DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Fan Vợ Bạn Đã Biết Chưa?
Chương 21: Tớ có cây chổi này, cậu muốn xem không?

Edit và beta: meomeoemlameo.

Mấy người nghỉ trưa lần lượt đi xuống, đang lúc họ thảo luận việc phân công công việc chào hỏi khách tối nay thì tổ đạo diễn đột nhiên ôm một lọ thủy tinh trong suốt đến.

Thừa Phong ngồi xổm phía dưới máy quay, cười vô cùng xấu xa: “Qua màn biều hiện hôm nay của các bạn thì tôi có thể thấy được chỉ dựa vào sức của các bạn thì không kiếm được tiền. Cho nên bây giờ tổ đạo diễn tặng cho các bạn một cơ hội kiếm tiền. Trong đây có 100 nhiệm vụ, mỗi người có thể rút ra một cái, các nhiệm vụ đều không giống nhau và đều có thời hạn. Sau khi hoàn thành các bạn sẽ được thưởng tiền. Nếu không hoàn thành thì các bạn sẽ bị phạt.”

Lọ thủy tinh chứa đầy những con hạc giấy đủ màu.

Hóa ra đang chờ sẵn đây mà! Nhìn vẻ mặt hơn hớn của tổ đạo diễn cũng biết chắc chắn không phải nhiệm vụ đơn giản gì, nhưng chuyện đã đến nước này cũng hết cách, mấy người chỉ có thể chấp nhận số mệnh đi bốc hạc giấy.

Chung Thâm lên bốc đầu tiên, khua khoắng bên trong hồi lâu, cuối cùng lấy từ dưới đáy lên một con. Mấy người đều vây qua xem cậu ta mở nó ra. Khi trang giấy dần được mở ra, Chung Thâm đọc to nội dung lên.

“Mời một ảnh đế tới nhà làm khách. Phần thưởng của nhiệm vụ: 1000 tệ. Thời hạn nhiệm vụ: Bảy ngày. Sau bảy ngày không làm được thì nhiệm vụ thất bại, trừ 1000 tệ phí sinh hoạt, phải lên quảng trường vừa hát vừa nhảy bài “Trái táo nhỏ đẹp nhất”.”

(Ảnh đế: Nam diễn viên đạt được giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất trong các liên hoan phim. Tương tự bên nữ có Ảnh hậu.

Link vietsub bài hát “Trái táo nhỏ đẹp nhất”: Link)

Chung Thâm vẻ mặt hoang mang hỏi: “Mời ai? Ảnh đế nào cơ?”

Đạo diễn nói: “Chỉ cần đã từng giật giải ảnh đế là được, giải Bách Hoa, giải Kim Kê, thậm chí Oscar, chỉ cần cậu mời tới được là tính.”

Chung Thâm quay đầu cầm lấy cái cốc: “Đừng ai cản tui, hôm nay tui phải quăng chết ổng!”

Gian kế của tổ đạo diễn đã thực hiện được, vui tươi hớn hở nhìn bọn Thịnh Kiều đè Chung Thâm lại.

Chung Thâm quay đầu ôm lấy cánh tay Thịnh Kiều, gào khóc huhu: “Kiều Kiều, họ bắt nạt người quá! Anh vừa mới vào nghề làm sao mà quen ảnh đế được? Lại còn phải mời, ảnh đế có biết anh là ai đâu? Họ không cho tiền lên sân khấu lại muốn mời cả ảnh đế, chắc chắn đang bẫy anh đây mà!”

Thịnh Kiều sờ đầu cậu chàng an ủi: “Cũng không phải hết cách mà, anh hỏi Tiếu Tiếu đi, chắc bạn ấy biết đấy.”

Nhạc Tiếu đã ở trong giới phim ảnh mấy năm nay, cũng từng đóng không ít vai phụ trong các bộ phim lớn, quả thực đã từng diễn chung với ảnh đế. Nhưng biết mặt nhau là một chuyện, quen thân lại là chuyện khác.

Thịnh Kiều đương nhiên cũng biết rõ, phần nhiều là muốn trêu Chung Thâm thôi: “Nhưng hai ngày nay anh toàn cà khịa Tiếu Tiếu, chắc là bạn ấy không chịu giúp anh đâu.”

Nhạc Tiếu rốt cuộc có cảm giác sung sướng như lật kèo: “Em thà để anh lên quảng trường hát nhảy bài “Trái táo nhỏ đẹp nhất” còn hơn.”

