DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 1007: Dẫm phải người

Vội vã chạy tới khách sạn Hilton, Hoắc Vãn Tình và La tỷ đã đứng đợi sẵn ở cửa khách sạn.

Hướng Nhật xuống taxi, hướng phía hai người đi đến. Thấy các nàng đang nhìn mình, vội vàng mở miệng trước: 

- Hoắc tiểu thư, La quản lý. Không ngờ hai người cũng qua Mỹ, là sang du lịch sao?

Tuy đã biết Hoắc Vãn Tình đến đây từ trước, nhưng lúc này cũng phải giả vờ ngu một chút mới yên ổn được.

- Thế nào, anh có thể tới, chúng tôi không thể tới sao? Sao nhất thiết phải là tới du lịch?

Oán khí trong lòng Hoắc Vãn Tình chưa tới mức ngập trời, nhưng cũng không hề nhỏ. Sự trong trắng cất giữ hai mươi năm trời đã bị tiểu sắc lang này cướp mất. Mà tiểu sắc lang lại không hề có giác ngộ đã lấy được đồ vật trân quý của người ta. Trái lại lại giống như chưa hề có chuyện gì phát sinh. Hơn nữa nàng vất vả từ Hồng Kông theo sang đây, thế mà hắn đến một câu hỏi thăm cũng không có. Điều này có thể làm tâm trạng nàng thoải mái được sao?

- Đương nhiên không phải, chỉ là anh có chút hiếu kỳ. Vừa nãy nhận được điện thoại của La quản lý, anh còn tưởng rằng cô ấy nói đùa.

Hướng Nhật vội vàng nói.

- Thật không? Vậy sao anh vẫn còn chạy tới đây?

Hoắc Vãn Tình lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, nếu như nghĩ là nói đùa, vậy thì sao còn có thể đến đây được chứ.

- Khụ khụ...

Hướng Nhật có chút xấu hổ, kỳ thực nếu như không có đáp ứng với La tỷ từ trước. Hắn thật đúng là không muốn đến, mối quan hệ với Hoắc Vãn Tình, ở trong lòng hắn, chỉ là giao dịch thể xác mà thôi. Hai người còn chưa có đạt tới cái loại tình cảm yêu nhau thắm thiết ấy. Nhưng mà nói như thế nào cũng đã lấy đi cái lần đầu của người ta, cũng không thể ăn xong mà phủi tay đổ sạch vỏ được?

Thấy vẻ mặt xấu hổ của hắn, trong lòng Hoắc Vãn Tình cũng đã tốt hơn một chút. Giộng điệu cũng hòa hoãn xuống:

- Này, giờ em muốn tìm một người đi dạo phố cùng em.

Lời này không có chỉ rõ ra là ai, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng, không cho người nào đó có cơ hội xoay chuyển.

Hướng Nhật đương nhiên nghe rất rõ ràng, nhưng hắn không muốn làm hướng dẫn viên kiêm khuân vác, uyển chuyển nói: 

- Nói thật... anh đối với New York này không quen thuộc chút nào đâu.

Hoắc Vãn Tình nhất thời hận đến ngứa răng, muốn tìm lí do để từ chối sao? Hừ lạnh một tiếng, chuyển hướng sang La tỷ đứng bên cạnh nói: 

- Em nghe nói khu phố người Hoa đã lâu mà chưa được tới, chúng ta tới nơi ấy đi.

"Tốt" La tỷ mặt vẫn tỉnh bơ liếc mắt nhìn Hướng Nhật, gật đầu nói.

Hướng Nhật ở một bên cười khổ, người cũng đã đến rồi, giờ cũng không thể trở về được, xem ra cũng chỉ có thể theo người ta đi dạo một lúc thôi, coi như là bị bắt ép đi.

Đi tới đường Broadway gần đó, kỳ thật chỗ này cũng không có gì hay để ngắm cảnh cả, đương nhiên, đây là đối với Hướng Nhật mà thôi.

