DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng
Chương 197: Cậu ấy hôn bà ngay trước mặt tôi

"Alo, Giang..."

"Ninh Tiểu Tịch! Bà ký hợp đồng với Thịnh Thế? Tại sao không bàn với tôi một tiếng? Rốt cuộc bà có nhìn email của tôi gửi cho không đấy hả?" Tiếng gầm thét của Giang Mục Dã truyền tới.

"Hửm, không phải ông rất bận sao? Tôi quấy rầy ông làm gì, chưa kể cái email ông gửi có liên quan đến chuyện này sao?"

Giọng của Giang Mục Dã thật sự quá lớn, Ninh Tịch lúng túng cười cười với Lục Đình Kiêu, sau đó cầm di động lên lầu nói chuyện.

Lục Cảnh Lễ sờ cằm một cái sau đó cho anh trai một ánh mắt đầy ý vị: "Anh, xem ra có người muốn ngáng chân anh? Ài, thật đáng thương, ai biểu lại thích cùng một người với anh! May em không cùng sở thích với mấy người chậc chậc..."

Đầu dây bên kia, Giang Mục Dã tức đến thiếu chút nữa thì tắt thở: "Đến giờ bà vẫn chưa xem?"

"Xin lỗi, tôi quên mất! Rất quan trọng sao? Tôi cứ nghĩ là ông lại gửi cho tôi mấy cái video kinh dị nào đó..."



Giang Mục Dã hít sâu một hơi, gằn từng chữ một: "Bà, bây giờ, lập tức, mở, email, tôi, gửi, ra xem, không được cúp điện thoại, làm ngay bây giờ!"

"Được, được, được, xem thì xem!"

Ninh Tịch bất đắc dĩ mở máy tính kiểm tra hộp thư, mò đến email của Giang Mục Dã, kế tiếp là mở file đính kèm theo thư.

Trong file đính kèm là một một tấm ảnh cùng một đoạn ghi âm.

Cô mở ra tấm ảnh trước, trong hình là chụp lại một đoạn chat nói chuyện phiếm.

[Oa, cháu ngoan của mình thật đáng yêu! Con trai của mình thật đẹp trai] Lục lão phu nhân kích động đến mức không biết nên khen ai trước mới được.

[Đình Kiêu à, bộ quần áo của con và Tiểu Bảo là ai mua đó? Có phải là cô gái mà con thích không?]

[Ừm.]

[Mẹ biết ngay mà, con thì làm sao có thể chọn bộ quần áo có phong cách như thế này được! Nhìn xem, trông sáng sủa đẹp đẽ biết bao nhiêu? Suốt ngày chỉ mặc đồ tối thui, thế nên cũng khiến Tiểu Bảo đen sì một màu như con! Quả nhiên vẫn cần đến bàn tay của phụ nữ!]

[Ảnh cũng là do cô gái đó chụp sao?]
. Tì𝑚‎ tr𝓾yện‎ hay‎ tại‎ ﹟‎ T𝑹𝓾MT𝑹U‎ Y𝑬𝙽.𝚅𝙽‎ ﹟


[Ừm.]

[Ôi má ơi! Chị dâu tương lai cũng thật là nghịch thiên! Thế mà có bản lĩnh khiến anh mặc màu này, còn ngoan ngoãn chụp ảnh nữa chữ! Trước đây em có tặng cho anh một bộ màu sắc tương tự, lúc đó anh còn khinh bỉ gu thẩm mĩ của em nữa chứ]

Đoạn đối thoại này là của chính Lục Đình Kiêu, hai ông bà nhà họ Lục và Lục Cảnh Lễ.

"Đang nhìn sao?" Giang Mục Dã thúc giục.

"Ừ." Ninh Tịch vẻ mặt phức tạp mà gật đầu, sau đó mở file ghi âm ra.

Một đoạn xào xạc vang lên rồi đến tiếng của Giang Mục Dã vang lên

"Cậu, cậu đối với Ninh Tịch rốt cuộc là có ý gì?"

Tiếp theo là giọng của Lục Đình Kiêu: "Cậu đối với Ninh Tịch..."

"Đúng! Cậu không thấy thái độ của cậu với Ninh Tịch rất mập mờ sao?" Giang Mục Dã chất vấn.

Giọng điệu lười biếng mà nguy hiểm của Lục Đình Kiêu vang lên: "Cậu nghĩ rằng biểu hiện của mình đã đủ rõ ràng, nếu cháu vẫn không hiểu..."

Nghe đến đây, trái tim Ninh Tịch tựa như dâng lên tới cổ họng, tựa như đang đứng giữa hiện trường cảm nhận được tâm trạng chờ mong câu trả lời từ Lục Đình Kiêu của Giang Mục Dã.

Lục Đình Kiêu... sẽ nói gì?

Đợi ba giây nhưng giống như đợi ba thế kỉ, đoạn ghi âm rốt cuộc cũng vang lên tiếng của Lục Đình Kiêu.

Anh nói: "Hiểu rõ chưa?"

Ninh Tịch ngu người, tình huống gì đây? Hiểu cái gì?

Ngay tại lúc Ninh Tịch cho rằng cô nghe thiếu cái gì, bấm chuột dừng ở nút phát lại thì Giang Mục Dã ở đầu bên kia lạnh lùng nói: "Không cần nghe lại, bà không nghe lầm đâu, quả thật cậu ý chỉ nói ba chữ đó nhưng trước khi nói ba chữ đó, cậu ấy hôn bà ngay trước mặt tôi."

Đọc truyện chữ Full