DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 578: Có Tin Vui

Dạ Côn nghi hoặc hỏi:
- Ồ? Sao con lại không biết, chuyện như vậy không phải nên chiêu cáo thiên hạ sao?
- Có lẽ tin tức còn chưa truyền đến huyện Thái Tây đi.
Dạ Minh từ tốn nói.
- Sao gia gia lại đột nhiên bổ nhiệm như thế?
Dạ Côn thật không nghĩ ra.
Dạ Minh lắc đầu:




- Không biết, chúng ta cũng rất kinh ngạc, hiện tại Dạ Tư Niên phong quang vô hạn, mà nhị bá của con rõ ràng biểu hiện không vừa lòng ra mặt.


- Khẳng định sẽ không vừa lòng, nhi tử chết đi, trong chuyện lần trước đưa đến tác dụng rất lớn, không có nhị bá, có lẽ sẽ không dễ dàng thành công như vậy, kết quả ngay cả cơ hội cạnh tranh cũng không cho.


Dạ Côn hí hư một tiếng, nếu như là mình, sẽ không cho Dạ Dương bất kỳ chức quan nào, y là một một nhân vật nguy hiểm, nói không chừng tương lai còn bị cắn ngược một cái.
Dạ Minh liên tục cảm thán:


- Trước kia còn là Dạ gia, chỉ tranh gia chủ, hiện tại là Thái Kinh Thánh Nhân, hơn nữa Thái Kinh xưa đâu bằng nay, càng thêm mê người.
- Còn đại bá đâu? Không phải đại bá đã trở về rồi sao? Gia gia có hành động gì không?
Dạ Minh lắc đầu:


- Đại bá con chức vị không thay đổi, tiếp tục chưởng quản Dạ gia quân, bất quá lần này trở về, sẽ tuyển nhận thêm, tập hợp nhân số đến năm trăm vạn.
- Là ai đang giám thị chúng ta?
- Thiên La Viện.
Dạ Côn kém chút đều quên Thiên La Viện tồn tại.


- Gia gia vẫn luôn không nhúc nhích Thiên La Viện mà? Hơn nữa cũng không thể khống chế.
- Gia gia con còn cần tình báo của Thiên La Viện, nếu như phá hủy Thiên La Viện, lần nữa dựng lên, không có mấy chục năm lắng đọng, căn bản vô phương thành hình.


Cha nói cũng đúng, Thiên La Viện thành lập đã mấy trăm năm, ám tuyến đều xếp vào mỗi cái ngóc ngách, nếu như bây giờ đổi, thật đúng là tổn thất không nhỏ
Trọng điểm là Thương Minh vẫn luôn có địch ý với Dạ gia.
- Tại sao Thiên La Viện lại giám thị nhà chúng ta?


- Mẹ con là Kiếm Sơn Đông Môn, lão cha của con mặc dù không có ngưu bức như mẹ con, nhưng dù gì cũng là...
Nói đến đây, Dạ Minh hơi hơi ngửa đầu, nhìn Dạ Côn giơ ngón tay cái lên.
- Loại giám thị cũng xem như bình thường, dù sao Thiên La Viện vẫn phải dự phòng tạo phản.


- Cha, người nói là gia gia phái người giám thị?
- Có lẽ đây là ý của Thương Minh, muốn khiến cho Dạ gia chúng ta tự loạn.
- Cha, tại sao người không trực tiếp thủ tiêu tên Thương Minh kia đi?
Dạ Côn cảm thấy lấy thực lực của cha, giết một tên Thương Minh hẳn không chút lao lực.


- Giết y rất dễ, thế nhưng nếu làm thế sẽ mất đi mạng lưới tình báo khổng lồ, có lẽ gia gia con cũng nghĩ như vậy.
Dạ Côn hiện một vệt lãnh ý:
- Cha, Dạ gia chúng ta nhận lấy kiềm chế như thế, không sớm thì muộn cũng sẽ xảy ra chuyện, không nên thành lập một cái Thiên La Viện khác sao?


- Trước đó gia gia con cũng đề nghị như vậy, muốn ta đi làm.
- Vậy sao cha lại cự tuyệt?
- Cha con cũng không muốn tiếp lấy củ khoai lang bỏng tay kia, hiện tại chúng ta không có quyền thế gì đã bị giám thị lấy, nếu như quyền lợi nhiều một chút, không biết sẽ có bao nhiêu người nhớ thương đây.


Dạ Minh bất đắc dĩ nói ra, có lẽ Dạ gia không nên đăng hoàng vị, tình huống hiện tại cũng không phải tốt đẹp gì.
- Cha, vậy người nghĩ lần này nữ hoàng đến Thái Kinh có mục đích gì? Đại sự gần đây cũng chỉ có Mê Vụ Sâm Lâm.


- Nữ hoàng đã có phi thú đại quân, muốn đại quân thi nhân làm gì, lần này tới nhất định là bởi vị việc khác.
- Chuyện gì có thể khiến cho Đế Hoàng đích thân chạy đến, chẳng lẽ còn có chuyện chúng ta không biết?
Dạ Côn trầm giọng hỏi.


