DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 238: Khương Lan Kiếm!

- Người này có thể nói là vô địch ở Ngưng Mạch kỳ trở xuống, tuy nhiên gặp phải thiên tài Ngưng Mạch kỳ chân chính, cũng là vô dụng.

Võ giả áo xanh hờ hững nói, người này tên là Khương Lan Kiếm, là truyền nhân trực hệ của Khương Du, tổ sư khai phái Kiếm tông, cũng là thiên tài thứ hai ngoại trừ đệ tử thân truyền Khương Bạc Vân của tông chủ Kiếm tông Thất Huyền cốc.

Tu vi Khương Lan Kiếm rõ ràng đã đạt tới Ngưng Mạch đỉnh phong, thực lực bậc này, ở Thất Huyền cốc cũng thuộc về nhất lưu.

- Kiếm khí tu luyện tới cảnh giới chí cao, có thể chém giết hư vô, bao gồm chấp niệm, sinh cơ, tâm ma, dĩ nhiên cũng bao gồm cả công kích linh hồn, thậm chí bao gồm cả lôi đình lực của hắn, người này cho dù tu vi đồng dạng cùng ta, cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của ta!

- Công kích linh hồn, cuối cùng không phải là chính đồ, ban đầu thì có hiệu quả, thực lực tăng trưởng nhanh chóng, nhưng là chờ đến cảnh giới cao hơn, lại chỉ là vô ích thôi, đầu nhập quá nhiều tinh lực ngược lại sẽ hạn chế thực lực của mình.

Khương Lan Kiếm yên lặng uống rượu, lời phê bình của hắn có chút mùi vị chỉ điểm giang sơn, tử y nhân ha ha cười một tiếng, hắn biết, Khương Lan Kiếm nhãn giới cực cao, để hắn phê bình chiêu thức, công pháp các loại, có rất ít sai lầm, ngay cả tông chủ Kiếm tông đối với ánh mắt của hắn cũng khen không dứt miệng.

- Đệ tử của ba mươi sáu nước, tại sao có thể so sánh với ngươi? Bọn họ nếu là có thể vào vị trí trăm người đầu, đã là vinh quang lớn lao, nếu là may mắn vào năm mươi hạng đầu, đó chính là khói xanh tỏa ra ở phần mộ tổ tiên, công kích linh hồn mặc dù không phải là chính đồ, nhưng là so với chiêu thức bất nhập lưu kia cũng tốt rồi.

Khương Lan Kiếm không nói thêm gì nữa, đối với võ giả ba mươi sáu nước mà nói, có thể có một bộ kỳ chiêu xuất thủ nắm chắc, quả thật so sánh với hắn không có mạnh hơn nhiều, chỉ sợ không phải là chính đồ cũng tốt.

- Đi thôi, Hợp Hoan tông bao che khuyết điểm nhất. Âu Dương Tử Vân lần này bị thua thiệt nhiều, ca ca Âu Dương Tử Phong của hắn sẽ giúp hắn báo thù, thiếu niên này, chọc vào phiền toái không nhỏ.

Sau khi biết được Lâm Minh xuất thân từ Thiên Vận quốc, Long Vân cảm khái hàng vạn hàng ngàn lần, mười sáu gia tộc tu võ bởi vì tài nguyên dư thừa, lại có truyền thừa độc lập. Từ trước đến giờ tự cho mình là rất cao, Long Vân cũng là người nổi bật của Long gia, lại không nghĩ tới hôm nay bại hoàn toàn trong tay một thiên tài xuất thân từ Thiên Vận quốc. Hơn nữa để cho Long Vân không cách nào tiếp nhận là, tu vi đối phương vẫn còn thấp hơn so với hắn.

- Cảm ơn các ngươi, tại hạ Long Vân, đệ tử đời ba mươi mốt của gia tộc họ Long.

Long Vân tiến đến, ôm quyền nói cảm tạ.

Gia tộc tu võ cổ xưa, thói quen lúc tự giới thiệu mình nói ra mình là đệ tử đời thứ bao nhiêu, đây cũng là một loại nội tình huyền diệu đối với gia tộc, rất nhiều võ giả vì để không làm trễ nải tu luyện, ba bốn mươi tuổi mới có thể kết hôn sinh con, gia tộc có thể truyền tới đệ tử đời ba mươi mốt, ít nhất có lịch sử ngàn năm.