Chung Thâm òa một tiếng bật khóc.

Bên này đang quậy, bên kia Hoắc Hi đã im lặng bốc một con hạc giấy màu đỏ. Lúc anh mở ra, trên mặt sau có viết: Tìm một người họ Kiều xin chữ kí của người đó. Phần thưởng của nhiệm vụ: 300 tệ. Thời hạn nhiệm vụ: Hai ngày. Sau hạn 2 ngày nhiệm vụ sẽ thất bại, trừ 300 tệ phí sinh hoạt, và phải làm toàn bộ việc nhà trong trong ngày.

Chung Thâm càng gào to hơn: “Tại sao nhiệm vụ của Hoắc Hi lại đơn giản như vậy mà nhiệm vụ của tui lại khó vậy chứ?”

Hoắc Hi nói: “Tại số cậu xui.”

Thịnh Kiều nghẹn cười, vội rút ra một con hạc giấc. Cô có lòng riêng nên lén lút rút một con cũng màu đỏ như của Hoắc Hi, sau khi mở mặt sau ra xem: Tương tác với cư dân mạng xem live stream trong vòng hai tiếng. Phần thưởng của nhiệm vụ: 200 tệ. Thời hạn nhiệm vụ: Một ngày. Sau hạn 1 ngày nhiệm vụ sẽ thất bại, trừ 200 tệ phí sinh hoạt, phải để mặt mộc trong chương trình một ngày.

Thấy nhiệm vụ của những người sau càng lúc càng đơn giản, mọi người đều tin tưởng vững chắc Chung Thâm đã hút hết vận đen, sôi nổi lớn mật đi rút nhiệm vụ.

Nhiệm vụ mà Lục Nhất Hàn bốc được là tạo ra một sản phẩm thủ công và bán thành công mà không sử dụng hiệu ứng ngôi sao, tiền thưởng 500, hình phạt là phải làm công cho đoàn làm phim một ngày, tương đương với việc phải làm culi và không được lên màn ảnh một ngày.

Nhiệm vụ Phùng Vi bốc được là đến cửa hàng thú cưng tắm chó, phải tắm cho 6 giống chó khác nhau mới tính, tiền thưởng 500, hình phạt là phải đeo dép lê mát xa suốt cả ngày.

Cuối cùng là Nhạc Tiếu, cô ấy vừa cầu nguyện vừa duỗi tay, chọn chọn lựa lựa, cuối cùng chọn hạc giấy màu hồng nhạt may mắn của cô ấy. Chung Thâm đã sớm đứng cạnh sốt ruột chờ, thấy hạc giấy mở ra là đọc to liền: “Tới công trường thi công bê gạch hai ngày ha ha ha ha ha……”

Cậu chàng đọc được một nửa đã bắt đầu cười ầm lên, Nhạc Tiếu thì tức phát khóc.

Sao cô ấy lại xui xẻo thế chứ!

Người xem nhớ lại lời cô ấy nói lúc đi qua công trường ban sáng, đúng là cười rớt hàm. Thím bảo tổ chương trình cố ý á, bên trong bao nhiêu hạc giấy tự cô ta bốc trúng còn gì.

Nhạc Tiếu giữ chặt Chung Thâm: “Hay là anh đổi với em đi, em mời ảnh đế hộ cho.”

Chung Thâm lúc này lại chẳng chê bai nhiệm vụ của mình nữa, che chở hạc giấy như thể bảo vệ vật quý: “Không được không được, mời ảnh đế dễ hơn chứ, làm gì có ai không có bạn bè, cô tự đi mà bê gạch đi ha ha ha ha ha ha.”

Nhạc Tiếu xuất thân nhà giàu, từ nhỏ đã được chiều, đừng nói là bê gạch, việc nhà cô ấy cũng chưa từng làm. Nghĩ đến chuyện đây là live stream nên cô ấy trốn cũng không được, đúng là nước mắt tuôn rơi.

Con hạc giấy màu hồng nhạt trong lòng bàn tay đột nhiên bị người khác cầm đi, để lại cho cô ấy một con màu đỏ, Thịnh Kiều nói: “Tớ đổi với cậu.”

Nhạc Tiếu dầm dề nước mắt hoang mang nhìn cô, còn chưa phản ứng lại được. Thịnh Kiều quay đầu hỏi tổ đạo diễn: “Nhiệm vụ có thể trao đổi không ạ?”

