DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 375: Thương Thế!

Đệ tử Ngũ Hành Vực bên này đã sớm ầm ĩ.

- Bảo khí địa giai thượng phẩm, còn giống như là một cấp đứng đầu, ta không nhìn lầm chứ!

- Loại vũ khí này làm sao lại dành cho một tiểu tử Ngưng Mạch kỳ dùng, đây là vũ khí đại năng Toàn Đan mới có thể dùng a, rất nhiều đại năng Toàn Đan đều chưa hẳn có thể có!

- Đầu thương là Tử Huyễn, cán thương làm từ cái gì? Làm sao lại ẩn chứa nguyên khí Lôi Hỏa mạnh như vậy?

- Cán thương là Tử Điện thần trúc, hơn nữa nhìn không dưới vạn năm! Hơn nữa ở trong đầu thương lại rót vào Huyền Lôi thạch!

Có đệ tử Lôi Cực tông nói, bọn họ đối với linh vật Lôi thuộc tính tự nhiên vô cùng hiểu rõ.

- Chẳng những có Tử Điện thần trúc, còn có Ngô Đồng thánh hỏa, nhìn năm cũng là trên dưới vạn năm, bị chia làm tơ mỏng, quấn ở phía trên Tử Điện thần trúc!

Nói chuyện chính là đệ tử Hỏa Dương tông, bọn họ hiểu rõ linh mộc Hỏa hệ, so sánh với Thần Hoàng đảo chỉ có hơn chớ không kém.

- Trong đầu thương Hỏa Tinh của Chu Tước!

Tại chỗ có quá nhiều hành gia về phương diện Lôi Hỏa, hơn nữa Lâm Minh bởi vì biết rõ lấy thương này ra ở trong lúc kích chiến rất nhanh sẽ bại lộ, cũng không có cố ý thúc giục trận pháp che giấu Xích Viêm lão tổ lưu lại, cho nên chẳng qua là chỉ trong chốc lát, tài liệu của Tử Huyễn thương đã bị những người này tìm ra thất thất bát bát!

Tử Huyễn sau khi tinh luyện, Huyền Lôi thạch, Tử Điện thần trúc vạn năm, Ngô Đồng thánh hỏa vạn năm, Hỏa Tinh của Chu Tước, những tài liệu này, tùy tiện lấy ra cũng là tài liệu cực phẩm, mọi người khiếp sợ tới mức nghẹn họng nhìn trân trối.

Nhiều tài liệu trân quý như vậy ở chung một chỗ, hơn nữa do đại sư đỉnh cấp chế tạo, làm cho phẩm chất của cây thương này đã dứt khoát đuổi theo bảo khí thiên giai!

Bảo khí như thế, đại năng Toàn Đan tại chỗ cũng không có thể ung dung tự tại, ở khu vực bữa tiệc của Kim Chung sơn, hai trưởng lão nhìn cây thương này, mắt lộ ra vẻ sợ hãi than.

- Luyện khí chi đạo, đại đạo nhiều nhánh, Kim Chung sơn ta dùng kim loại luyện khí, lại không nghĩ còn có người dùng mộc luyện khí, công phu tinh luyện Tử Huyễn này, cũng làm cho người ta tán thưởng!

- Không tệ, cây thương này ở trình độ sắc bén, tự nhiên cản không nổi bảo khí do Kim Chung sơn ta luyện chế, nhưng là nếu bàn về tăng phúc của nó đối với thuộc tính chân nguyên, Kim Chung sơn ta nhưng lại xa xa không bằng.

Hai trưởng lão của Kim Chung sơn cũng là hết sức khiêm nhường, từ xưa tới nay, Kim Chung sơn cũng vẫn là một tông môn tương đối điệu thấp. Luôn luôn đóng cửa luyện khí, đệ tử thủ tịch của bọn họ ở trong Ngũ Hành Vực lục tông cũng là thanh danh không lộ ra một cái.

Mà ở khu vực Thần Hoàng đảo, đa số đệ tử cũng đang hưng phấn nghị luận giống như trước, bọn họ tự nhiên nhận ra được Hỏa Tinh của Chu Tước cùng Ngô Đồng thánh hỏa, đây đều là bảo vật của Thần Hoàng đảo.

Mặt Nghiêm Phó Hồng đã trầm xuống tới trình độ có thể chảy ra nước, Hỏa Tinh của Chu Tước cùng Ngô Đồng thánh hỏa đặt ở Thần Hoàng đảo cũng là tài nguyên cực kỳ trân quý, thế nhưng cho một ngoại nhân, làm sao mà không khiến cho bọn họ ghen tị được chứ.

