DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng
Chương 625: Rốt cuộc là ai?

Khí thế của Khúc Quan Dương thực sự quá nghiêm khắc, đám người yếu ớt đáp lại: "Thiết kế thời trang…"

"Đúng, là giải về thiết kế thời trang! Nhưng điều quan trọng nhất của giải thưởng này, không phải là người mẫu, cũng không phải là chất liệu, cũng không phải là tay nghề làm nên tác phẩm mà là thiết kế, là sáng tạo."

"Kim Đỉnh là để chọn ra những nhà thiết kế xuất sắc nhất, chứ không phải là chọn người mẫu hay chất liệu hay là người có nhân duyên tốt nhất!"

"Nếu như ai cũng có thể làm thiết kế được! Còn cần các người làm gì? Để làm đồ trang trí sao?"

Khúc Quan Dương không hổ là độc mồm độc miệng, chửi mắng người khác không chút khách khí, quả thật là khiến người ta không ngóc đầu lên nổi.



Nói rồi, ánh mắt sắc bén của ông trực tiếp hướng thẳng về phía Đới Uy: "Giải Kim Đỉnh này cho đến bây giờ đã tổ chức được 23 lần, quá trình thi công khai minh bạch, không bị bất kì kẻ nào "cơ cấu" hay đút lót, xưa cũng thế, tương lai cũng vậy, bất kì kẻ nào muốn chơi trò mánh khóe, có hành vi thao túng kết quả cuộc thi chúng ta đều kiên quyết chống đối, cũng hoan nghênh mọi người giám sát!"

Những lời này rõ ràng đang chỉ trích Đới Uy muốn dựa vào quan hệ và thế lực để thao túng kết quả cuộc thi.

Những người sáng suốt đều biết, một nhà thiết kế của một Studio bé tí đến còn chưa bao giờ nghe qua, lấy đâu ra năng lực mà mua chuộc cả sáu vị giám khảo. Ngược lại, hành vi lần này của Đới Uy lại càng giống như đang ép ban giám khảo thay đổi kết quả.

Sau một khoảng thời gian, khán giả và những phóng viên có mặt ở hiện trường mới tỉnh táo lại, nhìn Đới Uy với ánh mắt châm chọc…

"Khúc Quan Dương nói rất có lý, những nhà thiết kế vừa nãy lên tiếng phản đối là đang cố ý chọc ngoáy! Ngay cả người ngoài nghề như tôi còn cảm thấy kinh ngạc trước vẻ đẹp của nó, tại sao lại nói thiết kế của người ta không được?"

"Thực ra trước đó tôi đã cảm thấy Đới Uy có phần ngang ngược quá, theo trường phái Cổ Phong thì làm sao? Cho dù anh ta nổi tiếng nhờ phong cách này nhưng anh ta không phải là người đầu tiên thực hiện nó, giống như ngài Khúc đã nói, cái này ai cũng có thể làm được! Bây giờ cứ làm như đây là do anh ta phát minh ra ấy, chỉ cần ai làm theo cũng đều là sao chép của anh ta, rồi gào lên đánh đánh giết giết!"

"Giải thưởng lớn đến tay rồi mà còn bị cướp mất, sao có thể không nóng ruột được chứ? Đằng sau chuyện này phức tạp lắm! Cô có biết một cái giải thưởng mang đến bao nhiêu tài nguyên và lợi ích không?"

"Cũng phải, bây giờ giải thưởng trong nước nhiều quá rồi, chả có tính chân thực mấy, cũng chỉ có mỗi giải Kim Đỉnh tương đối uy tín thôi!"



...

Sau khi Khúc Quan Dương lên tiếng, những vị giám khảo khác cũng dần bình tĩnh lại, năm người lần lượt lên tiếng trình bày cặn kẽ lý do tại sao mình lại cho điểm tuyệt đối, sau cùng mấy người cùng đi đến một kết luận.

"Cho nên chúng tôi cho rằng, giải thưởng Kim Đỉnh lần này thuộc về nhà thiết kế X đến từ Studio Tắc Linh là hoàn toàn xứng đáng!"

Vừa dứt lời thì toàn trường đã dậy lên tiếng vỗ tay như sấm.

Đám nghệ sĩ, thiên kim nhà giàu được mời đến xem cuộc thi đều phấn khích, trong giới thời trang vốn dĩ là có mới nới cũ, thay đổi còn nhanh hơn lật sách, bây giờ có thiết kế mới xuất hiện, lại có cá tính như thế, đương nhiên chỉ trong chớp mắt đã hạ gục trái tim của tất cả bọn họ.

Đám người vừa nãy còn vây quanh Ninh Tuyết Lạc đòi đặt trước giờ đã quay sang nhìn chằm chằm vào nhà thiết kế bí ẩn như thể sói đói.

Người dẫn chương trình hắng giọng, lại lên tiếng mời một lần nữa: "Sau đây, xin mời nhà thiết kế X của chúng ta lên sân khấu nhận giải thưởng!"

Bên cạnh anh ta, có một mỹ nữ đang mỉm cười cầm cúp thưởng, trong bụng cực kỳ mong đợi, có khi nào là một anh chàng cực kì đẹp trai không?

Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía bục bước lên sân khấu, tòm mò muốn biết X rốt cuộc là ai.

Nhất là Đới Uy, sự u ám trong mắt gã tựa hồ đã không thể đè nén được nữa.

Là ai…

Rốt cuộc là ai…

Nếu trong giới này có một nhân vật như thế, anh ta không thể không biết được!

Đọc truyện chữ Full