DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ
Chương 555

Chương 555: Thẩm Thanh có thai

Bữa tiệc chính thức bắt đầu vào lúc chín giờ sáng và kéo dài đến tận tối Cô thấy mấy buổi tụ tập, gặp gỡ của những kẻ có tiền lúc nào cũng chán ngắt như vậy vì cô cứ phải ở lại đây suốt từ sáng đến tận tối, chẳng có gì để làm và người ta cũng chỉ ăn uống vui chơi đơn giản thôi mà?

Nhưng khi bước vào thì cô ngẩn cả người, nơi cô đến để ăn uống, vui chơi bổng biến thành một chốn giao dịch làm ăn với quy mô lớn.

Chẳng hạn nếu người này muốn đàm phán chuyện làm ăn với một người nào đó nhưng lại bị đối phương né tránh và tìm đủ mọi cớ để thoái thác thì hôm nay, gặp nhau tại bữa tiệc này, người đó sẽ tranh thủ thời gian đến gần để bắt chuyện với người luôn né tránh mình. Hoặc cô con gái nhà giàu nào đó nhìn trúng một cậu chàng điển trai của một gia đình cũng thuộc hạng có tiền thì hai người sẽ ngồi nói chuyện, tán gẫu vô cùng vui vẻ.

Đằng sau còn có bể bơi và một sân golf ngoài trời cho những ai cảm thấy nhàm chán. Tầng ba là nơi giải trí, thư giấn, khách khứa có thể chơi bài hoặc đánh bi-a tại đó.

Đúng là bữa tiệc của những kẻ thừa tiền có khác, là do cô suy nghĩ nông cạn quá rồi, cô cứ tưởng bữa tiệc này chỉ đơn gián là nơi ăn uống hát hò mà thôi Cố Thành Trung vừa bước vào mà đã có rất nhiều người lên tiếng chào hỏi anh.

Hứa Trúc Linh nhìn thấy vợ chồng Ngôn Minh Phúc. Thẩm Thanh đi tới chỗ nào thì Ngôn Minh Phúc cũng đi tới chỗ đó, nhiều năm trôi qua như.

vậy rồi mà họ chưa từng biết hai từ “chán nhau” là gì cả. Chờ cô và Cố Thành Trung kết hôn xong, chắc chắn cô phải hỏi bố mẹ nuôi để học hỏi kinh nghiệm giữ lửa tình yêu và hôn nhân như vậy mới được.

Cố Thành Trung biết cô không thích mấy nơi sôi động như thế này nhưng vì là Chủ tịch Tập đoàn nên anh có rất nhiều bạn bè xã giao trên phương diện hợp tác làm ăn không thể bỏ được.

Anh bảo Hứa Trúc Linh đi tìm Thẩm Thanh trước, lát nữa anh sẽ đi tìm cô sau. Có Thẩm Thanh đi cùng cô thì cũng có thể tránh được rất nhiều rắc rối Cô gật đầu rồi đi về phía góc phòng.

“Vợ à, em đi chậm thôi không lại đụng người, đụng đầu vào đâu bây giờ, anh sẽ đau lòng lắm đấy”

“Em không được uống rượu vang đâu, socola vị rượu cũng không được ăn nốt. Em thích ăn chua hả? Không nên đâu, chắc là em thích ăn cay đấy nhỉ?”

“Nhưng mà ăn cay cũng không tốt cho cơ thể của em lắm đâu, hay là… ăn ngọt đi? Loại ít chất béo hả? Bánh nhân trứng muối nhé?”

“Ngôn Minh Phúc, anh muốn chết à?” Thẩm Thanh không thể chịu được nữa.

“Vợ à, em muốn nổi nóng à? Em có thể đánh anh cũng được nhưng mà đừng kìm nén nhé, kìm nén không tốt cho sức khỏe của em đâu.”

“Em muốn đánh anh à? Cầm đồ gì đó rồi mới đánh nhé, đừng đánh bằng tay, đau tay em thì sao.

bây giờ?”

“Bố mẹ nuôi… hai người đang làm gì vậy ạ?”

Hứa Trúc Linh nhìn hai người họ đang đẩy qua đẩy lại thì cảm thấy vô cùng khó hiểu.

“Mẹ nuôi của con cảm thấy không thoải mái nên bố sợ mẹ con mệt”

“Mẹ thấy không thoải mái ạ? Trông sắc mặt vẫn ổn mà nhỉ?”

