DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lưu Manh Lão Sư
Chương 219: Chủ động

Trần Thiên Minh nói xong, hai tay ôm lấy chị Yến lên, sai đó đem nàng đến bên tường, nhẹ nhàng đặt nàng xuống, tiếp đó vuốt ve phía dưới của chị Yến.




Oa, phía dưới đã chảy thành dòng rồi! Trần Thiên Minh vui mừng nghĩ thầm! Vì vậy, hắn cũng không đợi thêm nữa, hắn liền mở rộng hai đùi của chị Yến, sau đó điều chỉnh phương vị, trực tiếp tiến vào chỗ sâu nhất của chị Yến.
"Đừng…"


Chị Yến cắn chặt răng hừ một tiếng. Trần Thiên Minh đang cố phun ra, thân thể liên tục ép mạnh vào tường, đặc biệt bên trong rung động, càng làm cho nàng không thể kìm nén nổi tình cảm.


Trần Thiên Minh hiện giờ không hề biết ôn nhu là gì nữa, giờ hắn chỉ thầm nghĩ làm sao đưa chị Yến lên cao trào, làm cho bản thân cũng đạt cao trào. Vì vậy, hắn dùng lực đâm tới chị Yến, dưới sự rên rỉ của chị Yến, hắn nỗ lực bứt lên, động tác càng lúc càng nhanh….
"A!"


Chị Yến thỏa mãn hét lớn một tiếng, run rẩy một lúc, sau đó ôm chặt lấy Trần Thiên Minh, không hề nhúc nhích.
"Chị, chị đạt cao trào rồi."
Trần Thiên Minh thấy như vậy, cũng ngừng động tác của mình lại, ôn nhu hỏi chị Yến.
"Ưm."
Chị Yến khẽ trả lời một câu.
"Vậy em làm sao bây giờ đây?"


Trần Thiên Minh khổ tâm nói. Phía dưới cứng rắn của hắn còn đang ở bên trong của chị Yến, chị Yến lại ôm chặt hắn, muốn động cũng không động được, cái này thì bản thân mình phải làm sao cho đúng đây!
"Em nhìn đủ rồi chứ!"


Chị Yến nói xong, buông tay của mình ra, sau đó liếc mắt nhìn Trần Thiên Minh, sau đó ngượng ngùng giật giật phía dưới của nàng.
"A!"


Trần Thiên Minh hưng phấn kêu lên. Chị yến chủ động thật là địa chấn, điều này làm cho hắn nảy sinh kích thích trước nay chưa từng có, từng đây đều do hắn chủ động, chuyện gì cũng là tự mình nỗ lực làm, hiện giờ chị Yến đã chủ động, hắn làm sao không mừng như điên cho được?


"Chị. Chị tiếp tục động đi!"
Trần Thiên Minh thấy chị Yến ngừng lại, tiếc rẻ nói.
"Chị… chị không còn sức nữa."
Chị Yến thở phì phò, xấu hổ nói.
"Được rồi, em đến đây!"


Trần Thiên Minh dũng mãnh nói. Hắn ôm tay trái ôm lấy chị yến, còn tay phải nâng chân trái của chị Yến lên, dùng sức lao tới…
Cuối cùng, Trần Thiên Minh hét to một tiếng, đã tới được thiên đường, đạt được thăng hoa của tình ái.
Qua một lúc lâu, chị Yến mới oán giận nói với Trần Thiên Minh:


"Em nhìn mình đi, người ta vốn đã tắm rửa, em lại làm dơ rồi, lại phải tắm thêm một lần nữa."
"Chị, em giúp chị."
Trần Thiên Minh cầm vòi sen, giúp chị Yến tắm rửa. Hắn nhẹ nhàng, chậm rãi âm yếm giúp người phụ nữ của mình tắm rửa.


Trần Thiên Minh giúp chị Yến, thì đồng thời chị Yến cũng giúp Trần Thiên Minh. Khi nàng đang kỳ sạch phía dưới của Trần Thiên Minh, thì phát hiện vật đó đang mềm nhũn, được mình vuốt ve kỳ cọ một lúc, hình như đang lại từ từ cương lên.
"Thiên… Thiên Minh, sao em vẫn còn muốn à?"


