DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 1096: Xuất Xứ Ngưng Thần Trà

- Đúng, Thái Kinh chính là nhà của chúng ta.
Ánh mắt tan rã lại trở nên kiên định, La Sát có mục tiêu của nàng, mình cũng có người phải bảo vệ, còn lại cứ giao cho thiên ý.
Mộ Dung Khang cách đó không xa thấy hai người nói chuyện xong, liền tới cung kính nói ra:
- Côn ca, Thiên Cương Mộ Dung gia bị diệt môn.




- Diệt môn? Ai làm?
Dạ Côn nghi hoặc hỏi.
- Không biết, hôm nay phụ thân ta muốn đi thu thập Mộ Dung gia, thế nhưng lúc đến nơi, khắp phủ đệ toàn là thi thể, không có một người sống.
Dạ Côn đột nhiên nhớ tới La Sát, còn có lão giả kia mấy ngày nay không thấy đâu, chẳng lẽ là lão giả kia đi diệt môn?


Ngẫm lại cũng đúng, đám người trẻ tuổi Mộ Dung gia kia từng đắc tội với La Sát, La Sát làm như vậy cũng không có gì lạ...
Có lẽ ở trong lòng Dạ Côn, La Sát là một tiểu nữ hài ngây thơ, chứ không phải nữ ma đầu giết người như ngỏe.


- Ba ngày sau sẽ đến Tiết Khánh Nguyên, chúng ta phải kiên thủ đến cùng.
Dạ Tần nhẹ nói ra:
- Ừm, cha cũng sắp về, đến lúc đó chúng ta không cần ngụy trang nữa.
Dạ Côn đứng dậy, chậm rãi trở về phòng mình.
Nhìn bóng lưng của đại ca, Dạ Tần nhẹ nói ra:
- Xem ra đại ca rất thích La Sát.


- Đại ca ngươi thật xem La Sát như tiểu muội muội, cho nên mới như thế.
- Đúng vậy, kỳ thật đại ca ta rất mềm lòng.
Dạ Tần thở dài một hơi, cũng trở về phòng mình.
Lưu lại Mộ Dung Khang một mặt mộng bức, đây là ý gì... Côn ca là người mềm lòng, sao ta không nhìn ra?


Năm đó tiểu tử Chu Tuấn kia đều bị Côn ca chỉnh không thành hình người, rất thảm, hiện tại hình ảnh còn rõ mồn một trước mắt.
Được rồi, vẫn nên đi tìm Thanh Thanh tiểu bảo bối đi, sau này dứt khoát định cư ở Thái Kinh, Thiên Cung ai thích thì ở, dù gì mình chỉ cần
mỹ nhân.
Ngày thứ hai.


Đông Môn Trí Bác dẫn người người trùng điệp vào Thái Kinh, Dạ Côn cùng Dạ Tần cũng ở bên trong đội ngũ, bất quá là do Đông Tứ cùng Đát Từ giả trang, hiện tại hai người còn đang ngủ.


Theo Đông Môn gia cùng Dạ gia lão tam trở về, đám người Thái Kinh phi thường vui vẻ, dù sao có Dạ gia huynh đệ tại, cảm giác an toàn sẽ tăng cao.
Hiện tại Thái Kinh chỉ cần Dạ gia huynh đệ.
Dạ gia phủ đệ hơn một tháng không có ai ở lần nữa chật cứng người, Dạ Côn cùng Dạ Tần cũng về nhà.


Đối với chuyện của La Sát, Dạ Côn có kể với phụ mẫu một chút.
Dạ Minh cùng Đông Môn Mộng nghe xong đều khá tiếc hận, nếu như có thể uốn nắn tư tưởng tiểu cô nương này, thật tốt biết bao...
hiện tại xem ra, sau này chỉ có thể trở thành kình địch.


Đám thê tử tựa hồ có thể nhìn ra Dạ Côn hơi thất vọng.
- Nếu uy hϊế͙p͙ tiềm ẩn đã tiêu trừ, như vậy lão phu cũng có thể yên tâm.
Đông Môn Trí Bác vuốt vuốt sợi râu cười nói.
Đông Môn Mộng nhẹ nói ra:


- Tiết Khánh vẫn nên cảnh giác một chút mới được, dù sao không đến một khắc cuối cùng, không thể phớt lờ.
- Mộng Mộng nói rất đúng, ta cũng nghĩ như vậy.


Dạ Minh yên lặng nhẹ gật đầu, bất quá lập tức bị Đông Môn Trí Bác trừng một cái. .. tựa hồ đang hỏi, không nể mặt mũi có phải không, muốn trở lại Đông Môn gia tu luyện mấy năm không.
Dạ Minh nuốt một ngụm nước bọt, không dám nói tiếp.


Tán gẫu xong, Dạ Côn liền đi chơi với nữ nhi của mình, hiện tại nữ nhi đã không còn thích ngủ giống như lúc trước, đã thích làm ầm ĩ lên.
- Cha. .. cha...
Ba đứa con gái thấy Dạ Côn, đều giang hai tay muốn ôm, bập bẹ mở miệng nói.