- Thiên Vận quốc, Lâm Minh.

Lâm Minh lễ phép nói ra tên của mình, liền ngồi trở lại chỗ ngồi, Tần Hạnh Hiên rất tự nhiên bới thêm một chén Long Cốt Thang nữa cho Lâm Minh, đối với nàng mà nói, thắng lợi mới vừa rồi của Lâm Minh căn bản là chuyện đương nhiên. Chớ nói Lâm Minh, chính là Lăng Sâm cũng thắng dễ dàng tên Âu Dương kia.

Lúc này Long Vân mới chú ý tới Tần Hạnh Hiên, tu vi Luyện Cốt trung kỳ, đối lập với dung mạo non nớt và xinh đẹp, nhất thời để cho hắn thất kinh.

Thiếu nữ trước mắt này rõ ràng bộ dạng mười lăm mười sáu tuổi, tu vi lại cao như vậy. Vậy thì tư chất phải cao tới bao nhiêu a?

Nếu như không có cơ duyên đặc thù gì, sợ rằng phải là thiên phú lục phẩm a.

Nàng cũng là từ Thiên Vận quốc sao? Thiên Vận quốc lúc nào xuất hiện nhiều thiên tài như vậy?

Mấy người phía sau Long Vân cũng chú ý tới Tần Hạnh Hiên, mấy tháng này Lâm Minh trà trộn Nam Cương đã lớn, khuôn mặt cũng là có góc cạnh, cũng mang theo một cỗ khí chất ám ẩn, nói là mười bảy tuổi cũng không quá đáng, nhưng là Tần Hạnh Hiên lại mang theo một chút khí tức của trẻ nhỏ, bọn họ cùng lứa với Tần Hạnh Hiên, tuy nhiên cũng chỉ là tu vi Dịch Cân kỳ.

Hơn nữa thiếu nữ phía sau Long Vân, lúc thấy Tần Hạnh Hiên, một cỗ phức cảm tự ti tự nhiên sinh ra, hai cô bé gặp nhau, đối lập không đơn thuần là thực lực cùng thiên tư, còn có dung mạo.

Các phương diện bại hoàn toàn, trong nội tâm nàng thầm thở dài một hơi, sớm biết nàng cũng không nên tới.

Long Vân che giấu sự khiếp sợ trong lòng, hữu hảo cười cười với Tần Hạnh Hiên, sợ rằng, không tới năm năm, thiếu nữ này sẽ danh dương ở ba mươi sáu nước a.

Thấy đối phương mỉm cười, Tần Hạnh Hiên cũng chỉ là lễ phép gật đầu, một bộ dạng vô tình thâm giao, Long Vân chỉ có thể cáo từ.

- Lâm huynh nếu là đi Hoắc La quốc, có thể tới Long gia tụ họp, Long gia ta ngay tại biên cảnh Long La sơn của Hoắc La quốc, cáo từ.

- Tạm biệt.

Mấy canh giờ sau, Thất Huyền cốc, Hợp Hoan tông.

Hợp Hoan tông ở ngọn núi, hàng năm cỏ cây xanh biếc, điểu ngữ hoa hương, đây là do Âu Dương Huân tổ sư khai tông Hợp Hoan tông hao phí không ít công sức, bố trí pháp trận dưới chân núi Hợp Hoan phong, ngăn cản hàn khí ở núi cao xâm lấn, để cho cả tòa Hợp Hoan phong hàng năm xanh biếc.

Chỉ là pháp trận này, hàng năm tiêu hao hết Chân Nguyên thạch tinh khiết liền có hơn vạn, đặt ở một cái nước nhỏ, đủ để cho một đại gia tộc phá sản.

Đi vào Hợp Hoan phong, chẳng những có điều ngữ hoa hương, lại thường xuyên có thể nhìn thấy nữ tu xinh đẹp xuyên qua ở trong bụi hoa, oanh oanh yến yến, đẹp không sao tả xiết.

Tông môn có nhiều nữ tu nhất Thất Huyền cốc không phải là Cầm tông lấy phái nữ làm chủ, mà là Hợp Hoan tông.

