DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hi Du Hoa Tùng
Chương 539: Thủ đoạn sét đánh giải quyết tam đại cường đạo đoàn

"Không thể nói như vậy, đại chiến Bàn Long Trấn ngươi đã quên rồi sao. Nghe nói Lưu Phong lấy 500 binh lực tiêu diệt bát kỳ cường đạo đoàn của Tiểu Thương Nhất Lang. Chúng ta nhân số tuy nhiều, nhưng chiến đấu lực không thể so với Tiểu Thương Nhất Lang. Ta xem ra không dễ đối phó đâu. Lưu Phong tiểu bạch kiểm này tuyệt không đơn giản như vậy" Người vừa nói chính là đàon trưởng Trường Bạch Long của Thương Long cường đạo đoàn, thuộc hạ có 3 vạn binh mã. Người này nhìn rất thâm sâu, ngày thường cũng ít đi ra bên ngoài, ý thức bảo vệ an toàn rất mạnh mẽ. Lần này nếu không phải Thiên Lang yêu cầu, phỏng chừng cũng không dễ dàng lộ diện.

Thiên Lang cười lạnh nói: "Ý ngươi là chúng ta mau mau ra tay ư?"

"Không thể chờ đợi thêm nữa" Bổn Hùng bất mãn nói: "mấy ngày nay, ta ngay cả ngủ đều nằm mơ thấy trúng kế tiểu tử này"

Bạch Long trầm giọng nói: "Ta cẩn thận phân tích qua Lưu Phong, tiểu bạch kiểm này đích xác là không tầm thường. Chúng ta tuyệt đối không thể chờ đợi. Chuyện này xuống tay càng sớm càng tốt"

"Hảo, nếu hai vị đoàn trường đều đã nhất trí, Thiên Lang ta đây cũng không nói gì nữa" thiên Lang trầm giọng nói: "đánh, đánh chết tiểu bạch kiểm này đi"

"bất quá bây giờ mọi người không cần khẩn trương, trước hết hãy thống khoái đi. qua đêm nay, đại quân của chúng ta phỏng chừng cũng đã đến. Khi đó, chúng ta sẽ hợp lực tiêu diệt tiểu bạch kiểm này. Đại Bổn Hùng ngươi không phải thích nam nhân sao? Chờ chúng ta bắt được tên tiểu bạch kiểm đó, cho ngươi chơi chết hắn luôn."

"Hảo. hảo." Bổn Hùng lập tức lặp lại, con mắt tràn ngập niềm vui và mong chờ.

Hiện trường nhất thời vang lên những tràng cười vui vẻ.

Đúng lúc này, Lưu phong đã thu được tin tức, đơn giản chuẩn bị một chút rồi mang theo Hắc vân, Thiên Đại, Tố Nương đi vào Hoan Hỉ Lâu.

Hắc quả phụ đứng trên lầu hai, cẩn thận đánh giá đoàn người của Lưu Phong vài lần, thầm giật mình, ai nấy đều là cao thủ. Bản lãnh của Lưu Phong nàng đã nghe Khuynh Thành nói qua, nhưng mà lại không nghĩ rằng thuộc hạ bên người của hắn ai nấy đều là cao thủ. Nếu có thể tranh thủ được người này, hà tất phải lo địa vị Khuynh Thành tại Thánh Sơn khó giữ chi nữa.

"Khách quý hiện đang ở đâu?" Lưu Phong cự tuyệt cô nương của Hoan Hỉ Lâu, lạnh lùng hỏi.

Hắc quả phụ nghe vậy, nhất thời biết được ý tứ của Lưu Phong. Nàng đã nhìn ra trong ánh mắt Lưu Phong, hắn đến đây không phải để chơi, mà là đến để gây phiền toái cho Thiên Lang.

"công tử gia, người đã đến rồi à." Hắc quả phụ xinh đẹp mang theo khuôn mặt tươi cười thật mê người, từ xa đã đon đả chào hỏi Lưu phong.

