DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lưu Manh Lão Sư
Chương 143: Nịnh hót

Lưu Manh Lão Sư
Tác giả: Dạ Độc Túy
Chương 143: Nịnh hót
“Ông chủ Thái, ông chủ Diệp nói rằng toàn bộ chi phí buổi tối hôm nay hắn đều miễn phí, hắn thật thú vị a.” Thiên Bằng càng nói càng cao hứng, xem ra đêm nay phải thoải mái mà vui chơi mới được.
Plain Text To Image - Bạch Ngọc Tuyết




“Phải không? Không sai, xem ra ông chủ Diệp là người thích kết giao bằng hữu.” Thái
Đông Phong vừa nghe Thiên Bằng nói Diệp Đại Vì đêm nay mời khách, miễn phí chiêu đãi bọn hắn, không khỏi nhìn Diệp Đại Vĩ bằng hai mắt (xem trọng), xem ra Diệp Đại Vũ cũng không phải là người đơn giản.


“Hôm nay tôi có thể quen biết ông chủ Thái, thật sự là tam sinh hữu hạnh, hi vọng tôi có thể cùng ông chủ Thái kết giao bằng hữu.” Diệp Đại Vì nhanh trí nhận ra Thái Đông Phong có hảo cảm với mình, vội vàng thuận theo kẻ bề trên, hắn không muốn bỏ lỡ cơ hội nịnh hót
Thái Đông Phong.


“Việc này không thành vấn đề, ha ha.” Thái Đông Phong thấy Diệp Đại Vĩ muốn lấy lòng mình, đương nhiên sẽ cho hắn cơ hội.
“Sau này tôi sẽ gọi anh là anh Thái.” Diệp Lại Vĩ thấy Thái Đông Phong đáp ứng, trong lòng cũng vô cùng cao hứng.


“Được, tôi gọi anh là Đại Vĩ.”Thái Đông Phong gật đầu, sau đó nâng chén rượu lên nói với
Diệp Đại Vĩ: “Nào, Đại Vĩ, chúng ta làm một ly.”
Diệp Đại Vĩ cũng cao hứng nâng một chén rượu lên, cùng Thái Đông Phong cạn chén, sau đó một hơi uống sạch.


Thiên Bằng nói với Diệp Đại Vĩ: “Ông chủ Diệp, chuyện lần nọ của anh còn chưa xử lý xong, nhưng mà rất nhanh sẽ hoàn thành.”


“Còn làm chưa xong sao?” Diệp Đại Vĩ nghe Thiên Bằng nói còn chưa xong việc, về mặt hơi buồn bực, hắn vốn tưởng hôm nay Thiên Bằng đi tới là mang đến cho mình một tin tức là chuyện đã hoàn thành, không ngờ còn làm chưa xong.


“Đúng vậy, coi như tên Trần Thiên Minh đó mệnh tốt, xảy ra một chút ngoài ý muốn, hơn nữa hiện giờ chúng tôi còn có chút việc cần làm, nhưng mà không quá mấy ngày nữa hắn sẽ hết thong dong.” Thiên Bằng nghĩ tới Thái Đông Phong tự thân xuất mã, chuyện này nắm chắc như trong lòng bàn tay.


“Chuyện này, chuyện này...” Diệp Đại Vĩ thấy Thiên Bằng ở trước mặt Thái Đông Phong nói hết sự tình, cảm giác không ổn cho nên hắn hướng về phía Thiên Bằng nháy mắt một cái.


“Yên tâm, ông chủ Thái là người chúng ta có thể tin tưởng, cậu ấy với chúng ta như là người một nhà, không có việc gì đâu.” Thiên Bằng thấy Diệp Đại Vì sợ Thái Đông Phong biết chuyện, vội vàng lắc đầu, khuyến hắn không nên lo lắng, nói Thái Đông Phong là người bọn hắn có thể tin tưởng được.


“O”, Diệp Đại Vĩ nghe Thiên Bằng nói như vậy cũng yên lòng: “Mịa, nhắc đến cái tên


Trần Thiên Minh này trong lòng tôi liền phát hỏa, hắn đoạt người phụ nữ tôi yêu tôi không giết chết hắn thì lòng tôi không thể yên ổn.” Diệp Đại Vĩ càng nói càng tức giận, bức xúc uống cạn một chén rượu, mấy lần tìm Trần Thiên Minh trả thù nhưng mà đều để hắn thoát được, hắn làm sao có thể không tức giận đây?


