũ sắc quang hoa rực rỡ đem kim mang vây quanh, rồi lại tiến nhập mi tâm của Dương Thiên Lôi. Khiến Lăng Hi khiếp sợ là Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình trong sát na phát sinh biến hóa kinh thiên động địa. Kim sắc quang mang hùng hậu vô bì tràn ngập cả không gian, trực tiếp dung nhập Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, ngưng tụ thành từng đạo từng đạo kim sắc phù văn. Giờ khắc này Lăng Hi rõ ràng cảm giác được, Minh Huyền Bảo Khố đã không còn tồn tại nữa. Thế nhưng, cả Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình lại có lực lượng mới. Đó là lực lượng vốn có của Minh Huyền Bảo Khố.

Chân chính hòa hợp một thể!

- Cửu Tinh Liên Châu đã bắt đầu! Sư phụ đừng hỏi vội, chúng ta bắt đầu phân ra hành động! Sau khi có được Thần Khấp Chi Lệ, chúng ta lại trở về chỗ này, rồi nói chuyện.

- Được!

- Xuất phát!

Dương Thiên Lôi ra lệnh một tiếng, mọi người nhất thời hướng phía hạch tâm của Thần Táng Sơn rất nhanh phóng đi!

Thần Khấp Chi Lệ, trong mười người có một người đạt được đã là hiếm có. Tuy rằng từ trên bầu trời rơi xuống vô số Thần Khấp Chi Lệ. Nhưng chín thành đều là hạt mưa lớn bình thường, nói trắng ra cũng chính là huyễn ảnh. Thần Khấp Chi Lệ chân chính phi thường ít ỏi. Ở sát ngọn núi rất có khả năng ngay một giọt cũng không chắc thấy được. Những ngọn núi cách chủ phong trăm vạn dặm trung bình có thể xuất hiện trăm giọt, hơn nữa vẫn là có nhiều có ít. Còn ở ngoài trăm vạn dặm đến mấy trăm vạn dặm sát khu, mỗi ngọn núi cũng không có nhiều hơn mười giọt.

Thần Táng Sơn kèo dài mấy trăm vạn dặm, thế nhưng khoảng cách giữa mỗi ngọn núi với nhau đều vô cùng lớn. Hơn nữa đều là rải rác, tất cả ngọn núi cộng lại chỉ là mười vạn tám ngàn ngọn. Mà các môn phái tới đây ngoại trừ ngũ gia, bát điện, thập tông ra còn có gần trăm thế lực lớn. Chỉ riêng số lượng những người này cũng đã trên vạn, huống chì còn có các thế lực của các tinh vực cường đại khác gia nhập?

Do đó, trong phạm vi chỉ mấy trăm vạn dặm, hội tụ Tu Luyện Giả đã ngoài Thần Đạo Cửu cấp cũng có mười mấy vạn người. Có thể tưởng tượng cạnh tranh có bao nhiêu khốc liệt!

Chiến đấu căn bản không thể tránh khỏi, không phải đệ tử của thế lực lớn, cho dù thu được Thần Khấp Chi Lệ, cũng sẽ bị đệ tử của các thế lực khác tranh cướp.

Dương Thiên Lôi, Võ Thanh cùng với đám người Tiếu Vân đương nhiên không thể ở cùng một ngọn núi, bằng không căn bản không có đủ Thần Khấp Chi Lệ cho bọn hắn. Chỉ có thể lựa chọn những ngọn núi tương đối gần nhau, phân ra tiến nhập, cũng tiện để thu được Thần Khấp Chi Lệ. Vạn nhất bị cướp đoạt, cũng có thể chiều ứng. Bất quá, loại này tỷ lệ đối với đệ tử của ngũ gia, bát điện, thập tông tương đối vừa phải. Bởi vì không có bao nhiêu môn phái dám đắc tội những môn phái cường đại nhất cả Cửu Thiên Chi Nội.

- Răng rắc...

Lôi đình khủng bố rốt cuộc bạo phát trong phương viên mấy trăm vạn dặm ở Thần Táng Sơn, từng đạo thiểm điện tàn sát bừa bãi, chạm khắc lên bầu trời âm u. Vô số Tu Luyện Giả thần tình cũng trở nên khẩn trương. Thần niệm mỗi người đều tập trung trên ngọn mình đứng, cùng đợi Thần Khấp Chi Lệ rơi xuống.

