DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 756: Chuyện rất quan trọng

Ở Dịch gia thêm một ngày Hướng Nhật liền không lâu la thêm nữa, mang theo Anna cùng Tiết Băng cùng nhau trở về Bắc Hải. Lúc đi va li hành lí đã được lão thái thái chất cho một đống đặc sản thủ đô. Tiết Băng không thể đưa về nhà nên Hướng Nhật bảo Hầu Tử sắp xếp cho nàng cùng Lưu Phi để tiện chiếu cố.

Giao người cho Hầu Tử xong Hướng Nhật mới cùng Anna về nhà. Nhưng chưa để hắn nghỉ ngơi Hướng mẫu liền lôi vào phòng nói chuyện.

- Gặp bà ngoại chưa?

- Dạ đã gặp!

- Người có khỏe không?

- Lão thái thái rất tốt, tinh thần minh mẫn, vẫn rất nhớ mẹ.

Câu cuối cùng không phải Hướng Nhật cố tình thêm nếm mà là sự thực. Trước khi về lão thái thái vẫn kéo tay lau nước mắt dặn nhất định phải đưa cha mẹ tới gặp bà.

Hướng mẫu vừa nghe đến đây thì nước mắt rơi lã chã.

- Mẹ, sao lại khóc chứ, đây là chuyện tốt mà.

Hướng Nhật khuyên.

- Bà còn nói gì nữa không?

Hướng mẫu liền gạt nước mắt, đúng vậy, là chuyện vui, chờ một thời gian nữa là có thể gặp lại lão thái thái sau hai chục năm rồi.

- Chỉ là muốn gặp mẹ, không còn gì nữa.

- Con không gây phiền toái cho bà ngoại đấy chứ?

Hướng mẫu không yên lòng liền hỏi. Hướng Nhật không biết nói sao, mình hay gây rắc rối sao, đi đến đâu cũng gây phiền toái được chắc?

- Mẹ, dù không tin con thì cũng phải tin vào bản thân chứ, con do mẹ sinh ra cơ mà.

Không nói thì thôi, lời vừa ra khỏi miệng liền bị Hướng mẫu đánh tới tấp:

- Cũng do tôi quá tin tưởng bản thân nên mới thành ra như vậy. Vốn tưởng cho anh đi ăn học đàng hoàng, kết quả thì sao, hay thật đấy, kiếm cho tôi một đàn con dâu.

- Đây là ngoài ý muốn.

Hướng Nhật xấu hổ muốn kiếm cớ chuồn đi:

- Mẹ, con phải đi sắp xếp đồ đạc đã.

- Anh đứng lại cho tôi!

Cửu âm bạch cốt trảo của Hướng mẫu túm tai Hướng Nhật lôi đi:

- Anh nói rõ cho tôi, Anna cùng anh tới thủ đô có bị anh bắt nạt hay không?

- Sao có thể chứ? Nàng là gián điệp con dâu của mẹ cài bên cạnh, con nào dám bắt nạt đây?

Hướng Nhật nói dối không biết ngượng mồm, nói không bắt nạt nhưng mà người ta cũng bị ăn từ đầu đến chân.

- Vậy là tốt, tôi cảnh cáo anh đừng mang thêm con dâu về nữa, tim mẹ anh sắp chịu không nổi rồi.

Dù có nhiều con dâu Hướng mẫu rất vui vẻ nhưng nghĩ tới luật pháp quốc gia không cho phép đa thê thì bà liền sợ hãi, cũng không biết tương lai sẽ ầm ĩ đến mức nào.

- Không đâu, không mà.

Hướng Nhật vội vàng thề thốt, nhân lúc Hướng mẫu lơi tay liền tránh khỏi Cửu Âm Bạch Cốt Trảo của bà rồi lao ra ngoài.

- Hướng Quỳ!

Thấy hắn đi xuống, đám Sở Sở lập tức xông tới. Thời gian này hắn chạy loạn cả lên khiến các nàng không có thời gian ở cùng hắn.

