DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hi Du Hoa Tùng
Chương 636: Phu nhân, ngươi làm như thế nào sanh hài tử

"Hầu gia, ta lần này muốn cùng ngươi thương nghị một chút, ngươi định khi nào tập trung bồi dưỡng chiến sỹ gia tộc chúng ta?" Mộ Dung phu nhân đặt chén rượu xuống, nghiêm mặt nói chánh sự.

Lưu Phong cười nói: "Cái này cũng tốt. Nào, chúng ta cạn thêm một chén, hy vọng hai nhà chúng ta vĩnh viễn là đồng minh".

Mộ Dung phu nhân mỉm cười, nói thế rất hợp ý nàng, nàng giơ chén rượu lên cao, uống cạn một hơi.

Mộ Dung phu nhân thả chén rượu xuống, giả vờ giận nói: "Phong nhi, ta nói chuyện chính là chánh sự, không phải cùng ngươi uống rượu." Nói đến đây, Mộ Dung phu nhân sóng mắt lay động, ôn nhu hỏi: "Ngươi sẽ không muốn làm cho ta say chứ?"

Lưu Phong cười một tiếng, lập tức buông chén rượu, nhìn Mộ Dung phu nhân: "Được rồi nàng muốn nói chánh sự, chúng ta nói chánh sự. Phu nhân, ngươi vừa nói chuyện đó, ta có thể an bài thỏa đáng. Bất quá ta có một điều thỉnh cầu?"

Mộ Dung phu nhân mỉm cười, lập tức cất tiếng hỏi: "Xin mời cứ hỏi?"

"Ta muốn biết là các người như thế nào sanh Uyển Nhi?" Đây là vấn đề mà Lưu Phong rất thắc mắc. Đều là người tu chân vì sao Mộ Dung thế gia lại có khả năng sinh con. Trong cái này khẳng định là có bí mật gì hoặc là bí quyết gì đó.

Mộ Dung phu nhân nghe vậy sắc mặt liền ửng hồng, thầm nghĩ tiểu sắc lang này tám phần lại muốn chiếm tiện nghi của ta. Như thế nào sanh con, đương nhiên là. làm cái chuyện kia rồi.

Rất hiển nhiên Mộ Dung phu nhân còn chưa ý thức được ý đồ chân thật của Lưu Phong.

"Phu nhân, ta biết đó là điều cơ mật, nhưng bây giờ chúng ta đã là đồng minh, chẳng lẽ nàng không thể tiết lộ một chút." Lưu Phong thấy Mộ Dung phu nhân im lặng nên cố gằng thuyết phục để nàng nói.

Mộ Dung phu nhân có chút nhíu mày, đôi mắt ngưng đọng nhìn Lưu Phong, sóng mắt khẽ chuyển, trong đó có chút oán niệm, nàng nói: "Đây là điều kiện của ngươi sao?"

Lưu Phong gật đầu ngay, hắn nói: "Nếu nàng không muốn nói thì cũng không sao." Kỳ thật Lưu Phong đối với việc sanh đứa nhỏ hứng thú không lớn, chỉ có điều đây là tâm nguyện của mấy người đàn bà. Cho nên Lưu Phong rất muốn biết Mộ Dung thế gia như thế nào sanh con.

Mộ Dung phu nhân do dự một chút, nàng thẹn thùng đáp: "Sanh đứa nhỏ, tự nhiên là hai người động phòng. là có thể sanh."

Lưu Phong nghe vậy mà nao nao, nhất thời dở khóc dở cười.

Ai ngờ Mộ Dung phu nhân hiểu lầm ý hắn, hoàn toàn chẳng hiểu ý hắn là gì?

Ta mà không biết chuyện đó sao, lão tử tốt xấu cũng là người hiện đại, như thế nào nguyên lý sanh đứa nhỏ cũng không biết. Chuyện phòng the liên quan gì ở đây, không có tinh tử, noãn tử thì làm sao sanh hài tử được.

Lưu Phong một trận buồn bực, vội vàng giải thích: "Phu nhân, ta nghĩ nàng đã hiểu lầm ý ta. Nàng hẳn là biết Tu Chân Giới không thể sanh hài tử, ta là muốn hỏi các người Mộ Dung thế gia cũng là tu chân, vì sao lại khả năng sanh hài tử?"

Mộ Dung phu nhân lúc này mới hiểu là chính mình lại hiểu lầm hắn.

Bất quá cũng chẳng thể trách nàng, tiểu tử thúi này chính là một sắc lang chính hiệu, mấy ngày trước hắn đã chiếm đủ tiện nghi của mình. Giờ oan uổng hắn, hiểu lầm hắn cũng là chuyện bình thường.