“Đại Vĩ, thằng Trần Thiên Minh kia đoạt người phụ nữ cậu yêu mến?”
“Đúng vậy.” Diệp Đại Vĩ gật đầu, nói.
“Vậy cậu đem toàn bộ sự tình kể cho anh nghe, xem anh có thể giúp cậu không?” Thái


Đông Phong vừa nghe chuyện Trần Thiên Minh cướp đàn bà của Diệp Đại Vĩ, đặc biệt có hứng thú nghe.
Vì vậy, đương nhiên Diệp Đại Vĩ liền đem ân oán giữa hắn cùng Trần Thiên Minh kể ra, hắn kể là trước kia mình cùng Hà Đào yêu thương nhau như thế nào. Sau đó Trần Thiên


Minh soi mói cản mũi kì đà như thế nào, khiến cho Hà Đào thay đổi tình cảm, quay sang để


Trần Thiên Minh ôm ấp. thú vị. Thái Đông Phong nghe Diệp Đại kể xong, mỉm cười âm hiểm bởi vì hắn nghĩ đến việc nếu mình đem toàn bộ nữ nhân của Trần Thiên Minh đoạt đi, đồng thời lại làm cho việc làm ăn của Trần Thiên Minh suy sụp, thanh danh xấu xa. Trần Thiên Minh kia dù có sống trên đời cũng chẳng còn ý nghĩa.


“Anh Thái, anh phải giúp em.” Diệp Đại Vĩ thấy Thái Đông Phong dường như muốn nhúng tay vào việc này, vội vàng khẩn cần Thái Đông Phong.


“Điều này không thành vấn đề, bố của Hà Đào không phải chỉ là một thư kí huyện ủy, đứng hàng thứ hai thôi sao? Không sợ, lão già nhà tôi là phó chủ tịch tỉnh? Có ông ấy hậu thuẫn cho cậu, cậu không cần lo lắng, cậu chỉ cần nghe lời anh, lớn mật mà hành động, sẽ không gặp chuyện gì đáng lo.” Thái Đông Phong vỗ vỗ Diệp Đại Vĩ vừa cười vừa nói, vốn nghĩ lần này đến huyện J không có gì hay ho, không ngờ lại gặp phải sự tình càng lúc càng thú vị.


Hắn muốn lợi dụng Diệp Đại Vĩ này, sau đó đem nữ nhân mà Diệp Đại Vĩ mơ mộng nhưng không có được bắt về đây, tự mình hào phóng mà tặng cho Diệp Đại Vĩ. Những sự việc còn lại thì cứ để cho Diệp Đại Vĩ gánh vác, dù sao trong mắt người khác mình luôn là người tốt, làm việc xấu ư, chính mình còn không có thói quen và cũng không cần thiết làm việc đó.


“Được, được, em nhất định nghe anh Thái, anh Thái bảo em đi hướng Đông, em tuyệt đối sẽ không đi hướng Tây.”


Bây giờ Diệp Đại Vĩ cảm thấy mình cuối cùng cũng ôm một gốc cây đại thụ, trong lòng cao hứng muốn chết, sau này có Thái Đông Phong làm chỗ dựa cho hắn, hắn không còn phải sợ Hà Liên nữa. Từ lần xảy ra việc chuốc thuốc kích thích Hà Đào, hắn vẫn lo lắng đề phòng, sợ Hà Đào nói cho cha nàng tiếp đó cho người tìm mình gây phiền toái, bây giờ có Thái


Đông Phong làm chỗ dựa, hắn mới hết lo lắng!


Kì thật Diệp Đại Vì cũng không ngờ, Hà Đào vì không muốn để cho cha nàng biết chuyện xảy ra hôm đó cùng Trần Thiên Minh, cho nên nàng đã không nói với cha nàng, nếu không, với tính cách của Hà Liên, làm sao có thể bỏ qua cho một kẻ định làm hại con gái ông ta đây?


“Ông chủ Diệp, nghe nói nơi này của anh mỹ nữ rất nhiều, tại sao không giới thiệu vài người đến cùng chúng ta nói chuyện phiếm?” Thiên Bằng vừa nói vừa cười ɖâʍ, hắn hôm nay vui vẻ dẫn Thái Đông Phong đến đương nhiên cũng vì muốn mình được chơi đùa, ngày đó Thiên Tinh đại ca hắn trở về đã nói các tiểu thư ở nơi này của Diện Đại Vũ công phu rất tốt, thổi ngồi xoay quỳ, tất cả đều tinh thông! Nghĩ tới đây, đồ vật hư hỏng kia của hắn liền cứng lên.


