DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hi Du Hoa Tùng
Chương 864: Dịu dàng hương lập kế hoạch

Lão Hoàng đế cẩn thận nghĩ đi nghĩ lại một chút rồi nói: "Việc đời khó liệu, chuyện lại liên quan trọng đại. Không bằng như thế này, khanh để Chân Long Vệ, Cẩm Y vệ liên hợp điều tra Tĩnh Vương gia một chút. Nhớ kỹ nhất định phải bí mật hành động, không để lão cảm thấy được trẫm đang điều tra mình. Biết không?"

"Bệ hạ yên tâm, thần xin đi an bài"

"Đúng rồi, bệ hạ. Người xem khi nào thì thả Yến vương ra khỏi cung" Xích Long trầm giọng nói: "Bệ hạ, gần nhất thần nhận được tin tức đứa con thứ ba của Yến vương Chu Cao Phi liên tiếp đến gặp các hoàng thân quốc thích, xem chừng tặng nhiều vàng bạc châu báu. Vi thần nghĩ đến, hắn là muốn nhờ đám hoàng thân quốc thích cầu xin hộ với bệ hạ?"

"Chu Cao Phi?"

Lão Hoàng đế có chút giật mình: "Trẫm nhớ rõ trong ba đứa con của lão Tứ thì không nên thân nhất chính là đứa thứ ba này. Làm sao mà lần này vào kinh lão Tứ lại cố tình chỉ dẫn nó theo"

"Bệ hạ minh giám, vi thần từng điều tra qua Chu Cao Phi thì phát hiện hắn không phải là tệ hại theo như lời đồn. Ngược lại, vi thần xem ra, Chu Cao Phi này cũng là một nhân tài." Xích Long bẩm báo.

"Nhân tài?" Lão Hoàng đế khẽ nhíu mày hỏi: "Không phải nói trong mấy nhi tử của lão Tứ thì Chu Cao Phi là hỗn đản nhất sao? Làm sao mà bây giờ lại thành nhân tài?"

"Bệ hạ, tình huống cụ thể thì vi thần cũng không rõ lắm. Nhưng mà qua sự điều tra của vi thần đối với Chu Cao Phi thì hắn đích xác có thể gọi là một nhân tài. Làm việc cẩn trọng, hơn nữa túc trí đa mưu. Rất có phong thái của Yến vương" Xích Long cung kính nói.

Lão Hoàng đế thầm than thở mà buồn bả nói: "Xem ra lão Tứ thật là có chút thủ đoạn, dạy dỗ nhi tử cũng không tệ a. Xích Long, ngoại trừ việc Tĩnh Vương gia, khanh cũng điều tra hoàng thân quốc thích gần đây nhất tiếp xúc cùng Chu Cao Phi. Điều tra xong quay về sửa sang tư liệu lại một chút rồi mang cho trẫm lại đây."


Vừa mới vào trong phòng Lưu Phong liền cảm có mùi thơm ngát thanh nhã tỏa vào trong mũi hắn. Ngửi thấy mùi thơm đó tinh thần Lưu Phong không khỏi thấy dễ chịu.

Nếu không có đoán sai thì mùi thơm này ứng với mỹ nhân tỷ tỷ Lí Hương Quân. Do từng có một thời gian hai người ngày đêm giao hoan, cho nên Lưu Phong thập phần quen thuộc với mùi hương trên người mỹ nhân tỷ tỷ.

"Phong nhi, đến đây?"

Trong trướng quả nhiên vọng đến âm thanh nhẹ nhàng của Lí Hương Quân, quyến rũ đến cực điểm.

Lần theo tiếng gọi, khi xuyên qua lớp màn trướng mỏng, Lưu Phong rõ ràng nhìn thấy nữ nhân trên giường đang bắt chéo hai chân, gương mặt đỏ hồng nhìn mình, dường như tràn đầy vẻ chờ mong.

Trên người nàng mặc váy ngủ màu đỏ. Lúc này bởi vì tư thái bắt chân nên hai chân thon dài thẳng tắp đều lỏa lồ ở trong không khí. Nước da bóng loáng, xương thịt mũm mĩm thẳng tắp tinh tế, trắng tinh như ngọc.

Đi vào vài bước, Lưu Phong thậm chí có thể nhìn quần lót dưới váy ngủ của nữ nhân. Mấy cái quyển mao dường như cũng không chịu nổi tịch mịch, tựa như hồng hạnh mà bò lan trên tường.

Nhìn lên phía trên, song nhũ cao ngất kiêu ngạo vươn thẳng lên, hai đỉnh nhô ra rõ ràng có thể thấy được.