Hợp Hoan tông chia đều mỗi nam đệ tử, bên cạnh cũng sẽ có ba đến bốn bạn nữ tới cùng tu.

Những cô gái này có chút là bị bắt buộc, tuy nhiên đại đa số là tự nguyện, công pháp của Hợp Hoan tông mặc dù đối với nam tử có chỗ tốt lớn hơn, chẳng qua nếu như thải bổ thích đáng thì cũng sẽ làm cho nữ tử có được lợi ích, cho nên mấy nữ đệ tử chỉ có thiên phú tứ phẩm, vô duyên tiến vào Thất Huyền cốc, tình nguyện tiến vào Hợp Hoan tông, tu luyện Hợp Hoan thần công, ít nhất dưới sự giúp đỡ của tông môn, các nàng có hy vọng rất lớn là trước khi dung nhan bắt đầu già yếu bước vào Ngưng Mạch kỳ, thậm chí là Hậu Thiên kỳ.

Như thế, liền có thể có thêm mấy chục năm thanh xuân, luôn luôn giữ vững ở lúc sinh mệnh xinh đẹp nhất, đây đối với rất nhiều cô gái xinh đẹp mà nói, là hấp dẫn trí mạng. Bên trong các nàng vô cùng nhiều người thậm chí xuất thân từ đại gia tộc của ba mươi sáu nước, địa vị không kém hơn so với Bạch Tĩnh Vân, Mộ Dung Tử ở Thiên Vận quốc, ban đầu Bạch Tĩnh Vân nếu không phải nguyện chết không theo thì nàng cũng sẽ tiến vào nơi này, trở thành một thành viên trong đó.

Mấy nữ tu mới vừa bước vào Ngưng Mạch kỳ, đang tụ hội ở sơn dã, ăn mừng các nàng mới vừa lấy được mấy chục năm thanh xuân, niên kỷ của các nàng đa số đều là hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, chính là lúc mê người nhất trong sinh mệnh của phái nữ, bởi vì lúc bình thường bảo dưỡng thật là tốt, hơn nữa các loại linh đan tưới nhuần, da thịt các nàng trơn mềm như nước, thoạt nhìn không có bất kỳ chỗ nào khác những cô bé tuổi đôi mươi.

Mà lúc các nàng đang ăn mừng, lại thấy mấy đệ tử Hợp Hoan tông mang một người vội vã lên núi, người nọ sắc mặt tái nhợt, cả người co quắp, giống như là bị kinh phong vậy.

- Người mà thân thể đang run kia, hình như là... Là Âu Dương Tử Vân sao?

Mấy cô gái nhận ra Âu Dương Tử Vân, là mấy đệ tử rất có tiền đồ trong số ít ở Hợp Hoan tông, những nữ tu này cũng cho thêm vào chú ý, nếu là cùng tu với một thiên tài, tài nguyên lấy được tự nhiên cũng sẽ phong phú hơn, nếu như hầu hạ thật là tốt, được thưởng một chút linh đan diệu dược, tựu đầy đủ để các nàng đột phá Ngưng Mạch kỳ, đối với những cô gái này mà nói, bệnh nổi ban gì gì đó tự nhiên không có ở trong phạm vi suy nghĩ, chỉ cần đột phá Ngưng Mạch kỳ, quản lực chiến đấu của nó kém cỏi bao nhiêu, đều không có vấn đề.

- Thật sự là Âu Dương Tử Vân, thiên a, hắn làm sao sẽ thành dạng như vậy.

Một cô gái khác che cái miệng nhỏ nhắn, gần đây Hợp Hoan tông tựa hồ phát sinh một ít chuyện, vài ngày trước, Âu Dương Địch Hoa cháu của trưởng lão bị giết, lúc này mới mấy ngày, Âu Dương Tử Vân lại bị đánh cho thành như vậy.

Đang khi nói chuyện, một người trung niên cùng một thanh niên từ trên núi bay vút xuống, hiển nhiên đã nhận được tin tức trước tiên, đi ra ngoài nghênh đón.

