DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 1106: Nói Chuyện

Ở trong mắt Dạ Côn, vô số linh hồn đang cuồn cuộn thét gào, phảng phất muốn thoát khỏi CỖ xiềng xích này.




Nguyên bản khí tức nồng hậu dày đặc tại thời khắc này không còn sót lại chút gì, Dạ Côn rất rõ ràng điểm này, càng là cường giả càng cảm không cảm nhận được khí tức, giống như hắn vậy.
Dần dần, một khuôn mặt tuyệt thế xuất hiện, có mắt mũi miệng.


Ngay cả Dạ Côn cũng phải kinh ngạc tán thán, thế mà còn có khuôn mặt như thế, phảng phất đại biểu toàn bộ nhan trị ở trên Huyền Nguyệt đại lục.
Một đầu tóc hoa như ngọn lửa đột nhiên xuất hiện, bộ dáng nhu thuận như dòng suối.
Thế mà ở trước mặt Côn ca tủ tóc, đây là một nước cờ sai nha.


Theo Quỷ Súc Thiên Tôn hoàn chỉnh xuất hiện, Dạ Côn đều hít sâu một hơi, đây không nên gọi Quỷ Súc Thiên Tôn, phải gọi là Nhan Trị Thiên Tôn mới đúng.
- Từ trong ánh mắt kinh ngạc của ngươi, bản tôn có thể nhìn ra, dung mạo hiện tại của ta rất cao.


Chỉ nghe Quỷ Súc Thiên Tôn phát ra tiếng cười nhẹ, loại âm luật dễ nghe này khiến Dạ Côn đều hâm mộ a...
"Kỳ thật ngươi cũng không cần kinh ngạc, bản tôn kết hợp bộ dáng tất cả mọi người, cuối cùng mới hóa ra bộ dáng này..."
- Cho nên người muốn biểu đạt cái gì?
Dạ Côn tò mò hỏi.


Tay phải Quỷ Sắc Thiên Tôn nhẹ nhàng vụng tóc hoa:
- Bản tôn muốn biểu đạt, trên đời này, không có người nào đẹp hơn bản tôn, mặc kệ là nam nhân hay là nữ nhân.
Khóe miệng Dạ Côn giật một cái, bị gọi là Quỷ Sắc Thiên Tôn, không phải không có nguyên nhân.
- Tới đi.


Dạ Côn hướng phía Quỷ súc Thiên Tôn ngoắc ngón tay, bắt đầu điều tức .. không... bắt đầu khiêu khích.
- Muốn vào chính đề nhanh như vậy? Không muốn trò chuyện hai câu với bản tín?


Quỷ Súc Thiên Tôn mang theo ý cười hỏi, khí chất cả người vô cùng hữu hảo, cảm giác không phải muốn đánh nhau với ngươi.
Dạ Côn dừng một chút, sờ sờ đầu trọc:
- Muốn nói chuyện gì?
- Ở trong thân thể người, có khí tức quen thuộc.
- Ngươi không phải đều biết sao?


Quỷ súc Thiên Tôn cúi đầu nhìn Ba gia, cười nói:
- Hay là ngồi xuống trò chuyện một chút?
- Được.
Muốn đánh bại đối thủ, đầu tiên phải hiểu đối thủ, Quỷ Sắc Thiên Tôn cũng không cuồng bạo giống như trong tưởng tượng.


Hai người hạ xuống một cái sân bên trong Ba gia, Quỷ Súc Thiên Tôn giẫm lên tuyết đọng, hưởng thụ cảm giác tuyết lạnh mang đến:
- Rất lâu rồi không có cảm giác như vậy.
- Cảm giác gì?
- Nói ngươi cũng không hiểu.
Vậy còn trò chuyện cái rắm, trực tiếp đánh không tốt sao, thời gian đang gấp đây.


Chỉ thấy Quỷ Súc Thiên Tôn hơi hơi cúi người, nắm một quả cầu tuyết, sau đó ném tới chỗ Dạ Côn.


Nhưng mà tuyết cầu còn không đụng vào thân thể Dạ Côn, đã bị một cỗ khí tức vô hình hòa tan, đây cũng không phải Dạ Côn cố ý, mà là một loại bảo hộ theo bản năng, ai biết Quỷ Súc Thiên Tôn có thể đánh lên mình hay không.
- Không thú vị.


Quỷ Súc Thiên Tôn phủi tay, đi vào trong tiểu đình.
Không thú vị?
Ngươi cảm thấy ta tới chỗ này chơi ném tuyết với người?
- Lần trước gặp ngươi, ngươi không có lợi hại giống như bây giờ, chẳng lẽ lại được kỳ ngộ?
Quỷ Súc Thiên Tôn tò mò hỏi.
Dạ Côn gật đầu nói:


- Kỳ ngộ không dám nói, chỉ là chết một lần.
- Vậy ngươi đúng là mạng lớn, sao không chết hẳn luôn đi.
Dạ Côn: ......
Ngươi nói như vậy, còn trò chuyện như thế nào.
- Ta rất muốn biết tiếp theo người định làm gì?
Dạ Côn lên tiếng hỏi.