Đạo diễn gật gật đầu.

“Vậy ok.” Cô dường như không có việc gì, giơ tay vỗ vỗ đầu Nhạc Tiếu, “Có to tát gì đâu, được rồi, chuẩn bị đồ đạc tối còn nấu lẩu thôi, chắc khách sắp tới rồi đó.”

Nhạc Tiếu lúc này mới ngớ người ra, túm góc áo cô, chần chờ nói: “Kiều Kiều, cậu…… hay là cứ……”

Thịnh Kiều biết cô ấy định nói gì, nhéo mặt cô ấy một cái: “Tớ học kiến trúc, nếu để tớ nói chuyện với cư dân mạng thì tớ thà ra công trường còn hơn.”

Nhạc Tiếu cũng không biết lời cô nói thật giả thế nào, nhưng tưởng tượng tới hoàn cảnh nơi công trường, chắc là bản thân cô ấy không chịu nổi đâu. Thịnh Kiều nguyện ý giúp cô ấy, đây đúng là chuyện cầu còn không được.

Lúc đầu cô ấy còn có chút khúc mắc với Thịnh Kiều, giờ phút này thật sự chẳng còn lấn cấn gì nữa, trong giọng nói tràn đầy sự chân thành tha thiết: “Cảm ơn cậu nhé, Kiều Kiều.”

Thịnh Kiều bỏ con hạc giấy hồng nhạt vào trong túi, “Đi thôi, giúp tớ nhặt rau nhé.”

Chung Thâm đứng đằng sau hận sắt không thành thép mà dậm dậm chân.

Các cư dân mạng ban đầu còn đang cười Nhạc Tiếu haha trên sóng comment, lúc này cũng bị hành động siêu ngầu của Thịnh Kiều làm sợ ngây người.

【 em là fan Nhạc Tiếu, bây giờ em có cần nói lời cảm ơn không ạ? 】

【 nãy Tiếu Tiếu suýt khóc thật đấy 】

【 Lúc Thịnh Kiều dỗ Nhạc Tiếu ấm áp yêu thương quá các mẹ ạ 】

【 trong hai ngày chị ấy ở chương trình, hành động nào cũng rất ấm áp 】

【 trước kia cả cộng đồng mạng bôi đen cô ấy chắc là do bị Tinh Diệu và người đại diện kia làm hại nhỉ? Tớ sắp bị cô ấy thu phục thành fan rồi nè 】

【 phải tôi đang lúc cần sự support của người qua đường và fan nhất thì tôi cũng đổi với Nhạc Tiếu thôi, ăn được một fandom, ai mà không sẵn lòng 】

【 cô ta đổi cho Chung Thâm thì mị còn có thể thấu hiểu, nếu đối tốt như vậy với một người mới quen hai hôm như Nhạc Tiếu thì ngoại trừ cố gắng show off mị chẳng nghĩ ra được lí do nào thuyết phục cả 】

【 nãy Thịnh Kiều bảo Nhạc Tiếu cái gì ấy nhỉ? Cô ta học kiến trúc? Cô ta định chọc tôi cười chết đấy à 】

【 cấp 2 có môn kiến trúc à 】

【 cô ta bảo địa lý có phải đỡ không, dù gì địa lý cũng là một phần của kiến trúc mà ha ha ha 】

【 cho nên bây giờ cô ta muốn tạo hình tượng biết tuốt cho mình đấy à? 】

【 đùa vui vl, bằng cấp 2 mà đòi biết tuốt 】

【 Thịnh Kiều thà đi công trường bê gạch còn hơn nói chuyện với cái đám nhảm shit bọn mày, còn cười cái cmg, có biết tự giác không? Tao thấy cô ta đổi nhiệm vụ với Nhạc Tiếu không phải là để lấy lòng fandom đâu, mà là đếch muốn tiếp chuyện với bọn ngu chúng mày ấy 】

【 Em đồng ý với lầu trên 】

……

Phòng bếp rộng rãi, mấy người chui vào trong cũng không thấy chật chội, rửa rau quét rác sửa sang lại bàn ăn, ai cũng tất bật vui vẻ vô cùng.

Đang bận rộn, bên ngoài phòng khách có tiếng người gọi vọng vào: “Xin chào, có ai không ạ?”