“Đừng nói nữa, mẹ có thai nên Ngôn Minh Phúc chăm mẹ như chăm người bị thần kinh như thế này này” Thẩm Thanh nói bằng giọng bất đắc dĩ.

“Vợ à, không phải em nói chúng ta phải giữ bí mật chuyện em có thai ư? Sao em lại nói cho Trúc Linh nghe tỈ “Do anh chứ còn do ai nữa, anh nghĩ mấy người đó không nghỉ ngờ em đang có mang đứa con thứ hai ư? Tuổi đã cao, bị người ta nghỉ ngờ thôi cũng đủ xấu hổ lắm rồi mà mọi chuyện còn bị anh biến thành như thế này, đúng là tức chết đi được.

“Ừ ừ, tại anh, tại anh hết, em muốn trút giận thì cứ đánh anh đi cũng được, đừng kìm nén sự tức giận trong lòng nhé”

“Anh mau biến đi cho khuất mắt em, nếu không em ngược đãi con trai anh đấy, anh tin không?”

“Là con gái chứ. Em hành hạ trẻ con cũng được nhưng chờ sinh ra rồi hành hạ sau được không, bây giờ em đừng giày vò bản thân mình mà.

“Ngôn Minh Phúc, anh biến ngay”

“Được được được, con gái nuôi, con chăm sóc mẹ con giúp bố nhé.”

Mặc dù không cam lòng nhưng Ngôn Minh Phúc vẫn vác khuôn mặt xám xì xì rời đi vì ông ấy chỉ sợ Thẩm Thanh bị động thai.

Hứa Trúc Linh nhìn bụng dưới phẳng lì của Thẩm Thanh bằng ánh mắt có phần giật mình, cô.

không ngờ ở đó lại đang chứa một sinh linh bé bỏng “Mẹ, mẹ có thai từ lúc nào vậy ạ?”

“Mẹ và Ngôn Minh Phúc vẫn chưa có một đứa con chung nào cả nên mẹ cứ canh cánh chuyện này trong lòng mãi. Thế nên mẹ lén giấu hết những thứ có thể phòng tránh thai đi rồi đến bệnh viện tháo vòng, cuối cùng cũng có một đứa rồi. Bác sĩ nói rằng mẹ cũng không còn trẻ trung gì nữa nên chắc đây là cơ hội có thai cuối cùng rồi. Lúc đầu mẹ không định để quá nhiều người biết chuyện này đâu, nhưng mà… Con nhìn vẻ khấn trương, căng thẳng của Thiện Ngôn Minh Phúc đi, mẹ còn giấu thế nào được nữa?”

“Mẹ sợ con cả của bố nuôi trở về đúng không ạm “Đến bây giờ thì Ngôn Phúc Lâm vẫn chưa biết chuyện này đâu, mẹ cũng không thể mở miệng nói chuyện này cho thẳng bé nghe được.

Mẹ không muốn nó biết rằng nó có một người bố như thế. Tự nhiên lại phải đề phòng vì mẹ cũng không biết thẳng bé sẽ gây ra những chuyện đi: cưồng như thế nào nữa” Thẩm Thanh lắc lắc đầu, trông mặt bà ấy có về mệt mỏi “Vậy mẹ định làm như thế nào đây ạ? Mang thai là chuyện kéo dài tận gần mười tháng đó ạ”

“Cứ từ từ xem sao vậy, không gấp gáp làm gì, đứa bé này có ở bên bố mẹ được hay không thì còn phải xem duyên phận thế nào đã. Dấu sao ở tuổi này thì mẹ cũng được coi là một bà bầu lớn tuổi rồi còn gì”

“Mọi chuyện sẽ bình an vô sự thôi mà, cục cưng bé bỏng chắc chắn sẽ rất xinh vì bố mẹ nuôi ủa con người nào trông cũng hút mắt nhìn vậy lứa Trúc Linh nói bảng giọng chân thành, cô xoa xoa bụng của Thấm Thanh theo bản năng.

Vừa mới có thai chưa được một tháng nên bụng dưới của Thẩm Thanh vắn còn rất phẳng, sờ vào cũng không có cảm giác gì cả. Bên trong.

khoang bụng nhỏ nhắn như thế này là một sinh linh bé bỏng đang dần thành hình, đúng là không thể tin nổi mà.

Hứa Trúc Linh cũng không dám để Thẩm Thanh đi đi lại lại nên cô đi lấy đồ ăn và thức uống cho bà ấy. Có thể là do đang mang thai nên bà ấy cũng thèm ăn hơn nhiều.