Chị Yến ngại ngùng nhìn nơi đó của Trần Thiên Minh, nói.
"Chị, chị hiểu lầm em rồi, không phải là em muốn, là nó muốn."


Trần Thiên Minh bất đắc dĩ nhìn chị Yến nói. Có thể trách hắn sao? Người anh em đã trải qua một phen quyết liệt, đã giải quyết được được vấn đề bức xúc, nhưng chị Yến lại vô ý, lại như cố ý tắm ngay nơi đó của hắn, nơi đó làm sao không có phản ứng cho được? Nếu như không có phản ứng, nơi đó của hắn chắc đã hỏng rồi, đồng thời hắn còn là đàn ông nữa sao?


"Cả hai đều muốn thì có."
Chị Yến trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh.
Sau khi tắm rửa xong, lau khô thân thể, Trần Thiên Minh liền bồng chị Yến đi ra bên ngoài.
"Thiên Minh, em thả chị xuống đi, áo quần của chị còn ở trên ghế sô pha!"
Chị Yến chỉ vào mớ áo quần của mình trên ghế sô pha, nói với Trần Thiên Minh.


"Chị, chúng ta đi ngủ, cần gì mặc áo quần, đợi đến ngày mai, em giúp chi mặc, chị không phải chỉ có một bộ áo quần thôi sao? Lát nữa bẩn sẽ không tốt đâu."


Trần Thiên Minh ɖâʍ đãng nói. Sao hắn có thể buông tha chị Yến dễ dàng như vậy được, một tháng nữa mới có thể trở về, đêm nay không làm hai lần, thì thật có lỗi với quốc gia, có lỗi với nhân dân, có lỗi với chính mình.


Trần Thiên Minh nhẹ nhàng đặt chị Yến nằm lên giường, sau đó hắn cũng nhảy lên giường, bóp nắn bộ ngực sung mãn của chị Yến.
"Thiên Minh, em không phải nói buồn ngủ sao, sao lại còn động tay động chân chứ?"
Chị Yến đẩy nhẹ tay Trần Thiên Minh ra, nói.


"Gấp cái gì, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàn, chúng ta không tận dụng đêm nay thật là có lỗi lắm!"
Trần Thiên Minh nói.


Chị Yến nhìn lướt qua phía dưới của Trần Thiên Minh, gương mặt nhỏ nhắn càng đỏ hơn, bởi vì, nàng phát hiện phía dưới của Trần Thiên Minh hình như đang cương lên, cứ như lại muốn làm gì nữa.
"Thiên… Thiên Minh, em không phải mới làm rồi sao? Sao em… em lại còn muốn nữa?"


"Chị, không còn cách nào khác, bởi vì một tháng nữa em không được gặp chị, không chỉ em nhớ chị, nó cũng muốn chị."
Trần Thiên Minh giả vờ bất đắc dĩ nói.
"Thiên Minh, em đi ra ngoài một tháng để làm gì?"
Chị Yến đột nhiên nhớ tới Trần Thiên Minh nói muốn đi ra ngoài một tháng.


"Em cùng bọn Lâm Quốc làm một vài vụ kinh doanh nhỏ."
Trần Thiên Minh không muốn chị Yến biết, đành phải nói dối nàng.
"Em phải cẩn thận nha."
Chị Yến quan tâm nói.
"Em sẽ cẩn thận, bất quá chúng em đi những mấy người, sẽ không có chuyện gì đâu."


Trần Thiên Minh an ủi chị Yến. Làm sao có chuyện được? Giờ mấy người bọn họ đều có võ công, hơn nữa cũng không phải đi tìm người khác báo thù, giờ chỉ đi tới Huyền Môn học một chút võ công mà thôi.
"Vậy là tốt."
Chị yến gật đầu, nói.