“Được, được, lập tức đến liền.” Diệp Đại Vĩ nói xong, mở bộ đàm của mình, nhanh chóng hô lên: “01, 02, 03, 05, 07, 08 mấy em lập tức đến phòng số 18.”


Diệp Đại Vĩ nói xong, lập tức nhìn Thái Đông Phong cười nịnh bợ: “Anh Thái, mấy cô nàng này là hồng bài hộp đêm của em, ai nấy xinh đẹp như hoa, thần kinh bách chiến, nhất định làm cho hai người hài lòng.”


“Thật chứ ?” Thái Đông Phong nghe Diệp Đại Vĩ nói như vậy, tinh thần liên tỉnh táo. Hôm nay, hắn thấy bộ dáng của Tiểu Trữ đã muốn thịt Tiểu Trữ, nhưng hắn biết dưa hái xanh sẽ không ngọt, đặc biệt Tiều Trữ là người như vậy, nếu muốn hoàn toàn có được nàng phải có được tình cảm của nàng, đến khi đó, nàng sẽ toàn tâm toàn ý đi theo mình.


Còn có, Tiêu Phiêu kia là bạn cùng lớp với Tiểu Trữ, bộ dáng cũng xinh đẹp tươi ngon, nếu như hắn có thể cùng một lúc làm hai nàng, nhất định sẽ cực kì sảng khoái. Cho nên, bây giờ hắn tới hộp đêm, là muốn gọi hai mỹ nữ, một người đóng vai Tiểu Trữ, một người già làm Tiều Phiêu, để cho hắn hảo hảo mà xâm phạm cùng một lượt, làm cho các nàng kêu cha kêu mę.


“Đương nhiên là thế, em với anh Thái là bằng hữu chi giao. Anh Thái, sau này anh phải thường xuyên tới đây, huynh đệ sẽ không thu tiền của anh.” Lần này, thật là bỏ ra rất nhiều vốn liếng, hắn chính là muốn lôi kéo cây đại thụ Thái Đông Phong, sau này hắn tại huyện J sẽ không sợ bất kì kẻ nào, hơn nữa còn có Thiên Tinh bang làm chỗ dựa cho mình.


“Không sai, không sai, cậu là...bằng hữu thâm tình của anh.” Thái Đông Phong thấy Diệp
Đại Vĩ hào sáng như vậy hắn cũng cười rộ lên. Chuyện tình trong thiên hạ, có nơi nào chơi gái không cần tiền, muốn chơi người nào thì chơi người đó sảng khoái như vậy?


“Anh Thái, anh nhìn xem, mấy nữ nhân này thế nào?” Diệp Đại Vĩ tự mình gọi đến sáu tiểu thư cùng đi vào, vội vàng mìm cười lấy lòng chị vào các nàng nói với Thái Đông Phong.


Thái Đông Phong ngẩng đầu nhìn sáu nữ nhân vừa đi vào,phát hiện cao, mập, gây loại nào cũng có, đầy đủ các loại phụ nữ xinh đẹp có tư vị khác nhau. Trách không được Diệp Đại Vĩ nói mấy tiểu thư này là hồng bài câu lạc bộ đêm của hắn, phụ nữ như vậy thật là không tồi, thật muốn vui vẻ mà dày vò một hồi.


“Cô kia...cô này, gọi các lại đến đây cùng anh uống rượu.” Thái Đông Phong chỉ vào 01 cùng 03 cười ɖâʍ. 01 là một cô gái xinh xắn hoạt bát, còn 03 lại là một phụ nữ cao gầy đầy đặn. Thái Đông Phong chính là muốn thử nghiệm một chút hai loại nữ nhân rất khác biệt cùng cười một lúc cảm giác như thế nào. Hắn sẽ cười mỗi người một lúc sau đó so sánh xem rốt cuộc khác nhau ở chỗ nào,