Mái tóc dài của Hắc quả phụ phấp phới, toàn thật mặc một bộ y phục màu đen bó sát thân thể, vóc người lả lướt, nhất là bộ ngực bạo mãn của nàng càng rung động mê người, làm nổi bật lên cái rãnh sâu hun hút. Thân dưới thì cặp mông đầy đặn, nhìn thấy đã muốn cắn. Ở giữa là cái eo nhỏ nhắn xinh xinh, cả vóc người cân đối, thu hút thị giác của người khác phái một cách mãnh liệt.

Quả nhiên là phong tao a.

Lưu Phong nuốt một ngụm nước miếng, vội vàng tĩnh tâm lại, nói: "Khách quý tại đại sảnh bây giờ ở đâu?"

Hắc quả phụ đi tới sát Lưu Phong, đem thân thể khẽ tựa vào trong lòng hắn, thấp giọng nói: "Ngươi muốn đối phó Thiên Lang sao?"

Lưu Phong nao nao, lập tức đưa thân thủ vuốt ve từ tóc xuống cổ của Hắc quả phụ gợi cảm này, rồi cười nói: "sao ngươi lại biết?"

Hắc quả phụ khẽ xí một tiếng"Hầu gia thật háo sắc a. ngay cả đậu hủ của ta cũng ăn luôn."

Dừng một chút, Hắc quả phụ lại nói: "Thiên Lang, Bổn Hùng, Bạch Long bây giờ đều đang ở chổ ta, ta dẫn ngươi đi."

Lưu Phong đột nhiên hỏi"Tin tức này là ngươi truyền ra ư?"

Hắc quả phụ nháy mắt một cái, cười nói: "Ngươi nghĩ sao?"

Lưu Phong cười hắc hắc, khẽ hôn lên trán Hắc quả phụ một cái, hai tay hắn ôm chặt Hắc quả phụ, cười nói: "tại sao lại làm như vậy? Chẳng lẽ ngươi xem trọng ta đến thế? Âm thầm trợ giúp ta sao?"

Hắc quả phụ bất động dung nhan, tháo hai tay Lưu Phong ra, lập tức cười nói: "Ta cũng không gạt ngươi nữa, ta bởi vì Khuynh Thành"

"Khuynh Thành?" Lưu Phong nghi hoặc nói: "Nàng không phải là cô nương do ngươi mua về hay sao?"

"dù như thế nào đi nữa, dù sao nha đầu nọ ta cũng thuận mắt. Hôm nay nha đầu đi theo bên cạnh ngươi, ta tự nhiên cũng nghĩ cho ngươi chứ. Vạn nhất ngươi bị Thiên Lang ám sát, nha đầu Khuynh Thành không phải cũng gặp xui xẻo sao?" Hắc quả phụ làm ra vẻ tự nhiên nói.

Lưu Phong mỉm cười, tùy tiện nói: "Cũng được, mặc kệ ngươi vì nguyên nhân gì, tóm lại lần này ngươi giúp ta chuyện lớn, đợi sau khi thành công, ta nhất định sẽ trọng tạ"

"thật sao?" hắc quả phụ đôi mắt xoa tròn, miệng chúm chím nhìn Lưu Phong, thiếu chút nữa làm hắn điên đảo thần hồn.

"Đương nhiên là thật rồi, ngươi cũng biết là ngươi giúp ta bao nhiêu đâu, Thiên Lang ba tên này, chí ít có muời vạn đại quân. Chính thức chiến đấu, ta vị tất đã dễ dàng đắc thủ" Lưu Phong cười hắc hắc"Có muốn ta lấy thân báo đáp đại ân của ngươi hay không?" Lưu Phong vừa nói, đôi bàn tay lại vừa duỗi ra.

Hắc quả phụ mỉm cười, tránh né bàn tay của Lưu Phong"Tiểu tử phôi đãn này, tiện nghi của lão nương đã bị ngươi chiếm khá nhiều rùi, ta cũng không muốn ngươi đáp tạ gì, ta chỉ mong ngươi đối đãi với Khuynh Thành tốt tốt một chút là được"

Dừng lại một chút, Hắc quả phụ cười nói: "Đừng suy nghĩ nhiều, ta dẫn ngươi đi."