- Thật đáng chết! Nhớ ngày đó, ta xin một chút Hỏa Tinh của Chu Tước để tu luyện Chu Tước Cấm Thần lục, cũng không nhận được. Nhưng là hiện tại, lại cho tiểu tử này để đúc thương!

Nghiêm Phó Hồng cắn răng, hắn vốn là nhìn Lâm Minh quá cường đại, đã cắt đứt tâm tư đối nghịch cùng hắn, nhưng là bây giờ nhìn đãi ngộ chênh lệch to lớn như thế, lòng đố kị trong lòng hắn hừng hực thiêu đốt, áp cũng không áp chế được.

- Thương tốt! Xem ra, chúng ta có thể nhẹ nhàng vui vẻ đánh một trận!

Tiêu Xích cười. Hắn vốn đang nói sẽ cấp cho Lâm Minh một thanh thương địa giai hạ phẩm, lại không nghĩ thương của Lâm Minh cũng không kém so với thương mà trưởng lão Kim Chung sơn dùng, mình là buồn lo vô cớ.

- Đón một thương của ta, Thái Khí Hóa Nhất!

Ánh mắt Tiêu Xích vốn là ôn hòa đột nhiên trở nên bén nhọn, tay phải đột nhiên vỗ đuôi thương, trường thương màu vàng liền gào thét đâm tới Lâm Minh nhanh như tia chớp, không khí chung quanh bị càn quét tới mức có thể vỡ ra, phát ra tiếng rít chói tai.

Một thương này, như chậm như nhanh, qua trong giây lát đã đánh tới trước mắt Lâm Minh.

Lâm Minh ánh mắt sáng lên, đây là thương thuật thuần túy, nếu là lúc bình thường có người phát ra công kích như vậy, hắn thường thường sẽ dựa vào thân pháp Kim Bằng Phá Hư để né tránh, nhưng là hiện tại, hắn lại không muốn trốn.

Giao Long Xuất Hải!

Lâm Minh dứt khoát đâm ra một thương, không sử dụng lực Lôi Hỏa, không dùng được chân nguyên chấn động, chỉ dùng một chiêu thương bình thường nhất.

Hắn muốn nhân cơ hội này để ma luyện thương pháp của hắn. Về thương pháp của Tiêu Xích, thương pháp của Lâm Minh có thể nói là vụng về không chịu nổi! Cũng là lấy “Thương quyết cơ sở” làm bản gốc, mà cái gọi là Giao Long Xuất Hải, chỉ là quân đội luyện binh, thương chiêu trụ cột nhất để binh lính bình thường dùng.

Ầm!

Hai thương tương giao, trong một sát na Lâm Minh phảng phất nghe được âm thanh coong coong của kim loại vang lên bên tai, trong thương của Tiêu Xích hàm chứa một loại lực đạo cực kỳ quỷ dị, Tử Huyễn thương của hắn vừa chạm vào ở phía trên, hẳn là bị chấn động đánh văng ra, Tử Huyễn thương khẽ cong, thương của Tiêu Xích phảng phất có linh tính leo lên phía trên cán thương Tử Huyễn thương, như rắn độc dán lên trên cây, đâm thẳng về cổ họng Lâm Minh.

- Thương pháp này?

Trong lòng Lâm Minh cả kinh, mũi chân vội chĩa xuống đất Kim Bằng Phá Hư!

Thân ảnh chợt lui, lúc này Lâm Minh mới tránh được một thương này, phong thương đánh vào chân nguyên hộ thể, Lâm Minh có thể rõ ràng nghe được âm thanh “xoẹt xoẹt” của chân nguyên hộ thể bị đâm rách nát.

Hảo thương pháp!

Trong lòng Lâm Minh rung động, nếu như chỉ là đấu thương pháp, hắn mới vừa rồi đã thua!

Lấy nội tình mấy ngàn năm của Kim Chung sơn, thương pháp tích lũy ra so với “Thương quyết cơ sở” hàng thông thường căn bản là không có ở cùng một cấp bậc.

- Tiêu sư huynh quả nhiên danh bất hư truyền! Làm tốt lắm!

Đệ tử của Ngũ Hành Vực là bị Lâm Minh áp chế quá độc ác, một người ngăn cửa, mấy chục người lại không có người nào dám lên, sự kìm nén này có thể nghĩ.

Cho nên hiện tại một chiêu của Tiêu Xích chiếm thượng phong, bọn họ lại bắt đầu điên cuồng reo hò trợ uy.

