DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lưu Manh Lão Sư
Chương 333: Cô Gọi Cảnh Sát Bắt Tôi Đi

Thái Đông Phong thấy Trần Thiên Minh đánh về phía hắn như vậy, hắn vội vận hết công lực đển ngăn cản,
"Thịch"
một tiếng, bởi vì chưởng phong của Trần Thiên Minh mạnh mẽ hơn so với Thái Đông Phong, cho nên, Thái Đông Phong phải lui lại đến mấy bước.




Trần Thiên Minh sợ Thái Đông Phong chạy trốn mất, vì vậy, hắn vội vàng đánh ra vài chưởng về phía Thái Đông Phong, chưởng nào cũng dồn Thái Đông Phong vào bước đường cùng, khiến hắn chỉ biết lui lại liên tục mà thôi.
"Tiểu Trữ, em mau mặc quần áo vào đi,"


Trần Thiên Minh nói với Tiểu Trữ. Cái áo T-shirt của nàng vừa rồi đã bị Thái Đông Phong xé vụn, vì thế Trần Thiên Minh đành cởi áo của mình ra, đưa cho nàng, sau đó dần dần tiến về phía Thái Đông Phong đang sợ hãi.


"Trần, Trần ca, có việc gì thì ngồi xuống thương lượng, anh đừng tức giận như vậy mà,"


Mới vừa rồi đối chưởng, Thái Đông Phong đã biết đúng như lời Điện Ma nói, công lực Trần Thiên Minh thật sự là rất cao, không biết cao hơn hắn đến bao nhiêu nữa, vì thế, hắn lập tức thay đổi thái độ, chuẩn bị lấy lòng Trần Thiên Minh.


"Haha, Thái Đông Phong, đừng lấy lòng tao vô ích, uổng cho lúc trước tao coi mày là huynh đệ, thế mà máy dám lén ở sau lưng đâm tao, làm cho khách sạn và công ty của tap mất trắng."
Trần Thiên Minh bóp tay rồi đi dần về phía Thái Đông Phong.
"Em bồi thường, em sẽ bồi thường gấp hai được không?"


Thái Đông Phong vội vàng nói. Hiện giờ không chỉ là gấp 2, cho dù đến gấp 10, chỉ cần có thể thoát than, hắn đầu đồng ý.
"Vậy mạng huynh đệ Tiểu Hào của tao thì sao? Mày có thể dung mạng mày để bồi thường cho tao sao?"


Trần Thiên Minh cười lạnh, hắn nhớ rõ là Tiểu Hào vì chắn đạn cho mình mà bị Thái Đông Phong bắn chết, giết người đến mạng, thiếu nợ trả tiền, đây chính là luật trời.
"Cái này…"
Thái Đông Phong không nói được gì nữa.


"Còn nữa, mày còn hại tao và Lương Thi Mạn, giờ còn đến cả Tiểu Trữ, mày nói xem, những cái này là bao nhiêu mạng?"
Trần Thiên Minh tiếp tục nói với Thái Đông Phong.


"Trần Thiên Minh, mày đừng tưởng tao sợ mày, tao chẳng qua là nể tình huynh đệ trước đây mà muốn giảng hòa với mày, mày đã không nói đến tình cũ, tao cùng không còn gì để nói."
Thái Đông Phong cố ôm tia hy vọng cuối cùng.


"Thái Đông Phong, tao biết mày là tiểu nhân, mày có nói gì giờ cũng vô dụng thôi, chuẩn bị chịu chết đi con!"


Trần Thiên Minh nhìn Thái Đông Phong đang trần như nhộng nói, đối với cái loại gian trá như thằng này, chỉ có giết chết nó, vì Tiểu Hào cũng như vì chính mình, còn cả báo thù cho Tiểu Trữ và Lương Thi Mạn nữa.