Tố Nương thấy Lưu Phong đối với hắc quả phụ động tay động chân, trong lòng không khỏi ghen tức, thầm mắng hắn là đại sắc lang, nhất định đêm nay sẽ quần hắn tơi tả, xem hắn sau này còn dám hồ cảo hay không.

Nhưng vấn đề là ta có quần hắn được tơi tả hay không? Tố Nương có chút khổ sở.

Cùng theo Hắc quả phụ đi vào đại sảnh xong, tại hiện trường thanh âm dâm đãng vang dội, Thiên Lang và thuộc hạ hắn đang bày trò hoan dâm tập thể, cả đại sảnh toát ra mùi xú khí dâm đãng.

Lưu Phong thoáng nhíu mày, đám cường đạo này sao chẳng có chút đức hạnh nào cả, lại dám chơi trò ân ái tập thể.

"Biến thái!" Tố Nương nhướng mày, xoay người lại.

Thiên Lang cũng không biết được là Lưu Phong đã đến, mà quay lại nói với Hắc quả phụ"Lão bản tới đúng lúc lắm, các huynh đệ ta không đủ đàn bà, kêu thêm mười mấy tên nữa nha."

Lưu Phong đi đến trước vài bước, đôi mắt toát ra sát khí nhìn Thiên Lang nói: "Không cần kêu nữa, bọn họ cũng không còn mạng để hưởng thụ đâu"

Thiên Lang mặc dù vẫn chưa chạm mặt cùng Lưu Phong, bất quá nhìn qua tự họa về hắn, vừa nhìn thấy lập tức cảnh giác nâng cao, một tay đẩy đàn bà đang ôm trong lòng ra, mặt khác hét lớn một tiếng"Tất cả dừng lại, tiểu bạch kiểm Lưu Phong đã tới!"

Lời này vừa thốt ra, thanh âm dâm đãng tại hiện trường đột nhiên dừng hẳn, nhanh chóng mặc quần áo, cầm lấy binh khí.

Lưu Phong cười lạnh một tiếng, tùy ý để bọn chúng thay đồ.

Bạch Long ánh mặt hiện vẻ thâm độc nhìn Hắc quả phụ nói: "Ngươi bán đứng chúng ta?"

Hắc quả phụ mỉm cười, vươn ngón tay ngọc chỉ vào bọn cường đạo nói: "Các ngươi là cường đạo, hầu gia là quan, mà ta là lương dân. Ta báo quan về bọn cường đạo các ngươi, như thế nào gọi là bán đứng? Hơn nữa ta và các ngươi rất thân thiết hay sao? Các ngươi đừng nói lung tung a."

Bạch Long hung hăng liếc nhìn Hắc quả phụ, giận dữ quát"lão già ngươi chờ đó mà xem!" Bạch Long nào biết rằng mình đã nhìn lầm rồi. Hắc quả phụ này không phải hắc quả phụ bình thường, nàng cân bản không hơi đâu quan tâm đến bọn chúng, nói chi chuyện tình nghĩa.

"Hắc quả phụ, ngươi sẽ chết không toàn thây đâu. !" Thiên Lang quay đầu giận dữ quát một tiếng, trong lòng kinh hoảng không thôi. Hôm nay tam đại quân đoàn còn chưa tiến đến, bản thân mình lại bị Lưu Phong bao vây, xem ra lành ít dữ nhiều rồi.

Lưu Phong hừ lên một tiếng, đôi mắt lạnh lẽo nói: "Ngươi chính là đoàn trưởng Ác Lang cường đạo đoàn Thiên Lang hay sao?"

