DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu
Chương 57: Nguy Cơ

  • Hiện tại, còn chưa mở đầu khóa học, cha mẹ đều gọi điện thoại đến, bảo hắn nhất định phải tới trường học báo danh. Vừa tới trường học, đã bị Mã Quan Thiên như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi gọi đi.

- Điện thoại di động của hắn là ta mua cho, dãy số cũng chỉ có người trong nhà mới biết được, coi như là Viên mập mạp cũng không biết. Mã Quan Thiên có thể biết rõ, tất nhiên là từ chỗ cha mẹ biết được.

- Mã Quan Thiên là Thái Sơn Bắc Đẩu trong Trung y giới, có thể chú ý Trần Thanh Đế, chủ động muốn lấy số điện thoại di động của Trần Thanh Đế, càng là chủ động muốn gặp Trần Thanh Đế. Hẳn là Trần Thanh Đế ở Trung y, thật sự có được thiên phú nhất định, hơn nữa còn có mặt mũi của cha ta.

Không thể phủ nhận, Trần Phong Nhiên phân tích, chín thành chín là chính xác, thật giống như mắt thấy toàn bộ quá trình. Chỉ là có một điểm, hắn phân tích không chuẩn xác.

Đó chính là...

Mã Quan Thiên muốn gặp Trần Thanh Đế, cùng Trần Chấn Hoa nửa xu quan hệ cũng không có.

Đương nhiên, điều này cũng không có thể trách Trần Phong Nhiên, chỉ có thể nói hắn đối với tính cách của Mã Quan Thiên còn chưa đủ hiểu rõ, hiểu rõ vô cùng phiến diện.

Chỉ là điểm này, là không thể phủ nhận Trần Phong Nhiên thông minh tài trí cùng tâm kế.

Trần Phong Nhiên dám hợp tác cùng nhân vật thiên tài Lữ gia Lữ Bất Phàm, muốn mưu sát Trần Thanh Đế, là có thể nhìn ra một hai.

Trong các đại gia tộc, trẻ tuổi dám chính thức so chiêu cùng Lữ Bất Phàm cũng không nhiều. Ai không biết, hợp tác cùng Lữ Bất Phàm, không thể nghi ngờ là bảo hổ lột da, là muốn chết.

Mà Trần Phong Nhiên có phách lực như vậy.

Trọng yếu hơn là, hiện nay Trần Phong Nhiên chỉ có 17 tuổi, nếu như cho hắn thời gian nhất định, trải qua một ít tôi luyện trầm tích, tất nhiên sẽ thành một nhân vật thật đáng sợ.

- Như thế nào cũng thật không ngờ, phế vật Trần Thanh Đế này, vậy mà có thiên phú ở phương diện Trung y. Nếu như hắn thật sự bị Mã Quan Thiên nhìn trúng, ta cố gắng trước kia sẽ là giã tràng xe cát. Bất quá...

Trần Phong Nhiên cảm nhận được uy hiếp, trong hai tròng mắt hiện lên một đạo hàn mang:

- Khá tốt ta quá rõ bản tính của phế vật này, ta càng bảo hắn cẩn thận, hắn lại càng làm trái lại.

- Chỉ cần Trần Thanh Đế đắc tội chết Mã Quan Thiên, cho dù hắn có chút thiên phú, coi như là cha của ta ra mặt, kết cục cũng sẽ nhất định, không cách nào vãn hồi.

Trần Phong Nhiên hai đấm nắm chặt, trong nội tâm hừ lạnh một tiếng:

- Vị trí Trần gia gia chủ, là Trần Phong Nhiên ta, Trần Thanh Đế hắn còn chưa đủ tư cách, cũng không có người có thể ngăn cản ta thay thế Trần Thanh Đế.

- Uy hiếp duy nhất, là lão bất tử một mực che chở Trần Thanh Đế kia.

Trong đôi mắt của Trần Phong Nhiên, hiện lên một đạo hung mang.

Cùng lúc đó, Trần Thanh Đế trải qua không ngừng hỏi đường, trong ánh mắt khác thường của đệ tử khác, rốt cuộc tìm được văn phòng lão hiệu trưởng, Mã Quan Thiên.

