DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 1117: Đế Quân Tới

Cho nên Dạ Tư Không muốn Dạ Côn đi thăm Hoa Sa La, nhưng nghĩ tới việc lớn trước mắt, cho nên muốn xử lý việc lớn xong mới giải quyết chuyện nhi nữ tình trường.
Chẳng qua là hiện tại Dạ Côn toàn tâm muốn giải quyết chuyện Thần tộc, cho nên không có nghĩ đến.
Về đến nhà, Dạ Côn bàn với mọi người.




Dạ Minh lập tức tỏ thái độ nói ra:
- Đã như vậy, liền đánh! Ta đã sớm nhìn ngứa mắt, Mộng Mộng đừng sợ, có Dạ Minh ta tại, không ai có thể động tới một cọng tóc của
nàng!
Đôi mắt của Đông Môn Mộng dần dần ửng hồng:
- Đều bởi vì ta...


- Mẫu thân, chuyện này có quan hệ gì tới người, ngài cũng là người bị hại.
Diệp Ly an ủi nói ra.
Nhan Mộ Nhi tùy tiện nói ra:
- Thần tộc quá khi dễ người, muốn ai liền bắt người đó, cũng không hỏi người ta có nguyện ý hay không.


- Mẫu thân, yên tâm đi, có con cùng đại ca tại, không ai có thể dẫn mẫu thân đi.
Dạ Tần trầm giọng nói ra, thời gian ba năm, Dạ Tần cũng càng thành thục hơn.
Đông Môn Mộng nhìn tất cả mọi người, lập tức che mặt khóc rống lên, dù sao đây là đối kháng Thần tộc, không phải gia tộc bình thường...


Trong cuộc chiến này, thương vong có thể nghĩ.
- Nãi nãi đừng khóc, Tiểu Nhị có kẹo, cho ngài ăn.
Chỉ thấy Dạ Nhị lôi kéo góc áo Đông Môn Mộng, cầm trong kẹo mà mình thích đưa tới.
Nhìn tôn nữ đáng yêu, Đông Môn Mộng lau nước mắt:
- Tiểu Nhị thật ngoan.


Dạ Nhất cùng Dạ Tam nghe thấy Tiểu Nhị được biểu dương, cũng dồn dập vọt tới.
Nhìn bọn nhỏ thiên chân vô tà, bầu không khí hòa hoãn hơn rất nhiều.
Chẳng qua là sắp đối mặt với Thần tộc chí cao, trong lòng mọi người vẫn có chút trầm trọng.


Ngày thứ hai, Dạ Côn thức dậy rất sớm, hôm nay hai vị cha vợ sẽ kéo đại quân qua, đến lúc đó nhất cử bắt lấy Thần tộc.
Vì để tránh tạo thành khủng hoảng, Diệp Hoa cùng Thượng Hiên đều tập kết đại quân tại bình nguyên cách Thái Kinh ngoài trăm dặm.


Lúc này từ không trung nhìn lại, đó là một mảnh đen nghịt, bầu trời có vô số Cự Long bay lượn, mà đại quân thi nhân của Thượng Hiền càng khổng lồ hơn, lần trước mang ra, chỉ là một phần năm trong đó, lần này là toàn quân xuất động, chuẩn bị huyết tẩy Thần Vực.


Nhân số Diệp Hoa bên này mặc dù không có nhiều như bên Thượng Hiên, thế nhưng Hồng Hoang mãnh thú chiếm đa số, thể tích khổng lồ cùng uy áp kia, cũng không kém bao nhiêu.


Mà Diệp Hoa thậm chí gọi toàn bộ Thất Tông Tội đến, loại tình huống này đã rất lâu chưa có xuất hiện, dù sao không có việc lớn gì khiến Diệp Hoa hành động như vậy.
Coi như vô tiền khoáng hậu.


Lúc này hai vị đại lão đã đi tới Dạ gia, thương nghị hạng mục cuối cùng, chiến tranh không phải trò đùa, phải có kế hoạch rõ ràng.
Thương nghị dĩ nhiên không thể thiếu Dạ Tư Không.
Dạ Côn vốn cho rằng phụ mẫu còn chưa biết thân phận Điện Hoàng của gia gia, nguyên lai đã biết được. ..


- Chỉ cần Thần tộc tới, vậy liền để bọn chúng có đi không về.
Chiến thuật của Diệp Hoa rất đơn giản, đó chính là trực tiếp đánh, nói nhiều như vậy, còn không bằng đánh một trận thoải mái.
Dạ Tư Không trầm giọng nói ra:


- Cho dù giết hết, chúng ta vẫn không giết đến Thần Vực được, làm sao tiến vào Thần Vực vẫn là vấn đề, trừ phi bọn chúng tự động đưa
tới cửa.
- Đúng vậy, phương diện này Thần tộc khống chế rất chặt, không tìm được đường sẽ không thể tổn thương Thần tộc.


Thượng Hiền trầm giọng nói ra, có thể nói... Thần tộc muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, phía bên mình căn bản không đến Thần Vực được.
- Là con sơ suất, lúc ở Thiên Cung không có tìm hiểu.


