DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu Thần
Chương 388: Tứ giai ma hạch xuất hiện

Đả tự: Sided Lovettt

***

W06

Đương nhiên, tuy Lý Dật không có hứng thú nhiều với Tuyết Tinh Thủ Trạc này, nhưng không có nghĩa những người khác cũng không có hứng thú. Huống hồ, theo quy định thông thường của Đấu giá hội, vật được mang ra đầu tiên và sau cùng thường là vật tốt nhất, vì vậy, những người có hứng thú với vật này cũng không ít.

- Mười một vạn kim tệ!

- Mười hai vạn kim tệ!

- Hỗn đàn, lão tử ra giá mười tám vạn!

- Các ngươi muốn tranh giành với lão nương à? Lão nương ra giá hai mươi vạn!

Hầu như chỉ trong nháy mắt, giá của Tuyết Tinh Thủ Trạc này đã lên đến gần một trăm vạn, còn những người ra giá, phần lớn là những nữ tử xinh đẹp.

Dù sao, Tuyết Tinh Thủ Trạc tuy vừa nhìn khá lợi hại, nhưng những nam nhân muốn bỏ ra nhiều tiền như vậy, thật sự không có mấy người, còn nữ nhân, bẩm sinh đã có tính đề kháng kém với những mỹ vật như vậy nên mới đồng ý bỏ ra giá đó.

Lý Dật đảo mắt qua, chỉ thấy mấy người nữ cao giọng hét giá, còn những nam nhân bên cạnh các nàng đều có vài phần sắc mặt xanh xao.

Thấy vậy Lý Dật chỉ cười thầm trong lòng, mấy nam nhân này muốn tán gái, cái giá phải trả lần này quả thật quá cao.

Nhưng mà, món đồ này cũng không thể tăng giá vô giới hạn như vậy được, cuối cùng một mỹ nữ cũng có được nó với giá sau cùng là chín mươi bảy vạn kim tệ.

Một trăm vạn kim tệ, đừng nói những tiểu gia tộc, dù là những gia tộc trung lưu, thu nhập mấy năm của họ cũng chỉ là con số này mà thôi! Vì vậy nhìn thấy sắc mặt tối đen như than chì của gã nam nhân ngồi bên cạnh mỹ nữ kia, nhiều người không nhịn nổi cười lên.

Nhưng người vui mừng nhất vẫn là vị lão giả và vị tráng hán kia, hai người này dường như đã nhận được không ít lợi lộc trong lần tranh giá này. "

Có được mở đầu tốt đẹp, cuộc đấu giá tiếp theo diễn ra vô cùng thuận lợi.

Nói ra, Vân Gia này dường như có chút năng lực, món đồ tiếp theo tuy không gây chú ý như món đồ trước, nhưng đều là những món đồ khiến người khác phải hoa mắt, vũ khí, khôi lỗi, giáp trụ, Công pháp, Đấu kỹ... Đều lần lượt xuất hiện.

Trong đó một cuốn Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp xuất hiện khiến bầu không khí trong hội trường lên đến cao trào, thậm chí liên tiếp có những người ngồi trên ghế hạng nhất đều lên tiếng tranh giá, nhưng cuối cùng, quyển Đấu kỹ này lại được bán với giá hai trăm vạn kim tệ cho một người nào đó phía dưới.

Tuy nói rằng đối với một quyển Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp, giá của món đồ này tuy đắt một chút, nhưng đối với những món đồ có thể gặp mà không thể cầu được như Công pháp Đấu kỹ mà nói, bỏ ra một số tiền lớn để có thể có được nó, cũng không phải chọn lựa tồi.

Nhưng mà, những món đồ xuất hiện tiếp sau đó, tuy có thể xem như không tệ, cũng có mấy binh khí không tồi xuất hiện, nhưng với mắt nhìn của Lý Dật, hắn lại không vừa mắt với món đồ nào, sau cùng, hắn đành lắc đầu thở dài.

