DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lưu Manh Lão Sư
Chương 321: Em Muốn Làm Gì

Vì thế, Trần Thiên Minh càng cố gắng dùng hai ngón tay của mình và vân vê cái nơi đang ngứa ngáy kia của Trương Lệ Linh, hắn chính là muốn Trương Lệ Linh buông thả bản thân, mặc cho hắn làm gì thì làm.
"Đừng…anh đừng như vậy mà."




Trương Lệ Linh hiện giờ chỉ cảm thấy rất ngứa, hơn nữa toàn thân đều ngứa ngáy. Hai ngón tay hư hỏng của Trần Thiên Minh, khiến thân thể nàng cảm thấy kích thích vô cùng, run rẩy cả lên, hiện giờ, dục hỏa trong lòng nàng cũng đã bốc lên, khiến nàng cũng có chút muốn.


Trần Thiên Minh vừa sờ soạng một lục, sau đó lại rút tay ra, rồi cho tay thò vào trong quần của nàng, hắn sờ thấy qυầи ɭót của nàng, chất liệu có vẻ là tơ tằm, hơn nữa sờ vào còn thấy đã ướt rồi.
"Không nên mà,"


Trương Lệ Linh run rẩy chặn tay Trần Thiên Minh lại, nếu như nơi này nàng cũng để hắn nghịch, vậy thì nàng nhất định là không thể tự không chế mình mất.
"Nghe lời nào, ngoan, để anh sờ một chút nào,"


Trần Thiên Minh nhẹ nhàng sờ sờ, một bên lại liên tục dụ dỗ. Chỉ cần hắn có thể vuốt ve tiếp, vậy thì chắc chắn Trương Lệ Linh không
"cứng"
được bao lâu nữa.
"Em…"


Trương Lệ Linh liên tục lắc đầu, nói. Nàng mới không ngốc như vậy, để Trần Thiên Minh sờ mó mình ở phòng khách, hơn nữa lại còn sờ phía dưới nữa chứ.


Trần Thiên Minh một là không làm, hai là không bỏ, hắn một tay chiếm bên trên, một tay sờ bên dưới, hưng phấn khó tả. Càng sờ, hắn càng thấy cái qυầи ɭót tơ tằm của Trương Lệ Linh ướt hơn, cũng không biết đó là mồ hôi của nàng, hay là
"nước"
của nàng nữa.
"Thiên…Minh…em…"


Trương Lệ Linh liên tục thở dốc, hiện giờ nàng đã cảm thấy thân thể ngứa không chịu được, đặc biệt là ở giữa hai chân đang bị Trần Thiên Minh khua khoắng như vậy, khó chịu khó mà tả được, nàng thật sự chỉ muốn
"làm"
với Trần Thiên Minh luôn thôi.


Quần áo của Trương Lệ Linh càng lúc càng ẩm ướt, Trần Thiên Minh hiện giờ đã có thể sắc định, vấn đề nằm ở thân thể Trương Lệ Linh, chứ không phải là do mồ hôi ở tay hắn. Nghĩ vậy, tay hắn hành động càng hung hăng, đối với việc trêu đùa này, hắn giờ đã rất có kinh nghiệm rồi.
"Ư…"


Trương Lệ Linh nhỏ giọng rên rỉ, hiện giờ, nàng khó chịu lắm rồi, có thể thấy, nàng hiện giờ muốn hắn lắm rồi.
Trần Thiên Minh cười cười với Trương Lệ Linh, cố ý nói:
"Lệ Linh, em nhìn mình đi, em đã như vậy rồi, cứ thế sẽ không tốt cho cơ thể, sẽ bị lạnh đó."
"Không muốn mà…"


Trương Lệ Linh ngồi trên đùi Trần Thiên Minh, nàng thấy hắn muốn cởi quần áo mình ra, vì thế vội đè tay hắn lại, vội vàng nói.
Nếu như hiện giờ Trần Thiên Minh cởi quần áo của nàng xuống, vậy, vậy nàng phải làm sao đây?


Thấy trương lệ linh còn không chịu, trần thiên minh biết ngay là còn chưa đủ độ, vì thế, hắn dứt khoát cho hẳn tay vào bên trong mà vuốt.