Chung Thâm đang đứng ở cửa lột tỏi, thò đầu ra ngoài nhìn thoáng qua, lại quay đầu lại nói: “Hình như khách tới rồi đấy, cái cô đạt quán quân trong show tìm tài năng ấy, Sư……”

Nhạc Tiếu hét ầm lên: “Sư Huyên! Huyên Huyên tới à?”

Bộ phim mới năm nay của cô ấy là Sư Huyên hát ca khúc chủ đề, hai người qua lại thường xuyên nên cũng thân thiết với nhau.

Thịnh Kiều cũng buông việc trên tay xuống: “Đi thôi, mình ra ngoài tiếp khách đã.”

Trong phòng khách, Sư Huyên mặc áo gió màu xanh lục đậm, xách một giỏ trái cây đứng giữa phòng. Thấy mấy người đi ra từ phòng bếp, đôi môi mỏng của cô ta cong lên thành nụ cười, nét mặt lại thờ ơ, trên người có khí chất thản nhiên không màng danh lợi không nề vinh nhục y như lời đồn.

Sư Huyên là quán quân của gameshow tìm tài năng hot nhất năm nay, là nghệ sĩ kí hợp đồng với Tinh Diệu.

Trước đây từng có một topic, 【 Liệt kê các minh tinh nếu không đóng phim ca hát tử tế sẽ phải về nhà kế thừa công ty 】, Sư Huyên cũng ở trong đám này. Sản nghiệp của tập đoàn Sư thị trải rộng cả nước, bao gồm cả ngành công nghiệp giải trí, ngành bất động sản và các ngành thương nghiệp khác, là nhà giàu quyền thế hàng thật giá thật.

Fan đều nói, Huyên Huyên của chúng ta chả thiếu thứ gì, cũng không thèm để bụng đến danh tiếng, vào showbiz chỉ để chơi thôi.

Thấy khách đến chơi đầu tiên là Sư Huyên, lượng người trên sóng comment lại gia tăng không ít, fan của Sư Huyên nhanh chóng đến chiến trường.

Nhạc Tiếu đã chạy tới ôm Sư Huyên một cái, hai người nhiệt tình xong, mấy người bên này cũng lần lượt bắt tay chào hỏi. Đến lượt Thịnh Kiều, Sư Huyên chỉ chạm nhẹ vào lòng bàn tay cô liền nhanh chóng rút về, nụ cười nhạt hơn trước nhiều: “Chào cô, nghe danh cô đã lâu.”

Cuối cùng là Hoắc Hi, khi Sư Huyên thấy anh thì khóe miệng cong lên, đến cái khí chất gọi là thản nhiên kia cũng mềm đi không ít, còn có thêm một chút ấm áp: “Đàn anh, đã lâu không gặp.”

Đàn anh? Tôi còn là đàn chị của cô đây, sao cô không gọi? Bây giờ mình không gây sự nữa nên lại nhảy ra một cô đàn em phải không? Tính dây dưa không ngừng đấy hả?

Thịnh Kiều đảo mắt ở đằng sau máy quay.

Đầu vai bị người ta vỗ một cái, cô sợ tới mức suýt thì lật cả mí mắt. Cô vừa quay đầu lại, Hoắc Hi nhìn cô nói: “Hình như nồi bị khê rồi đấy.”

Thịnh Kiều lập tức chạy như bay vào phòng bếp.

Nhạc Tiếu lôi kéo Sư Huyên tham quan khắp nơi, “Tụi tớ tự làm lẩu cho cậu đó, tài bếp núc của Kiều Kiều giỏi lắm, Huyên Huyên lúc cậu đi nhất định phải cho tụi tớ năm sao khen ngợi nha.”

Khách tới chơi nhà, mọi người đều đi ra ngoài, trong phòng bếp hơi trống vắng, chỉ có Thịnh Kiều bận rộn ở bên trong. Lúc cô xoay người lấy mâm, có ai đó đứng đằng sau lấy mâm từ chạn bếp xuống đưa cho cô, Hoắc Hi nói: “Để anh giúp em.”

“Không cần không cần, anh ra ngoài tiếp khách đi ạ.”

“Họ đều đang tiếp rồi, không cần thêm anh đâu.”

Anh cúi người nhặt khoai tây trên mặt đất lên, “Gọt vỏ hết hả?”

Thịnh Kiều nói: “Đừng, em làm bên này sắp xong rồi, anh để em gọt cho.”