Mộ Dung phu nhân nghiêm túc gật đầu nói: "Ân, không dối gạt ngươi, Mộ Dung thế gia đích xác có bí quyết này, chỉ là. tổ huấn nói rõ bí quyết này không thể ngoài truyền."

Không thể truyền bí mật ra ngoài? Vậy ý nàng ra nữ nhi tương lai của nàng cũng không sanh con sao. Lưu Phong miệng nói nhếch môi cười: "Phu nhân, mọi sự đều có ngoại lệ cả? Nói cho cùng, ta cũng được xem như là người của Mộ Dung thế gia. Chẳng lẽ ngay cả ta cũng phải giữ bí mật sao." Con rể, Lưu Phong nói ra lời này cũng không phải giả.

Mộ Dung phu nhân khẽ cười, nàng nói: "Ta cũng không gạt ngươi, quả thật với ngươi có thể có một lần ngoại lệ. Nhưng ta cũng có một điều kiện, chẳng biết ngươi có thể đáp ứng không?"

Thật ngược đời, đặt điều kiện giờ lại tuần hoàn, nàng đưa ra vấn đề, ta từ kẻ đưa ra điều kiện giờ ngược lại thành kẻ bị đưa ra điều kiện.

"Ân, phu nhân, xin cứ nói, chỉ cần ta làm được, ta sẽ đáp ứng..."-Lưu Phong suy nghĩ một lúc rồi nói.

"Ha ha, ta nghĩ chắc ngươi làm được."

Mộ Dung phu nhân mỉm cười, đôi mắt xinh đẹp khẽ liếc Lưu Phong một cái, trong ánh mắt có vài ý tứ mập mờ: "Kỳ thật điều kiện của ta rất đơn giản, ta hy vọng ngươi để Uyển Nhi sanh hài tử đầu tiên."

Lưu Phong có chút không thích, hắn đắn đo suy tư một hồi.

Bất quá nói thì dễ, chứ việc này sợ rằng không đơn giản như vậy.

Mọi việc cũng phải có trước có sau, Mộ Dung Uyển Nhi vào sau, nhưng lại là người đầu tiên sanh hài tử, cái này nghe cũng vô lý quá. Lưu Phong thì không sao nhưng mấu chốt là đám đàn bà của hắn chắc chắn sẽ không đồng ý.

"Thế nào? Phong nhi, ngươi có đáp ứng hay không?" Mộ Dung phu nhân hơi nhíu mày, nàng nói thẳng: "Ta biết bên cạnh ngươi có rất nhiều đàn bà, nữ nhi của ta ở bên ngươi ta cũng có chút lo lắng. Vì củng cố địa vị cho nàng, nàng phải là người đầu tiên sanh đứa nhỏ cho ngươi."

Lưu Phong ngoài miệng thì im lặng, trong lòng lại hừ lạnh một tiếng, cái gì chứ, lão tử không phải là hoàng đế, cần gì mẫu hậu thuyết pháp chứ.

"Không đáp ứng không được sao?" Lưu Phong cẩn thận hỏi.

Mộ Dung phu nhân nghiêm mặt, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Lưu Phong, gật đầu nói: "Ân, ngươi phải đáp ứng, nếu không ta sẽ không nói cho ngươi bí quyết sanh hài tử." Đối với hạnh phúc cùng lợi ích của nữ nhi, Mộ Dung phu nhân đương nhiên sẽ không nhượng bộ. Hơn nữa, bí quyết để người tu chân sanh hài tử vốn là bí mật bất truyền, nàng vi vào điểm ấy yêu cầu cũng là tính toán hợp lý.

Lưu Phong đắn đo suy nghĩ, hắn thấy hơi khó làm.

Lòng dạ phụ nữ hắn cũng hiểu một chút, phụ nữ thì rất hẹp hòi. Đặc biệt là phương diện sanh hài tử, đứa nhỏ đầu tiên của hắn cho Mộ Dung Uyển Nhi sanh thật là có chút không ổn.

Bất quá nếu mình từ chối, không đáp ứng thì cũng chẳng thể dùng sức mạnh ép buộc người ta nói được.

Quên đi, trước tiên cứ như vậy đi. Chuyện sau này lại nghĩ biện pháp sau.

Bây giờ chuyện trước tiên là phải biết được cách để sanh hài tử.

"Được rồi, ta đáp ứng nàng." Lưu Phong thỏa hiệp.

Mộ Dung phu nhân mỉm cười, Lưu Phong quả đúng như nàng dự liệu. Thật ra nàng làm như thế này đã có chút vi phạm tổ huấn.