Hết cách rồi, trong trí nhớ Trần Thanh Đế tiếp thu, căn bản không có cái Trung y viện này, cũng không biết Mã Quan Thiên là ai, chớ nói chi là phòng làm việc của hắn.

- Đại học, thực lớn nha, phòng hiệu trưởng cũng làm nhiều như vậy, làm hại ta tìm nhầm nhiều lần.

Trần Thanh Đế lau mồ hôi trán, đưa tay gõ cửa ban công.

- Là Thanh Đế phải không, vào đi.

Cửa phòng lão hiệu trưởng được mở ra, Mã Quan Thiên tóc trắng xoá, tinh thần lại phi thường tốt nhìn người đến là Trần Thanh Đế, sắc mặt lộ ra dáng tươi cười nồng đậm.

- Ngài là Mã hiệu trưởng? Muốn gặp ta?

Vẻ mặt Trần Thanh Đế nghi hoặc, trước kia Trần đại thiếu tìm sai nhiều phòng hiệu trưởng, ai biết lần này có phải thật hay không.

- Đúng vậy, chính là tôi muốn gặp cậu, vào đi.

Mã Quan Thiên cười nhạt một tiếng nói ra.

- Ân.

Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, thầm nghĩ trong lòng:

- Xem bộ dáng, Mã lão đầu này đối với ta bề ngoài giống như không có ác ý gì. Bất kể như thế nào, trước vào xem nói sau.

Trần Thanh Đế mới vừa vào phòng lão hiệu trưởng, Trần Phong Nhiên lại từ đằng sau một cái cột đá đi ra.

- Làm sao có thể?

Nhìn thấy mở cửa chính là Mã Quan Thiên, toàn thân Trần Phong Nhiên đột nhiên chấn động, sắc mặt cũng tùy theo biến đổi, trong nội tâm vô cùng khiếp sợ cùng khó mà tin được:

- Bình thường đều là Mã Tình Tình mở cửa, lần này là làm sao vậy? Thật không ngờ Mã Quan Thiên coi trọng Trần Thanh Đế như vậy? Đích thân đi mở cửa cho hắn? Hay là... hay là Mã Tình Tình đang phối dược?

Trần Phong Nhiên cảm nhận được uy hiếp, cuối cùng vẫn là lo lắng. Cho nên, cũng không có lập tức đi tuyển chọn ngành học, mà là đi tới văn phòng Mã Quan Thiên.

Hắn muốn trước tiên biết rõ kết quả.

Tuy Trần Phong Nhiên đến muộn hơn Trần Thanh Đế, nhưng hắn quen thuộc hết thảy trong Trung Y học viện, biết rõ văn phòng của Mã Quan Thiên. Mà Trần đại thiếu lại không biết, đi đường quanh co, lại tìm nhầm mấy lần, lãng phí không ít thời gian.

Cho nên, Trần Phong Nhiên cũng chỉ là tới chậm hơn Trần Thanh Đế một bước mà thôi.

Thời điểm Trần Phong Nhiên đi tới, vừa vặn chứng kiến một màn Mã Quan Thiên mở cửa cho Trần đại thiếu kia.

Lần này, lại để cho cảm giác nguy cơ của Trần Phong Nhiên, trở nên càng thêm mãnh liệt rồi.

Mã Quan Thiên kia là Thái Sơn Bắc Đẩu trong Trung y giới, người bình thường muốn thấy mặt một lần cũng khó khăn, chớ nói chi là sẽ đích thân mở cửa cho ai. Nhưng mà, sự thật ngay tại trước mắt, cái này như thế nào không làm cho Trần Phong Nhiên khiếp sợ.

Nguy cơ, nguy cơ cực lớn!

Uy hiếp, uy hiếp cực lớn!

- Chẳng lẽ phế vật Trần Thanh Đế này, thiên phú ở phương diện Trung y, đã đạt đến tình trạng làm cho Mã Quan Thiên vô cùng động tâm? Bằng không thì như thế nào sẽ đích thân mở cửa cho hắn? Hoặc là...

Trần Phong Nhiên thật sự là không muốn tin tưởng:

- Mã Tình Tình không có mặt trong phòng? Hoặc là cô ta đang phối dược?

- Mã Tình Tình? Ta như thế nào quên mất tôn nữ bảo bối này của Mã Quan Thiên chứ nhỉ.

Đọc truyện chữ Full