Thấy nữ nhi đáng yêu, Dạ Côn giang tay ôm hết vào lòng, mấy tiểu gia hỏa lại nặng hơn không ít.
- Cha... cha... chơi. .. chơi. ..
- Dạ Nhất nãi thanh nãi khí hộ, nói chuyện còn không rõ ràng lắm, nhưng cũng có thể biết ý.
Dạ Côn nhớ tới La Sát, lập tức khẽ cười nói:
- Các bảo bối của cha, muốn chơi trò gì?


- Yy nha nha yy nha nha.
Ba nữ nhi bắt đầu kêu la, Dạ Côn một câu cũng không hiểu, đám thê tử đứng ở bên cạnh che miệng cười khẽ, một màn này thật rất ấm áp.
So với Côn ca, hiện tại Tân ca đang làm ngựa cho nhi tử cưỡi, thật thê thảm nha.


Cũng không lâu lắm, chỉ thấy cửa lớn bị đẩy ra, thái giám tổng quản mỉm cười đi đến:
- Hai vị Dạ Công tử, Thánh Nhân triệu kiến.
Dạ Côn cùng Dạ Tần đang bồi hài tử chơi đùa ngừng lại, lập tức nhẹ gật đầu.
- Cha... cha... không... muốn. ..


Dạ Nhị gắt gao nắm lấy tay áo Dạ Côn, không muốn để cho cha rời đi, bởi vì mỗi lần đều như thế này, sau đó rất lâu đều không nhìn thấy cha.
Dạ Côn ngồi xổm người xuống cười nói:
- Tiểu Nhị nghe lời, cha sẽ về ngay, thái gia gia tìm cha nói chuyện đây.


Chúng nữ nhi đồng loạt chu mỏ ra, sau đó con mắt đỏ lên, là một tiếng liền khóc lớn, giống như đã bàn trước vậy.
Dạ Côn rất bất đắc dĩ. .. cháu trai bên kia cũng giống như vậy.
Dạ Côn cùng Dạ Tần liếc nhau, bất đắc dĩ a...


Lúc này thê tử ôm hài tử dỗ dành, Dạ Côn cùng Dạ Tần mới có thể thoát thân, ngồi lên xe ngựa tiến vào hoàng cung.
- Đại ca, ngươi nói lần này gia gia tìm chúng ta có chuyện gì?
Dạ Côn nhíu mày:
- Hẳn là nói một ít chuyện trọng yếu đi.
- Ta cũng nghĩ vậy.


Rất nhanh hai huynh đệ liền đã vào hoàng cung, được đưa vào trong ngự hoa viên.
Từ xa, Dạ Côn đã nhìn thấy gia gia ngồi ở trong đình uống trà, xung quanh không có ai.
- Hai vị Công tử, nô tài sẽ không theo nữa.
Thái giám tổng quản hơi hơi khom người nói, lập tức lui ra.


Xung quanh không người, Dạ Côn cảm thấy có chút kỳ quái.
Hai huynh đệ đi vào tiểu đỉnh giữa hồ nước, chắp tay hộ:
- Tham kiến Thánh Nhân.
Dạ Tư Không nghe xong cười khẽ một tiếng:
- Thế nào, còn đang giận gia gia ư? Đều gọi Thánh Nhân.
- Chúng ta nào dám giận ngài.


Dạ Côn chững chạc đàng hoàng nói ra.
- Đừng khua môi múa mép, đều ngồi đi. .. Ngưng Thần trà mới đến.
Dạ Côn vừa nghe đến Ngưng Thần trà, trong lòng liền khẽ động... phủ đệ Chu Hoài Nhân có, ngay cả phủ đệ Gia Cát Nhất Cách cũng có. ..


- Gia gia, ta rất tò mò, Ngưng Thần trà đến cùng từ đầu đến?
Dạ Tần đột nhiên hỏi, Dạ Côn vẫn không nói gì.
Dạ Tư Không tự mình châm trà cho hai đứa cháu trai, hai huynh đệ cầm lấy chén trà tiếp lấy.
Dạ Tư Không nhấp Ngưng Thần trà, chậm rãi nói ra:


- Kỳ thật Ngưng Thần trà đến từ Thần Vực, hằng năm đều sẽ có người đưa tới, đương nhiên... muốn có một chút như thế, phải làm ra cống hiến, Thái Kinh thật lâu trước kia từng được phân phối như thế, mặc kệ ai làm hoàng đế, đều sẽ một mực kéo dài.


Nguyên lai Ngưng Thần trà đến từ Thần Vực, đây là chuyện Dạ Côn không có nghĩ tới, dựa theo logic này, Chu Hoài Nhân cùng Gia Cát Nhất Cách đều đã làm chuyện khiến Thần tộc hài lòng, cho nên mới có loại trà này?


- Hôm nay thấy Đông Môn Trí Bác tới, ta liền biết hai con đã thanh trừ hết nguy cơ tiềm ẩn, lần trước làm như vậy, một mặt là muốn kéo mấy người ra, một mặt là muốn các con âm thầm tới Thái Kinh điều tra, quả nhiên vẫn không khiến gia gia thất vọng.


Đọc truyện chữ Full