Quả nhiên là vậy, nơi đó của Trương Lệ Linh đã ướt đẫm rồi, Trần Thiên Minh đưa tay sờ vuốt, hiện giờ tay hắn cũng ướt nhẹp rồi. Chẳng qua, Trần Thiên Minh cũng không thèm để ý, ta không vào địa ngục, ai vào địa ngục? (trích: câu nói của Phật Tổ.) Nghĩ vậy, Trần Thiên Minh lại càng cố gắng khám phá, vuốt lên vuốt xuống đám cỏ của nàng.


"Ư…không nên mà…"
Hiện giờ khuôn mặt phấn của Trương Lệ Linh đã đỏ bừng, dáng vẻ kiều diễm khiến Trương Lệ Linh nuốt nước bọt ừng ực, Trần Thiên Minh đang nghĩ, nếu mình không cẩn thận lợi dụng cơ hội này, vậy thì mình cũng nên tự xin lỗi bản thân rồi.


Vì vậy, Trần Thiên Minh vẫn cứ hai tay hai công việc, một tay thì vuốt ve phía trên, một tay lại mò mẫm phía dưới của Trương Lệ Linh, mãi cho đến khi nàng không chịu nổi nữa, lúc thì thở hổn hển, lúc thì run rẩy cả người, khi thì cắn môi, có thể nói là thiên hình vạn trạng, phong phú vô cùng.


"Thiên Minh…mình về phòng đi…"
Trương Lệ Linh nhỏ giọng nói. Hiện giờ, lửa tình của nàng đã bị Trần Thiên Minh làm bùng lên, vì thế dáng vẻ nàng hiện giờ thể hiện nàng đang rất muốn.


"Sợ cái gì chứ, Yến vẫn đang làm thức ăn trong bếp, nhất thời cũng không ra ngoài đâu, hơn nữa, Yến cũng là người nhà, cho dù có ra thì cũng không sợ. Mà em đang măc váy, em chỉ cần cởi qυầи ɭót ra, ngồi lên trên anh, người khác làm sao nhìn thấy chứ."


Trần Thiên Minh nói rất có đạo lý, xém tý là có thể tin được.
"Không nên vậy…"


Trương Lệ Linh vẫn cảm thấy vậy không tốt, nàng sốt ruột lắc đầu.Nhưng mà Trần Thiên Minh sao có thể nghe lời Trương Lệ Linh nói chứ, hắn liền ôm lấy Trương Lệ Linh, nhẹ nhàng đặt nàng nằm trên ghế salon, sau đó mạnh mẽ cởi quần áo của nàng ra, đặt một bên. Sau đó, hắn lại tiếp tục cởi cả quần áo của mình ra, làm lộ ra


"tiểu đệ"
đang ngẩng đầu đầy kiêu hãnh.
"Anh…anh thật sự là muốn
"làm"
ở đây sao? Chúng ta về phòng…" Mặc dù Trương Lệ Linh cũng gan lớn, nhưng mà chị Yến lại đang ở trong bếp, mình mà làm chuyện này ở phòng khách, nàng vẫn cảm thấy như vậy là rất ngượng.


"Không về phòng, nếu mà về phóng, anh sẽ ra mất."
Trần Thiên Minh khoa trương nói. Nếu như về phòng làm, vậy kế hoạch tuyệt vời của mình sẽ phá sản, hắn làm sao ngu như vậy chứ!


Trần Thiên Minh nói xong, hắn liền ôm Trương Lệ Linh lên, đặt trên đùi mình, rồi lại thả váy của nàng xuống, người bên ngoài nhìn vào, còn tưởng là bọn họ đang chăm chú xem TV chứ! Nhưng bởi vì Trương Lệ Linh không phối hợp, thế nên hắn không đâm vào được.


Vì thế, Trần Thiên Minh bất đắc dĩ đành lấy tay sờ vào chỗ đó của Trương Lệ Linh, tiếp tục khiến lửa tỉnh của nàng cháy cao, khiến âm mưu của hắn càng thêm dễ dàng thức hiện.
Quả nhiên, chỉ lát sau, Trương Lệ Linh đã bị hắn khơi lên dục vọng, dáng vẻ lại đầy ham muốn.