"Trần Thiên Minh, mấy ngày nay chẳng qua tao bị thương, mày mà thắng như vậy cũng là bất võ, mày có bản lĩnh thì đợi vài ngày nữa tao khỏi hẳn, chúng ta đơn đả độc đấu, như thế thì mày thằng có giết tao, tao cũng chịu."
Thái Đông Phong lại cố dung phép khích tướng để dụ Trần Thiên Minh.


Trần Thiên Minh nhìn cái dáng vẻ như chó chết của Thái Đông Phong, cười ha hả nói:


"Thái Đông Phong à Thái Đông Phong, mày đúng là chó không đổi được tính ăn phân, hiện giờ còn muốn dùng kế với tao. Được, tao hôm nay để cho mày chết tâm phục khẩu phục, 3 chiêu, trong vòng 3 chiêu mà tao không đánh bại được mày, tối nay tao không giết mày."
"Thật? Mày nói phải giữ lời đó."


Thái Đông Phong vừa nghe Trần Thiên Minh nói vậy, hắn vội vàng cao hứng kêu to. Cho dù là võ công Trần Thiên Minh rất cao, nếu như mình dùng tuyệt chiêu, sợ gì không đỡ được 3 chiêu của hắn. Nghĩ đến đó, Thái Đông Phong yên tâm nhiều. Kỳ thật, hắn có biết đâu, mới rồi giao thủ, Trần Thiên Minh cũng đã biết được công lực của Thái Đông Phong, cho nên mới tự tin mà nói như vậy. Hơn nữa Trần Thiên Minh cũng chưa dùng sát chiêu ngay từ đầu, hắn muốn trong vòng 3 chiêu đánh bại Thái Đông Phong.


"Đương nhiên là thật, tao nói chuyện rất giữ lời, không có hèn hạ bỉ ổi như loại mày."


Trần Thiên Minh giơ tay lên, thầm vận công lực, hắn cũng nghĩ kỹ rồi, chiêu đầu dùng 5 thành công lực thôi, chiêu thứ 2, 3 thì dùng 8 thành, công lực cho dù có bằng Lôi Ma cũng không thể đỡ nổi, huống hồ là một thằng vô dụng như Thái Đông Phong!


Thái Đông Phong thấy Trần Thiên Minh đã đồng ý, hắn cũng không có thời gian mặc lại quần áo, chỉ nhanh chóng vận 10 thành công lực, muốn dùng đến sát chiêu lợi hại nhất, đánh thẳng về phía Trần Thiên Minh. Nhất thời, quyền phong như sấm vang lên, xem ra, đây có thể là tuyệt chiêu của Lôi Ma.


Trần Thiên Minh cười nhạt, sau đó vung hữu chưởng lên, một đạo chân khí nhằm ngay hướng quyền phong của Thái Đông Phong mà đánh tới, hiện giờ, Trần Thiên Minh muốn lấy cứng đối cừng với Thái Đông Phong, cho hắn nếm thử chút đau khổ
"nhỏ"
.
"Thịch"


một tiếng, chân khí của Trần Thiên Minh đánh ra va chạm với chưởng phong của Thái Đông Phong, nhưng mà chân khí của Trần Thiên Minh mạnh hơn nhiều chưởng phong của Thái Đông Phong, cho nên đã đánh nát chưởng phong, sau đó thì đập thẳng vào ngực Thái Đông Phong.
"Bịch"


một tiếng, Thái Đông Phong bị chân khí của Trần Thiên Minh đánh trúng, hắn ói ra một ngụm máu, rồi lui về sau mấy bước mới dừng lại được. Xem ra, Thái Đông Phong đã bị thương không nhẹ rồi.


"Haha, Thái Đông Phong, đây mới là chiêu đầu, sau còn 2 chiêu nữa, chẳng qua, có vẻ là mày bị thương rồi, không biết có bản lãnh đỡ 2 chiêu của tao nữa không."
Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói, hắn nhìn Thái Đông Phong bị đánh hộc máu, trong lòng cảm thấy rất sảng khoái.