- Việc này cha cũng không biết, hiện tại Thái Kinh tựa hồ còn mãnh liệt hơn trước kia, Dạ Tư Niên cũng không phải đèn đã cạn dầu, mẹ con bọn họ liên thủ, làm không ít việc không thể lộ ra ngoài, hiện tại nhị bá con khẳng định ước gì Dạ Tư Niên đi bán muối.
Dạ Côn cười khẽ một tiếng:


- Không phải gia gia đã nói, người Dạ gia không giết người Dạ gia sao?
- Đó là Dạ gia không có đoạt quyền, hiện tại đoạt quyền, làm sao có thể như thế, hai huynh đệ các con rời xa Thái Kinh cũng không tệ, miễn cho rước họa vào thân.
Dạ Côn nhẹ gật đầu.


- Cha, vậy nếu như lần này Thái Kinh cùng Cổ U khai chiến, đệ đệ bên kia làm thế nào?
- Côn Côn, có đôi khi phải tin tưởng đệ đệ của con, nó đã không còn là tiểu hài tử.
- Vâng.
Dạ Côn yên lặng nhẹ gật đầu, ở trong lòng hắn, đệ đệ tựa hồ mãi mãi là tiểu hài tử.


Rất nhanh, hai cha con đã vào cung cầu kiến Dạ Tư Không.
Ngoài ý muốn chính là, Dạ Tư Niên cũng tại.
Thân là Thái Tử Dạ Tư Niên, hiện tại quần áo trên người đều là màu vàng kim, lóng lánh đắc ý.
Bất quá Dạ Tư Niên ẩn giấu đi rất tốt.


Thế nhưng Dạ Côn biết, trước đó Dạ Tư Niên là muốn giết đệ đệ, chẳng qua là đệ đệ không có truy cứu chuyện này, có lẽ chỉ muốn lưu lại một tay.
- Tam bá, đường đệ.
Dạ Tư Niên hướng phía hai cha con chắp tay.


Khi không có ai chính là xưng hô như vậy, thế nhưng có người ngoài tại, vậy thì phải tôn xưng.
Dạ Côn nhìn Dạ Tư Niên hăng hái, thật không nghĩ tới, gia gia thế mà để y là Thái Tử.
- Tư Niên, con lui xuống trước đi.
Dạ Tư Không từ tốn nói.
Dạ Tư Niên chắp tay:
- Gia gia, tôn nhi cáo lui.


Dạ Tư Niên quay người rời đi, bất quá trong lúc xoay người, khóe mắt vẫn liếc nhìn Dạ Côn một chút.
Dạ Côn dĩ nhiên cũng phát hiện, tên Dạ Tư Niên này đã là Thái Tử, thế nhưng tựa hồ vẫn không yên lòng mình.
Cửa phòng đóng lại.
Dạ Tư Không buông xuống tấu chương trong tay, nhìn Dạ Côn hỏi:


- Nữ hoàng có ý gì?
Dạ Tư Không vừa nói như thế, Dạ Côn liền trả lời.
- Gia gia, nữ hoàng tựa hồ muốn bàn điều kiện.
- Bàn điều kiện không cần nữ hoàng đích thân đến, có hỏi ra mục đích khác hay không?
Dạ Tư Không trầm giọng hỏi.
Dạ Côn lắc đầu:


- Không có, miệng nữ hoàng rất cứng, không cạy ra nổi, đâm không vào.
Dạ Tư Không nhíu mày, trầm giọng nói ra:
- Vừa rồi có tình báo nói, hôm nay lão nhị cùng nữ hoàng tiếp xúc qua.
- Lão nhị tiếp xúc với nữ hoàng
Dạ Minh trầm giọng nói ra.


Lúc này người Dạ gia chạy đi tìm nữ hoàng Thiên Trạch, hơn nữa còn chính là Dạ Dương.
Một Tể Tướng cùng nữ hoàng, có thể nói chuyện gì.
Lúc này nên tránh hiềm nghi mới phải.


- Lão nhị không vừa lòng với sắp xếp của ta, gần đây biểu hiện rất rõ ràng, cũng đang dần khai chiến tranh đoạt với Dạ Tư Niên, quần thần đã bắt đầu dồn dập lựa chọn phe phái.
- Cho dù nhị bá thắng cũng vô dụng thôi.
Dạ Côn nghi ngờ hỏi.
Dạ Tư Không từ tốn nói:


- Nếu như Dạ Tư Niên phạm vào tội chết thì sao? Như vậy vị trí Thái Tử sẽ không còn ai.
Đúng vậy, ở trong hoàng thất, muốn hãm hại một người phạm vào tội chết cũng không phải chuyện khó khăn gì.


Trong lúc mọi người ở đây đàm luận, bên ngoài có một cung nữ vội vàng chạy đến, trên mặt mang theo vui mừng.
- Chúc mừng Thánh Nhân, chúc mừng Thánh Nhân, Thánh Hậu mang long tử.
Dạ Côn biểu lộ là như vậy (°Д°)
Ngay cả Dạ Minh cũng phát cái biểu tình này...


Nếu như theo bối phận mà tính, đứa bé này chính là trưởng bối của Côn ca.
Vẻ mặt Dạ Tư Không rung động, trực tiếp đứng dậy chạy ra bên ngoài.


Đọc truyện chữ Full