Cũng may vật hắn cần không xuất hiện chính giữa buổi đấu giá. Món đồ tốt thật sự, đều xuất hiện sau cùng, vì vậy Lý Dật cũng không vội, mà chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi, đợi những món đồ tốt xuất hiện sau đó.

Đinh

Một tiếng chuông nhẹ vang lên, dường như biểu hiện rằng Đấu giá hội này đã bước vào một giai đoạn mới. Sau đó, lại thấy lão giả kia về mặt tươi cười giơ tay ra hiệu, lần này, có mây thị nữ cùng khiêng một cái rương nhỏ lên giữa sân khấu.

Đợi cho cái tương được đặt xuống lão giả cười thần bí, rồi vỗ nhẹ lên cái hương nhất thời, liền thấy rương mở ra, một quang mang hỏa hồng sắc bất chợt từ bên trong phóng ra!

- Tứ giai ma hạch!? Quả nhiên thứ này thật sự xuất hiện ở đây.

Hơi sửng sốt, đồng tử Lý Dật co lại, một lát sau, hắn mới chậm rãi thở ra.

Đối với hắn mà nói, vật này hắn nhất định phải có được, dù phải trả giá đắt đến mức nào, cũng phải có được món đồ này!

Đồng thời, Tứ giai ma hạch vừa xuất hiện đã thu hút được ánh mắt nhiều người, dù sao, tuy ma hạch ai cũng từng thấy, nhưng Tam giai ma hạch đã là vật rất hiếm thấy rồi, còn Tử giai ma hạch lại càng đáng quý hơn!

Hơn nữa những món đồ như ma hạch, một số người có thể lấy được năng lượng ẩn chứa bên trong nó để sử dụng cho mình. Có người lại có thể khảm nó vào trong vũ khí khôi giáp, hoặc là dù dùng để làm đồ trang sức, Tứ giai ma hạch cũng đẹp hơn những loại ngọc thạch khác. Vì vậy, món đồ này có thể được quan tâm như vậy, cũng không nằm ngoài dự đoán.

- Ha ha, vật này, chắc chắn ở đây nhiều người cũng biết rồi! Tứ giai ma hạch xuất hiện trong Đế quốc Thiên Phong không nhiều! Có lẽ mọi người cũng biết, Tứ giai ma hạch chi tồn tại trong cơ thể ma thú Tứ giai, tương đương Đấu Vương cường giả, thường cần Đấu Hoàng cường giả ra tay mới có thể giết được. Chi nhìn từ điểm này, mọi người đã biết được điểm quý của món đồ này. Còn tác dụng của Tứ giai ma hạch, chắc chắn nhiều người đã rõ! Ví dụ, những người tu luyện Công pháp Hóa hệ, nếu có thể sử dụng toàn bộ năng lượng bên trong Tứ giai ma hạch để tu luyện, ta nghĩ, nếu là cường giả cấp bậc Đấu Sư, không chừng có thể tấn cấp mấy bậc. Còn cường giả Đấu Sư Đỉnh phong không chừng có thể trực tiếp tấn cấp Đấu Vương cường giả, ha ha! Tất cả đều dựa vào vận khí mỗi người!

Tay phải vỗ nhẹ, nhìn chằm chằm vào ma hạch, lão giả mới thản nhiên cười cười.

Nhưng mà, cũng không cần lão phải giới thiệu, ánh mắt rất nhiều người đã nóng bỏng đến cực hạn.

Một món đồ khó gặp như vậy, dù không dùng để tu luyện, nếu lấy nó để luyện thành vũ khí, có thể luyện được vũ khívới phầm giai tuyệt đối không thấp.

- Còn những lời nói vô ích khác, ta cũng không nói thêm nữa, giá thấp nhất của món đồ này là, ba mươi vạn kim tệ.

Nhìn xung quanh, đấu giá sự hô lên một tiếng khiến hơi thở người khác như gấp rút hơn.

- Ba mươi sáu vạn!

Giọng nói của lão giả vừa dứt, đã có người hét vội.

- Ba mươi tám vạn!