"Ngươi nếu đã cấu kết với hắc quả phụ thì dĩ nhiên biết ta là ai rồi" Thiên Lang tự trấn định lại nói: "Chuyện tới nước này, ta cũng kh6ong sợ nói cho ngươi biết, 10 vạn đại quân của tam đại cường đạo đoàn chúng ta đang đến nơi này, nếu biết điều thì ngươi hãy thả chúng ta ra, có lẽ còn có thể ngồi xuống đàm phán, nếu không chúng ta ngọc đá đều tan"

Lưu Phong nở nụ cười, trong mắt hiện ra vẻ chế nhạo"Thiên Lang huynh, kh6ong hổ là đầu đảng cường đạo, quả nhiên chẳng có đầu óc gì cả. Các ngươi đã rơi vào tay ta, còn có thể có bao nhiêu bản lãnh nữa"

Bạch Long ở một bên cười lạnh một tiếng"Chỉ sợ ngươi đã tính toán sai rồi, ít nhất Thương Long cường đạo đoàn của ta tuyệt đối không phải bởi vì không có đoàn trưởng mà giải tán"

Lưu Phong hờ hững nói: "Có phải vậy không? Ta thật ra rất chờ mong để xem thử"

Quay đầu đi, Lưu Phong nhìn Thiên Lang nói: "Ngươi hẳn là lão đại của ba người thì phải. Ta là quan, các ngươi là cường đạo. Căn cứ theo việc ác các ngươi làm hằng ngày, ta hoàn toàn có thể đem các ngươi xử tử. Nhưng mà niệm tình các ngươi tốt xấu gì thì cũng là một đời kiêu hùng, cho nên không muốn tuyệt đường sống của các ngươi. Nếu các ngươi hợp tác, ta có thể cho các ngươi một lối thoát"

Bổn Hùng vội vàng hỏi"Ngươi nói chúng ta làm sao hợp tác?"

"Ngươi chính là đại Bổn Hùng sao?" Lưu Phong cười hắc hắc"Quả nhiên người cũng như tên"

"Hợp tác kỳ thật rất đơn giản, chỉ cần các ngươi đích thân viết một bức thủ tín, hạ mệnh lệnh cho cường đạo đoàn các ngươi đầu hàng, ta đảm bảo tính mạng cho các ngươi" Lưu Phong điềm nhiên nói.

Đại Bổn Hùng vội vàng nói: "Ta đáp ứng, chỉ là ngươi phải cam đoan ta có thể tiếp tục làm đoàn trưởng"

Lưu Phong khinh thường cười cười"Ngươi hiểu rằng có thể hay sao?"

"Lưu Phong ngươi binh lực tại Lang Yết căn bản không cách nào chống chọi với 10 vạn đại quân được, ngươi tốt nhất là mau thả chúng ta, nếu không ngươi nhất định sẽ hối hận" Thiên Lang tận lực làm cho tâm trạng bình tĩnh trở lại, giấu diếm vẻ sợ hãi trên mặt nói.

"Lưu Phong, biết điều mau thả chúng ta" Bạch Long cũng nhân cơ hội uy hiếp.

Lưu Phong xoay chuyển ánh mắt, nhìn Bạch Long nói: "Trong ba người các nguơi, ngươi nhìn qua là âm độc nhất, nghe nói ngươi thích gian sát xử nữ. mẹ kiếp, người như vậy là lão tử ghét nhất, quả thử súc sinh cũng không bằng."

Bạch Long nghe Lưu Phong nhục mạ mình, trong lòng nhất thời bốc hỏa"Ngươi."

Một câu còn chưa dứt, đã bị Lưu Phong cắt ngang"Ngươi cái gì, ngươi cái con mẹ ngươi đó, lão tử nhìn ngươi đã khó chịu, ta muốn bắt người tế đao, giết một cảnh cáo trăm." Lưu Phong sắc mặt trầm xuống, đôi mi giận dữ lộ xuất ra một đạo sát khí.

Bạch Long cười như điên dại, vẻ mặt khinh thường. Hắn mặc dù đang lâm hiểm cảnh, nhưng lại tự phụ phi thường, căn bản không tin chỉ dựa vào tên tiểu bạch kiểm Lưu Phong là có thể lấy được mạng mình.

