DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 79 MŨI TÊN CỦA NGƯ ẤU VY?

Hoặc là Hạ Nhược Tuyết?

Không thể nào! Cô ta bảo mình đi nhà máy nước Bắc Giao làm gì?

Diệp Bắc Minh nghi ngờ, lấy điện thoại ra, bấm gọi số của Hạ Nhược Tuyết, nhưng không gọi được, cũng hiển thị ngoài vùng phủ sóng.

Hạ Nhược Tuyết ở Kim Lăng, làm sao có thể ở ngoài vùng phủ sóng được?

Lúc này, một người làm vội vã chạy vào, thấp giọng bẩm báo mấy câu với Thẩm Hạc, giao cho ông ta một cái máy tính bảng.

Thẩm Hạc liếc nhìn, sau đó chạy thật nhanh đến bên cạnh Diệp Bắc Minh: “Cậu Diệp, nửa tiếng trước, lính đi tuần bên ngoài nhà nhìn thấy có người Đông Doanh bắt hai cô gái ở quán cafe đối diện, bọn họ mang camera giám sát đến, cậu xem?”

“Cho tôi xem!”, Diệp Bắc Minh vội vàng nói.

Thẩm Hạc chuyển máy tính bảng đến.

Diệp Bắc Minh liếc nhìn, sắc mặt lập tức trầm xuống.

“Nhược Tuyết, Tôn Thiến! Sao bọn họ lại đến Giang Nam?”

Diệp Bắc Minh cảm thấy không ổn: “Đi! Đi nhà máy nước Bắc Giao!”

Thẩm Hạc hô lên: “Chuẩn bị xe cho cậu Diệp!”

Diệp Bắc Minh dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến nhà máy nước Bắc Giao.

Trong một bụi cỏ phát hiện ra một chiếc xe hơi.

Phá hỏng cửa xe, mở ra xem, bên trong là một vài đồ của con gái.

Nhưng không biết là ai để lại!

“Lục soát cho tôi!”

Thẩm Hạc hạ lệnh, thuộc hạ tản ra như kiến.

Rất nhanh những thuộc hạ này đã quay trở lại: “Cậu Diệp, phát hiện ra dấu vết đánh nhau!”

“Trong xưởng phía trước có bốn thi thể ninja Đông Doanh”.

Diệp Bắc Minh vào trong xưởng, quả nhiên nhìn thấy bốn thi thể ninja”.

“Một mũi tên xuyên tim?”

Diệp Bắc Minh nhìn vết thương, vô cùng kinh ngạc.

“Cậu Diệp, phát hiện ra một vài mũi tên bay”, Thẩm Hạc đi đến, cầm trong tay bảy tám mũi tên thép.

“Mũi tên của Ngư Ấu Vy? Sao cô ta cũng bị lôi vào đây?”, Diệp Bắc Minh càng nghi ngờ: “Tiếp tục lục soát, nhìn xem có đầu mối khác hay không!”

“Rõ!”

Thẩm Hạc sai người tìm kiếm khắp nơi, đáng tiếc không thu hoạch được gì.

Chỉ có một vài dấu vết từ nhà máy bỏ hoang kéo dài đến bờ sông, sau đó biến mất hoàn toàn.

“Bọn họ đi sang bờ bên kia”, Diệp Bắc Minh chỉ vào mặt sông mịt mờ.

Thẩm Hạc nhìn nước sông cuồn cuộn, nói: “Bên kia là... Giang Bắc!”

Giọng Diệp Bắc Minh trầm xuống: “Đi, đi Giang Bắc”.

Đọc truyện chữ Full