"Phong nhi, ta còn có một chuyện nữa muốn nói." Mộ Dung phu nhân do dự một chút, cuối cùng sắc mặt hơi tái nói: "Ta hy vọng hài tử thứ hai của ngươi và Uyển Nhi kế nghiệp Mộ Dung gia chúng ta."

Lưu Phong ban đầu hơi ngẩn ra, mặc dù hiểu được Mộ Dung phu nhân muốn vì gia tộc sau này có truyền nhân mà nói thế. Chỉ có điều nàng đã biết tình huống của Mộ Dung Thiên hay chưa?

"Phu nhân, ta hiểu ý nàng, vấn đề này ta có thể đáp ứng nàng. Nhưng đứa nhỏ sau này phải biết thân thế hắn." Hài tử sau này đi theo Mộ Dung gia cũng không sao, Lưu Phong đối với điểm này cũng không có khó chịu gì. Mấu chốt là sau này con mình hoàn toàn nắm giữ Mộ Dung thế gia trong tay. Đây mới là điều tốt lớn nhất. Bất quá Lưu Phong có chút nghi vấn, tại sao vợ chồng Mộ Dung lại không sanh thêm người nữa.

"Phu nhân, kỳ thật sao ngươi không sanh cho Uyển Nhi thêm vài tiểu đệ đệ nữa, đó mới là lựa chọn tốt nhất? Như vậy mới có thể cam đoan huyết thống chánh tông cho Mộ Dung thế gia." Lưu Phong sở di đặt ra câu hòi như vậy là bởi vì hắn hiểu vợ chồng Mộ Dung chỉ sanh một nửa, hơn phân nửa có liên quan đến bí quyết sanh hài tử. Nếu không bởi thế tại sao Mộ Dung thế gia không sanh nhiều người, mà lại chỉ sanh một mình Mộ Dung Uyển Nhi.

Mộ Dung phu nhân nghe vậy, sắc mặt nhất thời hơi biến, nàng nhíu mày, do dự một lát rồi nói: "Phong nhi, sợ rằng ta không thể sanh nữa. Bí quyết của Mộ Dung gia ta có hạn chế, nam nhân phải đạt được tu vi Nguyên Anh kỳ, nếu không chỉ có thể sinh một lần." Mộ Dung phu nhân có ý tứ rất đơn giản, nàng có thể sanh nữa, chỉ có điều Mộ Dung Thiên là không được. Một người đàn bà không thể tự mình sang thêm đứa nhỏ.

Lưu Phong thầm vui trong lòng. Cũng may lão tử ta đã tu thành Nguyên Anh.

"Phong nhi, bí quyết được giấu tại cấm địa của gia tộc, phải đợi lần tế tổ lần sau mới lấy ra được. Cho nên ngươi cần đợi thêm chút thời gian." Mộ Dung phu nhân giải thích thêm một chút.

Lưu Phong thầm thở dài một hơi, nói thật lòng đừng xem hắn truy vấn có vẻ rất quan tâm, kỳ thật với việc làm cha, có con hắn vẫn chưa chuẩn bị đầy đủ tâm lý.

Nhất là hôm nay thế cục đang biến động dữ dội, hắn đâu còn có tâm tư như thế chứ. Tố Tố thì còn có thể, nhưng bây giờ sinh ra một hài tử, với hắn có chút hơi sợ.

Loại chuyện này cần được cân nhắc thêm.

"Phu nhân, ta cũng không vội."-Lưu Phong cười nói.

Mộ Dung phu nhân cũng mỉm cười, nàng thay đổi đề tài: "Phong nhi, chuyện này nói đến đây thôi, ta muốn cùng ngươi bàn một chuyện khác."

Dừng một chút, Mộ Dung phu nhân nghiêm mặt nói: "Phong nhi, ngươi biết là Mộ Dung thế gia ta cả tộc đều là tu chân. Từ trước đến nay, Vân Mộng Trạch vẫn luôn là môn phái tu chân chánh tông. Bọn họ rất xem thường gia tộc chúng ta, thường ở bên ngoài bài xích chúng ta. Mấy trăm năm nay, vô số tiền bối gia tộc vẫn có một giấc mộng, chính là hy vọng đường đường chính chính tiền vào Vân Mộng Trạch, được Tu Chân Giới công nhận, trước đây chúng ta đều không có cơ hội này. Nhưng lần này không giống trước kia nữa, giờ may mắn của ngươi, ta đã tu thành Nguyên Anh kỳ, thực lực tăng lên rất lớn. Ta hiểu được, Mộ Dung thế gia ta có đủ tư cách tiến vào Vân Mộng Trạch. Thời gian tiến hành Tu Chân đại hội không còn bao lâu nữa, ta hy vọng Mộ Dung gia tộc ta sẽ được mời tham gia đại hội Tu Chân."