Thái Đông Phong nghe thấy Trần Thiên Minh nói vậy, hắn cắn răng, thầm vận công lực áp khí huyết trong ngực xuống, hắn biết, tối hôm nay mình sống hay chết là do 2 chiêu này.
"Chuẩn bị đi, Thái Đông Phong, một chưởng này của tao sẽ đánh vào ngực mày,"


Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói. Hiện giờ, hắn giống như là đang đùa giỡn một con chuột sắp chết vậy.


Thái đông phogn cũng không dám nói nhiều, thầm vận toàn than công lực, dùng một quyền một chưởng, đánh về phía Trần Thiên Minh, đột nhiên, hai đạo chân khí do chưởng và quyền của hắn đánh ra, quyền đánh thẳng, chưởng đánh ngang, đang nhằm hướng ngực và đầu Trần Thiên Minh.


"Mày muốn chơi 2P sao? Tốt lắm, tao cũng dùng 2P đi chơi với mày."
Trần Thiên Minh cười lạnh, một bên phát ra Thiên khí cùng Địa khí trong cơ thể để đối đầu với hai loại chân khí của Thái Đông Phong,
"Thịch"


một tiếng, vẫn là chân khí của Trần Thiên Minh mạnh hơn, đã đánh nát được chân khí của Thái Đông Phong, hơn nữa không chút đổi hướng mà đánh về Thái Đông Phong.
"Bịch"


một tiếng, Thiên khí và Địa khí của Trần Thiên Minh đãn đánh thẳng vào ngực Thái Đông Phong, Trần Thiên Minh đúng là đã giữ lời rồi, đánh vào ngực Thái Đông Phong. Mặc dù hai đạo chân khí này đã va chạm trước với chân khí của Thái Đông Phong, nhưng mà vẫn khiến Thái Đông Phong bắn ra phía sau, miệng hộc máu tươi, nằm trên mặt đất.


Thái Đông Phong hiện giờ, trần truồng nắm trên mặt đất, hắn muốn đứng dậy, nhưng mà cơn đau dữ dội ở ngực, hắn căn bản là không ngồi dậy được. Thái Đông Phong do cố quá lại phun ra một ngụm máu tươi, sau đó thở phì phò, dường như đang rất khổ sở.


"Thái Đông Phong, mày không phải rất có bản lĩnh sao? Thế nào mà mới chiêu thứ 2 đã ngã không dậy nổi thế, Mẹ mày, đừng có ra vẻ đáng thương chứ?"


Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói. Hắn biết là thái đông phogn đã bị đánh trọng thương, chỉ cần mình bồi thêm một chưởng, Thái Đông Phong đảm bảo chết ngay.


Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh liền vận Huyết khí lên, hiện tại Trần Thiên Minh phân công chân khí rất chuẩn, Thiên khí và Địa khí đi trận đầu, Huyết khí ở sau thu dọn tàn cuộc, cho nên, chiêu thứ 3 này, hắn chuẩn bị dùng Huyết khí để lấy cái mạng chó của Thái Đông Phong.


"Thái đông phong, mày đi chết đi!"
trần Thiên Minh cười lớn một tiếng, sau đó nhấc tay trái lên, chuẩn bị dùng một chiêu
"Nộ Sát Thái Cẩu"
, để giải đi mối hận đã lâu trong lòng.


"Thiên Minh, đừng giết thái đông phong, chúng ta báo cảnh sát đi, để cảnh sát đến bắt hắn, nếu như anh giết hắn, anh sẽ phải thường mạng đó."


Tiểu trữ lúc này đã mặc xong quần áo, nàng thấy trần Thiên Minh muốn giết thái đông phong, nàng vội vàng xông tới, ôm chặt trần Thiên Minh rồi vội vàng nói, Đạo lý giết người đến mạng nàng biết, cho nên, nàng không muốn trần Thiên Minh làm việc ngốc như vậy.


"Tiểu trữ, vô ích thôi, người như hắn chỉ có giết là tốt nhất."


