DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 2342

“Đau..” Phó Thanh Viên giả vờ đáng thương mà kêu đau, hai con mắt cậu ta cũng đã đỏ bừng lên.

Hứa Minh Tâm thấy thế thì vội vàng tiến lên để ngăn cản: “Cố Gia Huy, anh sao thế? Có chuyện gì thì nói chuyện là được mà anh?”

“Anh chỉ muốn biết trước đây cậu ta sống ở đâu thôi? Nếu cậu không biết thì tôi sẽ đi tìm Phó Minh Tước” “Rốt cuộc thì anh muốn làm gì vậy?” Cố Gia Huy đang chuẩn bị xoay người rời đi thì ai ngờ Phó Thanh Viên lại lên tiếng: “Hì hì… Tôi chẳng biết gì cả, tôi chỉ biết mẹ rất thích hoa hồng, khắp bệnh viện đều là hoa hồng…”

“Bệnh viện? Hoa hồng?” Cố Gia Huy nhận được hai tin tức quan trọng này thì lập tức xoay người đi điều tra trong sự kích động.



Ở London có rất nhiều chỗ trồng hoa hồng nhưng bệnh viện trông loại hoa này thì khá hiếm. Thảo nào Phó Thanh Viên lại thích chiếc bánh hoa mà Hứa Minh Tâm làm như vậy.

Chẳng mấy chốc mà Cố Gia Huy đã khoanh vùng được một vài nơi. Trong số những nơi đó có ba chỗ là bệnh viện tâm thần và anh nghĩ chắc chắn nơi mà Phó Minh Nam ở phải là một nơi trong số những chỗ đó.

Anh yêu cầu Khương Tuấn điều tra tình hình xung quanh một chút để chắc chắn rằng không có chuyện gì xảy ra.

Anh không ăn không uống gì, bận rộn đến tận tối mịt nhưng vẫn không ngừng nghỉ. Hứa Minh Tâm không nhìn nổi bộ dạng này của anh nữa nên bưng cơm nước vào phòng cho anh. Thấy trên mặt anh tràn ngập vẻ mệt mỏi rồi nhưng vẫn gắng sức gõ máy tính thì cô cảm thấy vô cùng đau lòng.

“Chuyện này… Bố đã nói cho em biết về chuyện này rồi”

Cô hoàn toàn không ngờ răng mẹ chồng của mình vẫn còn khỏe mạnh.

Trông Cố Gia Huy có vẻ là người tuyệt tình và lạnh lùng nhưng thực ra anh lại là người có tình có nghĩa và sống rất tình cảm. Chỉ cần là người mà anh quan tâm thì chắc chắn anh sẽ dốc hết sức để bảo vệ người đó.

Anh ruột Cố Trường Quân, người sinh thành và nuôi dưỡng anh là Cố Đình Sâm, người cùng anh vào sinh ra tử là Lệ Nghiêm, còn có Cố Yên, người không phải máu mủ ruột thịt nhưng anh vẫn coi trọng như vàng bạc châu báu.

Tất nhiên còn có người tay liền tay, sát một đời chính là Hứa Minh Tâm nữa.

Bây giờ biết được mẹ mình còn sống, dù đã nhiều năm không gặp nhưng anh vẫn còn nhớ kỹ khuôn mặt của mẹ mình.

Bà lúc nào cũng ưu sầu như thể đang lo lắng chuyện gì đó.

Hồi nhỏ chưa hiểu chuyện, anh cứ nghĩ rằng bà đang lo lắng rằng Cố Triệt sẽ tự làm hại mình nhưng nào ngờ bà đang lo lắng cho tuổi thọ của mình. Bà không muốn chết vì bà vẫn còn hai đứa con trai cần phải chăm sóc, thế nhưng sức khỏe của bà thì ngày càng suy yếu.

Cố Đình Sâm đưa họ đi, thứ nhất là vì đề phòng Cố Triệt muốn hại người, thứ hai là do Úy Như chủ động yêu cầu chuyện đó. Bà không muốn hai đứa con trai nhìn thấy dáng vẻ suy yếu và chết dần chết mòn từng ngày vì bệnh tật của mẹ.

Đọc truyện chữ Full