Hoắc Hi ngoảnh mặt làm ngơ, bật vòi nước rửa khoai tây sạch sẽ, cầm lấy đồ bào vỏ ở bên cạnh bắt đầu bào. Thịnh Kiều mím môi, cũng không nói gì nữa, im lặng làm chuyện của mình.

Phòng bếp nhất thời tĩnh lặng như tờ.

Sóng comment nói:

【 cảnh này ấm áp quá 】

【 Hoắc Hi ga lăng thật, không để mỗi mình Thịnh Kiều lại đây 】

【 Hi nhà em vẫn luôn rất ga lăng rất dịu dàng mà, kể cả với người từng làm anh ấy tổn thương cũng thế 】

【 nhưng tốt quá nên hay bị người ta chà đạp đấy 】

【 cũng may năng lực nghiệp vụ của ảnh mạnh, bằng không với tính cách này của anh ấy, ba mươi năm nữa cũng chẳng thành công nổi 】

【 fan của lưu lượng còn kể khổ kìa, cười rụng răng 】

【 đã là thân lưu lượng, còn năng lực nghiệp vụ con khỉ gì, tôi thấy năng lực duy nhất của anh ta là cái mặt đấy, đúng là bát cơm trời cho 】

【 Thực lực của Hoắc Hi không cần đến mấy đứa ất ơ đến bàn luận, đứa nào chưa xem tác phẩm của anh tao mà đã bôi đen thì cút đi 】

【 lưu lượng thì làm sao? Tưởng ai cũng có thể làm lưu lượng à? 】

【 Mời anh vào team em mà xem Hoắc Hi hát hò xuất sắc này 】

【 lưu lượng đỉnh cao ở đây này, tao thách đứa nào đến bôi đen 】

Một câu của anti đã khui ra toàn bộ Hi Quang, sóng comment lập tức bị Hi Quang vây quanh, spam hết cái này đến cái khác, chẳng thấy hình ảnh đâu nữa.

Trong chương trình, Thịnh Kiều và Hoắc Hi còn đang chuẩn bị đồ ăn. Nhạc Tiếu vội vàng chạy vào: “Kiều Kiều, Huyên Huyên ở phòng nào đây?”

“Hỏi tổ đạo diễn ấy.”

Nhạc Tiếu ừa một tiếng, lại đi hỏi tổ đạo diễn, mới biết được hóa ra ở lối cầu thang có một cái thang xếp nữa, bên trên có một gian gác xép.

Qua một lát Nhạc Tiếu lại lon ton chạy xuống, “Kiều Kiều, gác xép bẩn lắm, hơn nữa không có sàn sưởi, vừa bẩn vừa lạnh ý.”

Thịnh Kiều nói: “Bẩn thì các cậu không biết quét dọn à? Không có máy sưởi sàn thì không bật điều hòa được sao?”

Nhạc Tiếu giương mắt trông mong nhìn cô.

Thịnh Kiều liếc nhìn phòng bếp. Nồi lẩu đang sôi đã được bưng lên bàn, đồ ăn cũng đã hòm hòm xếp đầy bàn. Cô gỡ tạp dề, xoa xoa tay, cầm đồ dọn dẹp lên gác mái.

Trong không khí toàn là tro bụi. Đầu tiên cô mở cửa sổ cho thông gió, sau đó lại mở điều hòa lọc khí, đoạn cô cầm cây lau nhà và giẻ lau bắt đầu quét tước. Chờ tất cả đã được dọn dẹp sạch sẽ, cô đóng cửa sổ, điều hòa bắt đầu phả nhiệt, phòng dần có hơi ấm.

Trong tủ quần áo có vỏ chăn và vỏ gối mà tổ chương trình đã chuẩn bị, cô trải xong giường, lại lấy máy tạo ẩm mình mang theo lên, đổ nước vào rồi đặt xuống chân giường bật máy. Cô xịt thêm chút nước xị phòng six god của mình, trong không khí đều là mùi hương thoang thoảng ấm áp.

Làm xong tất cả những chuyện này cô mới gọi xuống dưới: “Đưa Sư Huyên lên phòng nào.”

Mấy người đều vây lên xem, Nhạc Tiếu nói: “Trời ơi, Kiều Kiều, cậu có pháp thuật ư?”

Thịnh Kiều: “Tớ có cây chổi này, cậu muốn xem không?”

Đọc truyện chữ Full