Nói đến đây, nàng có chút ngừng lại, đôi mắt liếc Lưu Phong một chút, nàng chậm rãi cầm chén rượu lên, ôn nhu nói: "Ngươi có thể giúp ta không?"

Lưu Phong đương nhiên hiểu được ý tứ của Mộ Dung phu nhân, hắn suy nghĩ một chút rồi chậm rãi nói: "Ý tứ của phu nhân ta đã hiểu, nàng muốn ta giúp nàng nhắn nói một tiếng để Vân Mộng Trạch mời cách nàng tham dự đại hội?"

"Chỉ là không biết ta giúp nàng thì có chỗ tốt gì?"-Lưu Phong cố ý nói.

Mộ Dung phu nhân cười vui vẻ, hàng lông mày chớp nhẹ, nàng liếc Lưu Phong một cái gắt giọng nói: "Ngươi muốn chỗ tốt gì?"

Tốt nhất là phu nhân lấy thân báo đáp. Lưu Phong lòng đầy ý dâm, lập tức cười nói: "Phu nhân, nàng nghĩ xem ta muốn gì?"

Mộ Dung phu nhân nghe vậy liền cười khẽ, thâm ý nhìn Lưu Phong liếc một cái, nàng nói: "Mộ Dung gia sớm muốn cũng thuộc về con của ngươi. Nếu tính toán kỹ một chút, cũng là chuyện của ngươi, ta sẽ có thể miễn chuyện tốt đó chứ."

"Phong nhi, ngươi sẽ không có phong độ như vậy chứ, chẳng lẽ ngươi muốn lấy chỗ tốt từ con mình sao? Mộ Dung phu nhân cố ý nói khích.

Lưu Phong buồn bực lắm, bà nương này thật thâm sâu.

Bất quá nghĩ lại lời Mộ Dung phu nhân nói cũng có vài phần đạo lý.

Lưu Phong rất nhanh cũng thấy thoải mái trở lại.

Mộ Dung phu nhân thở phào nhẹ nhòm, xem như mục địch hôm nay tới đây cơ bản đã đạt được.

Mặc dù có chút ngoài ý muốn, nhưng cơ bản vẫn đạt tới điều mà nàng tính toán từ trước.

"
Phu nhân, hình như nàng có tâm sự?"-Lưu Phong thấy Mộ Dung phu nhân đạt được mục đích cũng không lộ ra sự vui mừng mà ngược lại trong mắt nàng lộ ra một nỗi sầu bi ảm đạm.

Mộ Dung phu nhân thở dài nói: "
Phong nhi, có chuyện ta muốn hỏi ngươi, hy vọng ngươi đừng giấu giếm ta. Thân thể phu quân ta rốt cuộc có bị gì hay không?"

Lưu Phong cẩn thận hỏi lại: "
Nàng không biết gì sao?"

"
Ta đã cẩn thận kiểm tra qua, nhưng không nhìn ra vấn đề gì, chỉ là có chút suy yếu."

"
Vậy hắn nói như thế nào?"

"
Còn như thế nào nữa, hắn chỉ nói là tiêu hao nhiều lực lượng, cần phải tĩnh dưỡng một thời gian nữa."-Mộ Dung phu nhân có chút lo lắng, nàng nói tiếp: "Nhưng ta cuối cùng hiểu được mọi chuyện không đơn giản như vậy. Phong nhi, ngươi có kiến thức cùng tu vi, dám chắc ngươi biết thân thể hắn có chuyện gì, ngươi có thể nói cho ta biết, phu quân ta có bị nguy hiểm đến tánh mạng hay không?"

Lưu Phong hơi nao nao trong lòng: "
Chắc là không có vấn đề dĩ lớn." Truyện này không thể nói nhiều được, Lưu Phong không thể nói được. Vạn nhất khi nàng nghe xong kinh ngạc òa khóc lên thì làm sao bây giờ?

Người này chính là trượng mẫu của ta, không thể để nàng khóc rống lên được, thế thật không tốt.

"
Có đúng vậy không?"-Mộ Dung phu nhân có chút hoài nghi nhìn Lưu Phong.

"
Ân."

Lưu Phong hô loạn lên, sau đó nói: "
Nếu vẫn không có thay đổi, ta sẽ xem thêm lần nữa." Hắn biết sẽ chẳng còn bao nhiêu ngày nữa đâu.

A, thương cảm quá, mẫu tử hai người sẽ trở thành cô nhi quả phụ.

Đọc truyện chữ Full