Lúc Hứa Trúc Linh chạy đi bưng đồ ăn về thì đụng phải Ngôn Minh Phúc, trông ông ấy thần bí vô cùng.

“Trúc Linh đó hả, đang mang thai nên tính cách của mẹ nuôi con nóng nảy lảm, ngày đầu thì bố hầu hạ hoàng hậu còn bây giờ thì chuyển sang hầu hạ cụ lớn rồi đấy”

“Con cũng muốn chúc mừng bố nuôi sắp lên chức bố nhé, phụ nữ mang thai vất vả lắm nên tất nhiên là chồng phải cưng chiều hơn một chút rồi”

“Bố chiều chứ, chiều lắm nhưng bây giờ mẹ con không đi làm nữa mà ở nhà dưỡng thai rồi, mà bố và Ngôn Phúc Lâm thì lại không thể chăm sóc Thẩm Thanh thường xuyên được, thế nên vẫn cần con phải đi qua đi lại giữa hai nhà nhiều nhé.

Nếu Thẩm Thanh muốn ra ngoài thì con đừng để cô ấy đi một mình nhé, cứ đi theo cho bố. Bố giao tình yêu cả đời này của bố cho con đấy, thế nên giúp bố để ý, chăm sóc cô ấy thật tốt nhé?”

“Chỉ cần một câu của bố nuôi thôi là chắc chẵn con gái sẽ thường xuyên đi qua đi lại giữa hai nhà để giúp đỡ rồi ạ”

“Vậy con có thể không nói cho Cố Thành Trung biết mà cứ tự mình đến chăm sóc Thẩm Thanh được không?”

“Tại sao ạ?” Hứa Trúc Linh cảm thấy khó hiểu.

“Ai da, nếu nói cho cậu ấy biết thì cậu ấy sẽ nghĩ là bố đang cố tình tạo cơ hội cho con và Ngôn Phúc Lâm, bố không muốn bị cậu ấy oán hận đâu, con hiểu không?”

“À, hóa ra là vậy ạ” Hứa Trúc Linh cũng không suy nghĩ nhiều, cô cũng nghĩ mọi chuyện chỉ đơn giản thế thôi nên đã đồng ý ngay mà không hề do dự.

Ngay cả khi Ngôn Minh Phúc không yêu cầu cô thì sau này cô cũng sẽ thường xuyên đến thăm Thẩm Thanh thôi. Nhà họ Ngôn đối xử với cô tốt, dù là những chuyện nhỏ nhất thì cô cũng sẽ không bao giờ quên.

Ngôn Minh Phúc thấy cô đồng ý với đề nghị của mình rồi thì thở phào một hơi nhẹ nhõm. Ông ấy biết sẽ không giấu giếm được chuyện Thẩm Thanh mang thai nên ông ấy quyết định tương kế tựu kế, ngồi chờ cá cần câu. Đến lúc đó, ông ấy sẽ một lưới tóm gọn cả mẻ, không cho bất cứ một con cá nào trốn thoát.

Mà mồi câu cho mẻ lưới lần này chính là Hứa Trúc Linh.

Mười giờ, ông cụ xuất hiện.

Ông cụ đã thay một bộ vest và thắt một chiếc.

nơ khiến ông cụ trông thật nhanh nhẹ và lấp lánh.

Ông cụ giới thiệu Cố Thành Trung và Hứa Trúc Linh một cách long trọng, thậm chí ông cụ còn cố tình nói cho mọi người biết rằng Hứa Trúc Linh chắc chẳn sẽ trở thành con dâu nhà họ Cố.

Suốt từ đầu đến cuối, Cố Thành Trung chưa từng buông tay cô ra, anh cứ siết chặt tay cô như.

vậy để cô có thể cảm nhận được cảm giác an †oàn vô tận.

Cô biết chắc chắn bây giờ có rất nhiều cô gái con nhà giàu đang rất bất mãn với cô, cảm thấy.

cô chỉ là con chỉm sẻ mà bỗng nhiên hóa thành phượng hoàng nên cảm thấy tức giận nhưng lại không dám nói gì Bây giờ Hứa Trúc Linh đã trở thành người mà không phải ai cũng có thể khiêu khích được nữa rồi.

Trước khi đông tav đông chân với cô thì người đó cũng phải cân nhắc thực lực của bản thân xem mình có đối đầu được với nhà họ Cố và nhà họ Ngôn hay không. Từ nay trở về sau, Hứa Trúc Linh chính là người phụ nữ của nhà họ Cố rồi.

Đọc truyện chữ Full