Trung niên nhân thấy bộ dạng Âu Dương Tử Vân, linh hồn lực đảo qua, lập tức biết tình huống của Âu Dương Tử Vân, hắn là sau khi miễn cưỡng dùng Tử Viêm Cốt Mâu bị công kích, gặp phải cắn trả mới biến thành cái bộ dáng này, không có mười ngày nửa tháng, đừng nghĩ khôi phục như cũ.

Như vậy, thì không thể tham gia hội võ tổng tông, đối với Âu Dương Tử Vân là một cái đả kích không nhỏ, trung niên nhân cau mày nói:

- Chuyện gì xảy ra?

Người này chính là phụ thân Âu Dương Văn Trọng của Âu Dương Tử Vân, là Tiên Thiên trưởng lão bên trong tông, trưởng lão Hợp Hoan tông bảy thành là họ Âu Dương, bọn họ đều là đời sau trực hệ của tổ sư khai tông Âu Dương Huân, thứ nhất bọn họ ở bên trong tông căn cơ vững chắc, tài nguyên lấy được nhiều, nhiều, thứ hai thiên phú di truyền của bọn họ cũng tốt hơn nửa đệ tử khác, cho nên xác suất đột phá Tiên Thiên tương đối lớn.

Mấy đệ tử cấp thấp của Hợp Hoan tông bị khí thế của Âu Dương Văn Trọng bức bách, nhất thời cảm thấy một cỗ cảm giác áp lực trầm trọng, không dám báo cáo láo, run rẩy nói chuyện đã xảy ra.

Thanh niên bên cạnh trung niên nhân nghe được mấy người kể ra, trong mắt chợt lóe sáng, nói:

- Tinh thông công kích linh hồn lực, lại có chút ít năng lực khống chế lôi đình, có thể miểu sát võ giả cùng giai, vô địch Ngưng Mạch kỳ trở xuống?

Mấy đệ tử Hợp Hoan tông vì trốn tránh trách nhiệm, nói Lâm Minh anh minh thần võ, kèm thêm danh hiệu vô địch Ngưng Mạch kỳ trở xuống, bọn hắn cho rằng Âu Dương Tử Vân đã là ít có địch thủ ở Ngưng Mạch kỳ trở xuống, Lâm Minh có thể dễ dàng đánh bại Âu Dương Tử Vân, nói vô địch Ngưng Mạch kỳ cũng không quá đáng.

- Hừ, thiên hạ lớn như vậy, ai dám tự xưng là vô địch Ngưng Mạch kỳ trở xuống?

Thanh niên hừ lạnh một tiếng, xem thường, hắn là ca ca Âu Dương Tử Phong của Âu Dương Tử Vân, tu vi Ngưng Mạch sơ kỳ.

- Võ giả thông hiểu công kích linh hồn, ở chênh lệch thực lực tuyệt đối căn bản không đủ gây sợ, ta sẽ đánh bại hắn ở võ trường thi đấu, để cho hắn trả giá thảm thống.

- Ừm, tận lực ở trong phạm vi quy tắc cho phép, không nên chọc người tranh cãi.

Âu Dương Văn Trọng cũng là muốn để cho Âu Dương Tử Phong đòi lại ngụm khẩu khí này này vì tiểu nhi tử, nếu không khẩu khí này không thuận, sẽ đặt ở trong lòng Âu Dương Tử Vân, ảnh hưởng hắn tu luyện.

- Phụ thân yên tâm, ta hiểu được.

Ngày thứ năm khi đoàn người Cầm Tử Nha tới Thiên Huyền thành, hội võ tổng tông chính thức bắt đầu, tổng cộng năm trăm hai mươi tên đệ tử đến từ ba mươi sáu nước Thất Huyền khu, mười sáu gia tộc tu võ, cùng với tổng Thất Huyền cốc tụ tập ở dãy núi Thiên Huyền, đợi chờ tiến nhập sơn môn.

Ở bên trong nhiều thanh niên tuấn kiệt như vậy, Lâm Minh cũng không thu hút, mặc dù mấy ngày trước, hắn đưa tới không ít chú ý ở Nam Hoa lâu, nhưng khách quan mà nói, những thiên tài Ngưng Mạch trung kỳ, hậu kỳ kia chỉ có thể coi là một tiểu thiên tài đáng giá chú ý, cũng không đến mức khiến cho mọi người nghị luận khắp nơi.

Đọc truyện chữ Full