Đương nhiên, những người có hứng thú với món đồ này không ít, lời này vừa nói xong ở bên kia nhất thời đã có người hét lên.

- Bốn mươi vạn!

- Bốn mươi mốt vạn!

- ...

Đối với giá người này cao người khác còn cao hơn này, Lý Dật vẫn bình tĩnh, hắn chỉ xoa xoa tay. Dù sao hắn cũng hiểu, bảo vật như ma thủ Tứ giai, những người phía dưới kia, cơ bản chẳng qua chỉ náo nhiệt một chút mà thôi, nhưng thật ra không ai có khả năng để có nó trong tay.

Mà những người có thể có được món đồ này, cơ bản là những người ngồi ở ghế hạng nhất!

Tiếng hét giá cứ ngày càng tăng chỉ trong không đầy mười phút, giá của Tứ giai ma hạch này đã lên đến tám mươi vạn kim tệ, hơn nữa, còn không ngừng tăng lên.

Nhưng dường như giá lên đến mức này, người hét giá cũng đã ít đi nhiều. Dù sao, món đồ này không phải là công pháp Đấu kỹ gì, ngoài những người tu luyện Hòa hệ Công pháp, những người khác có được nó, tác dụng cũng sẽ không lớn như tưởng tượng! Hơn nữa, cái giá trên trời này không phải ai cũng có thể mua được.

- Một trăm vạn kim tệ!

Đúng lúc giá đang dừng ở chín mươi hai vạn, một giọng nói lạnh lùng vang lên từ một bên sân khấu.

Đối với việc hàng ghế hạng nhất lần đầu tiên có người hét giá, Lý Dật cũng không thể không ngầng đầu xem thử, nhưng lúc thấy người hét giá, khóe miệng hắn không khỏi co rụt

lại.

Người vừa lên tiếng, chính là Vân Nhàn. Vấn Thiếu gia, mua món đồ này ngay trong Đấu giá hội nhà mình, cái giá hét ra cũng rất kinh ngạc.

Nhưng mà, việc Vân Nhàn hét giá lại khiến hội trường im lặng.

Một số người vốn dĩ định lên tiếng, nhưng lúc này chỉ há miệng, không thốt nên lời.

Tuy nói, Vân Gia luôn tự xưng ở bất cứ nơi nào cũng công bằng nhưng nếu người cứ ngu ngốc đi tranh giá với Nhị Thiếu gia như vậy, đó không phải hy vọng việc công bằng mà là không biết tự lượng sức mình!

Bị Nhị Thiếu gia lòng dạ hẹp hòi này nhớ mặt, không bằng cử trực tiếp tặng vật này cho Nhị Thiếu gia, coi như thuận theo nhân tình.

- Một trăm lẻ một vạn kim tệ!

Đúng lúc Lý Dật đang định mở miệng hét giá, một giọng nói nhàn nhạt vang lên.

Ánh mắt Lý Dật dừng lại ở một cầu thang phía trên, trên người một thanh niên mặc hắc

y.

Tuổi tác của người này có lẽ cũng xấp xỉ Vân Nhàn, những sắc mặt lại lạnh lùng hơn rất nhiều.

Đối với một nhân vật như vậy, Lý Dật đương nhiên không quen biết, nhưng những người phía dưới, lại không ít người biết, rất nhanh đã có người thấp giọng thảo luận.

- Đây không phải là Thiếu Đoàn trưởng của Dong binh đoàn Cuồng Phong Dược Mã Trần sao? Sao lại gây sự với Vân Gia vậy?

- Các ngươi không biết gì sao? Dong binh đoàn Cuồng Phong vẫn luôn là thế lực nhất bá trong Dược Mã Trấn, vẫn luôn nhờ các sinh ở bên trong Dược Mã Trấn mà thu được rất nhiều tiền thuế. Nhưng những năm gần đây Vân Gia nhờ có Hoàng Thất giúp đỡ, luôn gây sự với Dược Mã Trấn, vì vậy hai bên dù bên ngoài quan hệ vẫn rất tốt, nhưng bên trong, lại vẫn luôn âm thầm cạnh tranh với nhau!