Bạch Long phỏng đoán tình thế xung quanh, hắn hiểu được bản thân mình không có vấn đề gì.

Đương nhiên, phỏng đoán này đều là hắn lấy Lưu Phong làm thước đo chính.

"Chết đến trước mắt rồi mà vẫn không biết, làm ngươi như ngươi thật là đáng chán a." Lưu Phong lạnh lùng nhìn hắn, trong tức khắc thả ra một đạo sát ý nồng đậm gắt gao phong tỏa lấy toàn bộ khí tức của Bạch Long.

Bạch Long trong nhất thời sinh ra một cảm giác thất kinh.

"Ngươi muốn mạng ta ư, lại không biết ta cũng muốn mạng của ngươi" Bạch Long nói xong những lời này, tự trấn định mình, không do dự bạt ra trường kiếm bên hông với tốc độ cực nhanh, hướng thẳng về phía trước.

Lưu Phong chỉ khẽ nỡ nụ cười, tự tin phi thường, Bạch Long đối với hắn mà nói, giống như con kiến hôi vậy. Người như vậy, chỉ cần hắn muốn, hoàn toàn có thể miểu sát bất cứ lúc nào.

Đối mặt với vẻ mặt thong dong tỉnh táo của Lưu Phong, trong đôi mắt Thiên Lang hiện ra vẻ ngạc nhiên.

"Đối thủ của ngươi là ta, với thân thủ của ngươi như vậy, còn chưa đủ để cùng chủ công ta giao thủ đâu" Đang lúc nói chuyện, Hắc Vân đã hoành thân ngăn trước mặt Lưu Phong.

Bạch Long trong giới cường đạo của Phong Thành cũng tạm được coi là cao thủ, hôm nay lại bị người khác khinh bỉ, không khỏi làm cho hắn tức giận cực điểm"Ngươi muốn chết sao?" Đang lúc nói chuyện, một tiếng động vang lên, một đạo kiếm quang xuất ra, Bạch Long đã giơ trường kiếm trong tay hướng Hắc Vân chém một kiếm.

Tốc độ thật nhanh, ai nấy thầm kêu lên.

Thiên Lang âm thầm bật cười, người này hẳn chết không sai.

Tuy nhiên, thân hình Hắc Vân chỉ nhẹ nhàng nhoáng lên, trong nháy mắt đã tránh được một kiếm công kích của Bạch Long, lại đồng thời triển khai công lại một chiêu. Một thanh trường kiếm màu đen, chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện trong tay hắn, bổ về Bạch Long một kiếm.

Binh khí cả hai đụng nhau, sau mấy chiêu công thủ, Hắc Vân đã hoàn toàn tự tin. Lực lượng B ạch Long thật sự rất bình thường, hắn bất kỳ lúc nào cũng có thể đưa Bạch Long vào chổ chết.

Bất quá, Hắc Vân cũng không lập tức xuống tay, bởi vì Lưu Phong nói muốn đùa giỡn một chút, chậm rãi hành hạ Bạch Long, để cho Thiên Lang và Bổn Hung thưởng thức qua thủ đoạn của mình.

HIện trường đại bộ phận đều là cường đạo, đang thấy dường như Bạch Long và Hắc Vân là ngang tay nhau, chẳng phân chia cao thấp. Trên thực tế, cũng là Hắc Vân đang chơi trò mèo vờn chuột, căn bản không muốn hạ sát thủ.

Do Hắc Vân cố ý nhường, Bạch Long thấy áp lực chợt giảm, đang muốn há mồm mắng hắc Vân. Không cho hắn kịp mở miệng, một cổ sát khí từ sau bức tới, cả kinh hắn không dám làm gì khác hơn là tập trung tinh thần nghênh tiếp, không dám mở miệng.