Tiêu Xích nhíu nhíu mày, cũng không để ý đến đám người này, không giải thích được, nhìn về Lâm Minh nói:

- Lâm sư đệ dùng thương pháp gì?

- Thương quyết cơ sở.

Lâm Minh tùy ý nói.

- Cái gì?

Tiêu Xích ngây ngẩn cả người.

Không riêng gì Tiêu Xích, một đám đệ tử của Thần Hoàng đảo cũng ngây ngẩn cả người, những đệ tử Ngũ Hành Vực kia cứ chờ xem Lâm Minh kinh ngạc cũng sửng sốt, Thương quyết cơ sở?

Ở Ngũ Hành Vực, cũng có Thương quyết cơ sở tương tự, Đao quyết cơ sở... Loại công pháp lưu hành đại chúng ngay cả cái tên chính thức cũng không có này chính là dùng để nhập môn, thậm chí ngay cả nhập môn cũng không xứng.

Lâm Minh học dĩ nhiên là Thương quyết cơ sở?

- Tiểu tử này, khôi hài a!

Phản ứng đầu tiên của đa số người chính là không tin, nhưng cẩn thận thử nghĩ xem, Lâm Minh ở phía trên thương pháp đ cũng chưa ra hình dáng gì, trên căn bản chính là đâm, bổ, gọt đơn giản nhất mà thôi.

Hắn thắng đối thủ cũng không phải là dựa vào thương chiêu, mà là chân nguyên dày đặc, Lôi Hỏa, cùng với lực công kích kinh khủng.

- Thật giống như, tiểu tử này thật sự học Thương quyết cơ sở thông thường nhất!

Có người sau khi hồi tưởng một phen, cho ra cái kết luận này.

- Nguyệt Côn Niên Quyền Cửu Luyện thương, thương này rất khó luyện, tiểu tử này nguyên lai là không phải trong nghề, cầm thương để giả bộ.

Lập tức liền có người vui vẻ, bọn họ sẽ không buông tha cho bất kỳ một cơ hội cười nhạo châm biếm Lâm Minh, đây chính là lòng người, biết rõ Lâm Minh cường đại thái quá, nhưng ngoài miệng bọn họ sẽ không thừa nhận, cuối cùng vẫn tìm cơ hội châm biếm Lâm Minh.

- Cái gì thương chiêu cũng đều không hiểu, còn dùng thương, đây chính là bảo thương địa giai thượng phẩm a, thuần túy là làm nhục nó rồi!

Tiêu Xích bất động thanh sắc. Thật ra thì trong nội tâm, hắn cũng cảm thấy Lâm Minh dùng địa giai thượng phẩm Tử Huyễn thương có chút phá của trời không tiếc tay, loại vũ khí này cho đại năng Toàn Đan mới có thể phát huy ra uy lực của nó.

Hắn nói:

- Lâm sư đệ, ngươi tựa hồ là chứa ý niệm hợp lại thương thuật của ta trong đầu, nhưng nếu như ngươi chỉ dùng Thương quyết cơ sở thì là không thể nào thắng ta.

Lâm Minh nói:

- Ta giao thủ cùng Tiêu sư huynh. Nếu như dựa vào chân nguyên Lôi Hỏa thủ thắng, lần chiến đấu này đối với ta mà nói cũng là mất đi ý nghĩa.

Tiêu Xích mi mao nhất thiểu, lòng háo thắng trong lòng bị Lâm Minh khai mào.

- Ngươi muốn chỉ dựa vào thương pháp để so chiêu cùng ta?

- Trừ phi là vạn bất đắc dĩ.

Lâm Minh giữ đường lui cho mình như cũ, cái gọi là thương pháp, bao gồm kỹ xảo dùng thương, cùng với thương chiêu dựa vào chân nguyên tăng phúc để phát ra.

Không cần võ kỹ, không cầnLuyện Lực Như Tơ, không cần Lôi Hỏa chân nguyên, không cần Hỏa Tinh Lôi Linh, loại bỏ những thứ này, Lâm Minh ít còn dư lại cái gì, chỉ có thương chiêu mộc mạc nhất, lực chiến đấu tự nhiên rớt xuống rất nhiều. Huống chi bây giờ hắn không phải là trạng thái tốt nhất, cũng không biết điểm mấu chốt của Tiêu Xích ở nơi đâu, không có thứ để dựa vào.

Lời nói của Lâm Minh nhất thời làm cho người xem tại chỗ xôn xao.