- Thì ra là vậy! Chẳng trách!

Với những nghị luận phía dưới, Vân Nhàn làm như không nghe thấy, nhưng chỉ lạnh lùng nhìn người tranh giá phía trước, nói:

- Một trăm lẻ năm vạn kim tệ!

- Một trăm mười vạn kim tệ!

Sắc mặt những người đấu giá không hề thay đổi, vẫn cười lạnh nhìn nhau.

Nghe vậy, khuôn mặt Vân Nhàn cũng hơi chau lại, không ngờ lại có kẻ muốn tranh món đồ này với mình, rất thú vị.

Lúc này, nhiều người đã nhìn hai người này, quả nhiên rất muốn biết hai người này rốt cuộc đến mức độ nào.

- Thiếu gia, Tứ giai ma hạch này tuy rất hiếm thấy, nhưng cũng không phải lần đầu tiên xuất hiện, sau này chắc chắn còn có, không cần vì nó mà hao tâm.

Thấy Vân Nhàn còn định hét giá nữa, Phạm trưởng lão đứng một bên thấp giọng khuyên.

Vân Nhàn nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói:

- Món đồ này tuy không có tác dụng gì lớn với ta, nhưng công pháp mà tiểu tử kia tu luyện là Hỏa hệ, lẽ nào cứ đề hắn chiếm phần lợi sao?

Nói xong, hắn trầm ngâm một lát, rồi ngẩng đầu, nói:

- Một trăm hai mươi vạn kim tệ!

Đối với giá này, người thanh niên vẻ mặt lạnh lùng kia chần chờ chốc lát, cắn răng nói:

- Một trăm hai mươi lăm vạn!

- Một trăm hai mươi lăm vạn, đây có lẽ là thu nhập ba năm của Dong binh đoàn Cuồng Phong rồi nhỉ?

Vân Nhàn cười nhẹ một tiếng, rồivòng tay về phía người thanh niên kia, nói:

- Phong Tiểu Thiên, người thắng rồi, món đồ này của ngươi!

Nghe vậy, người được gọi là Phong Tiểu Thiên lại cười lạnh một tiếng, nói: - Ngươi không ngại thì cứ nói tiếp giá đi, ta chắc chắn sẽ không giành với người!

Vân Nhàn chi phe phẩy cây quạt, rồi cười lạnh một tiếng nhưng không nói gì, tuy nói lần này hắn đã đề Phong Tiểu Thiên chịu một chút ấm ức, nhưng hắn cũng đã mất mặt không ít!

- Ha ha, Thiếu Đoàn trưởng Phong Tiểu Thiên đã bỏ ra một trăm hai mươi lăm vạn rồi, không biết còn ai muốn ra tay nữa không?

Lão gia cũng đã rất mãn nguyện với giá này, hắn vuốt râu, thản nhiên nói.

Đối với hành vi của lão giả này, Phong Tiểu Thiên chỉ cười lạnh một tiếng, nói:

- Lão Thiên, ngoài Thiếu gia nhà ngươi, lẽ nào còn có ai muốn giành món đồ này với bồn Thiếu gia ta? Ngươi hà tất phải nói nhiều!

- Ha ha ha, Phong Thiếu Đoàn trưởng bớt giận, tuy lão phu cũng biết điều này, nhưng mà, đây dù sao cũng là nguyên tắc mà! Hỏi một chút, cũng thỏa đáng hơn nhiều!

Lão giả nheo mắt vỗ tay, nói tiếp:

- Được rồi, nếu như vậy, Tứ giai ma hạch này là...

- Khoan!

Chữ cuối cùng trong câu nói của lão giả chưa được thốt ra, một giọng nói lại vang lên.

- Món đồ này ta muốn mua, ta trả giá một trăm năm mươi vạn!

Nói xong, toàn hội trường đều ngạc nhiên!

Đọc truyện chữ Full