Đối với Hoắc Vãn Tình và La tỷ lại khác, xem hai người bọn họ vừa đi vừa chỉ trỏ, có vẻ rất là hăng hái.

Hai người các nàng cũng không phải lần đầu tiên đi tới đây, nhưng có lẽ bởi vì có thêm một nam nhân có biểu cảm rất đáng thương đi cùng, làm hai nàng thấy cao hứng hơn hẳn.

Hướng Nhật không nghĩ nữa, dù sao chỉ cần hai nàng không đi mua sắm bắt hắn chịu khổ sai, hắn cũng vui vẻ mà chấp nhận thôi.

- A, phía trước là cái gì thế kia? Sao lại có nhiều người đứng như vậy?

Hai người đột nhiên dừng lại, Hoắc Vãn Tình tò mò nhìn về một nơi đang có rất đông người đứng.

- Đúng vậy a, nhiều người đứng là có thứ hay, chúng ta qua đó xem sao.

La tỷ phát huy tính chất ham vui của nữ nhân, khuyến khích Hoắc Vãn Tình đi xem.

Điều này làm cho Hướng Nhật không biết nói gì hơn, nếu như chỉ nhìn khuôn mặt không nghe giọng nói, thì câu nói phía trước thích hợp với La tỷ hơn, mà câu nói khuyến khích phía sau nghiễm nhiên chỉ có thể là Hoắc tiểu thư mới có thể nói ra được, lúc nào hai người lại đổi chỗ cho nhau vậy? La tỷ thoạt nhìn cũng không phải cái loại nữ nhân ham vui này. Đang suy nghĩ xem một Mật giả cấp năm lạnh lùng, cao ngạo thế mà lại có thể ham vui như thế này đây.

Nhưng thấy hai người đều đã đi về phía ấy rồi, Hướng Nhật cũng chỉ có thể cùng theo sang xem.

Cả khu phố rộng rãi, hai bên đường vây kín người, thỉnh thoảng bên trong lại phát ra một tiếng kêu sợ hãi, giống như có chuyện gì đó rất khó tin đang diễn ra bên trong vậy.

Hoắc Vãn Tình cùng La tỷ đi trước một bước chạy tới, Hướng Nhật đi theo sau.

Xuyên qua đoàn người, rốt cục có thể nhìn thấy rõ ràng là chuyện gì đang xảy ra.

Một chiếc xe tải lớn màu trắng, chứa đầy hàng hóa, đang thong thả đi về phía trước.

Sở dĩ nói thong thả, là vì nó quả thật đi rất chậm.

Chiếc xe tải lớn không có nổ máy, mà là dựa vào sức người để tiến về phía trước.

Đương nhiên, cũng không phải có rất nhiều người đang đẩy xe về phía trước, trên thực tế, làm cái này việc khổ cực chỉ có một người mà thôi, một người đàn ông cường tráng cao hơn hai mét.

Người đàn ông kia mặc bộ quần liền ào ba lỗ bó sát người, cả người đầy cơ bắp, cánh tay nhẵn bóng to hơn người bình thường nhiều. Chân thô, mà lớn. Bắp chân trông như có sáu múi giống cơ bụng, so với vận động viên thể hình còn muốn đẹp hơn.

Người có thân thể ma quỷ như vậy, khiến Hướng Nhật nhớ tới tinh tinh đang ở Bắc Hải, nhưng mà chiều cao của tinh tinh không thể so sánh Nếu như nói tinh tinh đứng ở trước mặt thì giống như một quả đồi, vậy thì người đàn ông này chính là một quả núi lớn.

Lúc này trên thân người đàn ông đang được buộc một cái dây thừng rất lớn, một đầu dây thừng thắt ở đầu xe tải. Mỗi khi người đàn ông tiến lên trước một bước, xe tải phía sau cũng theo đó mà đi tới trước một bước.