Dạ Côn áy náy nói ra, vốn dự định giải quyết chuyện của Uyển Nhiên xong, liền đi Thiên Cung... nào ngờ chớp mắt đã ba năm.
Lúc này mọi người không xoắn xuýt chuyện phòng Thần tộc như thế nào, mà chỉ thảo luận giết Thần tộc như thế nào, nếu để cho Thần tộc biết... không biết sẽ có cảm tưởng gì.


Thế nhưng những người đang ngồi có thực lực như vậy.
Trong lúc mọi người ở đây đang đàm luận! Đột nhiên thương khung bắn hạ một đạo ánh vàng... rơi vào trong sân Dạ gia.
Tất cả mọi người Thái Kinh nhìn thấy, đối với loại dị tượng màu vàng kim này, chúng nhân lựa chọn thành tín quỳ lạy.


Thế nhưng đám người Dạ Côn cũng không có, chẳng qua là nhìn chăm chú, không ngờ Thần tộc đến nhanh như vậy.


Bên trong ánh vàng xuất hiện hai đạo nhân ảnh, chuyện này khiến đám người Diệp Hoa vô cùng khó chịu, bản tôn gióng trống khua chiêng, các ngươi thế mà chỉ phái hai người tới qua loa cho xong, quá không để bản tôn vào trong mắt.
Theo ánh vàng tan biến, Dạ Côn nhận ra một người trong đó.


Người kia chính là Chiến thần Hình Thiên.
Thế nhưng hắn lại không nhận ra người con lại, bất quá từ thần thái và cách ăn mặc của đối phương. ..
Chỉ sợ địa vị còn trên cả Hình Thiên.
Phía trên Hình Thiên còn có ai? Ngoại trừ Đế Quân ra thì còn ai nữa?


Lão đầu này chính là Đế Quân sao... sao nhìn giống như lão đại gia hay ngồi đánh cờ ngoài chợ, ngoại trừ áo choàng trên người, hoàn toàn không có gì đặc biệt nữa.
Một đầu râu tóc, cũng không có buộc, rủ xuống ở bên tai rất tự nhiên.


Lão giả xuất hiện khiến tất cả mọi người rất nghi hoặc, mọi người có thể đoán ra một chút, nhưng lại không nhất định. .. Đế Quân không phải hẳn có dáng vẻ uy nghiêm sao? Làm sao lại lười nhác như thế?
Nhưng mà mọi người đoán không lầm, lão đầu này chính là lão đại ca Thần tộc, Đế Quân.


- Các vị, biểu lộ kinh ngạc này là nghiêm túc sao?
Đế Quân hướng phía mọi người cười cười, lộ ra mấy phần hòa ái, hơn nữa còn dùng phương thức trêu chọc mở đầu, rất là bình dân.
Lúc này Diệp Hoa nhàn nhạt hỏi:
- Ngươi chính là Đế Quân?


- Không sai, nếu như không có ta thứ hai khác, vậy ta chính là Đế Quân.
- Bản tôn cảm thấy ngươi là giả.
Diệp Hoa nghiêm túc nói, một trong những người mạnh nhất Huyền Nguyệt đại lục, chính là bộ dáng này sao? Mình ngày đêm chuẩn bị, liền vì y? Cảm thấy rất không đáng a.


Chỉ thấy Đế Quân lóe lên kim quang, nguyên bản tóc trắng xõa tung buộc lại, người mặc hoàng bào màu vàng kim, phía sau đầu còn có vầng sáng.
- Như vậy đã giống chưa?
Đế Quân cười hắc hắc nói.
Chúng nhân không lời, Đế Quân có chút không đàng hoàng a.


- Bất quá ta không thích như thế, quá nghiêm túc. ..
Nói xong lại biến thành bộ dáng lười biếng, nghênh ngang đi vào Dạ gia, thuận tay còn cầm một khối bánh quế.
Vẻ mặt của mọi người là như vậy (-_-).
Theo Đế Quân ngồi xuống, còn phát ra tiếng cười nói:
- Đừng đứng đẩy, ngồi đi. .."


- Nếu như người thật đúng là Đế Quân, vậy thật khiến ta quá thất vọng rồi.
Thượng Hiên lạnh giọng nói ra, rất ưa thích lão đầu này.
Đế Quân nghe xong nhẹ nói ra:


- Kỳ thật ta có thể chọn một loại phương thức khác đến gặp các ngươi, thế nhưng đó cũng không phải ta chân thực, cho nên ta mới dùng bộ dáng chân chính của ta đến gặp các ngươi.
Lời nói của Đế Quân khiến mọi người hơi dừng lại, ý tử trong này. .. tựa hồ không sai.


- Lão đầu, có phải cảm thấy đánh không lại, liền muốn hoà đàm hay không?
Diệp Hoa chất vấn, trong lòng có chút khó chịu, Đế Quân này tuyệt không cứng rắn.
Đế Quân nhíu mày nói ra:


- Nếu quả thật muốn đánh, ta cũng không sợ, nhưng nếu như chúng ta đánh đến lưỡng lại câu thương, để cho người khác chiếm tiện nghi, trong lòng ta sẽ không vui, các ngươi hẳn cũng sẽ không vui, có đúng hay không... Dạ Tư Không?


Đọc truyện chữ Full