- Dùng Thương quyết cơ sở đối chiến thương thuật tích lũy mấy ngàn năm của Kim Chung sơn? Lâm Minh thật ngông cuồng a.

- Giả bộ mà thôi, ngươi không có nghe hắn nói là vạn bất đắc dĩ sao? Hãy chờ xem, không ra mấy chiêu hắn sẽ vạn bất đắc dĩ, sau đó dùng Phượng Sí Tường Không hay gì gì đó của hắn.

Một đệ tử Ngũ Hành Vực bĩu môi, hiển nhiên là không tin.

Ngay cả đệ tử Thần Hoàng đảo luôn luôn lòng tin mười phần đối với Lâm Minh cũng không dám khẳng định, Lâm Minh mạnh, nhưng nếu như nói riêng về thương thuật thì làm sao cũng không so được với Kim Chung sơn a.

- Lâm Minh này rốt cuộc đánh chú ý quỷ quái gì đây?

Trưởng lão Kim Chung sơn nhíu nhíu mày, hắn cũng nhận ra thương thuật của Lâm Minh không thể so sánh được với Tiêu Xích. Nếu như trong lòng hắn không có mấy phần nắm chặt tựu tùy tiện nói ra lời này, kết quả không có hai chiêu sẽ dùng Lôi Hỏa lực thì chẳng qua là làm cho người ta nhạo báng thôi.

- Nếu như ta không có đoán sai, Lâm Minh là muốn lúc so chiêu cùng Xích nhi, kích thích cực hạn của mình, bù lại khuyết điểm phía trên thương thuật của hắn. Mục đích hắn tham gia yến hội luận bàn này không phải là vì lấy được thắng lợi, mà là vì ma luyện thực lực của hắn.

Một trưởng lão khác của Kim Chung sơn chậm rãi nói.

Chiến đấu từ trước vẫn là phương thức tốt nhất để ma luyện thực lực, có thật nhiều thiên tài hứng thú với khiêu chiến luận bàn, hắn cho rằng Lâm Minh chính là loại người này.

- Có ý tứ, ý nghĩ là tốt, nhưng là chỉ dùng thương thuật thuần túy, ta xem hắn có thể chống đỡ như thế nào a.

Trưởng lão Kim Chung sơn nói chuyện ngay từ đầu sinh ra hứng thú.

...

- Lâm sư đệ, thương pháp rất khó có thể học tinh thông, Thần Hoàng đảo cũng không có truyền thừa về thương pháp, nếu là nhất thời nổi lên hứng thú mà mù quáng học thương, chỉ biết hại chính mình.

Tiêu Xích cho rằng, Lâm Minh thật sự không có lý do để luyện thương, Thần Hoàng đảo chỉ dùng kiếm, thậm chí Lâm Minh có thể chọn vũ khí lúc vỗ đầu, cảm thấy lúc múa thương tương đối đẹp trai, nên đã chọn thương.

- Ngươi đã kiên trì như thế, đón thương!

Kim thương trong tay Tiêu Xích đâm ra, khí thế toàn thân nhất thời dâng lên, tay vừa trượt, cán thương trực tiếp trơn đi ra ngoài, đồng thời tay phải hắn vỗ đuôi thương, cả cây thương nhất thời có linh tính, phảng phất hóa thành một con rắn độc vũ động.

Thương đến trong tay Tiêu Xích, tựa hồ như có ý thức tự chủ, có thể chủ động công kích nhược điểm của địch nhân, khó có thể né tránh.

- Lần này làm sao ngăn chặn?

Vô luận đệ tử Thần Hoàng đảo hay là đệ tử Ngũ Hành Vực cũng chờ bóng ánh mắt, chờ đến Lâm Minh ra thương, không cần Lôi Hỏa chân nguyên, chỉ dựa vào thương chiêu của Thương quyết cơ sở, muốn đỡ một thương này, khó khăn!

Thương phong gió gào thét, thương mang phun ra nuốt vào.

Đối mặt với một thương như Kim Xà loạn vũ này, con ngươi Lâm Minh co rút lại, chân nguyên cả người bột phát đến mức tận cùng, xương cốt của hắn phát ra tiếng “ba ba” nổ vang, ở phía sau Lâm Minh, rõ ràng ngưng tụ thành một hư ảnh Chân Long màu xanh da trời, giương nanh múa vuốt, chân thật mà thân thiết, thậm chí có thể thấy rõ những Long Lân chớp động lên thanh quang kia!