Quỷ Súc Thiên Tôn lộ ra ánh mắt giống như đang nhìn một kẻ ngốc:
- Đương nhiên là đánh với ngươi một trận.
- Ta nói là nếu như... nếu như ta không có ở nơi này, người định làm cái gì?
- Câu nói này của người có chút mâu thuẫn, bởi vì căn bản không có cái gọi là nếu như.


Quỷ Súc Thiên Tôn lạnh nhạt nói ra, lập tức híp mắt, hưởng thụ mọi thứ xung quanh.
- Được, vậy sau khi người giải quyết ta xong thì người địn làm gì.
Quỷ Súc Thiên Tôn cười nói:
- Giả thuyết này chính xác, cho nên ta có thể nói cho ngươi, sau khi đánh thắng ngươi, ta sẽ hấp thu hết nơi này.


Quỷ súc Thiên Tôn chỉ mặt đất.
- Ngươi hấp thu nơi này làm gì?
- Đương nhiên là để phóng thích dị tộc, còn có thể làm gì.
- Ngươi muốn gây chiến tranh?
Dạ Côn nhíu mày, chất vấn.
Quỷ Súc Thiên Tôn nhún vai:


- Không, ta là đang giải cứu dị tộc, để bọn chúng nhận được đối đãi công bằng.
- Lời này có ý gì?
- Ngươi cảm thấy Tường Băng là do thiên hiện hình thành sao?
Quỷ Súc Thiên Tôn nhìn Tường Băng xa xa, từ tốn nói.
Dạ Côn không nói.


- Đây đều là do Đế Quân thiết lập, cầm tù dị tộc ở bên ngoài Tường Bằng, Cố gắng dùng hoàn cảnh ác liệt giết chết bọn họ.
Dạ Côn thầm giật mình, không ngờ còn có chuyện như thế:
- Hẳn là dị tộc đã làm sai chuyện gì.


- Đúng vậy, chuyện duy nhất bọn họ làm sai, chính không nên xuất hiện ở trước mắt Đế Quân, khiến Đế Quân cảm nhận được mối nguy.
- Mối nguy gì?


- Ha ha ha... bọn họ có quá nhiều khả năng khiến người ta không thể nào ngờ tới, tỉ như có thể phục sinh kiếm gãy, thậm chí còn có thể làm cho Thần Kiếm mở ra nhất đoạn, lợi hại không? Có sợ hay không?"


Sắc mặt Dạ Côn dần dần trở nên ngưng trọng, nguyên lai Sát Đan nói là thật, kiếm của y được dị tộc phục sinh.
Chuyện này cũng quá thần kỳ đi!
Hơn nữa còn có thể khai mở Thần Kiếm nhất đoạn, chẳng phải đã có thể hoàn mỹ ngược sát Thần tộc rồi?


Thế nhưng chủng tộc như vậy, thế mà bị Thần tộc nhốt lại, thật khiến người ta không hiểu nổi.
- Sao ngươi biết nhiều như vậy?
Quỷ Súc Thiên Tôn chỉ chỉ đầu của mình, Dạ Côn lập tức hiểu ra.
Đột nhiên, ánh mắt Dạ Côn sáng lên:
- Có tin tức liên quan đến Cổ Sâm Thụ không?
- Có.


Quỷ Súc Thiên Tôn không hề nghĩ ngợi nói ra.
- Tình huống của nó như thế nào?
- Đã sớm chết ở trong lòng đất An Khang châu rồi.
Khóe miệng Dạ Côn giật một cái, trầm giọng nói ra:
- Không có khả năng, y đã xuất hiện vô số lần.
- Kia hẳn không phải Cổ Sâm Thụ, người a... phải dùng đầu óc.


Dạ Côn: ......
Nếu như Cổ Sâm Thụ không phải Cổ Sâm Thụ, vậy nó là ai giả trang?
- Chờ sau khi người giải phóng dị tộc thành công, ngươi sẽ làm gì?
Dạ Côn hỏi lần nữa.
- Ta sẽ đi tụ hợp cùng tiểu thư, diệt trừ đám người cao cao tại thượng kia, đó sẽ là lúc tự do bắt đầu, ha ha ha...


Quỷ Súc Thiên Tôn lên tiếng cười lớn, tiếng cười trở nên quỷ dị, tựa hồ CÓ VÔ SỐ oan hồn cùng hò hét.
- Kỳ thật ta cũng muốn như thế.
Dạ Côn đột nhiên nói.
- Vậy chúng ta có thể cùng một chỗ, như thế vui vẻ đến cỡ nào.


- Thế nhưng người có nghĩ tới hay không, nếu như người cầm quyền chết đi, toàn bộ thế giới sẽ đại loạn...
- Ta cũng có thể làm người nắm quyền.
Quỷ Súc Thiên Tôn cười nói.
Dạ Côn nghe xong hơi thở hắt ra:
- Ngươi lợi hại như vậy, vì sao năm đó lại bị hai vị Thiên Tôn chế phục?


- Chế phục? Cách dùng từ của ngươi không đúng rồi, là cố ý thì đúng hơn.
- Cố ý? ? ?
- Muốn phong ấn ta, như vậy hai người bọn họ chỉ có thể ngày đêm trông coi, gia CỐ phong ấn... giống như tiểu thư nói, cuối cùng ta vẫn đã hao tổn chết hai tên kia, ha ha ha... rất thú vị, hai tên ngốc kia.


Đọc truyện chữ Full