- Sở Sở, Anna, tiểu Thanh, tiểu Uyển,. Giờ anh tuyên bố một việc, mai chúng ta chuyển nhà, tât cả đều dọn tới khu biệt thự Chân Long, rôt cục không có ai phải ngủ phòng khách nữa.

Hướng Nhật giơ tay lên, thực ra thì từ lúc Hướng mẫu tới thì phòng khách cũng là nhà riêng của hắn.

- Nhà mới tốt hơn đúng không?

Mấy người kia chưa nói gì thì Phạm Thải Hồng liền hỏi trước, nhảy nhót vui sướng tựa như đó là nhà nàng vậy.

- Tất nhiên là là tốt hơn rồi, nhưng mà ở đó đều là người thân của tôi, người ngoài không chào đón.

Trước khi về Hướng Nhật liền nhận điện thoại của quản lí Phương Đường khu biệt thự Chân Long bảo ngày mai có thể chuyển tới nhà mới, đây đúng là việc hắn cầu còn không được.

Dù sao chỗ ở hiện giờ cũng quá nhỏ, ngoài bốn người Sở Sở còn có Liễu Y Y, Anna cùng Phạm Thải Hồng cùng với "Hoàng thái hậu" nữa nên không còn chứa nổi, ngay cả Hướng Nhật là chủ nhân cũng bị đá ra phòng khách nằm ghế sô pha.

- Ngươi nói ta là người ngoài?

Phạm Thải Hồng tức đến mức thở phì phò, dung mạo nghiêng nước nghiêng thành cũng nhăn nhó. Tiểu tử thúi này lại coi mình là người ngoài, vậy mà mình còn mất công làm mối cho hắn với Y Y- giờ thì đẹp mặt.

- Phạm sư phụ, Hướng quỳ hay nói đùa với cô, chúng tôi rất hoan nghênh cô tới ở cùng.

Sở Sở đứng ra hòa giải, bởi lẽ Phạm Thải Hồng là giáo viên thể dục ở trường nên nàng vẫn xưng hô là sư phụ.

- Hừ.

Phạm Thải Hồng nhìn Hướng Nhật khiêu khích, ý tứ cực kì rõ ràng, dù ngươi không đồng ý ta vẫn có đồng minh.

Hướng Nhật cũng không thèm so đo với nàng, dù sao tòa nhà biệt thự Chân Long kia khá lớn, đừng nói thêm Phạm Thải Hồng, dù mười người nữa vẫn còn dư. Vừa rồi nói vậy cũng chỉ là muốn chọc bà điên này chơi thôi.

Tán gẫu vài câu với mấy vị tiểu thư, điện thoại Hướng Nhật lại vang lên, lấy ra xem thì ra là con tinh tinh ở bệnh viện gọi tới. Hướng Nhật ra ngoài nghe điện trong lòng thầm mắng, có phải con tinh tinh này biết mình về hay không mà gọi đúng lúc thế?

- Này tinh tinh, nói thật nhá, sao chú biết anh về?

Hướng Nhật nói thằng vào vấn đề, tuy rằng lúc trước đi thủ đô có thông báo với hai tên súc vật này nhưng cũng không nói khi nào trở về. Hắn cũng không tin con tinh tinh này có năng lực biết trước, nhất định là nghe từ người khác.

- Anh vợ của chú đang ngủ bên cạnh anh.

Con tinh tinh nói lời này cực kì hàm ý, thậm chí Hướng Nhật còn nghe dược ai đó rống lớn "lăn".

- Nói đi, tìm tao có chuyện gì?

- Chuyện này không thể nói rõ qua điện thoại, mày đến đây đi.

- Rất quan trọng?

Hướng Nhật nghe tinh tinh nói vậy cũng lấy làm lạ, cảm thấy tò mò.

- Ừ.

Tinh tinh không nói gì thêm liền cúp máy. Hướng Nhật tức giận muốn ném điện thoại, thằng súc vật này nói ra một tí có chết đâu. Nhưng hắn vẫn nói với chị em một tiếng rồi vội vàng đi. Hắn tin rằng con tinh tinh này không lấy cớ trêu mình, nhất định có chuyện hoặc là ông anh vợ có chủ ý muốn bàn bạc với mình.

Đọc truyện chữ Full