Lúc này, đám người Dương Thiên Lôi đều đã bước vào khu vực của Chân Thần Cảnh. So với Thần Đạo Cửu cấp cao thủ mà nói, Tu Luyện Giả Chân Thần Cảnh cơ bản đều có thể thu được Thần Khấp Chi Lệ. Bởi vì khu vực của họ, cao thủ Thần Đạo Cửu cấp căn bản không dám tiến nhập, đây là thứ nhất. Thứ hai, khu vực của Chân Thần Cảnh các ngọn chủ phong của Thần Táng Sơn gần nhất. Thần Khấp Chi Lệ cũng rơi xuống nhiều nhất. Bất quá, cho dù có nhiều, bất cứ Tu Luyện Giả nào đã có được một giọt Thần Khấp Chi Lệ, liền không còn cơ hội lấy được giọt thứ hai. Đây là pháp tắc của tiên cảnh giông gian, không có bất cứ ai có thể vi phạm.

Dương Thiên Lôi trên một ngọn núi hình bia mộ, cũng đang ngẩng đầu ngón nhìn hư không vô tận. Thần niệm đã tập trung trong không gian phương viên trăm dặm xung quanh. Đương nhiên, Dương Thiên Lôi cũng phát hiện, các Tu Luyện Giả ở cùng một ngọn núi với hắn đồng dạng đã phóng xuất thần niệm.

Những Tu Luyện Giả này đại khái có bảy, tám mươi gã.

- Rẹt rẹt...

Cùng lúc đó, trêm tất cả các ngọn núi lại bạo phát một đạo lôi đình khủng bố, trong sát na cuồng phong đột khởi, vô số hạt mưa trong suốt từ trong hư không phiêu đãng rơi xuống.

Mỗi hạt mưa kia đó là hình dạng của Thần Khấp Chi Lệ.

Giờ khắc này, vô số Tu Luyện Giả đều muốn đề thăng khí tức tới cực hạn, hầu như trong nháy mắt, hơn mười đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện phát ra thần thông cường hãn nhất nhằm về cùng một hướng.

Dương Thiên Lôi đương nhiên cũng không ngoại lệ, hắn cũng trong nháy mắt đó, tập trung về một giọt Thần Khấp Chi Lệ!

- Ta!

Một tiếng kêu khẽ truyền đến, một đạo thân ảnh dĩ nhiên thi triển ra Đại Thuấn Di Thuật trong Tam Thiên Đại Đạo, vượt qua mọi người phát ra thần thông, trực tiếp đem giọt Thần Khấp Chi Lệ khí tức khắc hẳn hạt mưa thu vào trong túi!

Dương Thiên Lôi cũng thi triển Đại Thuấn Di Thuật, chỉ là so với đối phương chậm hơn vài giây mà thôi, thân thể hai người hầu như va chạm với nhau.

- Huyễn Thiến?

Khi Dương Thiên Lôi thấy bộ dáng của đối phương, nhịn không được có chút kinh ngạc nói.

- Thật ngại, là của ta!

Huyễn Thiến quay về phía Dương Thiên Lôi mỉm cười, nói:

- Ngươi là...

Huyễn Thiến là Chân Thần Cảnh Thiên Giai Đại viên mãn chi cảnh, lấy tu vi như thế đương nhiên sẽ tiến nhập vài ngọn núi gần với ngọn chủ phong nhất, bất quá nàng lại không có tư cách. Bởi vì mấy ngọn núi gần nhất đều đã bị tuyệt đỉnh cao thủ và đích hệ của ngũ gia, bát điện, thập tông chiếm lấy, thân là người ngoài tới, nàng có thể đi vào đây đã rất tốt rồi.

- Ngươi không biết ta. Ta chỉ là thấy qua bức họa của ngươi mà thôi.

Dương Thiên Lôi lúc này cũng ý thức được mình lỡ miệng. Lúc này hắn không phải Dương Thiên Lôi, mà là "Tiêu Thiên". Do đó, Dương Thiên Lôi nói xong, liền lần thứ hai thi triển Đại Thuấn Di Thuật trong nháy mắt biến mất trước mặt Huyễn Thiến.

Đọc truyện chữ Full