"Lệ Linh, giờ chúng ta chơi một chút đi, dù sao Yến cũng chưa ra,"


Trần Thiên Minh lại tiếp tục dụ dỗ Trương Lệ Linh, kỳ thật hắn biết, hiện giờ Trương Lệ Linh đang rất muốn, mà nguyên nhân nàng không thừa nhận muốn chính là do nàng còn ngượng ngùng, nàng không dám làm cái loại chuyện này ngay ở phòng khách mà thôi. Xem ra, mình còn phải mở mang cho nàng nhiều.


Trương Lệ Linh không nói gì, nàng đăng cắn chặt môi lại, hiện giờ nàng vừa muốn lại vừa thấy sợ, nàng rất muốn Trần Thiên Minh
"làm"
nàng, nhưng nàng lại sợ Yến nhìn thấy, bây giờ nàng có thể nhận lại mà không cho Trần Thiên Minh làm đã là vô cùng không tồi rồi.


Trần Thiên Minh thấy Trương Lệ Linh vẫn không cho hắn
"làm"
, vì thế, lại tiếp tục sờ.
"Thiên Minh…Đừng…Ư…"


Lý trí của Trương Lệ Linh đang dần bị cơ thể phản đối, nàng càng lúc càng muốn, nàng đã không còn chút nào gọi là ngại ngùng sợ hãi nữa, hiện giờ, nàng chỉ biết là mình muốn Trần Thiên Minh, muốn hắn yêu nàng thật là tốt mà thôi.
"Tới nào, chúng ta chơi nào."


Trần Thiên Minh hiểu rõ, vì thế, hắn nhẹ nhàng ôm lấy Trương Lệ Linh.
Trương Lệ Linh cũng không nhẫn nại được nữa, nàng chỉnh chỉnh mình lên trên
"gậy phép"
của Trần Thiên Minh, sau đó ngồi xuống.
"A…"
Trương Lệ Linh thỏa mãn rên lớn một tiếng, rồi nhẹ nhàng chuyển động.


"Thật sướng, Lệ Linh, cứ như thế…mạnh lên một chút."
Trần Thiên Minh hưng phấn rên rỉ, hiện giờ, hắn một bên làm
"chuyện đó"
với Trương Lệ Linh, một bên thì hình như đang xem TV.


Hiện giờ Trương Lệ Linh chỉ muốn hòan toàn phát tiết bản thân ra, vì thế, nàng cũng không quản chuyện khác, hai chân dẫm lên ghế salon, liều mạng lắc, tận tình mà thỏa mãn bản thân.


Lúc này, Yến đột nhiên đi ra, nàng thấy cảnh ɖâʍ mĩ trong phòng khách, không khỏi ngây ngốc đừng đó, Nàng vốn chỉ là muốn uống nước, nhưng mà thấy Trần Thiên Minh và Trương Lệ Linh biểu diễn
"phim heo"
ngay trên ghế salon, nàng vội vàng quay đầu vào bếp, không dám đi ra nữa.
"Thiên Minh, em sắp tới rồi,"


Trương Lệ Linh đột nhiên thấp giọng nói, sau đó thì ngồi im bất động trong lòng Trần Thiên Minh. Trần Thiên Minh tấy nhiên là đã biết được sự hưng phấn của Trương Lệ Linh, một cỗ khí ấm áp xuất hiện, hắn liền vội vàng vận khí, đem luồng khí ấm áp kia hút vào đan điền.


Trương Lệ Linh chậm rãi bò từ trên người Trần Thiên Minh xuống, sau đó nửa nằm nửa ngồi trên salon, nói với Trần Thiên Minh:
"Em mệt chết mất, không có sức mà động đậy nữa, anh ôm em về phòng anh đi!"
Nói xong, mặt nàng đỏ bừng, nhắm mắt lại.