Từng tiếng âm thanh rồng ngâm truyền đến từ trong cơ thể Lâm Minh, rồng ngâm to rõ bay thẳng đến chân trời, mây trên trời đều bị giải khai.

Trường thương hóa long!

Thương pháp của Lâm Minh tự nhiên không có bất kỳ chỗ biết tròn biết méo, thậm chí có thể nói là thô ráp không chịu nổi, nhưng là kể từ khi hấp thu Chân Long Chi Huyết, một thương Lâm Minh đánh ra, dẫn động huyết mạch Chân Long trong cơ thể, có thể mang theo xu thế sơn hà vạn quân, ẩn chứa thiên địa long uy!

Đây là lực lượng huyết mạch mang cho hắn!

Mắt thấy một thương như vậy của Lâm Minh, Tiêu Xích sợ ngây người, song thương cực nhanh, căn bản là cũng không để cho Tiêu Xích làm ra bất kỳ phản ứng nào, hai thương đánh nhau!

Ầm! Ầm!

Giống như Thương Long cùng Kim Xà đụng vào nhau, sóng xung kích của Thanh Thương chân nguyên bột phát ra, hóa thành vài trăm hơn ngàn hư ảnh Thương Long mơ hồ, bay vụt ra bốn phía!

Lực đạo quỷ dị ẩn chứa ở trong kim thương của Tiêu Xích, thế nhưng giống như sóng biển mênh mông dâng lên hóa giải thương thế.

Thân ảnh của hắn bay nhanh trở về, liền lùi lại bảy tám trượng mới đứng vững thân thể, mà Lâm Minh cũng lui vài chục bước, một lần đối kháng, thế nhưng thể lực ngang nhau!

Tiêu Xích không thể tin nhìn Lâm Minh, không khỏi kinh hãi trong lòng.

Không riêng gì Tiêu Xích khiếp sợ, tất cả mọi người tại chỗ cả kinh nói không ra lời, Lâm Minh thế nhưng đạt được trình độ thành tựu như vậy ở phương diện “thế”.

Cái gọi là “thương thế”, “kiếm ý” chính là hồn ẩn chứa trong thương cùng kiếm, võ giả bình thường dùng chiêu thức thương kiếm chẳng qua là về bộ dạng, mà cao thủ chân chính, sử dụng chiêu thức thương kiếm, có thể dung nhập hồn vào thương kiếm.

Thường nói, đao như hổ, thương như rồng. Một cây thương tốt, tựu giống như Chân Long, hồn của nó, cũng sẽ là Long Hồn.

Lâm Minh còn nhỏ tuổi, cũng đã làm được thương như rồng, thậm chí long uy ẩn chứa trong thương đã chân thật đến mức có thể ngưng tụ thành hư ảnh Chân Long ở sau lưng, thiên phú có thể coi là nghịch thiên!

Nếu như không phải là thương chiêu của hắn kém quá nhiều, thì một thương mới vừa rồi kia, sợ rằng đã thương tổn được Tiêu Xích, mà không phải là kết quả thế lực ngang nhau.

Mục Dục Hoàng nhẹ hít một hơi, hồi tưởng uy thế của một thương mới vừa rồi kia, hư ảnh Chân Long sau lưng Lâm Minh, còn có rồng ngâm phóng lên cao kia.

Trường thương hóa long?

Không phải...

Bất kể là rồng ngâm, hay là hư ảnh Thương Long kia, cũng không phải là do thương thế của Lâm Minh đưa đến, vừa vặn ngược lại, là bởi vì rồng ngâm cùng hư ảnh Thương Long kia, mới để cho thương thế của Lâm Minh như sơn băng hải tiếu, long tường cửu thiên.

Mục Dục Hoàng dám khẳng định điểm này, đó là bởi vì mới vừa rồi một sát na âm thanh rồng ngâm phóng lên cao, bà rõ ràng cảm thấy huyết mạch Chu Tước trong cơ thể rung động, thậm chí mơ hồ có một loại cảm giác sợ hãi mà khuất phục!

- Vũ nhi, đây chính là trước ngươi đã nói, huyết mạch Giao Long kỳ dị hư hư thực thực hàm chứa trong cơ thể Lâm Minh?

Mục Dục Hoàng dùng chân nguyên truyền âm, chậm rãi mở miệng hỏi.

Nếu như không có đoán sai, cơ duyên Lâm Minh gặp phải chính là cái này, hắn cũng là dựa vào “nó”, mới có thể hấp thu Tử Giao Thần Lôi sao.

Đọc truyện chữ Full