"Chị, không nói chuyện khác nữa, chúng ta tiếp tục đi, phải một tháng sau chúng ta mới ở cùng một chỗ được."
Trần Thiên Minh vừa nói vừa vuốt ve ɖú của chị Yến, nó vừa mềm mại vừa đầy xúc cảm, thực sự sờ mãi không chán, dục tình ngóc dậy.
"Ưm…"


Chị Yến đỏ mặt đáp, bởi vì nàng ngeh Trần Thiên Minh nói một tháng sau mới gặp lại, trong lòng nàng cũng khát vọng đêm nay Trần Thiên Minh lại làm mình thêm một lần nữa.
"Em tới đây."
Trần Thiên Minh thấy chị Yến đồng ý, thích thú kêu lên.
"Em nằm xuống đi, để chị tới."
Chị Yến nói khẽ.


"Em nằm xuống, chị tới?"
Trần Thiên Minh ngây người, hắn không ngờ ngày hôm nay chị Yến lại chủ động như thế, đêm nay mình thực sướng muốn chết.
"Ừ."
Chị Yến cúi thấp đầu xuống.
Trần Thiên Minh thấy thế, vội vàng nằm thẳng lên giường, tùy ý chị Yến
"xâm lược"
.


Chị Yến từ từ cúi người xuống, hôn lên ngực Trần Thiên Minh, loại cảm giác ngứa ngáy khoan khoái này truyền từ đầu ɖú của hắn. Thì ra, cảm giác bị người khác hôn lên đầu ɖú sướng như thế, xem ra say này hôn lên hai hạt anh đào nhỏ của người phụ nữ mới được. Trần Thiên Minh thầm nói.


Chị Yến hôn xong bên trái, lại đổi bên, đồng thời dùng đầu lưỡi chậm rãi ngậm lấy hôn hít đầu ɖú của Trần Thiên Minh, vừa nhanh vừa chậm, làm cho Trần Thiên Minh sướng đêm hai chân hơi run.


Hôn xong ngực của Trần Thiên Minh, chị Yến lại tiếp tục hôn lên người hắn. Từ từ, chị Yến hôn xuống phía dưới của hắn. Lúc chị Yên hôn lên rốn của Trần Thiên Minh, liền dừng lại không xuống tiếp nữa. Nàng đầu tiên là dùng đầu lưỡi đánh lên trên rốn của Trần Thiên Minh một vòng theo chiều kim đồng hồ, sau đó lại hôn ngược theo chiều ngược chiều kim đồng hồ.


"A!"
Trần Thiên Minh hưng phấn kêu lên một tiếng. Điều làm cho hắn hưng phấn chính là, chị Yến lại vừa hôn hắn, vừa dùng bàn tay nhỏ bé cầm lấy phía dưới cương cứng của hắn, sau đó từ từ xoa bóp.


Trời ạ, thế này không phải muốn mạng nhỏ của ta sao?Trần Thiên Minh trong lòng kêu to. Không ngờ chị Yến luôn lịch sự dịu dàng nhã nhặn, đêm này vì muốn mình hài lòng, lại làm ra hành động như vậy. Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh rất cảm động, Nhưng giờ hắn cũng không có thời gian cảm động bởi vì giờ hắn rất hưng phấn.


Đột nhiên, chị yến tiếp tục di chuyển đầu xuống, cắn mạnh phía dưới của Trần Thiên Minh, bắt đầu nuốt vào nhả ra…
"A… chị… sướng quá…"
Chị Yến làm lần này đã là lần thứ hai, cảm giác thật khác, đồng thời hôn phái dưới của mình cũng vô cùng thoải mái.
Nghe Trần Thiên Minh


"ca ngợi"
, chị Yến càng dốc sức, cầm lấy vật đó của Trần Thiên Minh, cố sức kích động nó.
"Chị, em yêu người đến chết."


Trần Thiên Minh kêu lớn. Chị Yến dịu dàng ít nói lại vì hắn mà làm như vậy, làm sao hắn cảm nhận được một cảm giác thỏa mãn thật khác biệt, thực sự là kìm lòng không nổi!
"A!"