Khó trách lại có nhiều người như vậy vây quanh xem. Quả thật, loại thách thức cực hạn của con người này là thứ mà người Mỹ yêu thích nhất. Tuy giờ đang ở trên khu phố người Hoa, nhưng có rất nhiều người nước ngoài tóc vàng mắt xanh đang vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

Thích xem náo nhiệt là người bán tính trời sinh của con người. Hướng Nhật đương nhiên cũng không ngoại lệ, có điều cảnh tượng náo nhiệt trước mắt đối với hắn thực sự có chút hơi đơn điệu. Thân là một cái Mật Giả, đối với cái loại dùng lực lượng thuần túy là để kiếm cơm thế này hắn chẳng thèm ngó tới.

Tuy nói người đàn ông lực lưỡng này kéo theo một chiếc xe tải chứa chật ních hàng hóa cồng kềnh, cộng thêm trọng lượng của chiếc xe tải. Người bình thường muốn kéo đi một chút xíu cũng không thể được, trừ phi là cái loại người thân thể siêu khỏe. Giống như người đàn ông trước mặt, cũng đã đạt được danh hiệu đại lực sĩ rồi.

Nhưng đây là đối với người bình thường mà thôi, đối với Hướng Nhật mà nói, muốn kéo chiếc xe tải đầy hàng hóa này đi quả thật là việc quá dễ dàng nhưng mà, chỉ có thể nói do hắn quá trâu bò, không cần một chút kỹ thuật nào, hơi dùng chút sức ở đầu ngón tay thôi, cũng có thể kéo chiếc xe tải cỡ lớn này đi một cách nhanh chóng.

Có điều cũng chỉ có hắn xem thường mà thôi, Hoắc Vãn Tình bên cạnh và La tỷ vẫn cảm thấy nó rất hứng thú. Hai người đứng ở một bên bình luận từ đầu đến cuối, lâu lâu lại kinh hô lên một hai tiếng.

Điều này làm cho Hướng Nhật thật sự chả biết nói gì hơn, các ngươi có thể giả vờ ít đi một chút có được không?

Hoắc Vãn Tình kinh hô như vậy thì không sao, nhưng La tỷ này dùng lực lượng Mật giả mà làm việc cũng bắt chước phụ nữ bình thường hét lên chói tai như vậy, thì thực sự quá là không thể nói nổi rồi, hoàn toàn lật đổ cảm nhận của Hướng Nhật lúc trước.

Có thể, có đôi khi nữ nhân chính là một loài sinh vật kỳ quái như vậy. Vô luận bản thân mình có mạnh mẽ như thế nào, nhưng thủy chung là con gái, tâm tính vĩnh viễn sẽ không trưởng thành giống con trai được.

Hướng Nhật cảm thấy có chút không thú vị, cũng không thể kéo hai người này đi nơi khác được, không có biện pháp, hắn cũng chỉ có thể ép buộc chính mình ở lại.

Có là tụ tập càng nhiều người, khiến đại lực sĩ thân là tiêu điểm này càng ra sức. Có thể nhìn ra được, hắn cơ hồ đã sử dụng toàn bộ sức lực từ lúc còn bú sữa mẹ cho tới nay.

Bởi vì cố sức, khiến cơ bắp trên cơ thể càng nhô ra thêm. Mà sợi dây thừng cỡ lớn cũng vì thế mà lún sâu vào trong cơ thể hắn, thoạt nhìn giống như cả người hắn bị sợi dây thừng xuyên qua vậy.

Chân đi từng bước về phía trước, xe tải cũng di động theo từng bước một, người xem cũng chỉ có thể dõi mắt theo sát.

Hướng phía bên phải chiếc xe vẫn duy trì phương hướng như cũ. Xe tải tiến lên phía trước, hắn tự nhiên cũng theo hướng bên phải đi tới, không ngờ có chút không cẩn thận, Hình như đã đụng vào một ai đó, tiếp đó bên tai truyền tới tiếng một người bất mãn: 

- Hey, ngươi dẫm lên chân ta rồi, anh bạn da vàng.

Đọc truyện chữ Full