Diệp Đại Vĩ thấy Thái Đông Phong chọn 01 và 03, liền lập tức nháy mắt với hai nàng, sau đó nói: “01 và 03, hai người các cô nghe tôi nói đây, các cô hôm nay nếu không thể làm cho anh Thải của tôi hài lòng vui vẻ, vậy thì ngày mai các cô cũng đừng tới đi làm nữa.” 01 cùng 03 là những nữ nhân ở những nơi vui chơi hỗn tạp, làm gì mà không hiểu hài lòng vui vẻ mà Diệp Đại Vĩ nói đến là gì? Các nàng vội vàng một người đến bên trái Thái


Đông Phong, một người đến bên phải, nũng nịu cùng Thái Đông Phong trò chuyện rất tự nhiên. Các nàng mỗi người ôm lấy một cánh tay của Thái Đông phong, sau đó thinh thoảng dùng song phong đầy đặn của mình cọ xát, làm cho Thái Đông Phong liên tục cao hứng mà cười ɖâʍ.


Vừa nói xong, 01 tự nhiên ngồi ở trên đùi Thái Đông Phong, cùng cụng ly với hắn.


Mà Thiên Bằng lại càng lợi hại, mấy ngày nay hắn đã không thể kìm nén, thời gian đó chỉ được chơi nữ nhân của đại ca, ngày thường đại ca nói thời gian này phải cẩn thận không được đi lung tung ở bên ngoài cho nên hắn đã kìm nén cho đến hôm nay, có cơ hội Thái


Đông Phong nhờ đưa đi chơi gái, hắn làm sao mà không tận tình phát tiết một trận đây?
Vì vậy, Thiên Bằng đi tới bên người Diệp Đại Vĩ, nhỏ giọng mà nói với hắn: “Ông chủ
Diệp, anh cũng nên tìm một gian phòng khác để tôi cũng được sung sướng một trận chứ.”


“Được, được.” Diệp Đại Vĩ nghe Thiên Bằng nói như vậy, vội vàng gật đầu.
“Anh Bằng, anh xem người nào vừa mắt đây?” Diệp Đại Vĩ hỏi Thiên Bằng.
“Ba người này.” Thiên Bằng chỉ vào 05, 07, 08 hưng phấn cười nói.


“Ba người?” Diệp Đại Vĩ nghe Thiên Bằng nói muốn ba cô gái, hai tròng mắt cũng phải trợn to.
“Đúng, ba người, không được sao?” Thiên Bằng thấy Diệp Đại Vĩ có vẻ chần chừ, không vui nói.


“Được, được chứ.” Diệp Đại Vĩ thấy Thiên Bằng không vui, vội vàng gật đầu, ba người thì ba người, dù sao hôm nay cũng đã bỏ ra rất nhiều, chi phí trả cho những tiểu thư này chính mình xuất ra. Bởi vì Điệp Đại Vĩ mặc dù là ông chủ, nhưng mà mặc kệ hắn gọi tiểu thư nào bồi tiếp người ta thì phải trả phí cho người đó, nhưng hắn chi trả cho mấy cô gái một phần tiền mà khách trả cho họ, còn hai phần ba đều thuộc về hắn ông chủ hộp đêm.


“Anh nhìn xem, tôi thân thể cường hãn thế này, làm sao mà không thể chứ?” Thiên Bằng thấy Diệp Đại Vĩ bộ dáng lộ ra vẻ chần chừ, hắn còn tưởng Diệp Đại Vĩ hoài nghi năng lực thằng em của mình. Vì vậy, hắn vỗ mạnh lồng ngực của mình lớn tiếng mà nói.


“Đúng vậy, anh Bằng mạnh mẽ, anh Bằng rất mạnh mẽ.” Diệp Đại Vĩ nghe Thiên Bằng nói như vậy, vội vàng tâng bốc hắn. Bây giờ, Thiên Bằng cũng không phải là người hắn có thể trêu vào. Hừ, nếu như có ngày mình thật sự có chỗ dựa vững chắc, vậy tao cũng không phải tiếp tục sợ mấy thằng đểu chúng mày. Nhưng mà hiện giờ phải hạ mình một chút.


“Tốt lắm, tôi muốn ba cô gái này, hôm nay anh muốn cho các em biết như thế nào mới là đàn ông chân chính?” Thiên Bằng nói xong nắn bóp trên song phong của 02, đáng tiếc hắn không chắc chắn mình đủ sức chơi với bốn nữ nhân, vì vậy mặc dù cô gái này thoạt nhìn cũng không tồi nhưng đành phải để lại, lần sau mình đến phải hảo hảo mà cưỡi nàng.


Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn 1


Đọc truyện chữ Full