Chị Yến từ từ nhả vật cứng rắn của Trần Thiên Minh ra, sau đó kêu khẽ lên một tiếng. Tiếp đó, nàng ngồi thẳng lên, điều chỉnh vị trí, sau đó nhắm ngay vật đó của Trần Thiên Minh mà ngồi xuống.
"A…"
Trần Thiên Minh sảng khoái kêu lên một tiếng.


Chị Yến cắn chặt hai hàm răng, sau đó bắt đầu nẩy lên nhún xuống.
Trần Thiên Minh đã nằm lên giường một lúc lâu, đã nhẫn nại không nổi nữa, hắn lập tức ngồi dậy, cầm lấy bộ ngực căng đầy của chị Yến, cũng phối hợp nhịp nhàng chuyển động…


"Thiên Minh, mệt chết chị rồi, chị không còn khí lực cử động nữa, em tới đi!"
Chị Yến trượt từ trên người Trần Thiên Minh xuống, sau đó nằm trên giường thở hồng hộc. Hiện giờ chị Yến mệt đến mức mồ hôi nhễ nhại, đại bạch thỏ trước ngực cũng theo tiếng thở dốc của nàng mà rung chuyển.


"Được, chị, chị mệt rồi, giờ để em tới."


Trần Thiên Minh vui vẻ nói. Hắn chờ lời này của chị Yến cứ như đã lâu rồi, hiện giờ, cuối cùng hắn đã có thể phát huy bản lĩnh của mình, sao có thể không vui cho được? Vì vậy, hắn vội vàng trở mình leo lên người chị Yến, tìm được địa phương để mình tiến vào, sau đó đâm mạnh vào.


Chị Yến hai tay cầm tay khăn trải giường, truy ý Trần Thiên Minh hùng dũng như thủy triều
"cuộn trào mãnh liệt"


. Tuy nàng đã cao trào vài lần, thế nhưng dưới động tác có lực của Trần Thiên Minh, từng đợt từng đợt khoái cảm tuôn tràn trong người nàng, làm nàng kìm không nổi rên rĩ, nàng biết, cao trào tiếp theo của nàng rất nhanh nữa sẽ tới.
"Thiên Minh, chị chịu không nổi nữa."


Chị Yên vô lực nói. Đương nhiên chị Yến chịu không nổi, không phải sướng nên đổi nói không nổi, mà nàng kiên trì không nổi, muốn đầu hàng hắn, cái lại cảm giác tơi bời này chịu không thấu.
"Ừm, chị, em cùng chị đến thiên đường."


Hiện giờ Trần Thiên Minh đã nắm diện một vài kỹ xảo ở phương diện này. Bởi vì lúc này hắn vận khởi Hương Ba Công, chỉ cần hắn triệt tiêu công lực, phương diện này của hắn sẽ không dẻo dai kinh người được như vậy
"A!"


Chị Yến cùng Trần Thiên Minh rốt cuộc cùng nhau đi đến thía đường. Bọn họ ôm chặt lấy nhau, hình như ai cũng không muốn chia lìa.
"Chị, em không nỡ xa chị!"
Trần Thiên Minh nhìn chị Yến nói khẽ.
"Thiên Minh, chị cũng không nỡ xa em! Chị rất muốn mỗi tối đều có thể ngủ trong lòng của em!"


Chị Yến lo lắng nói. Nguyện vọng này nàng không biết từ lúc nào đã có, nàng chỉ biết, đây là mối tình đầu của nàng, Trần Thiên Minh bình thường bảo hộ nàng không để người khác khi dễ, từ lúc đó nàng đã thích hắn.


Nàng vẫn mong muốn mình gả cho Trần Thiên Minh, nếu như không được, có thể ở bên cạnh để được nhìn hắn cả đời, nàng cũng cảm thấy mỹ mãn, Hơn nữa loại ý niệm này trong đầu nàng càng lúc càng tăng mạnh, càng ngày càng mãnh liệt.


Đọc truyện chữ Full