"Quá yếu, với thân thủ của ngươi như vậy thật không xứng cho ta xử dụng kiếm" Hắc Vân nhìn Bạch Long bằng ánh mắt khinh bỉ, thu trường kiếm lại, dùng quyền đấu với Bạch Long.

Các cường đạo tại đây nhất thời kinh hoảng, không thể tin được.

"Hãy thử xem nắm tay của ta!" Hắc Vân cười lạnh một tiếng, huy vũ nắm đấm tiến đến, Bạch Long thấy đối phương khinh địch, đang chuẩn bị thừa dịp hạ sát thủ, ai dè còn chưa thấy rõ quyền lộ của đối phương đã bị hoa mắt rồi, một đạo năng lượng hắc sắc từ trọng quyền tiến đến, kình phong xé gió không ngừng vang lên bên tai.

Bạch Long khinh hãi không thôi, liền lui ngay mấy bước, sắc mặt trầm trọng, trong khoảng thời gian ngắn ngủi không biết làm sao tìm ra đối sách.

Lưu Phong khinh thường cười nói: "Đám cường đạo các ngươi ngồi yên mà xem đi, còn tưởng rằng các ngươi có bao nhiêu lợi hại. Nhìn đi, người mà các ngươi nhận là cao thủ đang bị gia tướng của ta tay không tất sắc đánh cho không còn đường lui, thật là nực cười."

Đại Bổn Hùng trong lòng không có chủ ý gì, hận không được cùng Lưu Phong ngay lập tức nói chuyện đầu hàng.

Ánh mắt của Thiên Lang cũng không ngừng xoay chuyển, tên tiểu bạch kiểm này so với hắn nghĩ còn khó đối phó hơn. Thật bất hảo, bản thân mình một đời anh danh đã sắp bị hủy rồi.

Bạch Long giờ phút này đã hiểu rõ hoàn cảnh của mình, sự tự tin của hắn đã biến mất, đừng nói hắn không đánh lại Hắc Vân, cho dù thật sự chiến thắng Hắc Vân, còn có Lưu Phong tại đây, rõ ràng là người lợi hại nhất, điều quan trọng nhất là lưu Phong khinh thường hắn, không thèm động thủ với hắn.

Nghĩ vậy, hắn chuẩn bị chạy trốn.

Quân tử báo thủ mười năm không muộn. Hôm nay nếu chiếm không được tiện nghi, không thể làm gì khác hơn là chạy trước. Tối thiểu hắn còn mấy vạn thuộc hạ, cho dù tại Phong Thành đã không ổn, thì tùy tiện cũng có thể đi nơi nào đó lập nên một sự nghiệp khác.

Bạch Long trong lúc thối lui, đột nhiên lách ra một bên, phát ra một đạo kiếm quang.

Cùng lúc đó, hắn vội vàng lui về phía sau, ý đồ muốn đào tẩu qua cửa sổ.

Hắc Vân duỗi tay ra, hiển nhiên là đã khám phá ra ý đồ muốn chạy trốn của Bạch Long, cho nên hắn đồng thời né tránh kiếm quang, đã âm thầm cảnh giác. Nếu thật sự để cho nhân vật mình không coi vào đâu mà đào thoát, hắn thật sự không còn mặt mũi nào lăn lộn chinh chiến cùng với chủ công nữa.

Để chạy trốn trối chết, Bạch Long điên cuồng phát kiếm, cơ hồ lực lượng toàn thân đã được huy động.

"Sát!"

Sau khi gầm lên một tiếng, trường kiếm trong tay Bạch Long đồng thời cũng thoát ra khỏi tay, đồng thời hóa thành một đạo kiếm quang sắc bén, khí thế như lôi đình nhằm thẳng vào Hắc Vân.

Hắc Vân cười lạnh một tiếng, cử chỉ này của Bạch Long đã bị hắn đoán trước. Chỉ thấy hai tay hắn chụp tới, thanh trường kiếm của Bạch Long đã bị hắn nắm giữ.

Đối mặt với lực lượng tuyệt đối cường đại như vậy, kiếm thế đó cũng coi như là vô lực.