Trần Thiên Minh lắc đầu nói, cha của thái đông phong là phó thị trưởng, chuyện tình tối hôm nay, thái đông phong còn chưa làm gì tiểu trữ, có cha hắn đứng sau, phỏng chừng hắn cũng chẳng bị gì. Hơn nữa, nếu hôm nay không giết thái đông phong, hắn làm sao có thể trả lại công bằng cho tiểu hào đã chết chứ?


"Không nên, Thiên Minh, anh nghe em nói có được không? Anh đừng làm chuyện ngốc như vậy mà."
Tiểu trữ gắt gao ôm chặt lấy trần Thiên Minh, nàng nhất định không buông tay, vì nàng sợ buông tay thì trần Thiên Minh sẽ giết chết thái đông phong.


Thái đông phong đang nằm trên mặt đất nghe thấy tiểu trữ nói như vậy, hắn vội vàng thở gấp nói:


"Tiểu, tiểu trữ, tôi vừa rồi chẳng qua là thích cô mà thôi, vì quá thích nên mới làm việc ngốc như vậy, tôi sai rồi, lần sau tuyệt đối không dám nữa, cô gọi cảnh sát tới bắt tôi đi!"


Thái đông phong giảo hoạt muốn lợi dụng tiểu trữ sợ phiền toái để tự cứu mình, nếu như hắn vào trong tay cảnh sát, vậy mạng hắn coi như đã được bảo vệ. Hơn nữa, hắn còn có quan hệ, có thể không phải ngồi tù, hoàn toàn vô sự.


"Ông chủ, đến giờ rồi, từ lúc trần Thiên Minh vào cũng đã 15 phút rồi."


Trường mao khẩn trương nói với diệp đại vĩ. Hắn vốn vừa rồi đã có chút lơ sợ, đến khi nhìn thấy trần Thiên Minh bay qua tường vào biệt thự của thái đông phong, hắn lại càng thêm sợ hại.


"Được, chúng ta đi ra, trường mao, mày lạnh sao? Thế nào mà lại run rẩy như thế chứ?"
diệp đại vĩ kỳ quái hỏi trường mao.
"Không có việc gì đâu, hiện giờ cũng là đêm khuya rồi, có chút lạnh mà thôi."
Trường mao lắc lắc đầu không dám kêu sợ.


"Thằng vô dụng, mang mặt nạ vào,"
diệp đại vĩ nói.
Diệp đại vĩ cùng trường mao đi đến bên tường, chỉ thấy diệp đại vĩ kéo tay của trường mao, sau đó vận nội lực, sau đó nhảy qua tường, hạ xuống trên mặt đất ở bên kia.


"Ông chủ, anh cũng thật là lợi hại."
Trường mao nhỏ giọng nói.
Hắn thấy diệp đại vĩ cùng có khinh công, trong lòng rất chi là hâm mộ, người ta có võ công như vậy, mình ở bên cạnh có tác dụng gì. Chẳng qua, trường mao nghĩ đến trong tay mình có súng, hắn yên tâm nhiều.


VÌ thế, diệp đại vĩ đi trước, trường mao ở phía sau, len lén đi vào trong biệt thự, bọn chúng đi đến bên cửa, nhìn lén vào bên trong, chỉ thấy thái đông phong đang nằm trên mặt đất, mà tiểu trữ thì đang ôm trần Thiên Minh nói cái gì đó. Trần Thiên Minh hiện giờ không mặc áo, mà tiểu trữ thì dường như đang mặc cái áo mà vừa rồi trần Thiên Minh mặc.


"Xem ra, chuyện tiến triển rất thuận lợi,"
diệp đại vĩ trong lòng âm thầm nói. Hắn cao hứng nói nhỏ bên tai trường mao:


"Trường mao, một lát nữa tao đếm đến 3, chúng ta sẽ cùng nổ súng, mày bắn vào ngực trần Thiên Minh, còn tao bắn vào đầu, con mẹ nó, tao xem trần Thiên Minh còn có thể sống không?"
"Được, em biết rồi,"
trường mao nhẹ nhàng gật đầu


Đọc truyện chữ Full