"Phong nhi, ngươi thực vô lương tâm. Mấy ngày này chỉ biết cùng đùa với Mộ Dung phu nhân, không bận tâm xem nhân gia sống chết thế nào. Ngươi cũng không biết, người ta nhớ ngươi thế nào?" Nói xong, nữ nhân không ngờ quay hẳn lại phía Lưu Phong. Đưa tay vào trong quần lót của mình.

Nhìn đến cảnh như thế làm Lưu Phong không khỏi bắt đầu thở gấp.

Vội vàng đi tới, tay Lưu Phong nhẹ nhàng vuốt ve má lúm đồng tiền dịu dàng nói: "Ha hả. Mỹ nhân tỷ tỷ ghen tị. Đêm nay ta nhất định cho nàng thoải mái."

Ngón tay trên mặt nữ nhân nhẹ nhàng mơn trớn, trượt thẳng xuống cổ kiêu ba ngấn khe khẽ vuốt ve vài cái lập tức liền theo cổ áo tiến vào ngực nữ nhân.

"A—!"

Sau khi bị nam nhân kích thích, Lí Hương Quân không khỏi rên nhẹ một tiếng, thân mình giống như rắn nước quay lại, chủ động cởi váy ngủ màu đỏ đi.

Lập tức, hai trái đào tiên rắn chắc no tròn liền nhảy ra, không ngừng rung rinh trước mặt Lưu Phong.

"Phong nhi, muốn ăn không?"

Lý Hương Quân lắc mình đến sát gần Lưu Phong, lập tức nàng dùng hai tay nâng hai trái cực đại kia lên. Trong ánh mắt cuồn cuộn vẻ xuân tình quyến rũ tới cực điểm chăm chú nhìn chằm chằm Lưu Phong mà nói.

"Muốn chứ—!"

Lưu Phong cười hắc hắc, đã cúi người xuống ngậm nụ hoa đỏ sẫm kia trong miệng. Nữ nhân lập tức liền đong đưa thân mình bắt đầu khoan khoái rên rỉ.
Trong lúc rên rỉ, Lí Hương Quân ôm chặt đầu Lưu Phong dường như muốn cho hắn vĩnh viễn giữ mình ở trong lòng.

"Cởi quần áo được không?" Động tình quá đỗi, Lí Hương Quân bắt đầu cỡi quần áo cho Lưu Phong cực kỳ thuần thục. Trong nháy mắt cũng đã lột hết quần áo trên người Lưu Phong.

"Phong nhi, ta muốn của ngươi." Sau khi nhìn thấy sự hùng tráng của nam nhân, dục vọng trong lòng Lí Hương Quân lại bùng lên mãnh liệt không ít, một tay nắm chặt lấy hắn ý bảo cũng phải nhanh lên.

"Phong nhi, chúng ta cùng nhau—!" Sau khi đẩy Lưu Phong ngã xuống giường, trong mũi Lí Hương Quân thoát ra âm thanh hơi run rẩy mà nâng đồn bộ lên trùm cả khu rừng che kín chỗ giữa hai chân nam nhân.

Nhìn thấy đại thí cồ trước mắt Lưu Phong liền cúi cúi. Hai tay phủ kín còn miệng thì mổ mổ vào đỉnh đỏ hồng trên quả núi trắng bóc.

Từng đợt cảm giác tê dại lập tức từ hạ thân Lí Hương Quân truyền lên nhanh chóng lan tỏa khắp người. Ngay tức khắc nàng hưng phấn lắc lư kiều đồn phối hợp với sự khiêu khích của nam nhân. Cùng lúc đó, tiểu bổng bổng của nam nhân đã xâm nhập ngọc huyệt của nàng.

Cũng không biết trải qua bao lâu, thân thể hai người đồng thời kịch liệt run lên, trong phút chốc cùng nhau đạt lên đỉnh dục vọng.

Sau khi nghỉ ngơi một lát, hai người thay đổi tư thế, lại một lần nữa quấn quít lấy nhau. Khuôn ngực vững chãi to lớn của nam nhân cọ vào hai đỉnh cao ngất mềm mại ấm áp của ngực nàng gần như khiến Lí Hương Quân quên đi hết cả, không ngừng lớn tiếng rên rỉ.

Lúc động tình, hai tay nàng ôm lấy cổ nam nhân, hai chân khép chặt quanh lưng hắn, tứ chi siết chặt cuốn lấy người hắn. Nàng cựa quậy đồn bộ tràn đầy xuân thủy khiến cho đao kiếm nam nhân càng thêm xâm nhập.

"A—!" Sau một tiếng rên rỉ cao vút, thân mình Lí Hương Quân co rút kịch liệt, hơi thở trong lúc đó trở thành những tràng hừ hừ không ngừng đến tiêu hồn.