Trần Thiên Minh nhìn vào phòng bếp, hắn giật mình, vội kéo váy Trương Lệ Linh xuống, che đi khu vực bí hiểm mê người kia, rồi nói:
"Em cứ nghỉ ngời trước một chút đi!"
Nói xong, mang luôn thân thể không mảnh vải đi vào bếp.
Vừa vào nhà bếp, hắn thấy ngay Yến vẫn đang làm thức ăn, vì thế nhỏ giọng kêu


"chị"
một tiếng, sau đó nhẹ nhàng ôm lấy nàng.
"Em buồn chị ra, mau ra ngoài, chị còn muốn làm thức ăn."


Yến nghĩ lại càng vừa rồi Trần Thiên Minh làm chuyện đó với Trương Lệ Linh ngoài phòng khách, khuôn mặt lại đỏ bừng, Thiên Minh đúng là càng ngày càng lớn mật, dám ở phòng khách mà làm chuyện đó với Trương Lệ Linh. Trong lòng Yến thầm nghĩ.
"Không, em muốn ôm chị."


Trần Thiên Minh vừa nói vừa nhẹ nhàng sờ mó hai đỉnh núi của nàng. Cảm giác mềm mại này sờ vào thật thoải mái, khiến dục hỏa của hắn lại bùng lên, Kỳ thật, nói chuẩn một chút, lửa tình của Trần Thiên Minh còn chưa hạ, hắn vừa rồi mới làm với Trương Lệ Linh một lúc, thì ngừng là do nàng hưng phấn, còn hắn, đơn giản là chưa tới!


Hiện giờ, hắn đi vào trong bếp, chính là muốn thỏa mãn chính mình trên người Yến. Nghĩ đến đó, bàn tay của Trần Thiên Minh đã tiến vào trong áo của nàng, nắm lấy bầu ɖú căng tròn của nàng, nhưng mà, đáng tiếc là không thể tiếp xúc trực tiếp, chỉ chạm vào nịt ngực của nàng mà thôi. Vì thế, Trần Thiên Minh lại duỗi tay ra sau lưng Yến, muốn cởi nút nịt ngực của nàng.


"Thiên Minh, em đang muốn làm gì hồ đồ hả?"
Yến vừa nói vừa xoay người, tức giận mắng.
"Trời ạ, em không mặc đồ?!"
Yến nhỏ giọng sợ hãi. Hiện giờ Trần Thiên Minh chỉ mặc mỗi áo, còn quần thì không biết chạy đâu. Vì thế, nàng rất xấu hổ.
Nhưng mà càng khiến Yến xấu hổ chính là


"tiểu đệ"
của hắn lại đang hùng dững ngẩng đầu chĩa về phía nàng, hình như chỉ muốn nhanh chóng
"ăn"
nàng. Yến lập tức hiểu ra, sợ rằng là sau khi Trần Thiên Minh vật lộn với Trương Lệ Linh, hắn cứ mặc đồ kiểu
"tự nhiên"


này để chạy vào đây. Hắn sao có thể thế chứ? Không sợ lạnh sao? Hơn nữa còn chạy vào trong bếp, không biết là hắn muốn gì?
"Chị, sợ cái gì chứ? Chúng ta là người một nhà, mặc hay không mặc có gì khác nhau đâu?"


Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói. Trải qua một hồi chiến đấu vừa rồi, hắn càng đánh càng hắn, đã
"chiếm xong"
một địa bàn, giờ thì
"đánh"
tới địa bàn của người thứ 2!
"Em nhanh đi mặc quần vào, thức ăn sắp xong rồi."


Yến không dám nhìn chỗ đó của Trần Thiên Minh chút nào, mà khi nàng ngẩng đầu lên, lại thấy mặt Trần Thiên Minh rất đỏ, hình như là đang vô cùng nóng, đặc biệt là hai tròng mắt của hắn, hình như là đang muốn đem quần áo của nàng cởi ra.


Hiện giờ, Yến đã hiểu Trần Thiên Minh vào phòng bếp để làm gì, chỗ đó của hắn hùng dũng như vậy, vẻ mặt cũng đầy ham muốn, có là người mù cũng nhìn ra được.
"Nguy rồi…"
Yến đột nhiên kinh hoàng mà kêu lên


Đọc truyện chữ Full