Nghẽ đảo trường kiếm của Bạch Long lại, Hắc Vân vội vàng đuổi theo, với thân pháp cực nhanh như sấm chớp.

Bạch Long nhất thời cảm giác sau lưng có người đuổi theo, trong lòng kinh hãi, vội vàng tăng tốc.

"Muốn chạy sao, không dễ vậy đâu" Mèo vờn chuột đã đến hồi kết thúc, Hắc Vân quát lên một tiếng, hai tay giơ lên, thanh trường kiếm với bảy thành công lực chém ra một phát.

Chỉ thấy một đạo hắc mang như Lưu tinh nhanh như điện chớp hướng thẳng về Bạch Long

"Oanh. !"

Một tiếng nổ mạnh vang lên, thanh trường kiếm mang theo lực lượng hủy diệt chuẩn xác đánh trúng Bạch Long.

Bạch Long chỉ cảm thấy đau rát một chút, thanh trường kiếm vốn của hắn đã xuyên xuốt thân thể hắn, máu nhất thời phún ra"Ngươi. ngươi. thật. ác độc."

Một câu vừa xong, Bạch Long nhất thời ngã xuống, tuyệt khí bỏ mạng.

Bạch Long đã chết.

Bị chính trường kiếm của mình đâm xuyên thân thể, không khỏi có chút bi thương.

Hắc Vân thản nhiên đứng bên thi thể của Bạch Long, vẻ mặt khinh thường"Đồ vô dụng."

"giết chết toàn bộ tiểu đầu mục Thương Long cường đạo đoàn cho ta" Lưu Phong hạ một mệnh lệnh càng thêm lạnh lẽo.

Tức khắc, Hắc Vân, Thiên Đại, Tố Nương ba vị cao thủ đồng thời ra tay hành động, tốc độ cực nhanh, những cười đạo tại hiện trường cũng không thấy rõ được.

Chỉ nghe tiếng kêu la thảm thiết, hơn mười ngươi đã toàn bộ bị giết chết, để lại tên phó đoàn trưởng đang són đái trong quần.

"Viết đi." Lưu Phong đi lại, nhàn nhạt nói một câu.

Tên phó đoàn trưởng kia tiếp nhận bút xong, lập tức viết thu đầu hàng, Lưu Phong nhìn qua một chút, phái người đưa đi cho Thương long cường đạo đoàn, đi theo còn có trăm tên Hắc Ám võ sĩ để đề phòng có chuyện bất trắc thì dùng máu để trấn áp.

"Đại bổn Hùng, bây giờ đến phiên ngươi?" Lưu Phong chậm rãi đi đến, xuất ra một cái chỉ bút.

Bổn Hùng tiếp nhận chỉ bút, nhìn Lưu Phong cười cười"Hầu tước đại nhân, ta đã nghĩ sẽ mang theo các huynh đệ quy thuận ngươi rồi."

"Tốt lắm, ngươi có thể giác ngộ như thế thì tốt, được rồi, viết đi" Lưu Phong điềm nhiên cười, xoay ngươi hướng về Thiên Lang"Bây giờ đến ngươi, ngươi lựa chọn thế nào?"

Thiên Lang khẽ thở dài một tiếng"Cho tới giờ, ta còn có thể lựa chọn gì nữa"

"Không sai, quả là người thông minh" Lưu Phong đưa ra chỉ bút cười nói: "Viết đi, đầu hàng thì còn giữ được mạng"

"Lão đại, ngươi không thể viết, như vậy mấy vạn huynh đệ đã bị ngươi bán." Một cả tiểu đầu mục đứng dậy, kích động khuyên bảo.

"Bá." Một tiếng vang lên.

Ngay khi hắn vừa nói xong, Thiên Đại đã chém ra một phát, đầu lìa khỏi cổ, tay hắn còn đang động đậy có thể thấy được một đao này tốc độ nhanh đến mức độ nào

Đọc truyện chữ Full