Sau cơn kích động mãnh liệt, hai người ôm nhau một chỗ không ngừng nhẹ vỗ về đối phương, Lí Hương Quân thỏa mãn nở nụ cười: "Phong nhi. Về sau ngươi cần phải mỗi ngày đều phải cùng ta đùa một lần, người ta rất mạnh về phương diện kia. Đúng rồi, ta cùng tinh anh tổ chức Nữ Nhân Hoa của Khuynh Quốc đã điều tra xác minh lại Tĩnh Vương gia. Cuối cùng xác định đích thực lão rất có dã tâm. Hơn nữa, hiện giờ cũng có rất nhiều đồng lõa. Những người này trước kia từng được chúng ta cho rằng là quan viên trung lập. Trên thực tế đại bộ phận đều là thuộc hạ của Tĩnh Vương gia. Vấn đề dường như nghiêm trọng hơn so với chúng ta tưởng tượng"

"Những quan viên nào vậy? Có danh sách không?" Lưu Phong khẽ nhíu mày.
Lý Hương Quân thay đổi tư thế cho thực thoải mái, cuộn mình vào lòng nam nhân gật đầu nói: "Hẳn là có thể. Tuy nhiên cần một ít thời gian, ta cùng Khuynh Quốc đã dặn dò thuộc hạ rồi"

Ngừng một chút, Lí Hương Quân lại nói: "Trước mắt chúng ta đã nắm giữ vài cái tên, một là Hoàng thành Binh mã Ti Lý Hàn. Một là Cẩm Y Vệ Bạch Thọ. Nghe nói còn có một thái giám có quyền trong cung, nhưng là cụ thể là ai thì bây giờ còn không rõ ràng lắm, còn chờ điều tra tiến thêm một bước"

"Lý Hàn là Nguyên soái Hoàng thành Binh mã Ti, là thượng cấp của Vương Đức Vọng. Bạch Thọ là Cẩm Y Vệ phó Đô Chỉ Huy Sứ" Lưu Phong nhíu mày nói: "Đều là một ít nhân vật có thực quyền khó lường. Xem ra lão cáo già Tĩnh Vương gia này quả nhiên là lợi hại."

"Phân phó cho thuộc hạ, mau chóng điều tra tất cả thế lực và quan viên có quan hệ với Tĩnh Vương gia cho rõ ràng. Thuận tiện nói cho Hoa Ni cô, để nàng cũng lưu ý một chút. Phong Thành hiện giờ ngàn vạn lần không thể có nội gián của Tĩnh Vương gia cài vào. Hậu phương lớn ngàn vạn lần không thể có sai lầm." Lưu phong dặn dò.

Khẽ vuốt bổng bổng nam nhân một chút, Lí Hương Quân lạnh nhạt cười: "Khuynh Quốc đã sớm nghĩ tới, ta nghĩ từ Hoa Ni cô hẳn là đã thu được tin tức."

"Đúng rồi, nghe nói lão Tam nhà Yến vương gia đang cầu xin hỗ trợ trong giới Hoàng tộc ở kinh đô. Yến vương dường như muốn dùng Hoàng tộc để tạo áp lực lên lão Hoàng đế. Ngươi xem chúng ta có nên phá ngang một chút?" Lý Hương Quân hỏi.

Lưu Phong cẩn thận ngẫm nghĩ lại một chút rồi nói: "Không cần cố ý phá ngang. Chỉ cần chặt chẽ giám sát, có tin tức lập tức báo lại. Ta nghĩ so với chúng ta có người còn muốn ra tay hơn"

"Ngươi nói tới Tĩnh Vương gia?" Lý Hương Quân ngẩng đầu hỏi.

"Không sai, Tĩnh Vương gia đã cho ta đã nếm trận lừa, cho nên săp tới lão sẽ không đụng đến ta. Nói như vậy thì Yến vương sẽ trở thành người lão muốn lật nhất" Lưu Phong phân tích.

"Phong nhi. Đừng nhìn ngươi tuổi còn trẻ, nhưng sao lại thấy giống như cáo già. Lại đến thôi, người ta lại muốn rồi." Hai người một mặt nói chuyện, một mặt vuốt ve cho nhau. Không ngờ hạ thân Lí Hương Quân lại bắt đầu ươn ướt.

"Ha ha, nước nhiều như vậy, bất quá ta thích—!" Lưu Phong cười hắc hắc, đặt nữ nhân ở dưới thân, lại động thân đâm vào.


Mật thất Soái phủ Tĩnh Vương gia.

"Bạch Thọ, thế nào, có tin tức chưa?" Tĩnh Vương gia cau mày hỏi: "Tên gian tế lần trước rốt cuộc thuộc thế lực nào?"

Bạch Thọ lắc đầu, nói: "Vương gia, thuộc hạ bất lực không tra ra được tung tích người nọ. Từ lúc hắn thành công trốn vào Hoàng thành, chúng ta liền không còn có tung tích hắn. Giống như hắn đã hoàn toàn tan trong không khí"

Đọc truyện chữ Full